• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: demcodon

Yến Thần Dật nhìn mấy tờ cách làm trong tay thở dài: “Lão bản à, thiếu ba tờ ngài không phát hiện hả? Cách làm bánh chà bông và bánh sữa hai tầng còn có khoai tây chiên cũng mất.”

Trương lão bản mở to hai mắt nhìn, đoạt lấy nhìn xem, thoát lực ngồi vào trên ghế, nét mặt già nua như khóc tang: “Đúng vậy, sao ta lại không phát hiện chứ!”

“Ngay cả vậy cũng may chỉ mất ba loại mà thôi.” Yến Thần Dật an ủi ông, cầm giấy bút một bên viết lại một lần nữa: “Tống chưởng quầy này có thể là đến từ huyện Lâm, tửu lâu huyện Hoa Dương chúng ta cơ bản đều đã gia nhập liên minh, cho nên không cần lo lắng.”

Trương lão bản vẫn là rất buồn bực, sao mình lại không đề phòng một chút chứ. demcodon-lqd Ông mới nhớ đến, ngày đó sau khi Tống tiên sinh ăn bánh chà bông cảm thấy hương vị đặc biệt ngon nên hỏi ông cách làm. Lúc ấy ông không nghĩ nhiều như vậy lấy tờ công thức của Yến Thần Dật viết đưa cho hắn nhìn, không nghĩ tới thật bị người nhớ thương đến.

“Không được, thứ này không thể để chỗ ta, vẫn là tiểu tiên sinh cất đi.” Lòng Trương lão bản còn sợ hãi, có chút không yên lòng với mình.

Hơn nữa những thứ này vốn dĩ là Yến Thần Dật viết, đặt ở chỗ ông cũng giống nhau.

Yến Thần Dật cũng không từ chối, gật đầu lấy quyển công thức cất vào trong tay áo của mình.

* * *

Quảng ngồi ở trước quầy, một tay gảy bàn tính một tay kia lấy thực đơn, tốc độ tính sổ rất nhanh. Ninh đứng ở một bên nhìn động tác của gã sửng sốt, thích thú hỏi: “Ngươi khi nào thì có kỹ thuật này? Sao trước kia ta lại không biết.”

Quảng nhún nhún vai, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Khi còn nhỏ trong nhà là mở cửa hiệu cầm đồ. Bất quá sau này......”

Nửa câu sau chưa nói Ninh cũng hiểu rõ gã muốn nói cái gì. Sau này cả nhà ngoại trừ gã đều bị ngoại tộc xâm lược tàn sát, gã mới có thể đi tham gia quân ngũ, sau đó......

Mấy người bọn họ ai thơ ấu cũng có hồi ức không tốt, cho nên bình thường cũng sẽ không hỏi nhiều.

“Ngươi không phải đi sau bếp hỗ trợ à, sao lại chạy đến đây?” Quảng giương mắt nhìn gã, thấy gã bĩu môi thì biết người này ghét bỏ trong bếp chướng khí mù mịt: “Ngươi nhanh đi giúp đỡ công việc đi, không nhìn thấy khách nhiều như vậy hả?”

“Ta mới không đi sau bếp đâu, bình thường ở nhà giúp Tiểu Yến làm việc cũng tàm tạm. Ta chỉ ở phía trước giúp gọi món ăn thôi, chuyện này ta có thể làm.” Hắn thuận tay cầm sổ nhỏ một bên và cây bút trúc, thứ này là Yến Thần Dật dặn dò chuẩn bị, thật tiện.

Những tiểu nhị khác thì không cần, bọn họ không biết viết chữ nhưng đã luyện đầu óc sử dụng rất tốt. Khách chỉ nói một lần tên món ăn thì cơ bản đều sẽ nhớ kỹ, nhưng Ninh không được, hắn nếu như nhớ kỹ từng món thì tuyệt đối sẽ lộn xộn.

Yến Thần Dật đi ra nhìn thoáng qua, thấy Ninh thành thạo ở các bàn thì đi qua, còn rất có phong độ mỉm cười nhíu mày quay đầu nhìn Quảng. Quảng giống như cảm giác được ánh mắt hắn nhìn nên xoay mặt nhìn hắn.

Yến Thần Dật cười cười với gã xua tay.

Quảng gật đầu tiếp tục tính sổ.

Yến Thần Dật vừa đi ra hậu viện vừa suy nghĩ không bằng thừa dịp gần đây người nhiều thì đẩy ra thêm mấy loại điểm tâm ra bên ngoài bán, hoặc là đến lúc thích hợp ngoài ra còn thêm món ăn.

Hắn híp mắt nhìn nhìn chung quanh, đa số người đều là ăn rồi đi, cũng có không ít là trở về phòng ăn, loại trạng thái đầy khách này thật sự là làm cho hắn rất vui vẻ, tương đối vui vẻ. Bạc đó, thật nhiều bạc.

“Thần Thần~!” Tư Bác bĩu môi ngồi ở trên ghế đá hành lang, giữ chặt Yến Thần Dật đi ngang qua y nhưng rõ ràng không nhìn thấy y đang tồn tại, bất mãn nói: “Thần Thần, đệ không có thấy ta sao?”

“Hở......” Yến Thần Dật xấu hổ cười cười, hắn vừa rồi chỉ lo tính mình có thể chia được bao nhiêu tiền lãi thật đúng là không phát hiện Tư Bác ngồi ở chỗ này: “Sao ở chỗ này? Huynh không phải đến chuồng ngựa sao?”

Yến Thần Dật sờ sờ lỗ tai y, buông mắt nhìn y.

Tư Bác trừng mắt, Thần Thần chẳng lẽ cũng mất trí nhớ?

Yến Thần Dật thấy y không nói lời nào mà trừng mắt nhìn mình, lúc này mới nghĩ đến vừa rồi trên đường đến đồng ý làm điểm tâm mới cho y ăn. Hắn vỗ bờ vai của y, kéo tay y để cho y đứng lên cười hì hì nói: “Nhớ rồi, ta đồng ý làm điểm tâm cho huynh, đi thôi đi thôi, huynh giúp ta một tay được không?”

“Được đó, được đó, ta giúp đệ nhào bột.” Tư Bác mĩ mãn đi ra sau bếp với hắn, tay hai người nắm chung một lát cũng không có tách ra.

Yến Thần Dật nhìn nhìn không rút về. Hắn rất thích thân mật với Tư Bác như vậy.

“Tiểu tiên sinh đến đây, ta nghe lão bản nói chuyện đó rồi.” Lưu sư phụ thấy hai người bọn họ tiến vào thì đến gần nhỏ giọng nói chuyện: “Họ Tống kia thật không phải là thứ gì tốt.”

“Đúng vậy, đã sớm nghĩ đến sẽ có người sử dụng chút thủ đoạn, cùng lắm thì chúng ta đổi chút cách bán khác, những món đó vốn dĩ cũng đã bán thời gian rất dài.” Yến Thần Dật xua xua tay xắn tay áo cầm bột mì và cái rây đưa cho Tư Bác, lại lấy bột mì và bột bắp chia ra dựa theo tỉ lệ dổ vào hai chậu đặt ở một bên: “Rây hỗn hợp, sau đó kêu ta.”

Tư Bác chớp mắt mấy cái gật đầu, cái này y biết.

Yến Thần Dật vốn là tính nướng bánh ngọt, bất quá nơi này không có sẵn bột nở, hắn cũng chỉ có thể đem hai loại bột hỗn hợp này chế thành bột nở, có thành công hay không thật đúng là khó nói.

“Muốn làm cái gì? Ta giúp tiên sinh phân nguyên liệu.” Lưu sư phụ thấy hắn cầm một chậu sữa lớn đi tới không khỏi nhíu nhíu lông mày hỏi.

“Ưm, ta muốn thử xem có thể tinh luyện ra mỡ bò hay không.” Yến Thần Dật suy nghĩ trước kia nhìn thấy cách tự chế mỡ bò, xoay người cầm một cái tô to bình thường rót vào trong hơn nửa tô sữa bò. Sau đó duỗi tay nói với tiểu đầu bếp đứng một bên: “Tìm máy đánh trứng ngày đó ta kêu người làm mang đến.”

Tiểu đầu bếp nhanh chóng đi lật thùng dụng cụ Yến Thần Dật dùng làm điểm tâm, từ bên trong cầm ra máy đánh trứng bằng trúc rửa qua đưa cho hắn.

“Các ngươi nhìn qua đều học một chút, nếu hôm nay ta có thể làm ra thì về sau mỗi ngày đều phải chuẩn bị cho ta một ít, cái này gọi là mỡ bò.” Lấy máy đánh trứng để vào trong tô to bắt đầu quấy nhanh theo kim đồng hồ.

Đại khái quấy nhanh đến lần thứ năm trăm thì sữa trong chén đã thay đổi hình dạng, một lớp sữa vàng thật dày. Mỡ trơn bóng nổi ở lớp trên, động tác tiếp theo của Yến Thần Dật ở trong tô đóng càng ngày càng nhiều.

Yến Thần Dật chớp mắt mấy cái, khóe miệng nhếch lên.

Lúc này Tư Bác đã mang hai loại hỗn hợp bột mì làm xong lại, cũng hiếu kì nhìn động tác của hắn. Y thấy chóp mũi của hắn đã có mồ hôi thì vươn tay qua lau một chút.

“Thần Thần, đệ làm gì vậy?” Loại động tác quấy nhanh này sẽ làm cho cơ bắp cánh tay đau nhức, y nhíu mày vươn tay qua: “Ta giúp đệ làm.”

“Không cần không cần, sắp xong rồi, lấy vải thưa cho ta.” Yến Thần Dật hất hất cằm nói với tiểu đầu bếp, sau đó ngừng động tác trong tay.

Tiểu đầu bếp dựa theo yêu cầu của hắn lấy vải thưa rửa sạch mang đến đặt ở một bên trong chén không. Yến Thần Dật cầm tô to đổ sữa và dầu mỡ trong tô vào trên vải thưa dùng để lượt nước và dầu mỡ.

“Nước trong.” Mắt thấy càng ngày càng nhiều màng. Mỡ tụ tập ở trên vải thưa, hắn lại dặn dò tiểu đầu bếp đứng một bên một tiếng.

Tiểu đầu bếp nhanh chóng lấy nước trong đến đưa cho hắn. Yến Thần Dật lấy nước trong chậm rãi đổ từ phía trên vào mỡ, làm rửa sạch.

“Lại lấy một miếng vải thưa cho ta.” Hắn vươn tay lấy vải thưa bao ở bên ngoài, sau đó vắt khô nước trong dầu mỡ để sang một bên trong tô, bỏ chút muối vào tiếp tục quấy. -demcodon

Mắt thấy mỡ bò sắp làm thành Yến Thần Dật kích động, thật sự để cho hắn làm ra được; hơn nữa.... hắn nhìn về phía sữa trắng sắc lại một bên không ra, lại gần ngửi ngửi, không có mùi gì lạ, hẳn là có thể sử dụng lần thứ hai.

“Tư Bác, huynh mang hỗn hợp bột mì vừa rồi rây xong lại đây.” Yến Thần Dật mang mỡ bò để sang một bên trong chén nhỏ ráo nước, sau đó cầm bột mì đến, dùng tay chấm một chút thử, cảm thấy cũng không tệ lắm.

“Hôm nay làm một loại bánh quy đơn giản, bất quá phương pháp này không cho truyền ra ngoài.” Yến Thần Dật híp mắt nhìn nhìn mấy người trong phòng bếp, mấy người lập tức gật đầu. Hắn vui sướng tiếp tục nói: “Lấy mỡ bò này bỏ vào trong hỗn hợp bột mì, sau đó nhào thành cục bột.” Vừa nói vừa làm, tuy rằng mỡ bò là hôm nay mới làm ra. Bất quá Yến Thần Dật cảm thấy lúc này thực phẩm gì cũng có thể trở thành không ô nhiễm sáu màu, cho nên trực tiếp sử dụng hương vị cũng khẳng định không tệ: “Lấy khuôn lần trước ta cầm lại đến.”

Tiểu đầu bếp chạy đến thùng dụng cụ lấy ra một cái hộp nhỏ bên trong, bên trong đều là dùng miếng sắt đúc thành khuôn đúc tròn tròn gì đó, bắt đầu bọn họ còn không biết là dùng để làm gì, hiện tại đã biết.

“Đường, còn có bột hồi hương đều mang cho ta.” Hắn vươn tay lại lấy thêm đường và chút bột hồi hương bỏ vào trong bột mì, tiếp tục nhào thành một cục bột vàng lớn, khi cục bột đã nhào mịn thì Yến Thần Dật bĩu môi bảo mấy người đứng sang một bên. Hắn cầm chày cán bột lớn đến cán cục bột mỏng ra, sau đó dùng khuôn ấn thật nhiều hình dạng bánh quy nhỏ ở trên mặt bột.

“Lần trước ta kêu người làm cái lò nướng có mang đến đây không?” Tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa, Yến Thần Dật quay đầu nhìn về phía Lưu sư phụ.

Lưu sư phụ gật đầu chỉ chỉ lò nướng hình vuông xây bằng gạch đá trong sân, cười nói: “Thứ đó dùng như thế nào, thoạt nhìn thật quái.”

“Một lát ngài sẽ biết.” Hắn kêu tiểu đầu bếp mang khay sắt lớn đến đây, bôi chút dầu ở trên mặt sau đó để bánh quy lên trên mâm chỉnh tề, tiếp theo nói: “Mang cái này để vào trong lò nướng, đừng để nghiêng.”

Mấy người liên tục gật đầu, giống như cầm đồ vật thần thánh gì đi đến trước lò nướng. Yến Thần Dật mở bếp lò ra nhìn nhìn, trái phải đều có móc nối, vừa lúc có thể đem cái mâm móc vào. Không nghĩ tới thợ thủ công hiện tại làm mấy thứ này còn rất giống, hắn chỉ là vẽ đại khái hình dáng đồ vật cho bọn họ nhìn, không nghĩ tới thật làm ra được.

“Nhóm lửa, nhất định phải lửa lớn, đại khái hai khắc là được.” Ba mươi phút như thế nào cũng có thể nướng chín. Yến Thần Dật nhìn Lưu sư phụ đứng một bên: “Phiền Lưu sư phụ giúp ta nhớ kỹ thời gian, ta đi làm việc khác.”

Lưu sư phụ gật đầu, chỉ huy tiểu đầu bếp nhóm lửa.

“Thần Thần, còn muốn làm cái gì vậy?” Tư Bác đi theo phía sau hắn xoay tới xoay lui, cũng không ngại phiền toái, chính là tò mò.

Thần Thần nhà y thật là lợi hại, cái gì cũng biết. Thật tự hào!

Yến Thần Dật đưa một chậu lớn một bên cho Tư Bác, hất hất cằm: “Vừa rồi ta làm sao huynh cũng thấy được đúng không, bây giờ giúp ta quấy, đừng làm đổ.” Nói xong hắn đưa máy đánh trứng cho y, cười tủm tỉm nhìn y. Sau đó mình cầm sữa không béo một bên nhìn chằm chằm, hắn đang suy xét dùng sữa này làm mấy món khác, không bằng làm đậu hủ sữa bò vậy.

Tư Bác chớp mắt mấy cái nhìn Yến Thần Dật, lại nhìn nhìn một chậu sữa lớn đặt ở trước mặt. Y cảm thấy cánh tay mình mỏi rã rời mệt tàn không xa.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK