- ---------------
Đêm đó, Diệp Hoài đi ngủ rất sớm, Viên Tinh Châu một mình ở trong phòng ngủ nhìn cut hợp tập của mình cùng Diệp Hoài. Tuy rằng nguyên bản bị cắt loạn tùm phèo, râu ông nọ cắm cằm bà kia, mà trạng thái hai người trên show tạp kỹ cũng không tệ.
Viên Tinh Châu da dẻ trắng, một cái trắng che ba cái xấu, làm người bản thân cũng không tệ, lần này đứng ở trong đám người càng tươi mát. Diệp Hoài càng là chống giữ danh hiệu thần nhan, từng động tác biểu tình đều rất được thu hút, thỏa mãn cực lớn nhu cầu nhan cẩu của Viên Tinh Châu đây.
Kỳ thực lúc hai người cùng nhau xem truyền hình, mỗi khi Diệp Hoài xuất hiện, Viên Tinh Châu đều không quá không biết xấu hổ làm mặt bản tôn phạm hoa si, sợ bị người ta coi thành biến thái.
Lúc này trốn ở trong phòng, cậu mới rốt cục đã cơn nghiện, chính mình lăn qua lộn lại mà nhìn ba, bốn lượt, Viên Tinh Châu liền phát hiện một chi tiết nhỏ —— Sáng ngày thứ hai thu hình, Diệp Hoài mặc hoodie, mình mặc sweater, tới buổi chiều, hai người lại đều thay lại, Diệp Hoài đổi thành sweater, chính mình đổi lại hoodie.
Viên Tinh Châu: "..." Cậu là biết tiểu tâm tư của mình. Ngày đó lúc Diệp Hoài và mỹ nữ khách quý đi cùng nhau, cậu có chút vị chua chua, rồi lại rõ ràng chính mình không lập trường gì, cho nên rất tâm cơ mà muốn tiếp cận giả bộ một đôi tình nhân.
Ai biết Diệp Hoài cũng thay quần áo khác, chẳng lẽ Diệp Hoài cũng nghĩ như vậy?
Viên Tinh Châu trong lòng khẽ động, nhiều lần xác nhận, nhưng mà trong video nhóm fan CP đều đang liếm nhan (*), cũng không có người get được điểm này. Dựa theo nhóm người này không có chuyện cũng có thể nhiệt tình làm ra đường, Viên Tinh Châu liền không nhịn được hoài nghi là bản thân tự mình đa tình.
(*) quỳ liếm nhan sắc
Vừa nghĩ như thế, tối nay Diệp Hoài thở một luồng nhiệt khí ở trên mặt mình, cũng làm cho người hoài nghi.
Viên Tinh Châu nguyên tưởng rằng đó là Diệp Hoài đang trêu chọc mình, bất kể là cố tình hay là vô ý, bầu không khí lúc đó kỳ thực có chút ám muội.
Nhưng bây giờ vừa cân nhắc, vạn nhất bản thân tự mình đa tình, Diệp Hoài chỉ làm đây là trò mới để trêu chọc cậu chứ? Liền nghĩ giống như trêu chọc "cảnh cao trào ", nhìn cậu dễ dàng tức giận, liền đem ra làm trò đùa dai chơi tới chơi lui...
Nếu như là người kia... Viên Tinh Châu trong lòng ai thán một tiếng, nghĩ thầm vậy khẳng định không được. Chính mình kinh nghiệm không đủ, quá dễ dàng bị trêu chọc.
Hiện tại bản thân hợp đồng cũng ký, hai người buộc chặt ít nhất còn có một, hai năm. Vạn nhất ngày nào đó đầu óc của mình không rõ ràng, lấy chuyện này cho là thật, thời điểm đó hai người có xấu hổ hay không?
Kỳ thực phản ứng của chính mình tối nay thì có chút ngốc, toàn bộ chỉ biết là ngơ ngác nhìn Diệp Hoài.
Viên Tinh Châu thậm chí không biết mình lúc đó là ánh mắt gì, chỉ có thể ở trong lòng cầu khẩn, hi vọng chính mình không có biểu hiện gì vượt ranh giới. Liền hạ quyết tâm, giả như ngày mai Diệp Hoài còn trêu chọc mình như vậy, mình nhất định phải nghiêm khắc ngăn chặn, nói cho đối phương biết trò đùa như thế là không thể giỡn.
Viên Tinh Châu hạ quyết tâm, nhưng mà ngày hôm sau, Diệp Hoài lại có vẻ như khôi phục bình thường.
Viên Tinh Châu dậy sớm chạy bộ, nhìn hắn cũng thay quần áo cùng ra ngoài, nhất thời lòng sinh cảnh giác, nhưng mà Diệp Hoài lại ngáp một giơ giơ lên kịch bản của mình.
"Nhân vật thể lực quá tốt, đạo diễn bảo rèn luyện." Diệp Hoài bất đắc dĩ nói, "Có thể đi cùng không, kim chủ?"
Viên Tinh Châu: "..."
Cùng nhau thì cùng nhau, chạy bộ chút tựa hồ cũng không có gì. Viên Tinh Châu đành phải gật đầu, hai người chạy vòng quanh đến hơi chảy mồ hôi, liền về nhà làm cơm.
Viên Tinh Châu không phát hiện dị thường gì, nhưng là chờ cậu đến tủ lạnh lấy sữa bò, trong khi dự định hâm lại cho hai người, Diệp Hoài lại liền theo vào, áp vào sau người cậu.
Hai người đều mới vừa vận động xong, thân thể rất nóng, Viên Tinh Châu nhất thời mặt đỏ tới mang tai, cơ hồ có thể cảm giác được nhịp tim đập của người phía sau. Nhưng mà chờ cậu chuẩn bị vài giây, lúc vẻ mặt nghiêm túc trở lại, Diệp Hoài nhưng chỉ là đưa tay từ bên cạnh cậu cầm bao thịt bò khô, sau đó liền quay người nhẹ nhàng mà đi.
Viên Tinh Châu: "..."
Như vậy vừa nhìn, tựa hồ lại là Viên Tinh Châu cả nghĩ quá rồi.
Viên Tinh Châu đành phải kiên trì tiếp, tỉ mỉ quan sát. Nhưng mà sau mấy ngày, vẫn là như thế này.
Hành vi của Diệp Hoài chung quy ở tại một điểm gọi là người không giới định. Cậu thực sự không thể nào phán đoán đối phương là cố ý, hay là chính mình quá mức nhạy cảm.
Tỷ như thời điểm hai người đều ở trên ghế sa lon xem kịch bản, Viên Tinh Châu ngồi, Diệp Hoài liền thích nằm, sau đó đặt chân ở trên đùi Viên Tinh Châu.
Viên Tinh Châu một chút liền cả người đề phòng, nhẫn nại chốc lát, đợi muốn Diệp Hoài dời chân, đối phương cũng đã nằm ở kia, dùng kịch bản che kín mặt nằm ngủ.
Lại ví dụ như Diệp Hoài làm cơm, Viên Tinh Châu bị gọi đi vào đi làm việc, đưa đĩa đưa bát. Hai người đi tới đi lui khó tránh khỏi sẽ đụng vào nhau, lúc tình cờ, Diệp Hoài sẽ tiện tay ôm eo cậu một chút, sau đó thuận sức đẩy cậu ra ngoài.
Viên Tinh Châu khoảnh khắc bị người ta ôm tim đập bịch bịch, muốn nói điều gì, lại cảm thấy tư thế kia chỉ là động tác điệu waltz điển hình mà thôi. Diệp Hoài chưa từng dừng lại quá nhiều, loại vừa chạm vào liền buông ra, nếu như muốn tích cực cũng có chút thẹn thùng.
Đi qua một ngày thêm một ngày như vậy, cố tình lão tổng của công ty đĩa hát ở nước ngoài, Viên Tinh Châu thường ngày cũng rất ít có xã giao, ngoại trừ định kỳ đi phòng tập thể hình, cũng không có những nơi khác có thể đi, vì vậy phần lớn thời gian đều vùi ở nhà xem kịch bản, cùng Diệp Hoài đối mặt, cũng nhiều lần nhảy ngang nhảy dọc ở giữa "hắn nhất định đang trêu chọc tôi" với "tôi nghĩ nhiều rồi", quả thực muốn hỏng mất.
Đương nhiên trừ những việc này, phần lớn thời gian hai người chung đụng đều rất hài hòa.
Viên Tinh Châu đảm nhận công việc quét dọn vệ sinh trong nhà, Diệp Hoài liền phụ trách một ngày hai bữa. Thời gian rãnh hai người mỗi người xem kịch bản, tình cờ còn có thể tương hỗ nhau đối diễn.
Viên Tinh Châu cũng không dám chỉ đạo gì cho Diệp Hoài, cậu mình chính là dân tay ngang, sợ mang lệch người ta. Nhưng cậu không phải không thừa nhận, kịch bản Diệp Hoài dĩ nhiên rất tốt, không chút khẩu âm nào, ngữ cảm cũng rất mạnh.
Trên quyển kịch bản thậm chí là không thầy tự hiểu mà theo như ý quần chúng lần nữa tiến hành đánh dấu, phân tách.
"Cậu thật sự thật lợi hại, không giống người mới chút nào." Viên Tinh Châu, Diệp Hoài thở dài nói, "Tôi trước đây còn cảm thấy chính mình có chút thiên phú, so sánh với cậu, liền thành cặn bã."
Diệp Hoài đắc ý thẳng lắc đầu, không che giấu chút nào vui vẻ của mình.
Viên Tinh Châu dưới sự so sánh có chút mất mác, rồi lại nghe hắn nói: "Cậu cũng rất lợi hại a."
Viên Tinh Châu bật cười: "Tôi chỗ nào lợi hại?"
"Không lợi hại có thể tóm được tôi sao?" Diệp Hoài cuốn quyển kịch bản lại, cười nhẹ nhàng gõ xuống đầu của cậu, "Có tôi cậu còn không vừa lòng? Bao nhiêu người ước ao cậu, có biết hay không!"
Viên Tinh Châu: "..."
Hai người đều mặc quần áo ở nhà, suất khí Diệp Hoài liền trở nên đặc biệt làm người khác thân cận, phảng phất bọn họ thật giống như thật sự là một đôi phu phu ngọt ngào. Viên Tinh Châu hoảng thần chốc lát, tim đập nhanh hơn mấy lần, trong đầu dĩ nhiên nhanh chóng chợt lóe lên một ý niệm, ngóng trông động tác trêu chọc cậu của Diệp Hoài mấy ngày nay là thật.
Mãi đến ngày cuối tháng mười, Viên Tinh Châu ở trong mâu thuẫn lấy hết dũng khí, dự định trực tiếp hỏi một chút.
Vừa vặn Diệp Hoài buổi tối làm beef steak, gọi Viên Tinh Châu đi vào hỗ trợ, rồi lại không cho cậu làm việc, chỉ thấy hắn cười cười. Viên Tinh Châu cảm thấy đến lúc rồi, dự định chủ động nhắc tới. Nhưng mà chẳng kịp chờ cậu mở miệng, Diệp Hoài ngược lại là hỏi trước.
"Cậu gần đây chuyện gì xảy ra?" Diệp Hoài mặt mày hớn hở hỏi cậu, "Làm sao cả ngày mất tập trung? Nghĩ gì thế?"
Viên Tinh Châu bị hắn doạ mà sững sờ, lời của mình ngược lại quên nói.
"Tôi mất tập trung sao? Rất rõ ràng sao?" Viên Tinh Châu hỏi.
"Đúng vậy!" Diệp Hoài gật đầu, "Kỳ kỳ quái quái. Cậu có phải là đang yêu đương hay không?"
Viên Tinh Châu: "..."
" Yêu đương cũng không có gì, người hơn hai mươi, ai còn không có chút nhu cầu chứ? Trẻ tuổi lại không chút kích động có phải là có chút vấn đề hay không." Diệp Hoài liếc mắt nhìn cậu, "Cậu khẳng định từng có ý nghĩ kia chứ, hả?"
Viên Tinh Châu: "..."
Viên Tinh Châu không biết đề tài làm sao đột nhiên liền kính bạo như vậy, đành phải lắc đầu: "Không có."
"Làm sao có khả năng?" Diệp Hoài nghi ngờ nhìn một chút trên người cậu, "Cậu có vấn đề sao? Nhìn không giống a?"
Viên Tinh Châu chỉ đành phải nói: "Tôi nói không có nói chuyện yêu đương."
Diệp Hoài "Ồ" một tiếng, lại đuổi tận cùng không buông mà tiếp tục nói, "Vậy thầm mến sao? Thầm mến càng sẽ khiến người ta mất ăn mất ngủ tâm thần không yên, tôi xem cậu mấy ngày nay đặc biệt rõ ràng, cả ngày hồn vía lên mây."
Viên Tinh Châu không nhịn được nhìn sang, nghĩ thầm đây còn không phải là bởi vì cậu.
Thế nhưng cậu tỉ mỉ quan sát biểu tình Diệp Hoài, lại phát hiện Diệp Hoài đáy mắt bình thản, tất cả đều là tìm tòi nghiên cứu cùng quan tâm đối với cậu...
Cho nên kỳ thực Diệp Hoài cũng không có đang trêu chọc cậu, lại là chính mình tự mình đa tình?
Viên Tinh Châu thu tầm mắt lại: "Tôi cũng không có thầm mến."
"Làm sao có khả năng?"
"Thật không có."
"Cậu có phải là trước đây chưa từng yêu đương?" Diệp Hoài cười cười, "Không biết phải làm sao cùng người ta biểu lộ a?"
"Tôi không có thầm mến! Không cần biểu lộ!"
Viên Tinh Châu bị nói có chút xấu hổ, lớn tiếng nói, "Xong chưa!"
Diệp Hoài: "..."
Viên Tinh Châu nói xong cũng ý thức được âm thanh mình quá lớn, giương mắt vừa nhìn, sắc mặt Diệp Hoài quả nhiên thay đổi.
"Xin lỗi!" Viên Tinh Châu sửng sốt một chút, lập tức giải thích, "Tôi quá lớn tiếng. Tôi không phải ý đó, không muốn rống cậu đâu."
Diệp Hoài "Ồ" một tiếng, không nói gì, xoay người trầm mặc rán beef steak.
Sau năm phút, Diệp Hoài đặt beef steak khét lẹt ở trong mâm, ném ra bàn ăn, tự mình rửa tay tiến vào phòng ngủ, "Ầm" mà một tiếng giữ mà ném cửa đóng lại, răng rắc hai lần khóa lại.
Viên Tinh Châu trong lòng ảo não, đành phải đi gõ cửa xin lỗi, khuyên hắn đi ra ăn cơm, thế nhưng nói hồi lâu, Diệp Hoài không phản ứng chút nào.
Viên Tinh Châu hết cách rồi, liền lấy điện thoại gửi giọng nói cho Diệp Hoài. Mới gửi ra một đoạn "Xin lỗi" liền bị block.
Viên Tinh Châu đành phải lại về cửa phòng Diệp Hoài.
"Xin lỗi, Hoài ca, tôi không phải muốn rống cậu... Tôi chính là, chính là có chút thẹn quá hóa giận." Viên Tinh Châu nói "Kỳ thực bị cậu nói trúng rồi. Tôi trước đây cũng có thích con trai, sơ trung 1 người, cao trung 1 người, tôi cũng không dám biểu lộ, chỉ có thể... thầm mến, sau đó tốt nghiệp người ta còn không nhớ rõ tôi."
Nói tới những việc này, Viên Tinh Châu cũng có chút mất mát, thời điểm thanh thiếu niên ai còn không có chút tiểu tâm tư chứ? Nhưng mà cậu người này có chút mẫn cảm, người thầm mến giữ một chỗ, tặng quyển vở cho cậu, nói nhiều một câu, cậu đều cảm thấy chính mình hình như là được đối xử đặc biệt, tiện đà hoài nghi đối phương có phải là cũng có ý đó hay không.
Khi đó tuổi trẻ lại kích động, thiếu chút nữa biểu lộ cùng người ta, may mắn là đối phương sớm một ngày đã cùng nữ lớp trưởng bên nhau.
Đừng nói tâm tư, định hướng của người ta cùng cậu cũng không giống nhau, vạn nhất nói nhiều lại lúng túng.
Viên Tinh Châu sau đó lại nghĩ, phát hiện kỳ thực không trách đối phương, quả thật là chính mình động tâm sau đó dễ dàng tăng diễn cho chính mình.
Chuyện này cùng chuyện đêm nay không chút quan hệ, mà Diệp Hoài tức giận thành như vậy, Viên Tinh Châu chỉ có thể nghĩ biện pháp bán thảm, tận lực đem nguyên nhân chính mình phạm sai lầm tô điểm cho đẹp một phen.
"Cho nên cậu kinh sợ cậu có lý?" Âm thanh Diệp Hoài như là bọc lấy nước đá rã ra, ở trong hừ lạnh một tiếng.
Viên Tinh Châu sững sờ, nghĩ thầm tốt xấu cũng lên tiếng, xem ra có hi vọng.
"Tôi không để ý tới, cho nên thẹn quá hóa giận mà..." Viên Tinh Châu kề sát ở trên khe cửa, nỗ lực khiến thanh âm của mình rõ ràng một chút, "Lại nói tôi cũng ký hợp đồng, ngay cả bạn bè đồng tính bên cạnh đều không thể tùy tiện một mình gặp mặt, phải thời khắc đề phòng. Nào dám cùng người khác nói chuyện yêu đương? Áp lực này chính đáng đây này, ngẫu nhiên không nén chặt, không phải làm hư đến người mình... Tôi thật không có muốn rống cậu, tôi nào dám?"
Diệp Hoài "A" một tiếng, sau một lát, ngược lại là mở khóa cửa ra.
Viên Tinh Châu tính lễ phép mà gõ gõ cửa, sau đó vặn tay cầm nhẹ nhàng đẩy ra, đầu dò xét đi vào.
"Hoài ca?"
Diệp Hoài cúi đầu chơi game, không ngẩng đầu, a một tiếng: "Kim chủ có việc?"
"Kim chủ không dám, " Viên Tinh Châu vài giây kinh sợ, đành phải kề sát ở cửa nói sang chuyện khác, "Cậu đang làm gì đó?"
"Tự sát." Diệp Hoài nói.
Viên Tinh Châu cười một tiếng, một lời tìm một lời, "Mấy ngày nay xem kịch bản cậu cũng thuộc lòng, cậu chừng nào thì tiến vào tổ a?"
"Thứ hai, " Diệp Hoài nói "Cậu gấp? Tôi ngày mai đi cũng được."
Thứ hai?
"Quá đột nhiên đi!" Viên Tinh Châu lần này bối rối, sửng sốt một chút mới hỏi, "Ngày hôm nay thứ năm, còn có ba ngày cậu liền đi?"
Diệp Hoài không lên tiếng.
Viên Tinh Châu lại lấy điện thoại tìm tòi, quả nhiên thấy có tài khoản tin tức nói điện ảnh mới của ảnh đế hai ngày nay sắp mở máy.
Viên Tinh Châu: "!!!"
Đạo diễn đoàn phim của Diệp Hoài nghiêm khắc có tiếng, thời điểm đó hắn vừa vào tổ, phỏng chừng hai người phải rất lâu không gặp mặt được.
Viên Tinh Châu lúc chạng vạng còn đang xoắn xuýt chính mình tại sao giãi bày một chút cùng Diệp Hoài, để cho hắn không được trêu chọc mình, có một số động tác chú ý một chút. Lúc này lại hận không thể giữ người lại, không cho đi.
Cậu cũng không biết phải nói gì, Diệp Hoài không đuổi cậu, cậu liền đi qua, ngồi ở bên giường, cùng sát bên Diệp Hoài.
"Tôi chơi giúp cậu nha." Viên Tinh Châu xem Diệp Hoài đang cùng một nơi chết hết bốn, năm lần có chút không đành lòng, "Cậu đây tiền cũng quá ít, tôi kiếm chút cho cậu."
Diệp Hoài không lên tiếng, tâm tình hiển nhiên không có dây dưa tiếp.
Viên Tinh Châu liền yên lặng thay hắn đánh chết quái vật, lại đi kiếm tiền cho hắn, trong game có một bug thẻ tiền, cần dùng kỹ năng một đường đẩy đại gia hỏa đi đến một nơi khác trên bản đồ. Lúc tự cậu chơi ngại phiền phức nên trước nay chưa dùng qua, lần này lại nhẫn nhục chịu khó, đẩy đồ vật một mạch tới mục đích, trong lúc chết đi mấy lần, không thể đọc chỉ dẫn, chỉ có thể lần nữa từ đầu đẩy qua.
Song mà tiếp sau thuận lợi đẩy tới nơi, quả thực đã phát tài, nhiều lần thẻ đồ vật bán lấy tiền, một hơi kiếm được mấy vạn.
Diệp Hoài: "???"
Diệp Hoài hiển nhiên không ngờ tới ở trong còn có loại thao tác hack này, một chút ngây ngẩn cả người. Viên Tinh Châu đưa máy chơi game cho hắn, thấy hắn không để ý tới tức giận, khiếp khiếp hỏi: "Cậu không tức giận chứ?"
"Giận cái rắm!" Diệp Hoài sau khi xác nhận kim tệ trong túi cùng đồ vật đều là thật sự, không nhịn được cả giận nói, "Cậu có phải là có bệnh hay không!"
"Có chút, " Viên Tinh Châu thuận hắn nói, "... Tôi thẹn quá hóa giận mà..."
Diệp Hoài: "Cậu làm như tôi ngốc?"
"..." Viên Tinh Châu sững sờ, lại nhìn vẻ mặt của hắn, hiển nhiên là biết mình có nguyên nhân khác, do dự nửa ngày, đành phải nói thật, "Tôi vốn là có việc muốn nói với cậu."
Diệp Hoài vẻ mặt uất ức mà nhìn hắn.
"Chính là, những ngày qua cậu không phải thỉnh thoảng sẽ... sẽ gì kia, hai ta có tiếp xúc thân thể sao?" Viên Tinh Châu hít sâu một hơi, phát hiện lời nói này nói lên quả thực hết sức xấu hổ, đành phải đỏ mặt, nói quanh co "Tôi chỉ muốn nhắc nhở với cậu một chút..."
Diệp Hoài cau mày: "Nhắc nhở cái gì?"
" Như vậy dễ hiểu lầm." Viên Tinh Châu nói "Cậu như vậy quá dễ khiến người khác hiểu lầm cậu đang trêu chọc tôi..."
Diệp Hoài sững sờ, lập tức trợn to mắt.
Viên Tinh Châu vừa nhìn biểu tình khó có thể tin của hắn, càng cảm thấy chính mình lúng túng, vội vàng xua tay: " Đương nhiên tôi biết là không có khả năng! Cậu làm sao sẽ trêu chọc tôi, cậu chính là vô ý mà thôi... Nhưng..."
" Nhưng cái rắm!" Diệp Hoài cả giận nói, "Tôi cmn không trêu chọc cậu tôi sờ cậu làm gì?"
Viên Tinh Châu: "?!"
"Cậu cậu cậu..." Lần này đổi thành Viên Tinh Châu khiếp sợ mặt, "Cậu trêu chọc tôi làm gì?"
"Chơi vui!" Diệp Hoài không thể nhịn được nữa, tức giận đến đỏ cả mặt, đạp người đi ra ngoài, "Cậu là heo!"