• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ầm”

Bên trong xe, Dương Tư Niệm cùng tài xài đều lao về phía trước, thiếu chút nữa bay luôn ra ngoài, may mắn phía trước có Lý Tưởng trong lúc nguy cấp phát ra một cỗ chân khí nhu hòa nâng đỡ bọn họ mới làm cho họ ngồi lại vị trí được.

Đầu sau xe bị Chu Chân đụng lõm vào một phần lớn, đèn sau xe cũng vỡ nát, người bên cạnh thấy Chu Chân điên cuồng như vậy thì tách ra, hồn nhiên như không có chuyện gì xảy ra.

Có người báo cảnh sát nói trên đường quốc lộ có người đụng xe nhau, vì vậy rất nhiều cảnh sát giao thông rất nhanh xuất động, trung tâm chỉ huy cảnh sát giao thông thông qua camera, tập trung vào xe Chu Chân cùng xe Lý Tưởng.

“Nàng muốn làm gì?” Dương Tư Niệm giận dữ, ban nãy nếu không có Lý Tưởng, nàng đã bị đánh bay khỏi xe, tốc độ xe tại trên đường quốc lộ rất nhanh, nếu nàng bay ra khỏi xe thì căn bản là không còn sống được nữa.

“Nàng ấy muốn bắt chúng ta dừng lại cho nàng ta kiểm tra.” Lý Tưởng cũng là thoáng cảm thấy giật mình, không khỏi nghĩ đến hoa khôi cảnh sát này kỹ thuật lái xe tốt, người càng thêm điên cuồng.

“Ta nhất định sẽ tố cáo nàng.” Dương Tư Niệm oán hận nói.

Lý Tưởng cười, hai tay linh hoạt điều khiển tay lái, giảm tốc độ, quay bánh, tăng tốc, động tác làm liền một mạch, thê hiện đầy đủ kỹ thuật lái xe siêu nhiên bậc nhất của hắn.

“Ta khuyên ngươi hay là thôi đi, Hùng Bách Đào nhất định tạo áp lực rất lớn cho nàng, cho nên nàng phải cắn chặt chúng ta không tha.” Lý Tưởng xuyên qua kính chiếu hậu phát hiện xe Chu Chân cùng xe bọn họ kéo dãn ra một khoảng cách nhất định, cười nhạt một tiếng nói, “Huống chi Chu đại đội trưởng này bối cảnh rất mạnh, Hùng Bách Đào gây áp lực cho nàng, nhưng không có biện pháp nắm bắt nàng ta, ngươi tố cáo nàng cuối cùng cũng không được gì.”

Dương Tư Niệm trầm mặc, ban nãy chỉ là nàng nhất thời tức giận, bây giờ suy nghĩ lại, đích xác thực như vậy, Chu Chân này làm việc điên cuồng, tuổi còn trẻ dã là Đội phó đại đội cục trinh sát thành phố, không có bối cảnh hơn người thì không thể nào ngồi vào vị trí này được.

“Có điều thấy Dương tổng khó chịu với nàng như vậy, cho nàng một bài học cũng được.” Lý Tưởng cười nói.

“Ngươi muốn làm gì?” Dương Tư Niệm đôi mi thanh tú nhếch lên, nói, “Cho chút giáo huấn được rồi, đừng đem chuyện làm lớn đấy.”

“Được, Dương tổng phân phó, ta sẽ làm việc theo nguyên tắc.” Lý Tưởng cười haha một tiếng, đột nhiên giảm tốc độ xe, lốp xe cùng mặt đường ma-sát phát sinh âm thanh chói tai.

Lập tức xe Chu Chân đuổi tới, Lý Tưởng trực tiếp quay tay lái, tay lái điều khiển thành thạo, xa “ba” một tiếng bay đi, trong nháy mắt ra sau đuôi xe Chu Chân.

“Hắn muốn làm gì?” Chu Chân cảm thấy đau đầu, kỹ thuật lái xe của Lý Tưởng quá thành thạo, nàng bất kể như thế nào cũng không phải là đối thủ, ban nãy nhất thời phẫn nộ mới đi đụng xe Lý Tưởng, giờ nghĩ lại cũng thấy sợ hãi một trận.

Tốc độ nhanh như vậy, hai xe va vào nhau, lực va chạm là cực kỳ mạnh, nếu là có người gặp chuyện không may, nàng Đội phó đại đội trinh sát cũng coi như hết phải làm rồi.

Chỉ sợ người trong gia tộc cũng sẽ không dễ dàng tha thứ nàng nữa.

“Ngồi cho vững.” Chu Chân mơ hồ nhận thấy được Lý Tưởng muốn làm gì, vội vàng nhắc nhở hai đồng sự trong xe.

Lý Tưởng vừa đến phía sau xe Chu Chân, mỉm cười nói: “Cho ngươi cũng nếm thử mùi vị bị đụng xe.” Quay bánh, tăng tốc, xe “ầm” trực tiếp đụng về phía trước.

“Ầm” Chu Chân đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi xe Lý Tưởng đâm tới, ba người bọn họ vẫn như cũ mạnh mẽ bị hất về phía trước, nếu như không phải bọn họ nắm đồ vật thật chặt, ba người đều đã bay ra khỏi xe.

Cái này, bọn họ rốt cục nếm được tư vị bị người đụng.

Nhưng là chuyện vẫn chưa xong.

Lý Tưởng sau khi đụng xe Chu Chân, xe thật chặt dính vào đuôi xe Chu Chân không nhả, mặc kệ Chu Chân tăng tốc thế nào đều không thoát khỏi.

“Đáng giận...” Chu Chân giận tím mặt, cho tới bây giờ lớn như vậy còn không có bị người khác trêu đùa.

Hai chiếc xe dính chặt vào nhau, đi trên đường quốc lộ, lên trên cầu 3 chiều, xe Lý Tưởng đột nhiên tăng tốc, mang theo xe Chu Chân chạy như bay về phía lan can bảo hộ cầu vượt.

“A!” Dương Tư Niệm kêu lên.

“A!” Chu Chân cũng kêu lên.

Cầu vượt cao mười thước, xe tốc độ nhanh như vậy mà ngã xuống thì sẽ phát nổ, người trong xe đừng nghĩ sống sót.

“Vèo” ngay khi xe sắp vọt tới lan can bảo hộ của cầu vượt, Lý Tưởng quẹo tay lái thật nhanh, hai chiếc xe đồng thời đổi phương hướng, lại hướng phía trước chạy.

Thế nhưng Chu Chân đánh tay lái hơi trễ, thân xe hơi nghiêng cùng lan can cầu vượt quẹt vào nhau, tiếng ma sát chói tai vang lên, làm cho màng tai người khác cũng phải bị chấn thương, từng đợt tia lửa điện văng ra tứ phía.

Chu Chân không dám thả lỏng, hai tay nắm thật chặt tay lái, hai mắt nhìn về phía trước, trên trán chẳng biết từ lúc nào xuất hiện từng giọt mồ hôi lạnh to như hạt đậu, sắc mặt càng bị hù dọa tái nhợt không gì sánh được.

“Kíttt” Chu Chân không ngừng nhấn phanh xe cùng bộ ly hợp, tốc độ rất nhanh giảm xuống, chạy được hơn trăm mét tốc độ xe liền chậm hẳn lại, rốt cục xe đâm vào một ụ đất, xe bọn họ khó khăn lắm mới dừng lại được.

“Vèo” xe Chu Chân vừa dừng lại, Lý Tưởng đột nhiên tăng tốc, trực tiếp chạy qua bên cạnh bọn họ.

“Vương bát đản, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Chu Chân oán hận mắng.

Khi xe Lý Tưởng đi qua xe nàng, nàng đều thấy được biểu tình đắc ý của Lý Tưởng, điều này làm cho nàng càng thêm tức giận cùng khó chịu.

Xe Lý Tưởng chạy đi được một khoảng, Dương Tư Niệm thấy Chu Chân ba người còn không có từ trong xe đi ra, gọi Lý Tưởng nói: “Quay lại xem có xảy ra chuyện gì không đi!?”

“Yên tâm đi, cô nàng kia kỹ thuật lái xe tốt, không có việc gì đâu.” Lý Tưởng mỉm cười, khi lái xe qua xe Chu Chân, hắn cũng thấy được ánh mắt sát nhân của Chu Chân.

“Quay lại nhìn đi.” Dương Tư Niệm không yên lòng nói.

“Được rồi, có điều, Dương tổng, một hồi ta đi xem có chuyện gì xảy ra, các ngươi cũng không cần xuống xe, cô nàng này có chút điên cuồng, ta sợ nàng ta sẽ không chịu buông tha đâu.” Lý Tưởng từ từ nói.

“Ừ.” Dương Tư Niệm gật đầu, đồng ý đề nghị của Lý Tưởng.

“Vèo” Lý Tưởng dừng xe ở ven đường, một mình hắn xuống xe, đi tới trước xe Chu Chân, thấy Chu Chân không có việc gì, nhưng hai đồng sự của nàng bị hù dọa không nhẹ, sắc mặt đều tái nhợt đi, hai chân càng là nhũn ra.

“Này, hoa khôi cảnh sát đội trưởng, các ngươi không có sao chứ!?” Lý Tưởng ngậm điếu thuốc, nắm cửa sổ chỗ tay lái phụ, thở ra một làn khói, cười nói: “Có cần gọi 120 cho các ngươi hay không a!”

“Vương bát đản.” Chu Chân thấy Lý Tưởng còn dám quay lại càng thêm phẫn nộ, trực tiếp từ trong xe bước xuống, đẩy Lý Tưởng một cái, giận dữ hét, “Ngươi có biết hay không lúc nãy sắp chết người rồi, ngươi lái xe như vậy sao?”

“Yên tâm, ta đã sắp xếp tốt cho các ngươi rồi, các ngươi không có việc gì đâu, ta đối với kỹ thuật lái xe của chính mình rất có lòng tin, cho các ngươi nếm chút vị đắng, cũng chỉ là nếm chút đắng, tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm tính mạng.” Lý Tưởng lộ ra bộ dáng tươi cười ngây thơ chân thành.

Hắn từ đụng xe Chu Chân, cho đến sắp xếp sau cùng, trong lòng đều có cân nhắc, bằng không, hắn dám ở đường quốc lộ đụng xe Chu Chân như vậy, nếu phải xét chuyện này, hắn muốn gánh trách nhiệm cũng không nổi.

Dù sao lai lịch Chu Chân cũng không đơn giản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK