• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lỗ *** của Tiên Tôn tuy đã phát tiết hai lần nhưng đầu hột le vẫn còn ngây ngô, còn co rút trong cuống thịt đỏ hồng, chỉ rụt rè lộ một chút xíu đầu.

Cơ thể song tính càng trở nên nhạy cảm hơn khi làn sóng tình đến.

Trấm Diệm biết Vi Vân rất mỏng manh, nếu hắn liều lĩnh ** y một cách hấp tấp sẽ khiến y chịu phải một cơn đau dữ dội trước khi cảm thấy sung sướng, vì vậy hắn không trực tiếp chạm vào nhụy hoa lú đầu ra ngoài ấy, thay vào đó hắn nhéo nhẹ phần trên của hột le qua lớp màng thịt.

Lúc đầu hắn chỉ nhào nặn, bóp nhẹ, nhưng Vi Vân đau đến tột cùng cũng không cảm nhận được gì, vẫn dùng tay đẩy hắn ra, liên tục yêu cầu hắn đi ra ngoài.

Ma Tôn dỗ dành y: “Em nhịn một lát sẽ không sao.”

Tiên Tôn cảm thấy tủi thân hết sức, người này đã làm mình đau đớn như vậy mà còn bảo mình chịu đựng, y xoay cổ tay dùng toàn lực đẩy vào bụng dưới của Trấm Diệm, trong miệng lại hét lên: “Ta không muốn, ngài lớn quá rồi! Ta muốn đổi cái nhỏ hơn!”

Ma Tôn tức đến bật cười: “Bảo bối, không ngờ em lại chê *** của phu quân em lớn! Đúng là ăn no không biết kẻ đói mà. Em muốn đổi thành ai, hả?”

Dù biết mỹ nhân dưới thân mình chỉ vì đau đớn mà nói bậy bạ, nhưng khi nghĩ đến Liên Minh Tiên Môn thật sự có một đám tiểu tử lắm chuyện để y lựa chọn, Vi Vân còn suýt nữa đã thành thân với người khác, trong lòng hắn tràn ngập ghen tuông.

Hắn suy nghĩ một chút, phái hai phân thân một trái một phải tóm lấy hai tay của mỹ nhân Tiên Tôn, không cho y cử động lung tung nữa.

Mặc dù Vi Vân biết phân thân cũng tách ra từ cơ thể Ma Tôn, nhưng vẻ ngoài của phân thân không khác gì người bình thường, y vẫn cảm thấy mình đang bị người khác theo dõi khi bị **.

Lúc này y lõa lồ cơ thể, bị cố định trên tường đá, hai tay dang rộng, cặp vú trắng tuyết vểnh lên cao, hai núm vú to màu đỏ tươi ở phía trên khẽ run lên theo nhịp thở gấp gáp của y, lại bị hơi nóng của nước suối làm cho mềm mại bốc hơi, bên trên đọng hai giọt nước trong suốt như pha lê, không thể rơi xuống, diễm lệ vô cùng.

Đôi chân dài móc vào vòng eo rắn chắc của Ma Tôn, da thịt trắng như tuyết lộ ra một chút hồng nhạt, rất hấp dẫn.

Ma Tôn dùng đôi bàn tay to ôm lấy cặp mông to tròn mịn màng của y, cặp mông căng mọng mềm mại, đầy đặn đến mức tràn ra giữa những ngón tay hắn.

Chưa kể giữa hai chân, dương v*t trắng hồng đang bị treo lủng lẳng một cách đáng thương vì đau đớn, trái ngược hẳn với con quái vật khổng lồ đen tím gớm ghiếc đáng sợ bên dưới.

Vật khổng lồ đã rạch miệng *** múp thịt ra, âm hộ đỏ tươi của mỹ nhân bị quy đầu nong ra biến dạng, cắn chặt nửa khúc thịt phía trước, nhưng vẫn còn lâu mới nuốt được phần thô nhất.

Hai phân thân nhìn chằm chằm vào khung cảnh dâm đãng này, ánh mắt ước gì có thể liếm khắp người mỹ nhân.

Tiên Tôn cảm thấy xấu hổ và lo lắng, vội hét lên: “Đừng cho bọn họ nhìn!”

Nhưng vào lúc này, nhụy hoa non nớt lại bị Ma Tôn véo qua một tầng màng thịt, thân dưới đau nhức như xé rách, quỷ dị sinh ra một tia khoái cảm cực độ, giọng điệu đột nhiên thay đổi, trở thành tiếng rên rỉ mềm mại như mèo con, không có vẻ gì là phản kháng mà giống như muốn mà còn giả vờ.

Thấy vậy, Trấm Diệm siết chặt tay hơn, mượn nước suối làm chất bôi trơn, nhẹ nhàng vân vê hột le.

Bàn tay còn lại của phân thân bên trái dang rộng các ngón tay, nắm lấy một bên bầu ngực đẫy đà của Tiên Tôn, bắt đầu xoa bóp mạnh mẽ, kẹp đầu v* mềm mại phía trên đỉnh núm vú vào giữa hai ngón tay, vừa vê vừa nhéo, chơi đến không ra hình thù.

Phân thân bên phải thò một tay xuống, cầm lấy dương v*t mềm mại của Tiên Tôn, bóp mạnh một cái, sau khi vật nhỏ duỗi thẳng ra một chút, hắn liền dùng ngón tay chặn lỗ tinh lại bắt đầu nắn vuốt.

Ba người cùng lúc chơi đùa thân trên thân dưới của Tiên Tôn, mỗi bộ phận trên cơ thể đều tràn ngập khoái cảm, đặc biệt là hột le ở bên dưới đã bị cọ xát thành màu đỏ tươi, sướng đến mức y muốn ngồi phịch vào tay người đàn ông, trong lòng y cảm thấy xấu hổ vô cùng.

Khoái cảm dâng trào như sóng, cơ thể y giống như một chiếc thuyền nhỏ trên đỉnh sóng, bị hất tung lên xuống một cách bừa bãi, mũi y phát ra một tiếng rên rỉ quyến rũ.

Không nhịn được nữa, y bắt đầu vặn vẹo thân thể trắng trẻo của mình, van xin lộn xộn: “Ưm, đừng nhéo đầu v* của người ta nữa… Ở dưới khó chịu quá, làm ơn dừng lại đi… Nha – đừng bóp nữa! Đừng bóp nữa!”

Hột le dâm đãng nhú toàn bộ đầu ra và bị người đàn ông vê một vòng tròn.

Ma Tôn dùng hai ngón tay nhéo hột le của y, rê nhanh ngón cái lên đầu hột le, Tiên Tôn sướng đến run bần bật, miệng nhỏ phía trên há ra thở hổn hển như chó cái, miệng nhỏ phía dưới cũng banh rộng từ lúc nào không biết, không còn cắn chặt đầu *** to lớn của Ma Tôn nữa.

Trấm Diệm cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể mỹ nhân, nhân cơ hội này hắn duỗi thẳng eo, con *** to đen cắm hết quy đầu vào.

Tiên Tôn mất cảnh giác, đau đớn run lên, phần thịt mềm bên dưới lập tức căng cứng, càng cắn chặt hơn trước.

Vi Vân cảm giác thân thể mình đã bị xé thành hai mảnh, y kêu lên: “Ngài rút ra cho ta!”

Ma Tôn bên này cũng cảm thấy khó chịu hết sức.

Ma tộc phóng dãng dâm loạn, hầu như không có một người nào trưởng thành mà còn là xử nam.

Vi Vân lại là âm dương thể, lỗ *** của y so với nữ nhân bình thường còn nhỏ hơn một chút.

Thật sự rất khó để Trấm Diệm có thể đâm toàn bộ dương v*t của mình vào trong.

Ma Tôn đau lòng cho người mình yêu, nếu là lúc khác thì hắn sẽ rút lui và từ từ nghĩ cách giải quyết.

Nhưng bây giờ Vi Vân đang gấp gáp cần song tu, hôm nay hắn nhất định phải nhẫn tâm.

Ma Tôn hạ quyết tâm, ngẩng mặt lên, hôn lên môi Tiên Tôn, khàn giọng nói: “Bảo bối, xin em kiên nhẫn một chút.”

Vi Vân cực kỳ khó chịu: “Ta không —— “

Trấm Diệm thúc mạnh hông, lưỡi thịt đã ngập trong một phần ba, lớp màng thịt trinh nguyên mỏng manh làm sao có thể chống lại thứ hung ác như vậy? Nó bị xé tan tành.

Tiên Tôn hét lên đau đớn, vùng vẫy và vặn vẹo theo bản năng, nhưng hai phân thân đã ghim chặt y vào bức tường đá, khiến y không thể trốn thoát.

“Ngài —— “

Từ “cút” ở phía sau mới nói được nửa chừng thì đã bị Ma Tôn chặn lại.

Ma Tôn đè mỹ nhân xuống gặm nhấm, chiếc lưỡi thịt xuyên qua kẽ răng, liếm láp khoang miệng Tiên Tôn rồi thọc vào cổ họng y.

Tiên Tôn đáng thương bị giữ hàm dưới, cái miệng nhỏ không thể khép lại, chỉ có thể để người ra tàn phá bừa bãi, dưới lưỡi tiết ra rất nhiều nước miếng, một phần nhỏ bị Ma Tôn nuốt vào, phần lớn chảy ra từ khóe môi y.

Bên dưới của mỹ nhân còn thảm hại hơn.

Ma Tôn không thể một hơi đâm lưỡi dao hung hãn đến lút cán, nên hắn rút ra một nửa, không đợi cái miệng thít chặt thích ứng, hắn đã mạnh mẽ cắm nó trở lại.

Với lực đẩy này, phần thịt đỏ mềm mại trong âm đ*o của mỹ nhân Tiên Tôn bị nong ra, rồi lại bị đẩy trở về.

Dòng máu trinh nguyên của Tiên Tôn rỉ ra từ chỗ giao hợp của hai người, trôi lềnh bềnh trên mặt nước.

Mặc dù bản thân Ma Tôn không thể nhìn thấy nhưng phân thân của hắn lại nhìn thấy được.

Hắn bị kích động bởi những vết máu này, hai mắt đỏ ngầu gần như mất kiểm soát.

Cùng Tôn chủ Nhân tộc song tính song tu không thể có bất kỳ sai sót nào.

Hắn sợ mình thực sự mất kiểm soát nên lập tức thu lại hai phân thân.

Vi Vân tội nghiệp bị hắn đâm đến âm đ*o như bốc cháy, vừa được tự do, y liền dùng tay đẩy mặt Ma Tôn ra, không cho hắn hôn mình.

Trấm Diệm thả miệng ra, thấp giọng dỗ dành: “Bảo bối, em chịu đựng thêm chút nữa, phu quân sẽ đưa em đến cực lạc nhân gian.”

Ở đâu ra loại cực lạc nhân gian như thế này!

Vi Vân tức đến lồng ngực phập phồng, nước mắt tuôn thành dòng, cúi đầu há miệng cắn vai Trấm Diệm.

Thân dưới của y đau đớn kịch liệt, miệng y cũng không chút lưu tình, suýt chút nữa cắn đứt một mảnh thịt của Ma Tôn, nhoáng một cái đã có thể nếm được vị máu.

Trấm Diệm để mặc y cắn, phía dưới vẫn đang thúc *** liên hồi vào lỗ *** vừa mới phá trinh của Tiên Tôn như cuồng phong bão táp.

âm đ*o lúc mới vào rất khô, sau đó do chảy máu lại bị dương v*t đưa một ít nước suối nên dần dần khiến lối ra vào trơn tru hơn một chút.

Lúc đầu Vi Vân không chỉ cắn Trấm Diệm mà còn cào xước ra rất nhiều vết máu trên người hắn, sau đó y đau đến tê dại, không cắn nữa, không thể bám chặt, cũng không thể kẹp lại hai chân.

Hai cẳng chân buông thõng, nhưng hai tay Trấm Diệm lại giữ chặt mông y, con *** giống như cọc gỗ đóng đinh y vào tường đá, khiến y không thể trốn thoát, chỉ có thể khóc lóc chửi bới không ngừng.

Y được giáo dưỡng rất tốt, căn bản không biết chửi người, chỉ mắng người khác bằng những câu đại loại như “Đồ khốn nạn”, “Cút ra ngoài” và “Không muốn ngài”.

Trấm Diệm nghe vậy chỉ thấy đáng yêu, cúi đầu hôn lên cổ Vi Vân, sau đó liếm hôn một đường đi xuống, để lại một vệt nước ướt át.

Vết nước kéo dài xuống điểm giao nhau giữa vai và cổ của Tiên Tôn, đến tận đỉnh quầng vú bên phải.

Bộ ngực của Tiên Tôn rất đẹp và gợi cảm, quầng vú ở giữa to và hồng hào.

Ma Tôn dùng đầu lưỡi lần theo mép quầng vú, đột nhiên há to miệng, ngậm toàn bộ quầng vú vào miệng, mạnh mẽ bú nút.

Bên dưới của đại mỹ nhân vẫn còn đau, nhưng phần trên bị bú đến mức linh hồn như muốn bay đi, da đầu tê dại, cảm giác như ngay cả lỗ sữa bên trong cũng bị hút ra ngoài.

Y không phân biệt được dễ chịu hay khó chịu, hai chân dài đá đạp lung tung xuống nước.

âm đ*o của y bị kéo căng đến cực điểm, cái lỗ gần như bị nong rộng thành một tấm màng thịt trong suốt.

Ma Tôn giảm tốc độ, từng chút một rút ra khỏi lỗ cho đến khi quy đầu khổng lồ bị kẹt lại miệng lỗ, sau đó hắn thay đổi góc độ và từ từ đưa nó trở lại điểm n*ng mà hắn đã dùng ngón tay tìm thấy khi trước.

Khoái cảm mãnh liệt đột nhiên dâng lên như sóng dữ, thân thể Vi Vân run rẩy, bờ mông thả lỏng, da thịt khô khốc vì đau đớn cuối cùng cũng rỉ ra chút nước ươn ướt.

Toàn bộ con *** thô to của Ma Tôn từ từ sượt qua điểm đó, bề mặt đầy gân guốc mang lại cảm giác kỳ lạ.

Khoái cảm bùng nổ khủng khiếp đến nỗi ngay cả nỗi đau chưa nguôi ngoai cũng trở thành kẻ đồng lõa với sung sướng.

Tiên Tôn vặn vẹo mông muốn trốn thoát nhưng lại bị người đàn ông giữ chặt trong tay.

Người đàn ông ưỡn ngực ra, cười nói: “Bảo bối dâm đãng của ta, đau cũng muốn chạy, mà sướng cũng muốn chạy, sao em lại khó hầu hạ như vậy?”

Vi Vân còn ghi thù con *** của hắn to đến mức khiến y đau đớn gần chết, nên cứ bướng bỉnh nói: “Không sướng chút nào!”

“Thật sao?”

Ma Tôn dừng thúc hông, để một nửa dương v*t chìm trong âm đ*o không động đậy.

Khoái cảm sung sướng đến thấu xương rút đi như thủy triều.

Bực tức trước trò đùa ác ý của hắn, Tôn chủ Nhân tộc không chịu nhượng bộ.

Nhưng âm hộ vừa nếm được vị ngon ngọt của y lại không biết xấu hổ co rút lại.

Trấm Diệm cười nói: “Miệng dưới của em vẫn được hơn, ngoan ngoãn lại xinh đẹp, từ nay về sau ta chỉ cưng chiều mình nó thôi.”

Lời nói tục tĩu của hắn còn sắc tình hơn những gì mà đám thư sinh đã nói trong thoại bản khiêu dâm.

Vi Vân rất xấu hổ trước từ “cưng chiều” đó, nhưng cái miệng nịnh nọt được cưng chiều của y lại trở nên kiêu ngạo, vách thịt mềm mại bên trong siết chặt con *** dữ tợn và làm nũng như một đứa trẻ, muốn ăn *** lớn, muốn được chơi như vừa nãy.

Ma Tôn nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng liếm xương tai vốn đã đỏ bừng của Vi Vân, khàn giọng nói: “*** nhỏ lại chảy nước rồi, nó đang mút ta nè.”

Sau đó hắn lại nói: “*** của em thích ta hơn em thích ta.”

Vi Vân nhịn không được nữa, tức giận nói: “Nói, nói nhảm!”

Trấm Diệm cười khẽ một tiếng: “Ồ, vậy là em thích ta hơn *** nhỏ của em.”

Điều này còn quá đáng hơn!

Đúng lúc Tiên Tôn đang nóng nảy thì hắn đột nhiên nhấc một chân y lên đặt trên vai.

Vi Vân đứng không vững chỉ có thể vịn vào vai hắn bằng một tay.

Khoảnh khắc tiếp theo, con *** đang trêu chọc y bắt đầu đâm mạnh trở lại.

Lần này, nước bắt đầu chảy ra từ lỗ thịt của Tiên Tôn, miệng *** không còn ngậm chặt như trước, vật khổng lồ đáng sợ đâm tút thuận lợi hơn rất nhiều.

Mỹ nhân Tiên Tôn bị ** liên tục vào phần dưới, cơn đau vẫn còn đau đớn, nhưng cảm giác chua xót và tê dại trong lỗ càng mạnh hơn.

Lỗ thịt đã bị lấp đầy đến tận cùng, mọi va chạm dường như ngày càng sâu hơn.

Sự mất thăng bằng khi đứng không vững và cảm giác mất kiểm soát trong cơ thể khiến Vi Vân sợ chết khiếp.

Y khóc lóc cầu xin đối phương: “Sâu quá, sắp rách rồi!”

“Sâu?” Ma Tôn thở hổn hển, đâm càng sâu hơn: “Bảo bối à, vẫn còn một khúc nữa chưa vào mà.”

Một khúc nữa?

Tiên Tôn run rẩy nhìn xuống.

Tư thế của y thực sự rất khó coi.

Hai chân gần như bị kéo thành một đường thẳng, dương v*t phía trước dựng lên hoàn toàn, quy đầu màu hồng không ngừng lắc lư trên mặt nước khi bị người đàn ông chịch ***, trên lỗ tiểu đỏ hồng còn có vài giọt chất lỏng trong suốt.

Hai mép *** lẽ ra phải ngậm chặt lại bung mở hoàn toàn, đáng thương xòe ra hai bên, lộ ra phần thịt âm hộ đã bị *** lớn chà xát đỏ bừng.

Hột le non mềm chỉ mới được xoa nhẹ vài cái đã sưng tấy, đáng thương như thế lại chẳng được vỗ về.

âm đ*o bị kéo căng đến cực điểm, xung quanh có một vòng bọt trắng xóa, thậm chí còn không bị nước suối cuốn trôi.

Ma Tôn lôi gần hết *** ra, kéo ra một vòng thịt âm đ*o màu đỏ tươi, không biết là bị ** đến sưng đỏ hay là bị suối nước nóng xông đến đỏ bừng.

*** lớn lại tiếp tục giã mạnh xuống.

Kỳ thật bên ngoài vẫn còn một khúc dài khoảng ba đốt ngón tay, nhưng Tiên Tôn cảm giác như thân dưới của mình đã bị chọc thủng.

Tiên Tôn bị dáng vẻ dâm đãng của mình làm hai mắt nóng lên, âm hộ của y càng nóng hơn, các lớp thịt trong âm đ*o gần như bị con *** lớn san phẳng, tạo thành một cái ống chứa *** nóng hổi ướt dầm dề, thậm chí còn trơ trẽn chủ động mút mát con *** xông vào, liều mạng muốn hút ra càng nhiều mỹ vị.

Y sướng đến mức không ngừng run rẩy, cẳng chân trên vai Ma Tôn từ từ trượt xuống, một chân kiễng dưới đáy hồ quá yếu để có thể giữ được.

Cơ thể y rơi vào vòng tay của Trấm Diệm đang đặt trên mông y và con *** đang chọc vào lỗ *** múp rụp của y.

Dường như dâm vật đó đang đâm vào không chỉ là da thịt của y mà còn cả huyết mạch tinh thần của y.

Toàn bộ đầu óc như bị rung chuyển, có cảm giác như sắp sụp đổ.

“Không được,” Y lại khóc, lắc đầu và cầu xin người đàn ông đang ** mình, “Quá nhiều rồi, không muốn nữa!”

Miệng thì bảo không, nhưng lỗ *** mới nếm thử con *** lần đầu đã ướt đến mức không thể chặn lại con ***, phát ra tiếng lép nhép rõ ràng từ nơi giao hợp giữa hai người.

“Không muốn à?” Ma Tôn vừa hung bạo nắc *** vào lỗ *** vừa nói: “Bé cưng, em có biết mình đã chảy ra bao nhiêu nước không? Toàn bộ *** của ta sắp bị nước của em ngâm nở luôn rồi.”

Vi Vân không thèm quan tâm mình đã chảy ra bao nhiêu nước.

Y sắp bị ** chết rồi, khoái cảm nuốt chửng y như cuồng phong bão táp, y giống như một chiếc thuyền nhỏ không nơi nương náu, chỉ có thể bị quăng quật trong sóng gió dữ dội.

Y nắm lấy vai và lưng Ma Tôn, rên rỉ khóc lóc: “Chậm một chút, không chịu nổi nữa rồi!”

“Phu quân *** em có sướng không?”

Sướng, sướng muốn chết đi được.

Con *** dữ tợn và gớm ghiếc đâm rút hàng trăm lần với tốc độ cao rồi đột ngột đổi hướng, liên tục chọc vào điểm n*ng của y.

Tiên Tôn siết chặt ngón tay, cắm móng tay vào da thịt, cào ra những vết máu dài trên lưng Ma Tôn.

Y sướng đến mức trợn trắng mắt, miệng hé mở, thè cái lưỡi hồng hồng ra thở hổn hển.

Ma Tôn tiến tới ngậm lấy đầu lưỡi của y, mút thật mạnh, đồng thời ** mạnh vào điểm n*ng, Tiên Tôn phát ra một tiếng thét mơ hồ và dữ dội, duỗi thẳng ngón chân, đột nhiên co rút cơ thể lại.

Lỗ thịt bắn ra một lượng lớn d*m thủy ấm nóng, chất lỏng đổ lên quy đầu, dương v*t phía trước cũng phun ra tinh dịch không cần ai chạm vào.

Trong lúc y đang xuất tinh và mất trí vì khoái cảm, Ma Tôn lại nắc *** thật mạnh, nhét thêm một đoạn nữa của dương v*t còn nằm bên ngoài vào lỗ ***, quy đầu tròn và to chọc thẳng vào cổ tử cung căng cứng.

Vi Vân vẫn đang đắm chìm trong cao trào lại run rẩy trước cơn đau nhức kỳ lạ đột nhiên ập đến trong cơ thể.

Y theo bản năng dùng tay đẩy đối phương ra: “Không muốn nữa!”

“Em có biết *** lớn ** đến nơi nào không?”

Vi Vân sợ hãi lắc đầu

“Là nơi nương tử sinh con cho phu nhân.”

Sinh, sinh con?

Mỹ nhân Tiên Tôn trợn tròn mắt, liều mạng lắc đầu.

Y chưa bao giờ nghĩ đến việc sinh con cả!

Sắc mặt Ma Tôn tối sầm lại, hắn rút toàn bộ con *** ra, nhìn xuống lỗ thịt của mỹ nhân đã bị ** đến mức không thể khép lại và lớp thịt chín rục bên trong.

Cái lỗ thịt đột nhiên mất đi thức ăn, ngơ ngác co giật hai cái, Trấm Diệm duỗi hai ngón tay banh rộng cái lỗ sưng tấy ra, khàn giọng nói: “Tiên Tôn không muốn sinh con cho ta, thì muốn sinh con cho ai? *** đã bị ** thành thế này rồi, còn dám nhớ thương đến *** nhỏ của người khác sao? E rằng dù là Lộ công tử hay Chân Nguyên Tiên Quân thì cũng sẽ chê lỗ *** của Tiên Tôn đã bị chịch lỏng rồi.”

“Ngài…ngài.”

Tiên Tôn bị chịch lỏng tức đến nói không ra lời.

Lúc này, vòng xoáy linh khí trong cơ thể y đột nhiên rung chuyển, như muốn hút hết linh lực ra khỏi cơ thể y.

Y sợ đến mức nắm lấy cánh tay Ma Tôn, hoảng hốt nói: “Linh lực…”

Ma Tôn duỗi thẳng eo, con *** to lớn giã thẳng vào lỗ thịt, lại đâm vào miệng tử cung.

Khác với lần trước hắn cố lấy lòng, lần này quy đầu to lớn của hắn nhắm vào khe hở nhỏ hẹp của tử cung Tiên Tôn.

Nó chặt hơn và nhạy cảm hơn rất nhiều so với miệng *** mềm mại của y, mỗi lần hắn chịch vào đó, Tiên Tôn đều sẽ thút thít nghẹn ngào.

Cảm giác vừa đau vừa trướng thật kỳ lạ, giống như thoải mái lại như đau đớn, Vi Vân chỉ cảm thấy mình sắp bị hắn ** nát, không nói tới cảnh giới của mình bị sụp đổ, mà ngay cả thần trí cũng sắp tan rã.

Y phải túm lấy cánh tay hắn, khóc lóc cầu xin hắn buông tha: “Đừng vào nữa! Không thể vào nữa đâu!”

Ma Tôn nhẹ giọng nói: “Tiên Tôn có muốn kết khế ước với ta không?”

Lúc này Vi Vân không nhớ nổi vì sao hai người nói chuyện nửa ngày trời mà vẫn không thống nhất được chuyện kết khế ước, y vội vàng gật đầu nói: “Khế ước, ta cùng ngài kết khế ước.”

Trấm Diệm thở phào nhẹ nhóm, nghiêng người tới hôn lên môi y, nói: “Vậy hôm nay ta sẽ tha cho em.”

Hắn mở ra lỗ tinh, lỗ quy đầu chống vào miệng tử cung, bắn tinh dịch trắng đục vào trong đó.

Miệng tử cung tuy chật hẹp nhưng cũng không chịu nổi lực phóng tinh của Ma Tôn, tinh dịch xông vào tử cung, bắn thẳng vào vách tử cung.

Vi Vân đâu biết chuyện như vậy còn có thể xảy ra, y cảm thấy bụng dưới đau nhức, trong tử cung có rất nhiều nước chảy ra.

Tinh dịch trộn lẫn với d*m thủy, dưới sự hòa quyện của âm dương, một nguồn linh lực mãnh liệt từ trong tử cung thoát ra, quấn lấy vòng xoáy linh lực khổng lồ trong cơ thể Vi Vân, siết chặt nó từng chút một, cuối cùng ép nó thành một viên trân châu trong đan điền.

Sau khi tất cả chuyện này kết thúc, Vi Vân mở mắt ra, mồ hôi chảy đầm đìa, lúc này y mới phát hiện dương v*t của Trấm Diệm vẫn còn ở trong âm hộ của y, y đỏ bừng mặt mày, đẩy ngực hắn nói: “Ngài ra ngoài.”

Trấm Diệm mỉm cười nói: “Qua cầu rút ván.”

Vi Vân cả giận: “Là ngài thừa nước đục thả câu.”

Trấm Diệm Ma Tôn cảm thấy hai người có thể cãi nhau vì chuyện này cả đời, hắn đang định trêu chọc y thêm vài câu nữa thì đột nhiên thay đổi suy nghĩ.

“Có người đang tới.”

Vi Vân giật mình, sau đó mới nhớ tới hai đệ tử vừa rồi nói muốn tìm người lại đây.

Y nhanh chóng vận chuyển linh lực, phát hiện hầu như không có chút đình trệ nào, y nhanh chóng thoát khỏi tay Trấm Diệm, lấy một bộ quần áo trong nhẫn trữ vật ra mặc vào.

Trong chốc lát, ngoài trừ khuôn mặt đỏ bừng, Vi Vân Tiên Tôn đã quay về vẻ đẹp lạnh lùng bất khả xâm phạm trước đây.

Y biết rất rõ người tới không phải là đệ tử cấp thấp như trước, có thể dịch chuyển tức thời.

Những người đó đã đi đến bên ngoài trận pháp bảo vệ núi, lát nữa sẽ đến suối nước nóng, y không muốn bị phát hiện, thậm chí còn không kịp nói vài câu với Trấm Diệm Ma Tôn.

“Ta đi trước.” Y nhỏ giọng nói, “Ngài cũng đi nhanh đi.”

Không đợi Ma Tôn trả lời, y liền thi triển thuật dời hình, trực tiếp trở về cung điện của mình.

Trước giường nhỏ trong phòng ngủ, chiếc gương thần vẫn còn ở vị trí ban đầu.

Khuôn mặt của Vi Vân càng trở nên quyến rũ hơn khi y nhớ lại những gì phân thân của người yêu mình đã làm trước tấm gương này.

Y tiến lên hai bước, đang định cất chiếc gương đi, chợt cảm thấy có thứ gì đó ấm áp chảy ra từ giữa hai chân mình.

Vẻ mặt y ngơ ngác, cả người cũng cứng đờ tại chỗ.

Đó là……

Y muốn siết chặt âm hộ của mình lại, nhưng cái lỗ chết tiệt đã bị ** đến biến dạng không thể khép lại được.

Chất lỏng nóng hổi chảy dọc theo môi âm hộ và nhanh chóng làm ướt đũng quần.

Vi Vân đứng đó, có chút không biết phải làm sao.

Trong lúc y đang do dự, một dòng chất lỏng nóng hổi khác lại chảy ra.

Rốt cuộc… bên trong có bao nhiêu vậy…

Y đỏ mặt xấu hổ, y cởi quần ra, ngồi lên giường, co chân lên trước gương.

Lỗ *** ban đầu trông rất dâm đãng càng trở nên gợi tình hơn.

Hai mảnh mép *** mềm mại ướt át lòi ra ngoài, lộ ra cảnh sắc xuân tươi đẹp bên trong.

Miệng *** đỏ tươi như cánh hoa nở rộ, trơ trẽn phơi bài cuống hoa đỏ tươi.

Xung quanh cái lỗ màu đỏ tươi có một đống tinh dịch màu trắng lơ lửng, khiến người ta nhìn thoáng qua là biết cái lỗ dâm đãng này vừa mới bị **.

Vi Vân nhìn lỗ *** xinh đẹp múp thịt của mình trong gương, càng xấu hổ bao nhiêu, thì lỗ *** càng sướng bấy nhiêu, trong lòng lại mong muốn được Ma Tôn ôm hôn.

Mặc dù cuối cùng y được chịch cho sướng ngất ngây, nhưng y quá mệt mỏi, tay chân vẫn đau nhức và y không muốn dùng sức nữa.

So ra, những thủ đoạn tình dục đa dạng của Ma Tôn lại hợp với sở thích của y hơn.

Y nhìn cái miệng nhỏ mở ra đóng lại theo hơi thở của mình, một dòng chất lỏng màu trắng đục lại chảy ra từ đó.

Trấm Diệm Ma Tôn đã xuất bao nhiêu tinh dịch vào *** y vậy.

Ma xui quỷ khiến thế nào y lấy ngón tay vét thứ chất lỏng đục ngầu đó, rồi đưa đến bên đầu lưỡi, liếm một cái.

Vì mằn mặn, hơi lạ.

Cùng lúc đó, một luồng linh lực đột nhiên từ đầu lưỡi và tĩnh mạch tràn vào cơ thể.

Vi Vân ngơ ngác.

Y chỉ biết rằng thể chất của mình cần phải song tu, nhưng ăn hỗn hợp tinh dịch và d*m thủy này cũng có thể bổ sung linh lực sao?

Y xấu hổ đến mức cổ cũng đỏ bừng.

Nếu Ma Tôn biết chuyện này, không biết y sẽ lại bị tra tấn như thế nào nữa!

Tuyệt đối không được để hắn biết!

“Nương tử,” Một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai y, “Vi phu đã biết rồi.”

Bộ dạng xấu xí trong gương vừa rồi của y đã bị người này nhìn thấy hết rồi? Có phải hắn cũng nhìn thấy mình đang liếm tinh dịch của hắn không?

Đôi mắt của Vi Vân tối sầm: “Tại sao ngài còn ở đây?!”

Trấm Diệm Ma Tôn nói: “Ta còn chưa kịp thu lại khí đục đã truyền cho nương tử, nương tử đã bỏ chạy rồi.”

Hắn có thời gian trêu chọc y vô số lần lại không có thời gian thu hồi về sao!

Rõ ràng là hắn cố ý!

Ma Tôn lại nói: “Nương tử đừng vội. Vi phu đang đàm phán với Chúc Quy trưởng lão của Ngự Thú Bộ của quý phái, sẽ mau chóng chính thức cầu hôn với hội trưởng lão của Tầm Tiên Phái.”

Vi Vân Tiên Tôn tức giận đến toàn thân run rẩy.

Cầu hôn hả?

Xí!

————-

(Hoàn)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang