Sau một quảng đường dài đi bộ rồi ngồi xe buýt rồi lại đi bộ cuối cùngcánh cửa nhỏ của ngôi nhà thâm yêu đã ngay trước mặt....Lấy lại tinhthần tươi cười một cách gượng gào cô bé rảo bước tiến về phía trước....
- Này....
Tiếng gọi từ phía sau khiến Min Jae giật mình, cô bé quay lưng lại và không khổi bỡ ngỡ....là Joo Won...
- Cậu ngạc nhiên vậy sao?
- Không.....chỉ là.....không ngờ...cậu lại.....sao cậu biết nhà của tôi mà tới....
- Thì là có người cho tôi biết....
- Vậy....có việc gì mà cậu lại tới tìm tôi như vậy?....-Min Jae cố tình lảng ánh mắt qua chỗ khác...
- Chúng ta nói chuyện một chút được không?
- Cậu nói đi....
- Thì là đến để xin lỗi cậu.....vì...chuyện lần trước.....lúc đó tôi đã quá say....không làm chủ được bản thân.....
- Không sao đâu, tôi không đẻ ý chuyện đó đâu...-Min Ja vẫn tiếp tục lảng tránh ánh mắt của Joo Won...
- Và tôi cúng tới để nói lời tạm biệt cậu....
- Tạm biệt.....cậu đi đâu sao?.......-Min Jae ngạc nhiên hỏi....
- Qua Nhật quảng bá album mới và chuẩn bị cho việc debut tại Nhật....
- Mất khoảng bao lâu vậy?
- Tôi cũng không rõ..... vốn định đi du lịch nữa nên cúng không xác định được....
- Lâu vậy sao?....-Gương mặt Min Jae xụ xuống, cô bé vẫn không giám nhìnthẳng vào mặt Joo Won, cô bé sợ rằng mình sẽ không kìm được lòng mình mà ôm chầm lấy cậu.....
- Tôi chỉ định nói vậy thôi....tôi đi đây....Giữ gìn sức khỏe và sống tốt nhé....bạn của tôi...-Joo Won cười hiền rồi mở của xe chuẩn bị bướcvào....
..................
.................
- Joo Won ah....-Min Jae lưỡng lự....
Joo Won quay đầu lại.....
- Nếu.....nếu....chị HeeKyung......không quay trở về.....thì cậu....phảimất bao lâu mới có thể ngẩng đầu lên nhìn người con gái khác....
- Cậu nói vậy là có ý gì????
- Không...mình chỉ nói là nếu...nếu thôi....nếu như có người con gái khác thích cậu.....thì phải đợi bao lâu mới được???
.................
...................
Không khí dần lắng xuống, sự ngượng ngùng bao phủ toàn bộ khungcảnh....Lúc này Min Jae đã ngẩng đàu lên nhìn Joo Won nhưng chính cậulúc này lại không giám nhìn Min Jae....cậu không thể làm gì cho cô békhi trong tim cậu HeeKyung vẫn chiếm một vị trí vô cùng quan trọng....
....................
......................
- Tôi chỉ nói đùa vậy thôi....không nhất thiết phải trả lời tôi đâu....cậu về đi, tôi vào nhà đây....
....................
....................
- Nếu....có một cô gái như vậy......Tôi sẽ khuyên cô ấy...đừng chờ đợi gì cả.....trên đời này cái còn đáng sợ hơn cả cái chết chính là sự chờđợi....thời gian mà người con gái đó dành để chờ đợi tôi....cậu ta sẽđánh mất đi rất nhiều thứ quan trong đấy....Vậy nên đừng chờ đợi.....
Joo Won lên xa và chiếc xe lao nhanh về phía đường lớn.....Chiếc xe dừng lại và Joo Won ngó đầu qua cửa sổ gọi với theo...
- Cảm ơn Tae Sun giùm tôi nhé....cú đấm của cậu ấy rất có tác dụngđấy....-Joo Won vẫy vẫy tay tạm biệt Min Jae rồi chiếc xe lại lao nhanhra khỏi tầm mắt của Min Jae.....
Lúc này đây cô bé chỉ còn biết nhìn theo bóng dáng chiếc xe trắng sangtrọng và thì thầm lời tạm biệt muộn màng tới người bạn đặc biệt củacô...
Đêm hôm đó....
Chiếc xe màu đen đứng cạnh chiếc xe màu trắng tại một góc khuất bên cạnh bờ sông Hàn...
- Giữa mày và Min Jae đã xảy ra chuyện gì?
- Không có chuyện gì đáng để nói cả...
- Tao không cần biết mày đã khiến Min Jae đau khổ như nào nhưng xin mày dừng lại đi.
- Bây giờ mày đang cầu xin tao đó ah...
- Vì là tao cầu xin mày nên hãy nhớ lấy và tránh xa Min Jae ra...
- Là Min Jae bám theo tao, không phải tao theo đuổi cô ấy...
BỤP!!!!!!!-Và Tae Sun đã thưởng cho Min Jae một cú đấm, khiến cậu ngã xuống.
- Mày có biết vì mày để cô ấy lầm tưởng mà giờ đây cô ấy đã tiều tụy thếnào không? Đừng tỏ vẻ đáng thương và dịu dàng trước mặt các cô gái, điều đó sẽ chỉ khiến họ đau khỏ hơn thôi.
Nói rồi Tae Sun quay mặt đi,......
- Mày biết cái thái độ của mày khiến tao nhớ đến lúc mày van xin tao đừng gặp bà ta nữa không?
- Lúc nào mày cúng cô giữ mọi thứ nhưng mọi thứ đó đều không phải củamày, vì bảo về một người mẹ hờ mà mày dám quỳ trước mặt tao...vậy giờmày có dám quỳ trước mặt tao để cầu xin cho người con gái của mày không?
BỤP!!!!!Một cú đấm rất mạnh nữa dành co Joo Won, gương mặt cậu bầm tím máu từ khóe miệng chảy ra.....
- Tao không phải là thằng nhóc của 9 năm trước, nếu mày còn lương tâm thì đừng làm Min Jae phải khổ, tốt nhất nên tránh gặp mặt....Còn truyện mày và bà mẹ kế của tao...yên tâm đi...tao sẽ giữ bí mật cho đến lúc xuốngmồ....
Tae Sun nói rồi bước lên chiếc xe đen,.....
- Vì sao mày lại bảo về bà ta? Tại sao chứ?Bà ta đã hại ****** cơ mà...
- .....................
- Sao không trả lời......
- ......................Trước khi bà ta là mẹ kế của tao, thì mày đã làbạn của tao...và tao không muốn mày phải chịu đựng cái đáng sợ của batao...
Nó rồi Tae Sun phóng xe đi thẳng.....Để lại Joo Won đứng đó ngỡ ngàng về những gì mà Tae Sun đã nói....Đúng.....trước khi Tae Sun biết mẹ kế của cậu đã có một đứa con riêng thì hai thằng nhóc con này đã là từng làbạn thân của nhau....chúng coi nhau như an hem thân thiết, mọi thứ đềugiống nhau, đều là của chung....Và cuối cùng thì chính vì cái sự thậtphũ phàng này đã khiến chúng phải xa nhau, chính Tae Sun đã là người chủ động trước, cậu bé đã cắt đứt mọi quan hệ với người bạn thân, chỉ đơngiản vì cậu không muốn Joo Won và người đàn bà đó gặp nhau...hơnnữa...cậu không muốn nhìn thấy người bạn thân thiết của mình phải chịusự chừng phát từ người cha độc các của cậu...