Mục lục
Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Hương Cỏ


Rất nhiều thời điểm con người có xu thế tránh né đối với nguy hiểm, Tự Cẩm đương nhiên cũng không ngoại lệ.


Trong Di cùng hiên dần dần khôi phục bình tĩnh, nhưng bên ngoài Di cùng hiên rất náo nhiệt. Trước có Nội Đình Phủ và Ngự thiện phòng náo loạn không ngừng, lại có vụ án Vương quý nhân trúng độc cần tra rõ, còn liên quan đến mưu hại thai nhi trong bụng Hi Phi, quan hệ mật thiết đến thanh danh Kiều Linh Di.


Phượng Hoàn Cung.


Hoàng hậu và Quý phi phân chủ thứ ngồi xuống, vì chuyện Vương quý nhân trúng độc, quý phi đang bẩm báo công việc với hoàng hậu.


"Thần thiếp đã tự mình hỏi qua Kiều Tiểu Nghi, căn cứ lời nói và việc làm của nàng ta hình như chuyện Vương quý nhân trúng độc không có quan hệ gì với nàng ta. Không có bằng chứng rõ ràng có thể chứng minh là Kiều Tiểu Nghi hạ thủ. Hơn nữa đồ ăn uống ngày đó xảy ra vấn đề là trách nhiệm Ngự thiện phòng, nếu trách cứ Kiều Tiểu Nghi thật sự là không công bằng. Thần thiếp cho rằng, chuyện này nên tra hỏi từ Ngự thiện phòng mới là đúng lý." Quý phi từ từ nói, toàn thân mặc cung trang màu hồng rực rỡ.


Hoàng hậu nghe lời quý phi nói, liền ngẩng đầu nhìn nàng ta, "Đương nhiên phải tra bên Ngự thiện phòng nhưng bây giờ hơi khó khăn. Nội Đình Phủ và Ngự thiện phòng đang cắn xé lẫn nhau, rất nhiều người đã bị hạ ngục, chuyện khi đó chỉ sợ cũng khó mà hỏi rõ ràng."


"Nương nương nói đúng lắm, thần thiếp cũng lo lắng cái này. Dù sao..." Nói đến đây cười một tiếng, sóng mắt hơi đổi, khóe mắt liếc nhìn vẻ mặt hoàng hậu rồi mới nói thiếp: "Nương nương không biết chứ, chuyện Vương quý nhân trúng độc và chuyện Hi Phi xảy ra quá trùng hợp. Đầu tiên là truyền ra tin phòng bếp Di cùng hiên có vấn đề, sau đó Hoàng thượng lôi đình giận dữ muốn nghiêm tra. Ngay sau đó Nội Đình Phủ và Ngự thiện phòng náo loạn. Ngự thiện phòng vừa loạn, vương quý nhân bị trúng độc. Bây giờ không thể tìm ra chứng cớ bên Ngự thiện phòng, vậy cũng thật sự là quá trùng hợp."


"Quý phi nói thế có ý gì?" Hoàng hậu cau mày lại, nói gần nói xa rõ ràng là hoài nghi Hi Phi âm thầm động tay động chân. Quý phi hoài nghi Vương quý nhân trúng độc là do Hi Phi đã hạ thủ ư?


"Hoàng hậu nương nương có lòng lương thiện, nhưng lòng người phức tạp, rất nhiều chuyện cũng không thể chỉ nhìn bề ngoài. Nương nương ngẫm lại xem, người vừa mới coi trọng Vương quý nhân thì nàng ấy liền xảy ra chuyện. Hi Phi lại còn từ trong cản trở, chống lại ý chỉ của Hoàng hậu nương nương, không cho phép Vương quý nhân vào ở Di cùng hiên. Bất kể nhìn như thế nào, động cơ của Hi Phi đều rất rõ. Vương quý nhân xuất thân danh môn, dịu dàng tài trí, dung mạo xinh đẹp, đó là đại địch của Hi Phi. Làm sao nàng ta có thể thấy Vương quý nhân được sủng ái, tất nhiên là muốn cản trở rồi."


Hoàng hậu không nói gì, chỉ nhìn quý phi.


Quý phi khựng trong nháy mắt, nụ cười trên mặt càng thêm nhu hòa, "Hi Phi có thai mà vẫn độc bá thánh sủng như cũ. Hoàng thượng mềm lòng yêu quý con trẻ, khó tránh khỏi sẽ dung túng vài phân. Nhưng nương nương là người đứng đầu lục cung, cũng không thể nhìn Hi Phi tùy hứng như thế, người nói có đúng hay không?"


"Quý phi, Bản cung chỉ nhìn chứng cớ. Cô nói nhiều như thế, không có bằng chứng rõ ràng thì chỉ là suy đoán." Hoàng hậu há lại không biết dự định của quý phi, chẳng qua là nhân cơ hội đẩy thêm mâu thuẫn giữa nàng ta và Hi Phi, muốn được ngư ông đắc lợi.


Nàng ta đâu có ngốc, làm sao để quý phi đắc thủ.


Nghĩ tới đây cười cười, nhìn vẻ mặt quý phi hơi cứng ngắc nói: "Chỉ cần có bằng chứng rõ ràng, Bản cung có thể hỏi tội Hi Phi. Nếu không có, quý phi không cần nói những suy đoán đầu độc lòng người này."


Trong lòng Quý phi nhất thời khựng lại, sâu kín nhìn hoàng hậu, "Hoàng hậu nương nương thật sự không lo lắng chút nào sao? Xưa nay Bản cung nói chuyện thẳng thắn, ta chỉ hỏi nương nương một câu, nếu Hi Phi kia sinh thêm một hoàng tử, hai con trai đứng vững vàng trong gia phả hòang gia. Cho dù sau này lại có những hoàng tử khác sinh ra cũng rất khó lay chuyển vị trí Hi Phi. Trên triều đình, Hoàng thượng bức bách thế gia rất nhiều, thủ đoạn tàn nhẫn, không để ý chút nào đến công lao phò trợ bao đời của thế gia, không dám nói đuổi tận giết tuyệt, nhưng cũng là từng bước ép sát. Ta cũng không tin nương nương không nhận được tin của người nhà. Bây giờ mặc dù chúng ta có ân oán cũ cũng nên bỏ xuống trước. Nếu như để cho phụ thân huynh trưởng của Hi Phi phát triển mạnh mẽ trên triều đình, Hi Phi ở hậu cung lại có hai con trai…." Nói đến đây quý phi hơi dừng lại, "Nương nương, người suy nghĩ xem mười năm sau thiên hạ này sẽ là của ai? Dựa vào sủng ái của Hoàng thượng đối với Hi Phi, tình yêu đối với Đại hoàng tử, thái tử vị chỉ sợ vững như bàn thạch. Như vậy nếu Đại hoàng tử làm thái tử, tương lai gia tộc của chúng ta còn có gì vinh quang để nói?"


"Quý phi nghĩ quá nhiều."


"Nương nương không nghĩ nhiều sao? Trước đây nương nương bảo ta điều tra chuyện Vương quý nhân trúng, không phải muốn liên thủ với ta sao? Bây giờ người hối hận ư?"


"Bản cung đã nói, ta chỉ nhìn chứng cớ."


"Ha ha, Hoàng hậu nương nương... Bản cung đến bây giờ thật sự lĩnh giáo." Quý phi đứng dậy nhìn hoàng hậu, "Sẽ có một ngày nương nương hối hận."


"Quý phi nói sai rồi, Bản cung là hoàng hậu của Hoàng thượng, nhất quốc chi mẫu, ta làm bất cứ chuyện gì đều phải công bằng. Cho nên, quý phi mang chứng cớ đến, Bản cung mới có thể tin cô."


"Hi Phi giảo hoạt như hồ, nếu có thể có chứng cớ, Bản cung cần gì lãng phí miệng lưỡi dông dài với nương nương như thế."


"Bản cung đã cho cô quyền lực và trách nhiệm, quý phi chỉ để ý điều tra là được."


Quý phi nhìn hoàng hậu một cái, sau đó cười, "Vậy thì thật là cảm ơn Hoàng hậu nương nương, Bản cung cáo từ."


Hoàng hậu nhìn quý phi phẩy tay áo bỏ đi, nét mặt không thay đổi ngồi ở đó


Ý Quý phi, nàng ta hiểu.


Không phải là muốn nhân cơ hội mưu hại Hi Phi sao, nhưng nàng ta không thể ra tay. Quý phi cũng không nghĩ xem, bây giờ tất cả người của Ngự thiện đều thay đổi, tất nhiên đó là ý của Hoàng thượng. Cho dù là Vương quý nhân do Hi Phi hạ thủ làm hại, chiêu này của Hoàng thượng cũng sẽ thay nàng ta thu thập giải quyết tốt hậu quả, giết người diệt khẩu.


Huống chi, hoàng hậu... Kỳ thật nàng ta rất khó tin tưởng Hi Phi sẽ làm loại chuyện này. Ở trong suy nghĩ của nàng ta, Hi Phi không phải là người như thế. Cho dù nàng ấy có ghét Vương quý nhân cũng sẽ không muốn tính mạng của nàng ta. Cùng lắm là không cho phép Vương quý nhân vào Di cùng hiên, quấn quít hoàng đế không thể đi thăm Vương quý nhân mà thôi.


Quý phi muốn nhân cơ hội mưu hại Hi Phi, hẳn là bị người trong nhà ép buộc.


Nghĩ tới đây cười cười, không phải nàng ta cũng bị như vậy sao?


Nàng ta nhận được tin của người nhà, tìm hiểu ý tứ của Hoàng thượng. Nhưng bây giờ ngay cả mặt mũi Hoàng thượng cũng không thấy được, làm sao thăm dò?


Trước kia chưa xây tường vây cung đi tới Sùng Minh Điện chẳng qua là xa một chút mà thôi. Nhưng bây giờ vừa đóng cửa cung thì không có lệnh bài không được xuất nhập. Cho dù nàng ta là hoàng hậu cũng chỉ có thất vọng mà về.


Ở trên triều đình Hoàng thượng liên tiếp có động tác mà lại chỉ tới chỗ Hi Phi nghỉ qua đêm. Rõ ràng muốn trốn tránh người hậu cung, không cho các nàng có cơ hội nói bóng nói gió mà thôi.


Hoàng thượng bây giờ...


Hoàng hậu nhắm mắt lại, nàng ta thật sự không biết rõ.


Nàng ta đã không thể hiểu được suy nghĩ của Hoàng đế, không biết tiếp theo hắn muốn làm gì, cũng không biết hắn muốn làm đến mức nào.


Chỉ biết một chuyện, phàm là những người ngăn cản Hoàng thượng đi tới trước đều sẽ từ từ bị hắn diệt trừ.


Nhà nàng ta, nhà Quý phi, các thế gia còn lại... Chẳng qua là vấn đề thời gian, sớm hay muộn mà thôi.


Hoàng thượng hùng tài đại lược, làm sao cam tâm bị người quản thúc.


Hoàng hậu ngồi ở đó thật lâu mới cười khổ một tiếng. Lời của nàng ta không ai chịu nghe. Bây giờ người nhà lại giục đi thăm dò tin tức, đi đâu mà thăm dò tin tức đây?


Chỗ Hi Phi sao?


Ha ha.


Không nghĩ tới lên tới vị trí hoàng hậu mà còn bất đắc dĩ và chật vật như thế này.


Đồng cô cô lặng lẽ đi tới, thấy hoàng hậu sa vào trầm tư, nhất thời cũng không dám quấy rầy, lẳng lặng đứng ở đó.


Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ vào, rọi xuống mặt đất lóng lánh như vụn vàng rơi vỡ. Những hạt bụi nhảy múa trong ánh sáng, xoay tròn, không gian yên tĩnh không tiếng động.


Một hồi lâu Hoàng hậu mới từ từ phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía Đồng cô cô, "Có chuyện gì vậy?"


Đồng cô cô khom lưng hành lễ, "Bẩm nương nương, nô tỳ được nghe nói một chuyện."


"Nói."


Đồng cô cô liền nói ra, "Rất có thể quý phi và Kiều Linh Di âm thầm đạt thành hiệp nghị nào đó, nô tỳ lo lắng các nàng liên hợp mưu tính nương nương."


Ban đầu Hoàng hậu sững sờ, rồi sau đó nhẹ nhàng cười một tiếng. Khó trách hôm nay quý phi thuyết phục nàng ta đối phó Hi Phi. Thì ra nàng ta đã sớm có hậu chiêu, đây là muốn lấy nàng ta làm bia đỡ đạn hay sao?


"Nương nương?" Đồng cô cô bất an nhìn hoàng hậu, nhìn vẻ tươi cười kia hơi sợ hãi.


"Cô cô, quý phi vừa mới đến nói với Bản cung, chuyện Vương quý nhân là do Hi Phi âm thầm ra tay."


Sắc mặt Đồng cô cô liền thay đổi, hung hãn nói: "Quý phi muốn kéo nương nương xuống nước đây, tính giội nước bẩn lên người nương nương, rất đáng hận."


"Đúng vậy, quý phi sớm đã nhớ thương vị trí của ta, nếu như có cơ hội một mũi tên hạ hai chim, đương nhiên là không buông tha." Hoàng hậu thản nhiên cười.


"Kiều Tiểu Nghi kia cũng thật ác độc, lại dám khuyến khích Quý phi làm chuyện như vậy." Ngẩng đầu nhìn hoàng hậu, "Hay là nô tỳ đi tới chỗ Sở quý nhân một chuyến?" Nếu đã dính líu đến Sở quý nhân, cô ta cũng nên tới hỏi một chút cho thỏa đáng.


Hoàng hậu lại lắc lắc đầu, "Nếu Sở Trừng Lam đã lựa chọn liên thủ với Tô Nhị, tất nhiên bọn họ đạt thành hiệp nghị. Chỉ sợ Vương quý nhân là kẻ kém may, bị bất ngờ lôi kéo vào thôi."


"Vậy nương nương định làm gì? Cũng không thể tiện nghi quý phi và Kiều Linh Di!" Đồng cô cô quả thực tức điên. Nếu chuyện kia thật thành công, nương nương sẽ không thể giải thích rõ trước mặt hoàng thượng.


Quả thực quá đáng giận!


"Ngươi nghe được tin tức này từ đâu? Bên Di cùng hiên có động tĩnh gì không?" Hoàng hậu luôn cảm thấy tin tức này quá đột ngột.


Đồng cô cô liền nói: "Là Đồng công công nói với Từ Tam Sơn, nô tỳ cũng không biết đây là ý của Hi Phi hay là ý của Hoàng thượng."


Xưa nay Hi Phi mặc kệ những chuyện này, chẳng lẽ là Hoàng thượng kêu Đồng Ý nhắn nhủ nàng ta?


Hoàng thượng có ý gì?


Là không muốn mình đối chọi với Hi Phi hay không thể thông đồng với mấy người Quý phi làm bậy?


Hoàng thượng... Đây là đang xao sơn chấn hổ, nhắc mình không cần lựa chọn sai sao?


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK