Beta: Mai Kari
Giải Ý mở cửa, Trần Tam vừa thấy liền sửng sốt.
Trần Tam là lần đầu tiên thấy Giải Ý mặc chính trang, không khỏi có chút kinh diễm, nhịn không được cười nói: “Ta vẫn nghĩ Tiểu U là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, nhưng hiện tại nghĩ lại, Tiểu Ý cùng Tiểu U ngang nhau rồi.”
“Tam ca đừng trêu ta nữa.” Giải Ý cười mời hắn vào ngồi, “Đa tạ Tam ca lại đây giải vây.”
Trần Tam thở dài, “Lão thái thái nhà chúng ta lỗ tai ưa mềm, bị người Hoàng gia khuyến khích một cái là thiếu kiên nhẫn ngay, để ngươi chê cười rồi.”
“Người già mà, đó cũng có thể lý giải.” Giải Ý tức giận cũng không có, trái lại an ủi hắn.
Trần Tam vẫn thở dài, “Tiểu Ý, ta cũng không gạt ngươi, Hoàng gia có sinh ý riêng, sổ sách cũng rất nhiều, nhưng cũng không nằm trong bạch đạo. Kỳ thực điều bọn họ muốn cũng không phải sản nghiệp của chúng ta, mà là muốn mượn việc làm ăn của đại ca rửa tiền. Ngươi nghĩ xem, ta chưa từng làm thế bao giờ, thế nào có thể để họ làm như vậy? Chuyện kinh doanh của Đại ca ta vẫn là bạch đạo, chưa bao giờ dính hắc, tuyệt không không thể để hủy ở tay họ.”
“À, nguyên lai là như vậy.” Giải Ý gật đầu, “Phòng bất động sản cũng có thể rửa tiền à? Trước đây ta vẫn cho rằng ẩm thực giải trí cùng xuất khẩu mậu dịch mới là cách rửa tiền chủ yếu.”
Trần Tam cười nói: “Tại những nước phát triển thì như thế, bất quá, phần lớn mọi người chúng ta quen dùng tiền mặt, cho nên từ lý thuyết mà nói, bất luận hành nghiệp gì đều có thể rửa tiền, nhưng nếu như không phải chuyên gia làm, rất có khả năng lộ ra kẽ hở, cảnh sát cũng không phải ngồi không.”
“À.” Giải Ý cũng hiểu, lập tức hỏi chuyện bản thân quan tâm nhất, “Tam ca, đại ca cùng Dung ca lúc nào có thể đi ra?”
Nụ cười Trần Tam chợt tắt, “Hiện nay, xem ra hơi khó, bất quá ngươi yên tâm, ở bên trong, bọn họ khẳng định sẽ không chịu khổ gì, ngoại trừ tự do bị hạn chế, cái khác đều rất tốt. Công ty bên này thì xin nhờ ngươi, ta sẽ gia tăng điều tra, mau chóng bắt được người hãm hại bọn họ. Hôm nay xem ra, hãm hại bọn họ cũng không phải là muốn mạng bọn họ, nếu không sẽ không phải kế hoạch thô sơ thế này. Các hộp bánh đó không có vân tay bọn họ, nhưng là phát hiện trên xe họ, cuối cùng không định được tội, nhưng cũng bị giam giữ ra không được, lợi dụng thời cơ gian lận một số việc.”
“Ừ, cũng có thể.” Giải Ý đối với chuyện giang hồ cũng không biết nhiều, nghĩ suy nghĩ của Trần Tam cũng rất có lý, “Nói cách khác, những người đó đại khái là sẽ không nặng tay, vậy ta an tâm.”
Trần Tam nói những lời này kỳ thực có phân nửa là vì trấn an Giải Ý. Giang hồ hiểm ác, nhân tâm khó lường, những kẻ sử dụng độc kế hãm hại Trần Trí Phàm cùng Dung Tịch nếu như không đạt được mục đích, rất khó nói có ra tay nặng hơn không, mà một ngày động thủ, vậy tuyệt sẽ không bỏ qua cả hắn – Trần gia Tam công tử này, bất quá, việc này hắn xử lý được, không cần phải để Giải Ý lo lắng theo. Khẳng định Giải Ý không có bị thương, Trần Tam phải rời đi.
Giải Ý gọi hắn lại, “Tam ca, trước đây ngươi nói qua, ngươi vẫn muốn tẩy trắng, thế nhưng làm có trắc trở, ta có thể hỏi là vì sao không?”
Trần Tam ngồi trở lại, mỉm cười nói: “Một ngày chúng ta rời khỏi giang hồ, lập tức sẽ có thế lực mới hiện ra, bang phái mới tranh đoạt địa bàn, chuyện làm ăn của chúng ta, mà chúng ta chỉ cần tồn tại một ngày đêm cũng vẫn là uy hiếp lớn nhất của bọn họ, bọn họ sẽ vì sợ thất thế mà trăm phương nghìn kế diệt trừ chúng ta. Nếu như chỉ mình ta muốn tẩy trắng thì rất dễ, nhưng ta không chỉ có một mình, còn biết bao huynh đệ đi theo ta, bọn họ cần ăn, nuôi sống gia đình, mà quan trọng nhất, ta không thể để cho bọn họ bởi vì ta rời đi mà mất mạng.”
“Ta hiểu được.” Giải Ý rất thành khẩn hỏi, “Ta có thể giúp đỡ gì sao?”
Trần Tam nhìn hắn thật lâu, rồi ôn hòa đáp: “Ngươi là người ngoài vòng, chúng ta lăn lộn trong hắc đạo đều có một nguyên tắc, không kéo người ngoài vòng vào, nhất là thân bằng hảo hữu, càng không thể xả vào.”
“Cái này ta biết.” Giải Ý bình thản mà nói, “Ta không phải lớn lên trên nhung lụa giàu sang, chuyện làm ăn trước đây cũng đã từng giao tiếp qua đàn anh đàn chị trên giang hồ, nguyên tắc của bọn họ ta cũng biết qua, hơn nữa cũng rất khâm phục, hơn nữa tại trên giang hồ, người địa vị càng cao càng khiêm tốn, cho nên ta đối với các ngươi đều không có gì bài xích hoặc phản cảm. Vô luận là hắc đạo, bạch đạo hay hồng đạo (1), đều có người quang minh lỗi lạc, có nghĩa khí trọng danh dự, đồng thời cũng có kẻ đê tiện vô sỉ, âm hiểm ác độc, cho nên, ngươi không cần chấp nhất tẩy trắng, nhưng chuyện kinh doanh trái pháp luật hay nhất là không làm nữa. Kết cấu tổ chức của ngươi hay nhất là bảo lưu, không nên giải tán, như vậy chí ít có thể tự bảo vệ mình, chỉ cần chuyển công việc kinh doanh là được. Chuyện kinh doanh hiện tại của ngươi giờ nếu kết thúc, thì cần phải lo công ăn việc làm cho các huynh đệ dưới quyền của ngươi, mà trình độ bọn họ lại không cao, những công tác kĩ thuật cùng phục vụ sợ rằng không đủ khả năng làm, điều đó khiến ngươi lo lắng phải không? Kỳ thực chuyện đó cũng dễ làm, thí dụ như gia khí trạm chúng ta cần người, công tác cũng không phức tạp, có thể dùng toàn bộ huynh đệ của ngươi, đãi ngộ tiền lương khẳng định sẽ không thấp. Những ẩm thực giải trí này của ngươi có thể hướng ra phía ngoài phát triển, móc nối vào nhau, tựa như Thiên Thượng Thiên của Tiểu U vậy. Mặt khác, công ty thuộc tập đoàn chúng ta cũng có thể dùng huynh đệ của ngươi, nếu như bọn họ chịu học, còn có thể chuyên môn huấn luyện, từ từ cải biến cuộc sống bọn họ, ngươi nghĩ sao?”
Hắn dùng thanh âm ôn hòa êm tai nói, Trần Tam cảm giác rất dễ chịu, vui vẻ đồng ý, “Ngươi nói đúng, bất quá, việc này nên chờ đại ca cùng lão tứ đi ra, cụ thể do chúng ta làm vậy. Ngươi là nghệ thuật gia, đừng rơi vào những chuyện vặt này.”
“Nghệ thuật gia gì chứ? Ta chính là một người bình thường.” Giải Ý khiêm tốn lắc đầu, “Ta nghĩ việc này rất có ý nghĩa, bất quá, ngươi nói cũng có lý, việc cấp bách hiện nay là rửa sạch tội danh cho đại ca cùng Dung ca, để cho bọn họ mau chóng khôi phục tự do, cái khác từ từ sẽ làm.”
“Đúng thế.” Trần Tam đứng dậy, đưa tay để lên vai hắn, thân thiết vô cùng, “Trong khoảng thời gian này ngươi chú ý an toàn, bọn họ đem đại ca cùng lão tứ đưa vào tù được, không nghĩ tới ngươi lại đứng ra ổn định thế cục, những người đó khẳng định không cam lòng.”
“Ta hiểu rồi, ngươi yên tâm đi.” Giải Ý thoải mái mà cười, tiễn Trần Tam ra văn phòng, nhìn hắn vào thang máy, lúc này mới trở lại công tác.
Lộ Phi thay đổi chính trang, rửa mặt, chải đầu, khôi phục dáng dấp tinh anh thương giới, chờ Trần Tam sau khi rời khỏi thì đi tới văn phòng Giải Ý, dường như không có việc gì cùng Giải Ý thảo luận công tác, tựa như chuyện ẩu đả hồi nãy chưa từng phát sinh.
Giải Ý từ sau chồng văn kiện ngẩng đầu lên nhìn y, nhịn không được cười nói: “Lộ Phi, hình tượng này của ngươi thay đổi nhanh quá, ta còn chưa quen a, bên ngoài những viên chức này khẳng định nghẹn họng nhìn trân trối đó?”
Lộ Phi cũng cười, “Ta nghĩ bọn họ sẽ nhanh chóng quen thôi. Kỳ thực, khi lão thái thái kia xông vào, tất cả mọi người đã trốn về văn phòng cả rồi, đâu thấy chúng ta đánh nhau đâu chứ.”
“À, cũng đúng.” Giải Ý bừng tỉnh đại ngộ, “Đáng tiếc, hình tượng quang huy của ngươi không có khán giả a, ngay cả ta đều không thấy được.”
Lộ Phi bị hắn trêu chọc rất bất đắc dĩ, “Giải tổng, lần sau ta nhất định tìm vị trí tốt nhất cho ngươi xem.”
“Tốt nha.” Giải Ý cười ha ha, sau đó đưa một xấp văn kiện tới trước mặt hắn, “Ngươi xem qua tư liệu này đi, ta cảm thấy hạng mục này có gì đó không ổn, nhưng xem mãi vẫn tìm không ra, có thể là do ta rời khỏi thương giới quá lâu, ngươi trước giờ vẫn làm việc này, hẳn là rõ ràng hơn ta nhiều.”
“A?” Lộ Phi cầm lấy, lật từng tờ từng tờ xem tỉ mỉ.
Giải Ý tiếp tục xem văn kiện khác, thỉnh thoảng ký một chữ. Trong phòng rất an tĩnh, bên ngoài cũng không có chút âm hưởng nào, phảng phất ngay cả thời gian đều bị đình trệ cả.
Lộ Phi xem hết, lại lật lại xem một lần nữa, có chút hoang mang mà nói: “Ta không thấy được vấn đề gì a.”
Giải Ý trầm ngâm chốc lát, khẽ nhíu mày, “Có thể là ta mẫn cảm quá chăng, ta cuối cùng luôn thấy có gì đó sai sai. Ngươi xem, thổ địa của đại hạng mục này là người khác nhường ra, nói là quay vòng tài chính không đủ, làm không nổi, mới có thể nhịn đau bỏ ra ngoài, giá đất giá trị tới ba tỷ, bọn họ bỏ ra hai tỷ rồi, điều này làm cho ta cảm thấy rất kỳ quái. Mặc kệ nói như thế nào, thổ địa tuyệt đối là tài nguyên sẽ tăng giá trị, bọn họ đem mảnh đất đó hướng ngân hàng thế chấp, cũng có thể lấy hai tỷ lại, xây phòng bán, có thể kiếm không ít tiền, vì sao đơn giản như vậy chắp tay đưa cho Trần thị chứ?”
Hạng mục hắn nói không ở nội thành, mà là một miếng đất bờ sông tại vùng ngoại thành, nơi đó có sông có núi, hoàn cảnh ưu mỹ, là chỗ tốt để xây biệt thự xa hoa. Khối đất đó chuyển chủ từ năm ngoái, hiện tại đã sớm hoàn thành thổ công, thủ tục quy hoạch, phòng ở cũng đã xây phân nửa, Trần thị ngoại trừ bỏ hai tỷ ra mua lại, quăng vào mảnh đất thêm ba tỷ nữa, nếu như bán toàn bộ ra, có thể thu hồi lại hơn chín tỷ. Nếu làm thêm quảng cáo, chắc chắn thuận lợi thêm không ít, mỗi phòng thu nhập hơn 2.000.000, hơn nữa tiêu thụ rất nhanh, bởi vậy có thể nhận định, đây là hạng mục rất tốt. Cũng bởi vì như vậy, công ty trước buông tha mảnh đất này tuyệt đối không sáng suốt, bất luận kẻ nào chỉ cần có chút đầu óc làm ăn sẽ nhìn ra ngay.
Lộ Phi nghe xong Giải Ý nói, đưa tay cầm điện thoại gọi đi, hỏi nói mấy câu rồi cúp, nói với Giải Ý: “Hạng mục này là Viên tổng của bất động sản Quảng Hạ giới thiệu cho Trần lão đại, lúc đó Viên Hân cũng muốn mảnh đất này, nhưng tài chính thực lực chưa đủ, đơn giản đưa một nhân tình, đem cho Trần thị, Trần lão đại nhiều lần khảo sát qua, cho rằng không thành vấn đề, cho nên nhận lấy.”
“Thế à?” Giải Ý trầm tư một hồi, “Ngươi nghĩ biện pháp tra một chút tư liệu bất động sản Quảng Hạ, xem có vấn đề gì không.”
“Được, ta lập tức sẽ làm.” Lộ Phi đứng dậy đi ra ngoài.
Giải Ý làm việc đến tối, sau đó đi đến KTV của Trần Tam. Hắn có một xã giao, đối phương không mời hắn ăn, mà là mời hắn đi KTV uống rượu, hát hò. Lộ Phi có việc cần làm, không thể đi cùng hắn, Giải Ý liền mang theo bảo vệ đi tới đó.
Đi qua lầu một ồn ào nhốn nháo, lên lầu hai tương đối an tĩnh, nhân viên nhiệt tình dẫn hắn tới một phòng tốt.
Mới vừa đến lối đi nhỏ, bên cạnh bỗng nhiên cửa một phòng mở bị mạnh, một người nhào ra.