• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 37: Sắc Quỷ.

Như để đáp ứng lấy lời cầu cứu của Dâm Quỷ, chưa đầy một giây, một bóng ảnh từ phía cửa sổ của căn nhà tranh lao nhanh ra ngoài, thân ảnh ấy sử dụng khinh công, rất nhanh đã phi đến bên cạnh Dâm Quỷ, bóng ảnh nhẹ nhàng tung cước, ngọn đuốc còn cách Dâm Quỷ khoảng chừng một tấc, bất ngờ bị một luồng kình phong làm cho bay ra xa với một tốc độ đáng kinh ngạc, đồng thời ngọn lửa đang cháy phập phùng trên ngọn đuốc cũng đột nhiên tắt lịm.

Bạch Lang cũng chú ý đến một màn này, liền đưa mắt, quan sát thân ảnh nọ. Thân ảnh đó hiện lên một cách rõ ràng, một gã trung niên, mặc cho mình một bộ hắc bào, nước da hơi vàng, trên đầu còn có ba chõm tóc, khuôn mặt của gã trông như một tiểu hài đồng, nhưng ánh mắt lại toát lên sự nguy hiểm, ngặt nổi thân hình của gã lại lùn tịt, tứ chi thì ngắn hơn hẳn người bình thường, nếu đặt gã đứng bên cạnh Dâm Quỷ thì chẳng khác nào cây non được trồng bên cạnh đại thụ.

Thân ảnh kia không phải Sắc Quỷ, đại ca của Dâm Quỷ, thì còn là ai?

Sắc Quỷ sau khi đã ứng cứu cho đệ đệ, rất nhanh liền ngồi xuống, kiểm tra thương thế của Dâm Quỷ, sau một hồi kiểm tra kỹ lưỡng, Sắc Quỷ quay mặt sang nhìn Bạch Lang với một cặp mắt tràn đầy phẫn hận, đôi mắt đỏ ngầu dán chặt lấy người thiếu niên trẻ, rồi gã quay lại nói với đệ đệ: "Tiểu đệ, đây là linh đan, đệ hãy phục dụng nó để mau chữa lành thân thế, còn tên tiểu tử đó cứ để ta lo!" Nói xong, gã lấy từ trong túi áo ra một viên linh đan, đưa cho đệ đệ uống, gã giải các huyệt đạo bị phong bế trên người của Dâm Quỷ, rồi đứng dậy, hướng về phía Bạch Lang, thần sắc tức giận tột độ.

"Tại sao ngươi dám đả thương đệ đệ thân yêu của ta?" Khuôn mặt của một tiểu hài đồng đột nhiên tức giận biến sắc, càng khiến người ta sợ hãi mỗi khi nhìn vào khuôn mặt ấy.

Bạch Lang thản nhiên đáp: "Nực cười, đã giao đấu ắt phải có người sống kẻ chết, nếu ta không giết hắn thì hắn sẽ giết ta, đây là đạo lý cơ bản trên giang hồ mà!"

Một nụ cười gian hiểm đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt non nớt của một tiểu hài, Sắc Quỷ cười ha hả nói: "Tức là nếu ta với ngươi giao đấu, thì ta sống ngươi chết đúng không?!" Sắc giọng của gã cao ngạo, không úy kỵ thứ gì mà nói ra.

Nét mặt của Bạch Lang vẫn không biến sắc, chỉ thầm cười một cái, nói: "Ngươi sống có thực tế không đấy, đệ đệ ngươi mà cũng thua dưới tay ta, ngươi lại có công lực ngang bằng với đệ đệ, ngươi lấy cái gì mà thắng được ta?!!" Dứt câu, chàng nấc cụt một tiếng, thân hình lắc lư lảo đảo một hồi liền đã trở lại bình thường.

Quả nhiên chàng vẫn còn đang rất say.



Chợt như nhớ đến một thứ gì đó, Bạch Lang lên tiếng hỏi: "Này, thiếu nữ ấy đâu rồi?"

Sắc Quỷ thần sắc bỗng nhiên dương dương tự đắc, gã cảm thấy tự hào về bản thân mình, lên tiếng đáp: "Hahahha. . . Ta đảm bảo với ngươi, trong vòng ba ngày, nàng không thể nào rời khỏi giường được!"

Bạch Lang nghe vậy, thầm thương hại cho thiếu nữ ấy, mà cũng đúng, chàng với Dâm Quỷ giao đấu với nhau cũng hơn một canh giờ, tức hơn ba tiếng đồng hồ, mà Sắc Quỷ và thiếu nữ ấy lại ở trong căn nhà tranh "hành sự" với nhau trong khoảng thời gian ấy, thiếu nữ tuyệt sắc hẳn đã bị Sắc Quỷ hành hạ rất nhiều.

Bạch Lang chỉ đành buông một hơi thở dài, rồi chàng lại nấc cụt thêm một phát.

"À quên, ta phải trả lời câu hỏi trước đó của ngươi đã!" Sắc Quỷ nói.

Bạch Lang bộ dạng say rượu, tựa như suy nghĩ đến việc trước đó, một lát sau chàng "ồ" lên một tiếng, nói: "À, hồi nãy ta hỏi ngươi lấy cái gì để thắng được ta?"

Nét mặt của Sắc Quỷ thần thần bí bí, liền trả lời: "Đương nhiên là dùng công lực cao thâm hơn để đấu với ngươi rồi!" Dứt lời, Sắc Quỷ bỗng chốc phi thân đến Bạch Lang, tung hữu quyền về phía chân trái của đối phương. Thân hình của gã cao có một mét, chỉ có thể công kích vào thân dưới của đối phương.

Bộ pháp của Bạch Lang lại được thi triển, chân trái của chân bước chéo về đằng sau, thân hình xoay sang bên trái, tung hữu cước đá về phía Sắc Quỷ. Tuy thân hình có hơi nhỏ nhắn nhưng đó cũng là một lợi thế rất lớn của Sắc Quỷ, cước phong của đối phương đang ào ào kéo đến, gã sử dụng thân hình nhỏ bé, luồn qua hạ bộ của Bạch Lang, gã vận dụng Dục Hỏa Xuân Công vào đôi chân, bật lên cao, tung song quyền đấm về phía lưng của đối phương.

Cảm nhận được hai luồng quyền phong ở sau lưng, thân hình của Bạch Lang như buông xuôi, ngã người về phía trước, rất nhanh chàng đã ngã sấp mặt xuống đất, chàng vội lật người trở lại, song cước đồng thời co lại, vận dụng mười thành công lực Nhân Quả Huyền Công, tung mạnh song cước từ dưới lên bụng của đối phương, đây là chiêu Lý Ngư Đả Đĩnh.



Nói thì dài nhưng làm thì trong chớp mắt, thân hình của Sắc Quỷ còn đang ở trên không trung, không có nơi làm điểm tựa để phát lực, chỉ đành bị trúng chiêu Lý Ngư Đả Đĩnh của Bạch Lang, Sắc Quỷ cảm thấy hai luồng cước phong tựa như vũ bão, giọng thẳng vào bụng của gã, khí huyết trong cơ thể nhộn nhạo, khiến gã thổ huyết ngay lập tức.

Bạch Lang như mơ như tỉnh, cười khanh khách nói: "Huynh đệ hai ngươi rồi cũng sẽ chết dưới tay của ta thôi!"

Thân thể của Sắc Quỷ nhỏ bé, nên khối lượng cơ thể cũng nhẹ như một đứa trẻ vậy, bị trúng hai luồng kình phong dữ dội của Bạch Lang, cơ thể của gã không hẹn mà bay lên cao một đoạn, bay lên được một trượng, liền bắt đầu rớt xuống đất, Bạch Lang liền đưa bàn tay phải gác lên sau gáy, chân trái co lại, đặt lên đùi chân phải, đợi đến khi Sắc Quỷ còn cách mặt đất được một mét, chàng mới bắt đầu ngã thân thể về phía Sắc Quỷ, cùi trỏ phải thúc mạnh vào lưng của đối phương, cộng với khối lượng mà Bạch Lang đè thêm lên người Sắc Quỷ, khiến gã lao xuống nhanh hơn đồng thời chịu lực lớn hơn, gã lại không chịu được, lại phun tiếp ra một bãi máu tươi, động tác hồi nãy Bạch Lang sử dụng chính là chiêu Túy Ngọa Nha Sàng.

"Hắc hắc, cảm giác bị thổ huyết hai lần có dễ chịu không hả?!" Bạch Lang nấc cụt một tiếng, rồi cười khanh khách nói.

Sắc Quỷ hận không thể đem Bạch Lang cho chém thành muôn mảnh, nhưng cơ thể lại không cho phép, bị một người đè bẹp như thế này, gã có vùng vẫy muốn thoát ra cũng vô ích.

Đè đối phương một hồi chán chê, Bạch Lang liền quét chân phải từ phải sang trái, tạo thành quỹ đạo một vòng tròn hoàn chỉnh, khi chân phải mới đi được nửa quỹ đạo thì chân trái liền co ra, nương theo quỹ đạo của chân phải mà quét tới tiếp, đồng thời dùng lực ở thân xoay nhẹ sang bên trái và bật người ra đằng sau, hai tay cùng lúc cũng hợp lực đẩy người lộn về đằng sau, kết quả là chàng bật lộn người đứng dậy bằng chiêu Ô Long Giảo Trụ.

Bạch Lang lảo đảo bước đến cái bàn gỗ, cầm lên một vò rượu mà uống lấy uống để, Sắc Quỷ đang nằm dưới đất, nhìn thấy hình thái của đối phương, bất giác kinh ngạc thốt lên: "Túy Quyền?!" Nhưng trong bụng gã lại nghĩ thầm: "Cũng không phải, Túy Quyền tuy cao thâm ảo diệu, nhưng chỉ là bài quyền tầm thường, chắc chắn đây là một Phổ Thông Võ Kỹ nào đó, mượn hình thái của Túy Tửu Quyền mà thi triển nên!"

Tuy trong lúc Dâm Quỷ đang giao đấu với Bạch Lang, Sắc Quỷ trong nhà hưởng lạc, nhưng Sắc Quỷ hoàn toàn có thể nghe thấy cũng như biết rõ nhưng chuyện đang xảy ra ở bên ngoài, gã biết được nội công của Bạch Lang đang sử dụng là Nhân Quả Huyền Công của La Hán Tự thông qua lời đệ đệ nói, gã trầm ngâm suy nghĩ một lát, lại kinh ngạc không thôi thốt lên: "Không lẽ là người đó???"

Sắc Dâm Song Quỷ cũng có sư phụ, Sắc Quỷ từng nghe sự phụ kể về những kỳ nhân dị sĩ trong giang hồ, trong đó có một người mà Sắc Quỷ liên tưởng là liên quan đến Bạch Lang, nhưng gã không chắc, vì lúc nãy cũng nghe Bạch Lang thông báo danh tánh là ở Bạch gia trang thành Trạch An, nên gã cũng không biết sự tình là như thế nào.



Gã đứng dậy, chạy tới chỗ Bạch Lang, vung hữu quyền đấm tới. Bạch Lang đang cầm vò rượu uống hả hê, nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng vận công lực ném vò rượu về phía đối phương.

"Xoảng!" Vò rượu bị quyền kình của Sắc Quỷ đấm cho tan tác, nhưng. . .

"Vù!" Một cơn gió nhẹ thổi tới, làm dao động mái tóc của Bạch Lang, chàng cũng cảm nhận được, cơn gió này chính là luồng quyền phong còn dư sau khi Sắc Quỷ đấm vợ vò rượu gây ra, chàng trừng to đôi mắt, ngạc nhiên lên tiếng: "Ngươi, ngươi không ngờ lại có hai năm nội công?!"

Sắc Quỷ cười ha hả, đáp: "Nếu không phải vậy, sao ta có thể làm đại ca cơ chứ?!!"

====o0o====

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK