Nhìn An Tử Tuyên một mặt muốn biết, nhưng lại ra vẻ trấn định, Cố Thiển Vũ cười lạnh một tiếng.
Cô gái nhỏ này hiện tại sẽ không phải đã thích Hàn Hi Triệt đi?
Cố Thiển Vũ hướng An Tử Tuyên mỉm cười: "Không có gì, Hàn Hi Triệt gọi tớ tới, đại khái là nghĩ..."
Cố Thiển Vũ xích lại gần An Tử Tuyên, sau đó nhẹ giọng mở miệng.
"Cùng tớ lâu ngày sinh tình, cho nên hắn nói về sau sẽ còn hẹn tớ cùng nhau ăn cơm, xem phim. Bất quá chuyện này muốn giữ bí mật, cho nên cậu tuyệt đối không nên nói với người khác."
Cố Thiển Vũ cười tủm tỉm làm một động tác "Xuỵt".
An Tử Tuyên nhìn Cố Thiển Vũ một mặt vẻ hạnh phúc, cô ta lập tức liền ngây ngẩn cả người.
Hơn nửa ngày An Tử Tuyên mới gạt ra một cái tươi cười: "Vậy, vậy rất tốt, chỉ là Hàn Hi Triệt tên cặn bã này thật không xứng với cậu, Tiểu Du, cậu có muốn hay không 1 lần nữa cân nhắc những người khác?"
Cố Thiển Vũ cực kỳ lãnh đạm nhìn thoáng qua An Tử Tuyên: "Chuyện tình cảm ai cũng không nói chắc được, chuyện tớ cùng Hàn Hi Triệt cậu liền chớ để ý."
Cố Thiển Vũ phi thường khẳng định, hiện tại An Tử Tuyên đã thích Hàn Hi Triệt, chỉ là chính cô ta không biết mà thôi.
Ha ha, chính mình cũng thích Hàn Hi Triệt, còn khuyên người ta thích người khác không cần thích hắn, người này thật đúng là...
An Tử Tuyên còn muốn nói điều gì, nhưng thấy Cố Thiển Vũ biểu tình lạnh lùng, An Tử Tuyên chỉ có thể đem lời nhịn.
Vì cái gì Tiểu Du bài xích lời cô nói như thế? Rõ ràng cô chỉ là hảo tâm, Hàn Hi Triệt thật không phải là người tốt, hắn...
Nhớ tới hình ảnh Hàn Hi Triệt muốn cùng Trần Hân Du ở cùng một chỗ, An Tử Tuyên đã cảm thấy không thoải mái, phi thường không thoải mái.
Nhất định là Hàn Hi Triệt phối hợp Tiểu Du, cho nên cô mới sẽ cảm thấy không thoải mái.
Đúng, Hàn Hi Triệt chính là một nhân tra, hắn làm sao phối cùng Tiểu Du cùng một chỗ?
An Tử Tuyên ở trong lòng nắm tay, cô tuyệt đối không thể để Tiểu Du cùng Hàn Hi Triệt cùng một chỗ, cô muốn đem Tiểu Du theo trong vòng xoáy lôi ra ngoài.
Ngay thời điểm An Tử Tuyên ở trong lòng quyết định, tường thịt đột nhiên lấp kín trạm ở trước mặt cô.
"Cậu đến cùng muốn cùng tôi cùng đi ăn cơm hay không?" Lăng Yến Tôn có chút táo bạo hỏi: "Không muốn người luôn tại không hiểu ra sao trên thân lãng phí thời gian, chuyện bản thiếu gia so với bất cứ chuyện gì đều trọng yếu."
Nói xong Lăng Yến Tôn mặt đen quét mắt một chút Cố Thiển Vũ.
Cố Thiển Vũ: "......"
Cố Thiển Vũ lần nữa trình diễn nằm không cũng trúng đạn án lệ chân thực.
"Ngươi rất phiền, Tiểu Du mới không phải người không hiểu ra sao, cậu ấy là bằng hữu tốt của tôi..." An Tử Tuyên lời nói vẫn chưa nói xong, đột nhiên kinh hô một tiếng: "Tay của cậu bị thương."
Nhìn Lăng Yến Tôn mu bàn tay có một đầu vết máu, An Tử Tuyên nhíu mày: "Làm sao? Cũng không biết băng bó sao?"
An Tử Tuyên một bên oán trách Lăng Yến Tôn, một bên túm hắn đi phòng y tế bôi thuốc, giống như chứng mất trí nhớ quên chuyện vừa rồi mắng Lăng Yến Tôn là ác ma.
Lăng Yến Tôn vẫn luôn căng cứng mặt hòa hoãn không ít, khóe miệng thậm chí đều vểnh lên, một mặt "Lão tử coi trọng nữ nhân là thiện lương".
Cố Thiển Vũ: "......"
Ha ha, tốt mẹ nó thiện lương a.
Bạch liên hoa nữ chính là dựa vào cỗ sức mạnh thiện lương này, bắt được bá đạo tổng giám đốc, lại bắt được cao lãnh giáo thảo, còn có một nước chất lượng tốt nam phụ.
Cũng không biết An Tử Tuyên bên trong cái gì tà, mỗi ngày ở bên tai cô lải nhải nói xấu Hàn Hi Triệt, khiến cho Cố Thiển Vũ hiện khi nghe thấy Hàn Hi Triệt ba chữ này liền đau đầu.
Nhất làm cho Cố Thiển Vũ bội phục chính là, An Tử Tuyên trên miệng mắng lấy Hàn Hi Triệt là cặn bã, nhưng mỗi lần cùng tên cặn bã này đụng phải, hai người đều muốn hoan hỉ oan gia phương thức liêu một phát.