Ý nghĩ này để Cố Thiển Vũ mí mắt chớp chớp, bất quá cô cũng có thể hiểu được nguyên nhân Tịch Duyên hắc hóa.
Kiên cường dễ gãy, như Tịch Duyên loại này thiên chi kiêu tử, thời khắc sinh ra liền mang theo những thứ người khác không cách nào so sánh vinh dự, lại thêm bản thân ưu tú, để Tịch Duyên hài tử cùng lứa bên trong tỏ ra không giống bình thường, hạc giữa bầy gà.
Tịch Duyên vẫn luôn không có nếm tự vị thất bại khuyết điểm, hắn cũng vẫn cảm thấy chính mình là đứng tại đỉnh Kim Tự Tháp, sau đó bễ nghễ nhìn những người khác, cho nên Tịch Duyên kiêu ngạo tự phụ.
Nhưng bây giờ Tịch Duyên lại phạm vào một chuyện sai lầm lớn nhất bên trong cuộc đời, sơ ý một chút hắn liền có thể vạn kiếp bất phục, bị người leo tới đỉnh Kim Tự Tháp đẩy xuống, sau đó hung hăng ném tới tầng dưới chót nhất.
Biến cố khổng lồ như vậy, Tịch Duyên nếu không có điểm biến hóa mới là lạ.
Chỉ là Cố Thiển Vũ không nghĩ tới, Tịch Duyên thế mà hắc hóa nhanh như vậy, một điểm cũng nhìn không ra thần thái trước kia.
Hiện tại Tịch Duyên cùng Thẩm Tích Tích đều lần lượt hắc hóa, hai người hắc hóa cùng một chỗ sẽ phát sinh phản ứng hoá học gì đâu?
Cố Thiển Vũ tỏ vẻ chính mình rất ngạc nhiên, cũng rất chờ mong ngày mà bọn họ bức xé nhau.
Từ sau khi xác định Tịch Duyên hắc hóa, Cố Thiển Vũ có thể cách hắn bao xa, liền cách hắn bao xa.
Chỉ là chết tốt không chết, tin tức Tịch lão tướng quân trở lại kinh đô không biết là ai tiết lộ, lão gia tử lão hữu bắt đầu thường xuyên mời hắn ra ngoài tụ hội.
Tịch gia mặt ngoài bình tĩnh, nhưng bên trong lại sóng ngầm khởi động, thập phần nguy hiểm.
Thời điểm này, Cố Thiển Vũ đương nhiên là ôm chặt đùi lão gia tử, hắn đi nơi nào cô liền theo đi nơi nào.
Cố Thiển Vũ vẫn luôn kiên trì đi tham gia tụ hội của Tịch lão tướng quân, nhưng đối tượng tụ hội là một nhóm lão gia tử tuổi trên năm mươi, cô một cái con dâu đi nhiều hơn, dù là Cố Thiển Vũ da mặt dày cũng có chút không chịu nổi.
Nhưng Cố Thiển Vũ dám cam đoan, chỉ cần Tịch lão gia tử không ở nhà, Tịch Duyên khẳng định mài đao xoèn xoẹt ở nhà chờ làm thịt cô.
Chờ thời điểm lão gia tử lại đi tham gia tụ hội, Cố Thiển Vũ do dự do dự, cuối cùng không có theo lão gia tử cùng đi, nhưng Cố Thiển Vũ cũng không ở nhà chờ bị Tịch Duyên ngược.
Chờ sau khi Tịch lão gia tử đi, cô cũng lập tức lái xe rời đi Tịch gia.
Cố Thiển Vũ cầm chìa khóa xe lúc ra cửa, không nhìn thấy Tịch Duyên lóe lên qua nụ cười âm trầm.
Từ khi đến thế giới này, Cố Thiển Vũ vẫn luôn không có đi ra ngoài đi dạo qua, cho nên cô đối với cái thế giới này rất lạ lẫm, dù là có được nguyên chủ ký ức, hiện tại tình cảm cô cũng là lạ lẫm.
Cố Thiển Vũ cũng không biết đi nơi nào, cô lái xe chẳng có mục đích chuyển loạn.
Thời điểm dòng xe cộ nhiều, Cố Thiển Vũ không có phát hiện có cái gì dị thường, chờ trên đường xe càng ngày càng ít, cô mới cảnh giác phát hiện, có một chiếc xe con màu đen vẫn luôn đi theo cô.
Vì nghiệm chứng ý nghĩ của mình, Cố Thiển Vũ cố ý chạy nhanh hơn một chút.
Quả nhiên cùng Cố Thiển Vũ nghĩ giống nhau, chiếc xe con màu đen kia đuổi theo.
Cố Thiển Vũ nhíu mày, không cần nghĩ cũng khẳng định chiếc xe này là Tịch Duyên phái tới.
Ngay lúc cô do dự nghĩ gọi điện thoại hướng về phía cảnh sát cầu cứu, hay là thời điểm nói cho Tịch lão gia tử, chiếc xe con màu đen kia thế mà vượt qua.
Nhìn phía trước chiếc xe vẫn luôn theo dõi xe của cô, Cố Thiển Vũ càng không rõ ràng lắm ý đồ Tịch Duyên.
Đột nhiên, chiếc xe kia giảm tốc, thời điểm mắt thấy chính mình nhanh muốn đụng vào chiếc xe kia, Cố Thiển Vũ phanh xe mạnh.
Khiến Cố Thiển Vũ mộng bức chính là, phanh thế mà không được việc, rõ ràng mới vừa rồi còn tốt tốt, đến cùng chuyện gì xảy ra?
Chiếc xe con màu đen kia thấy xe Cố Thiển Vũ không có ý dừng lại, mà là thẳng tắp hướng đuôi xe của hắn đánh tới, hắn thế mà ý tứ gia tốc cũng không có, vẫn như cũ ngán phía trước Cố Thiển Vũ.