Mấy người Chu Dương cũng đồng dạng nhìn chăm chú Hứa Phong, đều cũng muốn biết nữ nhân điên đảo chúng sinh kia tìm Hứa Phong để làm gì.
“Không có gì! Có thể bởi vì ta rất đẹp trai! Nàng mời ta đi nghe hát cùng uống chút trà!” Hứa Phong ngại ngùng cười, mang theo vài phần ngượng ngùng của thiếu niên ngây thơ.
“Móa!” Chu Dương không có cách nào tiếp tục nghe, cũng không thèm nhìn Hứa Phong nữa quay đầu đi, tiếp tục cùng Vương Lộ nói chuyện với nhau, hắn không thể chịu đựng được những lời Hứa Phong nói, soái ca ở trước mặt hắn, đẹp trai cũng không tới phiên hắn a.
Liễu Thiến Như mang theo thần sắc miệt thị liếc Hứa Phong một cái, dùng thanh âm hờ hững của nàng hỏi: “Ngươi có giải quyết được không?”
Liếc nhìn thần sắc lạnh nhạt của nữ nhân này, nhún nhún vai lắc đầu nói: “Chuyện nào có đơn giản như vậy, chính là có chút đầu mối, nhưng mà có thể thành hay không còn phải xem ý trời.”
Liễu Thiến Như nghe được câu trả lời, cũng không để ý Hứa Phong nữa, quay đầu sáng một bên không thèm nhìn hắn, lại khôi phục thần tình hờ hững, dường như thoát khỏi phàm trần.
Thấy Liễu Thiến Như coi thường hắn lần nữa, Hứa Phong thầm nghĩ tiểu ny tử này cũng quá khinh thường người rồi. Có nên hay không tìm cơ hội lại xé quần áo nàng trả thù một phát?
Ngay khi Hứa Phong đang suy nghĩ về vấn đề này, cặp mắt như nước của Tiêu Y Lâm chuyển động: “ Hứa Phong! Hay chúng ta đi về đi, nơi này chẳng có gì thú vị cả”.
Tiêu Y Lâm bĩu môi, hình dáng khuôn mặt mang theo vài phần ủy khuất, nhìn vô cùng đáng yêu kiều mỵ.
“Nhị tiểu thư muốn đi về vậy thì đi thôi”. Hứa Phong nhìn về phía Chu Dương, “ Chu huynh, như vậy chúng ta cáo từ”.
Chu Dương biết thân phận gia đinh của Hứa Phong, thấy Tiêu Y Lâm phải về, Hứa Phong tất nhiên cũng phải đi cùng, hắn cười cười nói: “Hứa huynh xin cứ tự nhiên! Đã biết Hứa huynh ở Tiêu gia, khẳng định còn có duyên gặp lại. Còn nếu không muốn ở lại Tiêu gia nữa, Chu gia ta tùy thời đều hoan nghênh Hứa huynh”.
Tiêu Y Lâm thấy Chu Dương rõ ràng muốn đào góc tường của nàng, tức giận trừng mắt liếc nhìn Chu Dương một cái nói: “Hứa Phong mới không thèm theo ngươi. Hứa Phong, chúng ta đi! Hừ!”
Hứa Phong nhìn thấy Tiêu Y Lâm tức giận bất bình, nhún nhún vai với Chu Dương, cười cười đi theo Tiêu Y Lâm cùng nhau rời đi.
Chu Dương nhìn Hứa Phong rời đi, thở dài một hơi không khỏi cảm thấy đáng tiếc, nói với Vương Lộ: “Thật không thể tưởng tượng được, Hứa huynh lại là một gia đinh. Đáng tiếc, nếu Hứa huynh chịu vào gia tộc bọn ta thì tốt rồi.”
“Hắc hắc, Chu Dương, hay là ngươi thi triển ít thủ đoạn, mang Hứa huynh đi qua đây?” Vương Lộ lặng lẽ cười.
Chu Dương còn chưa nói gì, đã thấy Liễu Thiến Như miệt thị liếc nhìn Vương Lộ một cái nói: “Nếu mà ngươi thi triển thủ đoạn mà nói, đừng nói không lấy được hắn không khéo lại để cho hắn coi thành kẻ thù. Huống hồ…”
Nói tới đây, Liễu Thiến Như dừng một chút rồi tiếp tục nói: “Huống hồ các ngươi thực sự cho rằng hắn là gia đinh sao? Cho dù là một tên gia đinh, cũng không phải dễ ràng nắm giữ hắn trong tay!”
Chu Dương không nghĩ tới Liễu Thiến Như đột nhiên đánh giá một câu như vậy, có điều nhớ tới thái độ làm người của Hứa Phong, lại gật gật đầu, nói với Liễu Thiến Như: “Vương Lộ chỉ nói đùa thôi”.
…
Hứa Phong cùng Tiêu Y Lâm một đường đi thẳng về Tiêu Phủ, Tiêu Y Lâm không thích ở lại đó, Hứa Phong đồng dạng cũng như vậy.
“Hứa Phong! Ngươi đã nghĩ ra hai cái đáp án kia chưa?” Tiêu Y Lâm mở to cặp mị nhãn hỏi Hứa Phong.
“Đang nghĩ a cũng sắp nghĩ ra rồi”. Hứa Phong nhún nhún vai nói.
“Ngươi gạt người, bao giờ ngươi không nghĩ ra được liền nói cho ta biết.” Tiêu Y Lâm quệt quệt miệng, mặt cười hì hì nhìn Hứa Phong, “Có biện pháp nào để cho ta thông miinh hơn một chút không?”
Hứa Phong trên trán chảy mồ hôi lạnh, nhìn Tiêu Y Lâm nghiêm túc nói: “Nhị tiểu thư đã thông minh tuyệt đỉnh như vậy, cũng không cần thông mình hơn nữa.”
“Khanh khách! Đúng vậy!” Tiêu Y Lâm thỏa mãn gật đầu nói, “Nếu mà thông minh hơn nữa sẽ khiến người khác sợ”.
Hứa Phong xấu hổ, thầm nghĩ hắn so với Tiêu nhị tiểu thư chênh lệch quá nhiều, khó trách nàng là tiểu thư còn mình chỉ là gia đinh.
“Khúc khích… Tiêu nhị tiểu thư, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ a.” Ngay khi Hứa Phong cùng Tiêu Y Lâm đang trên đường trêu đùa nhau, một tiếng âm thanh bén nhọn và khó nghe vang lên, Hứa Phong quay đầu nhìn qua, một cái quái vật lớn đang đứng trước mặt hắn, làm cho Hứa Phong hoảng sợ lùi lại vài bước, hô lớn: “Quỷ a!”
Thế nhưng Hứa Phong lùi lại sau vài bước lại cảm thấy không đúng, như thế nào cảm giác quái vật lớn này rất quen thuộc, Hứa Phong cố lấy dũng khí nhìn sang, quả nhiên là người hắn quen biết.
“Lăng Hoa! Tránh ra! Tâm tình bổn tiểu thư hôm nay rất tốt, không muốn chơi đùa cùng ngươi”. Tiêu Y Lâm chống nạnh, trừng mắt nhìn Lăng Hoa, có được một cỗ khí khái anh hùng nữ tử.
“Điều này cũng không phải do ngươi quyết định, bổn tiểu thư chờ ngươi ở chỗ này lâu rồi. Hừ, khó khăn lắm mới thấy được tên gia đinh của nhà ngươi, hôm nay ta muốn thu thập hắn”. Lăng Hoa trừng mắt nhìn Tiêu Y Lâm, khuôn mặt đầy thịt mỡ mang theo thần sắc đắc ý.
Đồng thời Hứa Phong cảm giác dạ dày đang quay cuồng, cũng là yếu ớt nhìn Lăng Hoa nói: “Có thể hay không bỏ qua cho ta!”
Hứa Phong thật sự không nguyện ý tiếp tục tranh đấu với Lăng Hoa, mỗi lần gặp nàng, hắn đều cảm thấy đang được rèn luyện dũng khí cùng thẩm mỹ. Nhưng mà Hứa Phong không muốn rèn luyện quá mức khiến người ta hoảng sợ làm thay đổi thẩm mỹ cũng rồi.
“Được a! Ngươi đến đây quỳ xuống liếm đầu ngón chân của ta, ta sẽ bỏ qua cho ngươi a!” Lăng Hoa cười híp mắt nói, chẳng qua khi nàng cười rộ lên cặp mắt bị toàn bộ thịt mỡ ép cho không còn, chỉ còn lại một đạo khe hẹp.
“Thảo…” Hứa Phong cảm giác dịch dạ dày của mình càng quay cuồng lợi hại hơn, chỉ nghĩ đến trường hợp kia, Hứa Phong đã cảm thấy nhân sinh không còn niềm vui, trực tiếp chết đi cho xong. Hứa Phong lúc này đột nhiên cảm thấy được, lực sát thương của Huyền Giả so ra còn kém ngôn ngữ của Lăng Hoa.
Hứa Phong nhìn Tiêu Y Lâm nói: “Nhị tiểu thư, chúng ta về nhà thôi. Đừng khiến cho ta nhìn thấy dung nhan xinh đẹp của heo mẹ, quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ lòng người rồi.”
Tiêu Y Lâm còn chưa nói, trong mắt Lăng Hoa liền mang theo một tia lăng lệ tàn nhẫn, cánh tay dài rộng phất một cái, đột nhiên có ba Huyền Giả xông tới, vây quanh Hứa Phong ở trung ương.
“Khanh khách! Lần trước bị các ngươi tránh được, lúc này đây ta hỏi mượn phụ thân ba tên Huyền Giả có khí lực đến, nhìn ngươi ứng phó như thế nào.” Lăng Hoa mang theo thần sắc đắc ý nhìn Hứa phong, lần trước bị Hứa Phong thi triển thủ đoạn làm bị thương gia đinh của nàng, làm cho nàng vẫn ghi thù trong lòng.
“Ba tên Huyền Giả có khí lực?” Hứa Phong sửng sốt, thật không ngờ lại bỏ ra một cái giá lớn như vậy, lại có thể điều động ba tên đến đối phó hắn. Chỉ có điều nàng lúc này còn tưởng chính mình là Ngô Hạ A Mông năm đó sao?
Tiêu Y Lâm nhìn thấy ba gia đinh này, đáy lòng hơi kinh hãi, hành động lớn gan như vậy của Lăng Hoa khiến nàng thật không ngờ. Vận dụng Huyền Giả có khí lực đến đối phó với nàng? Chẳng lẽ Lăng Gia muốn cùng với Tiêu gia bắt đầu khai chiến ở cái trấn nhỏ này sao?
“Ngươi cho rằng ba tên gia hỏa thấp kém này có thể đối phó với ta?” Hứa Phong híp mắt nhìn Lăng Hoa, chẳng qua là chỉ nhìn thoáng qua, hắn liền nghiêng đầu quay sang chỗ khác nhìn Tiêu Y Lâm, lúc này mới loại bỏ được hoảng sợ từ đáy lòng.
“Tuy rằng không biết lần trước làm sao ngươi ngăn trở được Lôi Chấn Tử của bổn tiểu thư. Chẳng qua, bổn tiểu thư vẫn biết là ngươi chưa đến ngũ phẩm. Lúc này đây bổn tiểu thư mang theo hai tên ngũ phẩm, một tên lục phẩm. Đã rất nể mặt ngươi rồi”. Lăng Hoa hắc hắc không thôi.
Hứa Phong cười cười, nếu là trước kia mà nói, Lăng Hoa mang theo phe cánh như vậy đối phó với hắn quả thật là cực kỳ coi trọng hắn. Một tên không đạt tới Huyền Giả có khí lực, ai có thể hưởng thụ đại ngộ như vậy?! Nhưng mà, hiện tại…
Hứa Phong lặng lẽ cười nói: “Lăng tiểu thư, khiến cho ngươi thất vọng rồi!”
Nói xong, Hứa Phong không chút nghĩ ngợi, một quyền hướng về một Huyền Giả trong số đó đánh tới, Hứa Phong không giữ lại lực, mười phần lực lượng tung hết ra bên ngoài, khi nắm tay tung ra, mang theo kình phong.
Một quyền này lại để cho Huyền Giả trong đó sắc mặt đại biến, thân thể liên tiếp lui về phía sau. Nhưng mà hắn làm sao có thể so sánh tốc độ với Hứa Phong, một kích toàn lực căn bản không phải hắn có thể tránh né, một quyền này đuổi theo hắn, cùng với lực lượng của hắn vội vàng vận dụng va vào nhau. Va chạm không hề hoa mỹ, lại để cho huyền giả này bay rớt ra ngoài, tiếng nứt xương vang lên trong tai mọi người ở hiện trường. Đồng thời, ngũ cấp Huyền Giả này đập lên mặt đất, mặt đất cũng theo đó chấn động hai cái.
Một màn này không chỉ là Lăng Hoa, mà ngay cả Tiêu Y Lâm cũng không nghĩ tới, đều trợn tròn mắt nhìn Hứa Phong đang thừ người cùng lâm vào kinh hãi.
Tiêu Y Lâm kịp phản ứng trước hết, nhìn Hứa Phong hưng phấn hô lớn: “Hứa Phong! Làm tốt lắm! Ta biết mà, có ngươi ở đây nhất định có thể thu thập bọn hắn!”
Hứa Phong cười cười ngại ngùng với Tiêu Y Lâm, nghĩ thầm cũng không cần rõ ràng khích lệ hắn như vậy, làm cho người ta ngại ngùng cỡ nào, chẳng qua, thanh âm hưng phấn của nàng nhỏ như vậy a? Lại có thể truyền đi rất xa?
“Không có khả năng!” Lăng Hoa trừng mắt nhìn Hứa Phong, có thể một quyền đánh gãy tay ngũ phẩm, thực lực thấp nhất cũng là lục phẩm. Chẳng lẽ nói một thời gian không thấy tên gia đinh này, hắn đã luyện được thực lực lục phẩm đỉnh phong thậm chí là thất phẩm?
“Điều đó là không có khả năng!” Lăng Hoa vẫn không thể tin được sự thật này, nếu Huyền Giả dễ dàng tu luyện như vậy, Huyền Giả đạt tới khí lực ở cái trấn nhỏ này cũng không ít như vậy.
“Ngươi! Ngươi! Lên cùng nhau, thu thập tên gia đinh này cho bổn tiểu thư.” Lăng Hoa hổn hển nói.
Hai tên Huyền Giả kia tuy rằng khiếp sợ thực lực của Hứa Phong, nhưng mà nghe được mệnh lệnh của Lăng Hoa, cũng không dám thờ ơ, hai bên trái phải giáp công, đồng thời công kích Hứa Phong.
Nhìn một màn này khiến Tiêu Y Lâm ngừng thở, nắm chặt bàn tay, trong lòng bàn tay chảy ra mồ hôi lạnh, đáy lòng cầu khẩn. Tiêu Y Lâm biết thực lực Hứa Phong đạt đến lục phẩm, chẳng qua hắn không biết huyền kỹ, có thể ngăn cản công kích của một tên lục phẩm cùng một tên ngũ phẩm sao?
Ở hai bên trái phải giáp công, thân ảnh Hứa Phong không ngừng tránh né. Sau khi đạt tới thất phẩm, nhãn lực của Hứa Phong cũng đề cao rất nhiều, mặc dù trái phải giáp công, nhưng Hứa Phong vẫn tiến lui nhẹ nhàng, khiến hai tên Huyền Giả cực kỳ kinh ngạc
“Sử dụng huyền kỹ, không thể để cho hắn tiếp tục trốn tránh.” Huyền Giả cầm đầu hô lên.
Hứa Phong nghe được lời nói của đối phương, hừ một tiếng nói: “Cho rằng sử dụng huyền kỹ thì có tác dụng sao? Không phải muốn ta cùng các ngươi chính diện giao phong sao? Vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!”