Hứa Phong tiếp nhận quần áo nhìn lướt qua, cười nói với Diệp Tư: “Cho một tên gia đinh mặc quần áo xa hoa như vậy, là sẽ bị người ta ném đá đấy!”
Diệp Tư trợn mắt lườm Hứa Phong một cái, mị nhãn như tơ, tiếng cười mang theo vài phần mềm mại: “Bây giờ mới biết sẽ bị ném đá a, trước kia cũng không thấy đệ nhận ra mình là gia đinh!”
Hứa Phong nhún nhún vai, khẽ cười với Diệp Tư nói: “Diệp Tư tỷ không giúp đệ tắm sao?”
Diệp Tư vỗ vỗ cái trán, biết vậy đã không nói gì, khuôn mặt kiều diễm lộ ra nụ cười vũ mị, phóng thích ra phong tình vung tay làm bộ dáng xua đuổi: “Mau cút đi! Mau cút đi! Chịu không nổi tiểu thí hài như đệ!”
Tính toán lại thất bại Hứa Phong cũng không nóng nảy, ôm quần áo đi tới phòng tắm, một thân tràn đầy vết máu này, quả thật làm cho hắn cực kỳ không thoải mái, Hứa Phong vừa bước vào phòng tắm, đột nhiên thò đầu ra hô với Diệp Tư: “Diệp Tư tỷ! Đệ không khóa cửa a!”
Diệp Tư nhịn không được cười lên, thân thể mềm mại được tô điểm thêm bằng nụ cười xinh đẹp, thân hình rung động khiến những đường cong hiện ra rõ ràng, phối hợp với da thịt trắn muốt. Cảm giác quyến rũ, tuyệt mỹ đến điên đảo chúng sinh: “Yên tâm đi! Thân thể còn chưa phát dục của đệ không phải là loại hình mà ta thích. Sẽ không nhìn đệ đâu!”
Hứa Phong bỗng nhiên bị chịu đả kích, bước thằng vào trong phòng tắm.
Khuôn mặt tươi cười ấm áp của Diệp Tư nghe bên trong có tiếng nước chảy không ngừng, trong mắt tràn đầy vẻ dịu dàng, tuy rằng thiếu niên này xuất hiện trong cuộc sống của nàng chẳng bao lâu, nhưng chỉ vẻn vẹn có mấy ngày nay cuộc sống của nàng đã thư thái hơn trước. Diệp Tư có thể cảm giác được, thiếu niên này đang thực hiện lời hứa của hắn. Một người có thể vì nàng mà liên tục phấn đấu quên mình, nàng còn có lý do gì để không tin?!
Tốc độ tắm của Hứa Phong rất nhanh, Diệp Tư đợi chưa được bao lâu, hắn liền chui ra, một thân hoa phục mặc trên người có chút hỗn loạn. Diệp Tư thấy thế, không khỏi bước đến giúp đỡ Hứa Phong sửa sang lại quần áo trên người, đồng thời lấy ra khăn lông khô, giúp hắn lau chùi mái tóc ướt.
Diệp Tư hơi chút nhấc chân giúp đỡ Hứa Phong lau khô đầu, thân thể hai người dựa sát vào nhau, mùi thơm ngát trên thân thể Diệp Tư truyền vào mũi Hứa Phong. Hứa Phong nhìn Diệp Tư, có thể nhìn thấy khuôn mặt trắng ngần, lộ rõ từng lỗ chân lông, phía dưới chiếc cổ thon dài, có thể ẩn ẩn nhìn thấy một mảng ngực trắng như tuyết. Làm cho người khác không khỏi kìm nén du͙ƈ vọиɠ mà thăm dò xuống, chẳng qua cổ áo quá nhỏ, căn bản là không nhìn thấy cái gì.
“Tốt rồi!” Diệp Tư giúp đỡ Hứa Phong lau khô mái tóc, mang theo thỏa mãn gật đầu nhìn Hứa Phong, Hứa Phong mặc một thân hoa phục không thể nghi ngờ làm cho nhãn tình của Diệp Tư sáng lên, tuy rằng tùy ý lười nhác, nhưng lại có một phần khí chất hờ hững tự nhiên, so với con cháu thế gia thì càng giống hơn!
“Đệ thực sự là một tên gia đinh sao?” Diệp Tư nhịn không được thì thầm một tiếng, trong lòng không thể hiểu nổi thân phận của Hứa Phong.
Chẳng qua Hứa Phong còn chưa từng nói cái gì, chợt nghe Diệp Tư lại nở nụ cười khanh khách: “Là gia đinh cũng tốt, bằng không nếu đệ là quý tộc, nhất định là một tên chuyên gây tai họa đùa giỡn con gái nhà lành.”
“…” Hứa Phong không biết nói gì, “Diệp Tư tỷ quá coi thường đệ, kể cả khi đệ là một tên gia đinh, cũng có thể trở thành tai họa!”
“Được rồi! Không nói chuyện cùng với đệ nữa, tỷ cũng phải đi tắm rồi.” Diệp Tư cười kiều mỵ nói, chỉ chỉ vết máu trước ngực nói, Hứa Phong nhìn sang thầm nghĩ thật là sung mãn đấy.
“Mau đi đi! Mau đi đi!” Hứa Phong khoát tay nói, liếc mắt một cái vào cửa phòng tắm, rất chân thành nói, “Đệ sẽ không nhìn lén đâu!”
Diệp Tư khẽ gắt một tiếng, mặc kệ Hứa Phong ba hoa. Cầm quần áo đã chuẩn bị tốt, đi vào trong phòng tắm, tiện tay đóng cửa lại.
Hứa Phong nghe được tiếng nước trong phòng tắm vang lên, thân thể Hứa Phong mạnh mẽ từ trên chỗ ngồi bắn lên, chậm rãi bước chân nhẹ nhàng đi về hướng phòng tắm. Đi đến cửa phòng tắm, Hứa Phong rất thuần thục dùng một ngón tay đè xuống cửa, nhưng mà khiến Hứa Phong buồn bực chính là, hắn không có mở được ra một khe hở.
Hứa Phong có ý nghĩ muốn ngửa mặt lên trời ngã xuống đất: “Trời ạ! Ý thức phòng ngự của nữ nhân này cũng quá mạnh đi à nha! Đối với một tiểu thí hài như ta đều cũng khóa cửa! Ta cũng không khóa cửa, mà nàng lại khóa có công bình hay không đây?”
Hứa Phong không thể rình coi, chỉ có thể trở lại vị trí ngồi chờ đợi.
So sánh với Hứa Phong, thời gian tắm của Diệp Tư lâu hơn rất nhiều. Ngay khi Hứa Phong đang muốn đi ngủ, Diệp Tư mới từ trong đó bước ra, nhìn thấy Hứa Phong đang buồn ngủ, mang theo tiếng cười kiều diễm: “ Tiểu sắc lang có nhìn lén tỷ hay không!”
“Đệ đây là quân tử, sao có thể nhìn lén như vậy!” Hứa Phong cũng không ngẩng đầu lên mở miệng nói.
“Vậy sao? Ngoan như vậy? Đệ thật sự không muốn nhìn lén tỷ! Tỷ đây cũng không tin a!”
“Tỷ cũng đem của khóa lại, còn nhìn lén thế nào được?” Hứa Phong liếc mắt xem thường nói, chẳng qua sau khi nói xong thiếu chút nữa tự vả vào miệng mình.
Khuôn mặt Diệp Tư hiện lên một rặng mây đỏ, sắc mặt tuyệt mỹ giống như hoa hồng chớm nở, mang theo dụ hoặc say lòng người: “Tiểu sắc lang đúng là không thành thật, hừ, may mắn là ta khóa cửa rồi. Rõ ràng chuẩn bị đến nhìn lén.”
“Hắc hắc! Ai kêu Diệp Tư tỷ mê người như vậy.” Hứa Phong khẽ cười, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tư.
Có lẽ bởi vì Diệp Tư ở nhà, cũng có lẽ cho rằng Hứa Phong là động vật vô hại. Nàng chỉ mặc một cái áo ngủ rộng thùng thình. Nàng mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, tuy vậy vẫn nhìn ra bộ dáng mỵ hoặc phi thường, vòng eo thon thả, những đường cong lả lướt. Do mặc bộ đồ ngủ quá rộng, nên một mảng lớn da thịt trắng như tuyết lộ ra ngoài. Từ cổ áo nhìn xuống có thể thấy được bộ ngực no đủ căng tròn, làm cho người ta hoa mắt
Diệp Tư cũng chú ý tới ánh mắt tham lam của Hứa Phong, thấy chỗ nhạy cảm của mình lộ r trong tầm mắt của Hứa Phong, sắc mặt nóng lên, một tay nhấc lấy cổ áo lên, một tay đè lên ngực, ngăn trở tầm mắt Hứa Phong. Lại càng không biết, một cử động kia của nàng càng hấp dẫn lòng người, tay đè lên ngực, có thể làm cho Hứa Phong cảm giác được trong đó trơn nhẵn mềm mại. Thậm chí Hứa Phong hoài nghi, nữ nhân này có phải là đang cố ý dụ hoặc hắn?
“Hứa Phong!” Rốt cục Diệp Tư chịu không nổi ánh mắt của Hứa Phong, tự dưng kiều mỵ hô lên một câu.
“Có chuyên gì sao?” Hứa Phong nghi hoặc nhìn Diệp Tư, ánh mắt của hắn cũng không có thu hồi.
Diệp Tư vỗ vỗ đầu, không thể tin một thiếu niên có thể sử dụng ánh mắt tự nhiên hờ hững như thế nhìn chằm chằm nữ nhân, Diệp Tư thấy Hứa Phong không có cải biến, chỉ có thể trợn mắt lườm Hứa Phong một cái không quan tâm đến hắn. Chẳng qua nhớ tới hắn tuổi còn nhỏ như này đã có bộ dáng của một tên sắc lang, lại nhìn không được buồn cười.
“Diệp Tư tỷ, đã có ai nói cho tỷ biết chưa? Bộ dáng thiên tiên kiều mỵ của tỷ, luôn làm cho nam nhân cầm lòng không được?” Hứa Phong cười nói với Diệp Tư.
Diệp Tư trợn mắt lườm Hứa Phong một cái nói: “Có ai như đệ liếc mắt một cái liền hồ ngôn loạn ngữ.”
“Cũng tốt! Nếu không có nam nhân khác nói như vậy! Đệ đến đúng lúc! Chung quy có thể làm cho đệ kiếm được tiện nghi lớn a!” Hứa Phong mỉm cười nhìn Diệp Tư, ánh mắt chăm chú ở trên người Diệp Tư tuy rằng mang theo tham lam, nhưng cũng không có quá nhiều du͙ƈ vọиɠ.
“Đệ không kìm nén nổi nữa sao?” Diệp Tư cười khanh khách nói, đột nhiên buông cổ áo ra, một mảnh tuyết trắng lại xuất hiện trong tầm mắt của Hứa Phong.
Trò đùa dai này của Diệp Tư khiến Hứa Phong vỗ vỗ trán, rốt cuộc nghiên đầu sang chỗ khác không dám nhìn Diệp Tư nữa, so với Diệp Tư, thân thể thiếu niên của Hứa Phong lại càng khó có thể kìm lòng nổi.
Diệp Tư thấy Hứa Phong bối rối, cười càng lớn hơn. Cảm giác càng thêm rung động kiều diễm. Thân thể ngẫu nhiên lại lộ ra da thịt tuyết trắng, lại càng phát ra vô hạn dụ hoặc.
“Chừng nào thì đệ cắn nuốt Hắc Lôi?” Diệp Tư hỏi Hứa Phong.
Hứa Phong nói: “Tạm thời còn không dám cắn nuốt, chờ thực lực của đệ đạt tới bát phẩm rồi nói sau. Các loại Huyền vật mà Linh Thú ngưng tụ, mức độ nguy hiểm còn mạnh hơn so với huyền vật tự nhiên.”
Diệp Tư gật gật đầu, chẳng qua liền lập tức nhíu mày nói: “Đúng là huyền vật mà Linh Thú ngưng tụ, không thể phát triển giống với Thiên Địa Huyền Vật, sau khi chúng thoát ly khỏi người Linh Thú, liền bắt đầu chậm rãi tiêu tán. Hắc Lôi này cũng đồng dạng sợ không kiên trì được bao lâu!”
Hứa Phong vỗ vỗ đầu, cũng cảm giác có chút đau đầu, ngẫm nghĩ nói: “Đệ phải nghĩ biện pháp nhanh chóng đi vào bát phẩm a!”
Diệp Tư nghĩ thầm cũng chỉ có thể làm như thế, một lúc lâu sau lại nhìn không được thở dài một hơi nói: “Có thể tỷ phải rời cái tiểu trấn này đi về rồi?”
“Ân?! Vì sao?” Hứa Phong nghi hoặc hỏi.
“Đã lấy được mật rắn, nhất định Diệp Hổ sẽ thúc giục tỷ trở về. Trì hoãn không được bao lâu a!” trong giọng nói của Diệp Tư mang theo vài phần không đành lòng.
“Diệp Hổ?!” Hứa Phong cười nói, “Cũng không nhất định, nói không chừng lúc này đây hắn sẽ không thúc giục tỷ.”
“Ân?!” Diệp Tư nghi hoặc nhìn Hứa Phong.
“Ha ha! Đệ nói lung tung ấy mà, chẳng qua rất có khả năng là như vậy!” Tất nhiên Hứa Phong sẽ không nói cho Diệp Tư biết, bọn hắn còn có ước hẹn một tháng sau, có lẽ trong một tháng này Diệp Hổ sẽ không rời đi.
Diệp Tư liên tưởng tới hôm nay Diệp Hổ khác thường không có đến giám thị nàng, không khỏi hỏi Hứa Phong: “Có phải đệ đã làm cái gì hay không?”
Ánh mắt Hứa Phong nhìn thoáng qua bờ mông căng tròn cùng cặp đùi trắng noãn của Diệp Tư, ngược lại nhìn nàng chăm chú: “Diệp Tư tỷ! Đệ nói rồi đệ sẽ bảo vệ tỷ, mọi việc sau này cứ yên tâm giao hết cho đệ!”
Diệp Tư nhìn chăm chú vào Hứa Phong, trong đôi mắt sáng ngời của Hứa Phong cất giấu tình cảm vô hạn ôn nhu, không có du͙ƈ vọиɠ kịch liệt thiêu đốt. Đột nhiên Diệp Tư cảm giác địa phương sâu nhất trong lòng chứa đầy loại cảm giác ôn nhu, tâm cảnh bình tĩnh như nước cuộn lên một chút gợn sóng. Ánh mắt nhìn Hứa Phong yên tĩnh trở lại.
Giờ phút này Diệp Tư không cần nghĩ cũng biết, sự khác thường của Diệp Hổ nhất định có quan hệ với Hứa Phong.
“Người muốn bảo vệ Diệp Tư tỷ nhiều như vậy, đệ sẽ không phải là người đến sau chứ?” Hứa Phong đột nhiên cười nói.
“Cái gì mà người đến sau người đến trước khó nghe như vậy.” Diệp Tư thấy Hứa Phong đột nhiên nói một câu như vậy liền nở nụ cười, chẳng qua rất nhanh nàng liền mang theo vài phần phiền muộn nói, “Chẳng qua là một đám thèm muốn thân thể của tỷ mà thôi.”
“Nam nhân háo sắc cũng không phải là chuyện tình tội ác tày trời gì. So với người khác nữ nhân xinh đẹp vĩnh viễn dễ dàng đi vào trong lòng của nam nhân. Tuy rằng nữ nhân không thích thế, nhưng đây là sự thật. Tham lam thân thể của tỷ, nam nhân cũng phải trả giá bằng chân tình. Sau khi trả giá, hắn thoát không được, như vậy là thật sự thích tỷ rồi. Kết quả cũng giống nhau, cần gì phải để ý xem nguyên nhân ban đầu hắn thích tỷ là gì.” Hứa Phong cười nói.
Diệp Tư nghe Hứa Phong vì nam nhân háo sắc mà biện bạch, hơn nữa giải thích làm cho đáy lòng nàng chấp nhận không thể phản bác lại, Diệp Tư thầm nghĩ đây thật sự là một cao thủ lừa gạt nữ hài tử.
“Vậy ý của đệ muốn nói, tỷ hẳn là nên đáp ứng những nam nhân có chủ ý tới thân thể của tỷ?” Diệp Tư mở to mắt hỏi.
“Đừng! Tỷ đáp ứng bọn họ rồi, đệ phải làm sao bây giờ?” Hứa phong ha ha phá lên cười, khiến Diệp Tư nhịn không được khẽ gắt một tiếng.