• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhưng chuyện khu đất đó là của hắn, phỏng chừng giấu không được bao lâu, đến lúc đó người Tư gia sẽ đến đây cầu tình, bao nhiêu đạo lý cũng sẽ đem ra nói hết chỉ mong hắn đem mảnh đất bán cho Tư gia.

Cũng có thể sẽ thông qua Tư Đồ Thuần, khu đất đó đối với Tân Tử không quá quan trọng, dù sao trong tay hắn có không ít những mảnh đất có tiềm năng phát triển, còn khu đất Tư thị nhắm tới không phải không có tiềm năng phát triển, mà là khó phát triển hơn một chút, dù sao cũng là khu ngoại ô, ngoại trừ những phú nhị đại ăn chơi quậy phá cả đêm thì rất ít người vào thuê những khu như vậy.

Kiểu khách Tân Tử nhắm tới không phải là đám công tử ăn chơi quậy phá.

Tuy lúc đầu tiền kiếm nhiều thì cũng nhiều thật nhưng qua một thời gian bọn họ chơi chán rồi sẽ còn tới nữa sao?
Tân Tử hơi cúi đầu nhìn đôi dép dưới chân của mình.

Hắn không phải không bị tai nạn, lúc trước đúng là bị tai nạn thật, nhưng chân hắn không bị thương, chẳng qua Tân Tử muốn mượn thời gian này để nghỉ ngơi một chút, không nghĩ tới lại nghỉ ngơi lâu như vậy.

Tuy Tân Tử may mắn chân không bị xe tông trúng nhưng so với lúc trước đúng là có chút yếu hơn, cầu thang muốn leo cũng không thể leo quá hai tầng, nếu dùng sức chân quá nhiều chân hắn sẽ bị run đến lợi hại, bác sĩ cũng có nói qua, chân Tân Tử chỉ bị liệt vài dây thần kinh dưới chân, châm cứu một thời gian liền không sao, nhưng nếu kéo dài bệnh tình sẽ càng chuyển biến sang chiều hướng xấu.

Có thể khi đang đi chân đột nhiên mất sức mà khuỵu xuống, buổi sáng dậy chân liền tê đến không nhúc nhích được, càng về sau sẽ bị liệt hết dây thần kinh chân, đến lúc đó, muốn đi lại chỉ có thể làm phẩu thuật loại bỏ chân thật, thay thế chân giả vào mà sinh hoạt.


Tân Tử diễn vai người không thể đứng dậy, tất nhiên phải diễn cho tới cùng, những người xung quanh hắn đều đề phòng.

Mỗi tháng bác sĩ sẽ đến một lần, châm cứu cho hắn chỉ để duy trì như vậy không để bị nặng thêm mà thôi, còn nếu muốn khôi phục một tuần châm cứu ít nhất ba lần.

Chân hắn dạo gần đây thường xuyên mất cảm giác, mặc dù không di chuyển nhưng có lúc cơ như bị căng lên giống như lúc tập luyện quá độ.

A Trụ hơi cúi thấp đầu, y làm thư ký cho Tân Tử mười mấy năm, tất nhiên biết ý của hắn.

Những người Tân Tử nhắm đến đều có lý do, không vì công thì chính là vì tư.

Nhưng lần này A Trụ có phần không hiểu, chẳng phải Tư gia chính là gia đình vợ của ông chủ hay sao?
Hành động lần này người ngoài nhìn vào liền nhìn ra, Tân Tử muốn thu mua toàn bộ cổ phần của Tư gia, trong tay nắm mười phần trăm cổ phần đã xem như cổ đông rồi, nếu Tư gia lần nữa bán ra cổ phần, Tân Tử thu mua, trong tay sẽ nắm nhiều hơn mười phần trăm, chính là đại cổ đông của tập đoàn Tư gia, những cổ đông khác trong tay cùng lắm chỉ nắm sáu bảy phần trăm.

Tân Tử lần này ra tay, có thể nói vừa sâu vừa hiểm.

Tập đoàn Tư gia bán thêm cổ phần ra ngoài, nếu Tân Tử lại tiếp tục thu mua, tập đoàn Tư gia sẽ hỏng một lỗ lớn.

Bọn họ nhận ra muốn vá lại cũng đã muộn rồi.

Tân Tử đứng trước cửa sổ nhìn xuống dưới sân biệt thự, nói:" Lúc tôi bị tai nạn tới bây giờ, cậu nói xem những người phụ nữ tới bên cạnh tôi vì cái gì?"
A Trụ không nghe ra được ý trong lời nói của hắn, muốn vuốt mông ngựa cũng không biết vuốt làm sao liền muốn khóc.

A Trụ cuối cùng chỉ có thể chọn cách nói thật:" Tâm tư phụ nữ tôi không quá rõ, nhưng theo tôi thấy bọn họ muốn làm đại phu nhân Tân gia? Tân gia hiện tại uy phong ở trên kinh doanh hay xét về kinh tế đều đứng đầu thành phố.


"
Mỗi tháng thành phố đều tổ chức một cuộc bầu chọn công ty đứng đầu thành phố, tuy nghe qua có chút buồn cười nhưng lợi ích nó đem lại không nhỏ, những người muốn tìm công ty hợp tác đều tra thành phố đó có công ty nào đứng đầu, từ từ mới tra xuống những công ty đứa sau.

Nhưng đa số đều chọn những công ty đứng đầu, ai lại chê bọn họ làm việc quá tốt? Hay chê bản thân tiền quá nhiều mà quăng tiền ra cửa sổ, đem bỏ vốn vào những nơi rửa tiền ẩn thân trong lớp vỏ công ty, nếu cảnh sát tra ra bọn họ tránh không khỏi liên luỵ, dính tới pháp luật rất phức tạp, chưa kể công ty đó hôm nay ở đó ngày mai đã dọn đi, tiền vốn bọn họ chẳng phải bị cuỗng đi mất luôn sao?
Tân Tử trầm ngâm vài giây mới lên tiếng:" Vậy sao? Vậy một người thẻ tôi đưa không dùng, còn muốn ra bên ngoài làm việc, chính là thấy tôi hiện tại không đứng dậy được, liền nghĩ tôi không thể nuôi nổi cô ta sao?"
A Trụ dùng tay ngoáy ngoáy tai mình, y nhất định nghe lầm rồi, ông chủ chỉ nhất thời hỏi như vậy.

Sao y lại nghe xong rồi nghĩ tới cô vợ nhỏ ở nhà, oán trách chồng tối ngày chỉ biết đi làm không dành thời gian cho mình chứ.

A Trụ:" Ba mẹ tôi ở nhà cũng đều như vậy, mẹ tôi không muốn ba cực nên mỗi ngày đều ra bên ngoài làm việc, mặc kệ ông không cho thế nào, cái này, chẳng phải phu nhân không muốn bản thân làm gánh nặng cho ông chủ?"
A Trụ nói xong không thấy Tân Tử lên tiếng, liền lên tiếng chữa cháy:" Ở đâu không quan trọng, quan trọng trong lòng phu nhân có ai, những người phụ nữ lúc trước chính là vì tài sản của Tân gia còn phu nhân chính là vì ông chủ.

"
Tân Tử trước giờ chưa từng thích nghe những lời này, nhưng hiện tại vừa nghe trong lòng lại thoải mái không ít.

Tân Tử dùng giọng trầm khàn lên tiếng:" Tháng này tăng lương gấp hai cho cậu.


"
A Trụ lúc ngồi vào xe vẫn còn ở trạng thái lâng lâng, y chỉ nói vài câu vậy mà được tăng lương? Còn tăng lương gấp hai?
Có năng lực thì cũng tốt nhưng vuốt mông ngựa đúng lúc thì lại tốt hơn nhiều.

Cho dù là ông chủ cũng không thể thoát được kiếp thê nô.

Dù sao đi nữa đây vẫn là lần đầu tiên A Trụ nhìn thấy Tư Đồ Thuần, khác xa những gì Tân Tử kêu y đi tìm hiểu nhiều.

Lúc nãy nhìn thấy ông chủ ngồi xe lăn chơi đồ hàng với cô vợ nhỏ, A Trụ đã muốn lấy điện thoại chụp ảnh lại, nhưng bọn họ quá nhanh.

Y vừa bước vào, giây trước giây sau đã nhận ra ngay, căn bản không có cơ hội động thủ.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK