Thiên Thủy được hoan nghênh lảm nhỉ.”
Lý Tuấn Huy trong lòng nghĩ như thế, nhưng trên mặt vẫn cười nói: “Đỉnh Thiên Lôi, Lý Tuấn Huy”
Diệp Phong cười nói: “Đã nghe qua về ngươi, Thánh Phẩm. linh căn, ngưỡng mộ thật đấy.”
“Ta thức tỉnh Vương Phẩm linh căn sau ngươi cũng không dấy lên được chút sóng gió nào.”
Lý Tuấn Huy ngoài mặt tươi cười nhưng trong lòng lại bĩu môi.
Cái tên này vừa nhìn đã biết là cái loại thích làm màu, lúc nhập tông đo linh căn sau mình, e là mọi người cũng không cảm thấy tên này lợi hại được bao nhiêu.
Sau đó Diệp Phong chỉ vào những đám linh quang bay tán loạn phía trên rồi nói.
“Muốn đánh cược không, xem xem ai lấy được công pháp có phẩm chất tốt nhất?”
Tuy Lý Tuấn Huy không biết mong muốn cạnh tranh của đối phương từ đâu mà ra nhưng.
“Rảnh rỗi sinh nông nổi, nhưng dù sao cũng không có việc gì làm, tới đi.”
Diệp Phong nghe thấy lời này thì hai mắt lập tức sáng lên, phất tay lấy ra hơn trăm khối linh thạch hạ phẩm.
Sau đó hắn ta nhìn về phía Lý Tuấn Huy cười nói: “Thiên phú của ta vẫn kém hơn ngươi rất nhiều, hiện tại ta đã cảm ứng được thiên địa linh khí, đêm nay hẳn đã có thể dẫn khí nhập thể”
Ánh mắt Lý Tuấn Huy đảo quanh, trong lòng thầm nghĩ.
“Sao cái tên này chỗ nào cũng muốn phân cao thấp với ta vậy chứ?”
“Thêm vào đó, hắn không biết khi đó ta ở đỉnh Thiên Thủy. đã đột phá đến luyện khí tầng một rồi sao?”
Ngay sau đó Lý Kiến Huy cũng làm theo hẳn, lấy một trăm khối linh thạch trong túi trữ vật ra rồi đặt trên mặt đất.
Hản ra vẻ hối hận nói: “ y da, ta không được rồi, đến hiện tại ta vẫn chưa cảm ứng được linh khí nữa đấy”
“Vậy một trăm khối linh thạch hạ phẩm này coi như thử vận may đi.”
Đáy mắt Diệp Phong hiện lên một tia gian manh, hẳn ra vẻ đau lòng nói: “Trời ơi, vậy ta đây chẳng phải đang bắt nạt ngươi sao?”
“Vậy đi, nếu ta thăng, ta chỉ lấy một nửa linh thạch”
“Còn nếu ta thua, thì một trăm khối linh thạch này của ta tất cả đều thuộc về ngươi.”
Lý Tuấn Huy nghe thấy vậy thì lập tức ra vẻ ngượng ngùng nói: “Sao có thể như vậy được, đã quyết định cược...”
“Được rồi! Cứ theo như ta nói đi!” Diệp Phong vung tay, vô cùng khí phách mà nói.
Không ngờ tới một màn này của hẳn trong mắt Lý Tuấn Huy hoàn toàn trở thành hình tượng một “tên đại ngốc”.
Mà linh quang phía trên muốn lấy được cũng vô cùng đơn giản. Sau khi bước vào phạm vi kết giới, thì sẽ có thời gian một
nén nhang để bảt lấy mấy linh quang đó.
Phẩm cấp của công pháp bao gồm từ Huyền cấp cấp thấp đến huyền cấp cực phẩm.
Hơn nữa nếu hai người bọn họ không được cho cơ hội để đến nơi này chọn lựa, chỉ dựa vào điểm mà nói thì họ phải làm nhiệm vụ trong tông môn ít nhất hơn một năm nữa.
Diệp Phong vô cùng phong độ mà vươn tay ra nói: “Ngươi đi trước nhé?”
Lý Tuấn Huy ngượng ngùng nói: “Hay là ngươi đi trước đi, †a sợ đến một cái ta cũng không bắt được.”
Điệu bộ này trong mắt Diệp Phong chính là Lý Tuấn Huy vô cùng thiếu tự tin đối với thực lực của bản thân mình.
Diệp Phong ra vẻ khó xử nói: “Được thôi, vậy ta đi trước nhé, thứ này cũng vô cùng đơn giản, chủ yếu là dựa vào tốc độ”
Nói xong Diệp Phong từ trên đài cao nhanh chóng nhảy xuống, vững vàng đứng xuống.
Lý Tuấn Huy chậc lưỡi, cảnh giới Đoái Thể của đối phương vô cùng vững chắc.
Khó trách đối phương lại bình tĩnh như thế, xem ra điều đó bắt nguồn từ thực lực của chính bản thân hẳn.
Nhưng Lý Tuấn Huy có hơi tò mò, chẳng lẽ đối phương không biết chuyện xảy ra ở đỉnh Thiên Thủy ngày đó sao?
“Không đúng... Ngày hôm đó bên trong đại sảnh là tất cả các đệ tử, ngoại trừ một vài người đến trễ...”
*Ể.. Chẳng lế người huynh đệ này mới ngày đầu tiên đã đến muộn rồi, vốn chưa vào trong à?”
Bên trong đại sảnh chỉ thấy có mấy chục linh quang đủ màu nhanh nhẹn bay múa trong không trung.
Diệp Phong tóc vàng nhảy đến quanh bức tường, thân hình nhanh như gió chụp vào linh quang.
Nhưng mấy linh quang này lúc hắn tới gần sẽ đột ngột tránh xa, tốc độ vô cùng mau lẹ.
Mà Diệp Phong thật sự không biết Lý Kiến Huy đã làm gì, y như dự đoán của hẳn.
Nhưng hôm đó Diệp Phong không phải đến muộn, mà là ngủ quên luôn.
Ngay cả khí quyết luyện khí cũng là đệ tử đồng môn mang về cho hắn.
Danh Sách Chương: