• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chân trời nổi lên màu trắng bạc, sương máu vốn bồng bềnh cũng dần tiêu tán.Cả tòa thành hoàn toàn yên tĩnh, gần như trống không.Sương máu tiêu tan, tiếng hát không còn.

Hạ Lâu phỏng chừng Lan Chi Ngọc có lẽ đang bận rộn thôn tính những cư dân thành phố khác, không rảnh quản đến hai con cá lọt lưới bọn họ.


Anh ta nhìn gác chuông xa xa, trong lòng luôn có chút bất an.Cho dù anh ta không xem cư dân ở một thế giới khác là nhân loại giống như mình, nhưng cả tòa thành tiêu vong như thế cũng làm anh ta có chút sợ hãi.Nhất là nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Lục Ngôn Lễ phản xạ trên cửa sổ thủy tinh, da đầu càng tê dại.Cậu ta thật sự...!không quan tâm chút nào sao?“Bây giờ phải làm sao để tiến vào tầng hai?” Hạ Lâu lại hỏi.Anh ta rất không muốn thừa nhận, nhưng hiện tại anh ta không thể không ỷ lại vào Lục Ngôn Lễ.Chỉ cần mục tiêu của Lục Ngôn Lễ cũng là muốn sống sót, bọn họ vẫn có thể hợp tác.Lục Ngôn Lễ chăm chú nhìn xuống lầu, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.


Hạ Lâu nhìn theo, phát hiện hắn đang chăm chú nhìn thi thể Lê Phương Chỉ dưới lầu.Sau khi biến thành cương thi, máu thịt toàn thân đều tiêu tan, chỉ còn lại một tầng da bọc xương, lại bị ném từ trên cao xuống đất.

Không biết là do bùa chú hay còn có nguyên nhân khác, cô ta nằm yên tại chỗ, không nhúc nhích.“Có phải nếu mấy người rời khỏi chung cư sẽ biến thành cái dạng này không?” Lục Ngôn Lễ bất thình lình hỏi.Hạ Lâu cúi đầu nhìn tình trạng bi thảm của Lê Phương Chỉ, không rõ tại sao đối phương lại hỏi như vậy, nhưng vẫn gật đầu.Lục Ngôn Lễ nói: “Tôi có một phỏng đoán, thừa dịp hiện tại nó không để ý tới chúng ta, trước tiên thử đi xem băng ghi hình.” Hắn kéo khóa túi áo lấy ra một tấm thẻ nhớ nho nhỏ.“Đây là video ở đâu?”“Mấy ngày hôm trước, chỗ ở của tôi.” Lục Ngôn Lễ không nói nhiều.Bọn họ tùy tiện tìm một căn hộ, lấy ra một cái máy tính không ai dùng từ trong đống đổ nát đầy đất, c ắm vào thẻ nhớ kiểm tra.“Điều chỉnh nhanh một chút, tập trung xem nội dung của Lê Phương Uyển.”Hạ Lâu nhanh chóng thao tác, rất nhanh đã cắt ra không ít hình ảnh Lê Phương Uyển.Xem hơn phân nửa, Lục Ngôn Lễ đột nhiên nói: “Dừng! Chính là chỗ này!” Hạ Lâu chỉ ngón tay, hình ảnh dừng lại ở Lê Phương Uyển đứng trước cửa phòng tắm.“Phóng to nơi này.”Chất liệu cửa phòng tắm là thủy tinh, phản chiếu bóng dáng của Lê Phương Uyển, trong video, sắc mặt cô ta tái nhợt, tóc dài đến thắt lưng, nhưng bóng dáng thủy tinh phản chiếu ra...Ban đầu, Lê Phương Uyển đã sớm bị Lan Chi Ngọc nhập thân, dĩ nhiên bọn họ không hề phát hiện, cứ vô tri vô giác sống cùng Lan Chi Ngọc như vậy suốt vài ngày.Nghĩ đến kết luận này, Hạ Lâu cảm thấy máu cả người đông lại trong chớp mắt..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK