• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lại chợp mắt một lát, Vãn Gia nằm lại lên gối, hai mắt híp lại thành một đường chỉ, tìm được dãy số cần tìm liền nhấn nút gọi.

“Alo?” Điện thoại rất nhanh đã được bắt máy, thanh âm trầm xuyên qua điện thoại vang lên bên tai, nghe ra có chút trang nghiêm.

Vãn Gia ngừng một chút: “… Đang bận sao?”Bên kia có động tĩnh, đầu tiên là một âm thanh giống như tiếng ghế dựa bị kéo ta, tiếp theo đó chính là một trận tạp âm hỗn loạn.

Vãn Gia nghe vậy, lỗ tai nhanh nhạy lên, nghe được có người đang nói chuyện, cũng nghe được mấy chữ “hội nghị tạm dừng”.

“Đang mở cuộc họp sao?” Cô nhỏ giọng hỏi.

“Không có việc gì, vừa vặn đến lúc cần phải nghỉ ngơi một chút.

” Chúc Ngộ Thanh trả lời, tiếng bước chân vang lên, anh tiện đà đẩy cửa đi ra ngoài, giống như đi vào một gian phòng khác.


“Dậy rồi à?” Anh hỏi cô, lúc này âm điệu đã hòa hoãn lại, không hề nghiêm túc giống như lúc nãy.

Vãn Gia xoay mặt, đang muốn hỏi có phải đã quấy rầy anh hay không, lại nghe một câu hỏi: “Không lên tiếng, là gọi nhầm số sao?”“……” Vãn Gia hướng lên trên nằm một chút: “Ngày hôm qua hình như em không ngủ ở nơi này…”“Chính là tự bản thân em về tới, không nhớ rõ à?”“Hửm?” Vãn Gia sửng sốt.

“Hơn nửa đêm thì em trở về, mở cửa cũng không phát ra âm thanh, anh cũng là lúc tỉnh ngủ mới phát hiện em ở bên cạnh.

” Lại đứng đắn hỏi tiếp: “Gối đầu của em còn ướt, đêm qua vừa ngủ vừa chảy nước miếng tùm lum, em đã mơ thấy cái gì vậy?”Vãn Gia líu lưỡi: “Em, anh… nói bậy….

rõ ràng là anh…”“Nhớ lầm sao?” Chúc Ngộ Thanh trầm ngâm: “Có khả năng là mộng du, ông ngoại có nói qua, em đúng là có tật xấu mộng du.

”“?” Nói hươu nói vượn, Vãn Gia duỗi tay, năm ngón đập đập lên nơi mà anh vừa mới ngủ: “Anh mới mộng du……”Chúc Ngộ Thanh lúc này cũng thừa nhận: “Cũng có khả năng, anh mộng du nên nửa đêm đi ra ngoài nhặt một người mang về phòng.

”Anh cũng không tiếp tục đùa cô nữa, Chúc Ngộ Thanh hỏi: “Buổi tối nay còn có hẹn với cô Vãn đây, không biết cô Vãn đây có nể mặt không nào?”“Mấy giờ? Muốn đi ra ngoài sao?”“8 giờ có một bữa tiệc, muốn dẫn theo bạn nữ đi cùng.

”“Là bữa tiệc trang torng sao?”“Bữa tiệc giống lần trước đấy.

”Nhắc tới lần trước, Vãn Gia nhớ tới cảnh tượng mình đi theo anh xã giao, khi đó dù có thế nào cũng không bao giờ có thể nghĩ được bản thân mình sẽ cùng anh kết hôn, hơn nữa……Lúc cô còn đang xuất thần, đầu dây bên kia lại vang lên tiếng nói: “Trang điểm đơn giản một chút là được, chỉ cần không mặc quần áo giống như ngày hôm qua là được.

”Quần áo của ngày hôm qua thì làm sao? Vãn Gia mê mang, nhưng rất nhanh cô đã nhớ đến, nghĩ đến bộ quần áo sọc caro kia của mình, cô cũng không nói gì.

Bộ quần áo sọc caro kia, kỳ thật là đồ chống nắng, nhưng cô cũng im lặng để cho anh trêu ghẹo, còn nói cô nên đổi nó thành màu nâu, nhìn chẳng khác nào là một cái bao tải đựng đồ.

“Đó là áo khoác, ở tàu điện ngầm gió lạnh thật sự quá mạnh.

” Vãn Gia xoay người nằm thẳng, má thịt áp lên hai tay, thanh âm ung dung.


Đột nhiên lại nghĩ tới anh còn đang mở họp, cô vội vàng muốn tắt máy: “Anh tiếp tục bận việc trước đi, có thời gian em sẽ gọi cho anh.

”Bên kia phát ra tiếng cười, thanh âm từ tính, giống như đang chê cười cô đột nhiên hỗn loạn: “Được, buổi tối gặp lại.

”“Buổi tối gặp lại.

”Tắt điện thoại, Vãn Gia đem cẳng chân thu lại vào trong chăn, tay đặt lên gối đầu của anh, nhìn chằm chằm trần nhà sửng sốt một lát.

Người ngủ no giấc rồi, tinh thần cũng tốt hơn không ít, cô từ trên giường bò dậy, sau khi rửa mặt thì ăn sáng rồi tới công ty tiếp tục bận việc.

Đến giờ nghỉ trưa, trong lúc đó ngang qua bàn làm việc của đồng nghiệp thì nhìn thấy đồng nghiệp đang xem một video gì đó.

Âm thanh của chủ nhân video bọn họ cũng rất quen thuộc, Vãn Gia liếc mắt nhìn một cái, giao diện cũng sáng lên: “Chị Vãn Gia xem thử đi, đây là bà chủ mà gần đây em hay theo dõi đó.

”Trong hình ảnh, có người đang cầm mấy bình nước hoa mà giảng giải, không nhanh không chậm.


Cô ta mặc áo sơ mi trắng với áo choàng sọc, trang điểm đơn giản, chỉ là một loại trang điểm mộc mạc, nhưng lại toát ra một loại mỹ cảm không thể nói rõ.

ID là tên chính chủ, Thang Vũ.

Dùng mỹ phẩm dưỡng da có giá cả ổn định, phun thử nước hoa, tươi cười đến minh diễm nhưng không có cảm giác khoảng cách, khi cùng fan tương tác ở khu bình luận lại ăn nói dịu dàng, một chút làm giá cũng đều không có, thậm chí còn thường làm ra một ít chuyện làm người ôm bụng cười chê, được xưng là bình dân phú nhị đại danh viện.

Hình tượng mỹ nhân ngốc nghếch, số fans cũng vô cùng khả quan.

Trong video, bình nước hoa trong tay không cẩn thận mà rớt trên mặt đất, Thang Vũ sợ tới mức lập tức dùng tay chân cùng lúc sử dụng để đỡ lấy, sau đó tầm mắt lại nhìn xung quanh, cười cười nhìn đối diện vào máy ảnh, lộ ra một cổ khi chất chân chất, thành thật.

Quả nhiên, vị đồng nghiệp đang ngồi trước màn hình cũng bị cảm nhiễm đến cười rộ lên, bắt đầu ấn phím nhắn lại.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK