Linh ~ Ling: “ Lusena Khải Phổ Lao Đặc, anh hứa sẽ yêu em, từng phút giây và mãi mãi. Em có thể cho anh vinh dự được cưới em không?”
“Edward?” Lusena kinh ngạc che miệng lại, không biết làm sao nhìn Edward. Tuy rằng sớm nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy, nhưng đến lúc chân chính đối mặt, cô vẫn cảm thấy có chút bối rối.
Lusena chỉ có thể ngây ngốc tùy ý để Edward mang chiếc nhẫn kia vào ngón áp út của cô, nhìn hắn ngồi vào bên cạnh, sau đó nghe được hắn ở bên tai mình than nhẹ:“Đây là của mẹ anh, thật đúng là thích hợp.”
“Edward?” Lusena nhìn nhẫn, lại nhìn Edward, cô cảm thấy chính mình trừ việc gọi tên Edward, cái gì cũng không nói ra được.
“Ngoan, nói em nguyện ý.” Edward một tay ôm Lusena, một tay nhẹ vỗ bàn tay mang nhẫn của Lusena, tiếp tục ở bên tai Lusena dụ dỗ.
“Em…… Em nguyện ý.” Lusena run run nói ra những lời này.
Không đợi Edward kích động, cửa phòng bị đẩy mạnh ra, Alice là người thứ nhất chạy vào, trong giọng nói là tràn đầy oán giận:“Lusena, ngươi không nên nhanh như vậy chấp nhận Edward.”
“Đúng vậy, còn muốn xem trò hay.” Emmett đối với Lusena đảo mắt.
Liền ngay cả bốn người lớn cũng mang vẻ mặt chế nhạo.
“Ba mẹ –” Lusena không được tự nhiên kéo dài giọng nói.
“Sena, con mới 18 tuổi, ba mẹ chính là không hy vọng con nhanh như vậy liền lập gia đình.” Dana bất mãn nói.
“Dana, xem ra con gái bảo bối của chúng ta đã trưởng thành.” Andrew|Andre đầy ý cười nhìn Lusena đang rúc vào trong lòng Edward.
“Lusena, Edward, chúng ta vừa mới xác định nơi ở mới, đi bang Mecklenburg- Vorpommern ở Đức. Nhưng, trước đó, chúng ta nên đem hôn lễ của hai người tổ chức trước.” Alice hưng trí bừng bừng nói, cô đối với việc bố trí hôn lễ rất nhiệt tình, mọi hôn lễ của Emmett cùng Rosalie cũng đều là từ Alice thiết kế.
“Đúng vậy, ba tính đem mọi bạn bè của ba đến.” Carlisle đối hôn lễ này cũng thực chờ mong, dù sao, Edward là người thứ nhất được ông chuyển hóa, cũng là người cô độc trong thời gian dài nhất.
“Con có thể đem vài bạn học kia mời lại đây không?” Tuy rằng ở chung không lâu, nhưng Lusena vẫn hy vọng bọn Jessica có thể tới tham gia hôn lễ của chính mình.
“Không, chúng ta không thể cam đoan con có thể khống chế dục vọng hút máu được.” Carlisle cẩn thận nói.
Không đành lòng nhìn bộ dáng uể oải của Lusena, Edward lập tức an ủi nói:“Không sao, chuyện này dù sao em cũng sẽ quen.”
Ngày kế tiếp rất bận rộn, đương nhiên, trừ hai người Lusena cùng Edward, là cặp đôi chuẩn bị cưới, bọn họ chỉ có nhiệm vụ duy nhất là bồi dưỡng cảm tình.
Rốt cục, ngày mọi người chờ mong đã đến —
Một ngày này, rừng rậm trở nên náo nhiệt, bạn bè ma cà rồng từ khắp nơi cơ hồ ở thời khắc này cùng nhau tới hôn lễ. Carlisle trước đó có nói cùng nhóm người sói, một ngày này, nhóm người sói tuyệt không cùng những vị khách xảy ra xung đột.
Phía bên ngoài ngôi nhà được trang trí cẩn thận, ngẩng đầu có thể thấy được ngàn vạn đóa hoa trắng kết thành vòng hoa. Khách ngồi hai bên, ở giữa là một lối đi được tạo thành từ những bông hoa trắng.
Bài hát Turning Page do Sleeping at last vang lên, mở đầu hôn lễ.
Lusena mặc áo cưới đuôi cá dài, khăn voan trắng che khuôn mặt, một tay cô cầm bó hoa, một tay khoác tay Andrew|Andre, theo tiết tấu chậm rãi của bản nhạc hướng Edward đang đứng cuối lối đi, mỉm cười nhìn cô. Giờ khắc này, Lusena bỗng nhiên cảm thấy, cô cùng Edward là tâm ý tương thông( thần giao cách cảm), bọn họ đều khẩn trương, nhưng đồng thời cũng đều chờ mong cùng vui sướng.
Andrew|Andre đem tay Lusena đặt vào tay Edward sớm đã chờ đợi.
Mặc áo đuôi tôm màu đen, Edward cho Andrew|Andre một cái hứa hẹn không tiếng động, sau đó lập tức nhìn Lusena, người sắp trở thành vợ của chính mình. Trời biết chính mình vừa rồi dùng hết bao nhiêu khí lực, mới khống chế không chủ động đi xuống bậc thang ôm Lusena. Nhìn Lusena từng bước hướng chính mình đi tới, cảm giác được trong mắt cô chỉ có chính mình, Edward cảm thấy, thế giới ảm đảm của hắn đến hôm nay đã ngập tràn ánh nắng.
Đảm nhiệm hôn lễ là bạn thân của Carlisle, nhìn cặp đôi trước mặt, hắn bắt đầu buổi lễ:“Ta nghĩ, các vị ở đây, không ai sẽ phản đối này cuộc hôn nhân của hai vị này đi? Như vậy, đến, nói theo ta: Ta, Edward · Cullen, trịnh trọng hứa hẹn, nhận Lusena · Khải Phổ Lao Đặc trở thành vợ của ta, từ hôm nay trở đi, dù nghèo khổ hay phú quý, bệnh tật hay khỏe mạnh, thịch vượng hay gian nan, đều sẽ yêu em, tôn trọng em, quý trọng em, chung thủy với em, sống chết không rời. Tốt lắm, kế tiếp: Ta, Lusena · Khải Phổ Lao Đặc…… Thỉnh trao đổi nhẫn.”
Một đôi nhẫn này là do Alice tự mình thiết kế, sau đó đi làm. Mọi phụ nữ trong nhà kiên trì cho rằng, nhẫn kết hôn cùng với nhẫn đính hôn không thể giống nhau. Edward đem nhẫn mang vào ngón áp út bên trái Lusena, sau đó hôn nhẹ. Lusena cũng vậy.
“Ta hiện tại tuyên bố, hai người chính thức kết thành vợ chồng hợp pháp. Edward, con có thể hôn cô dâu của con.”
Dưới đài vang lên một mảnh âm thanh ồn ào.
Edward vươn tay ôm mặt Lusena, chậm rãi cúi xuống, nhẹ nhàng mà hôn môi cô, thở dài nói:“Em rốt cục là của anh.” Nói xong, hắn buông hai tay, dùng sức ôm eo Lusena, làm nụ hôn này sâu hơn.
Lusena kìm lòng không được mở hai tay, ôm cổ Edward. Cô nhiệt tình đáp lại hắn, nhờ vào thân thể của ma cà rồng, lúc này cô cũng không cần hô hấp, hoàn toàn có thể phối hợp với Edward.
Lúc này, hai người đem mọi thứ xung quanh đều xem nhẹ, thế giới giống như chỉ còn lại đối phương, chỉ có lúc này cảm xúc mới là chân thực.
Sau khi hôn lễ kết thúc đó là một hồi tiếp đãi khách quý, đây cũng là do Alice tỉ mỉ thiết kế.
Khi ánh mắt trời từ từ khuất sau rừng cây, khi Edward dẫn Lusena xuyên qua cánh cửa thủy tinh, những ngọn đèn được thắp sáng rực rỡ thắp trên ngọn cây, đem màu trắng của những đóa hoa tươi chiếu rọi. Nơi đó còn khoảng một vạn đóa hoa tươi, mùi thơm tràn ngập. Trên cây, hai lớp màn trắng mỏng được phủ nhẹ nhàng, bao phủ cả sân nhảy.
Giai điệu chậm lại, nhẹ nhàng giống như giữa đêm mùa hạ. Đám người ở trong ánh đèn dịu dàng vui vẻ.
Edward hướng Lusena giới thiệu những ma cà rồng đến chúc mừng, Lusena lúc này mới biết được, thế giới này số lượng ma cà rồng so với chính mình trong tưởng tượng còn nhiều hơn rất nhiều, hơn nữa, có nhóm cũng giống nhà Cullen là ma cà rồng ăn chay.
Chào hỏi mọi người xong, Edward ôm Lusena lẳng lặng khiêu vũ. Không biết nghĩ đến cái gì, hắn bắt đầu ngây ngô cười.
“Anh cười cái gì?” Lusena ngạc nhiên hỏi, đây là lần đầu tiên cô thấy Edward cười như vậy.
“Phu nhân Cullen, không có điều gì so với việc có được em khiến anh vui hơn!” Edward dựa trán vào Lusena, hai mắt nhìn cô.
“Em cũng vậy.” Lusena nhẹ giọng nói, cô bị cặp mắt vàng này mê hoặc.
“Anh đã thông báo cho mọi người, hiện tại chúng ta có thể xuất phát.”
“Xuất phát?” Lusena có chút phản ứng không kịp.
“Em biết đó, tuần trăng mật.”Hai chữ “tuần trăng mật” bị Edward lấy giọng điệu thâm ý nói ra.
“Em nghĩ cùng ba mẹ gọi em.” Lusena ngượng ngùng.
“Không cần.” Edward dắt tay Lusena, trực tiếp đem cô lên chiếc Aston Martin V12 Vanquish mới.
“Chúng ta đi đâu?” Alice giữ bí mật rất tốt, đáng thương Lusena đến bây giờ cũng không biết chính mình sẽ đi hưởng tuần trăng mật.
“Một nơi chỉ có hai chúng ta.” Edward thần bí cười cười.
Lusena không hỏi, im lặng nhìn sườn mặt hoàn mỹ của Edward.
“Anh không thể tập trung lái xe.” Edward tuy là trách móc, nhưng trong mắt lại tràn ngập ý cười.
“Vậy không đi.” Lusena nghịch ngợm cười.
“Nói vậy, chỉ sợ Alice vĩnh viễn cũng không tha thứ chúng ta.” Edward mặt không chút thay đổi nói.
“Vậy anh chỉ có thể chịu đựng, dù sao, cho dù em không nhìn anh, anh cũng sẽ bị em ảnh hưởng đến, không phải sao?”
Hành trình xa xôi, trên đường hai người đổi máy bay hai lần, Lusena không thể không ở trên máy bay uống “đồ uống” đã được chuẩn bị để kìm lại dục vọng uống máu của chính mình.
“Còn có cái gì là anh không biết không?” Nhìn thấy Edward thuần thục điều khiển du thuyền màu trắng, Lusena nhịn không được hỏi.
“Rất nhiều, ví dụ, ballet.” Edward thừa nhận, chính mình đối việc này vẫn luôn canh cánh trong lòng.(Linh~ Ling: bạn nào không nhớ thì đọc lại chương 15 nha).
“Ha ha –” Lusena sung sướng nở nụ cười.
Lúc hai người tới nơi đã là đêm khuya. Đây là một hòn đảo nhỏ yên tĩnh.
“Hoan nghênh đến đảo Isle Esme.” Edward lấy tư thế mời hướng Lusena vươn tay phải.
“Đảo Isle Esme?” Lusena tự nhiên đưa tay trái cho Edward.
“Đúng vậy, đây là món quà Carlisle dành cho Esme.”
“Thật khiến cho người ta kinh ngạc.”
“Tốt lắm, ngày mai rồi hãy đi xung quanh đảo, chúng ta có việc quan trọng hơn cần hoàn thành.” Edward một tay xách hành lý, một tay cầm Lusena, rất nhanh chạy đi.
Đi vào phòng, không đợi Lusena quan sát bên trong, Edward lập tức ném hành lý, ôm lấy Lusena, đem cô đặt trên giường.
“Edward, chúng ta có thể trước tắm rửa không?” Bị Edward đặt ở dưới, Lusena không khỏi cảm thấy có chút khẩn trương.
“Có lẽ, bơi lội giữa đêm khuya là một ý kiến không tồi đi?” Edward thở sâu, cho dù hắn không cần, nhưng vẫn dịu dàng đồng ý.
“Tốt.” Lusena đã không biết chính mình đang nói cái gì.
Edward cười khẽ, tiếp theo ôm Lusena ra bờ cát.
Bởi vì đang giữa mùa hạ, hai người mặc quần áo cũng không nhiều, Edward cởi ra áo sơmi, cứ như vậy mang theo Lusena xuống nước.
“A!” Bị nước biển ấm áp kích thích, Lusena trong nháy mắt phục hồi tinh thần lại.
“Em không bơi?”
“Đương nhiên không!” Lusena trừng mắt nhìn Edward một cái, sau đó đẩy hắn ra, chính mình hướng một bên bơi đi.
Edward theo sát.
Hai người ở trong nước truy đuổi một khoảng thời gian. Không biết là ai ngừng lại trước, hai người ở trong nước ôm nhau.
Ngón tay Edward nhẹ nhàng dọc theo lưng Lusena miêu tả hình dạng.
“Edward……” Lusena hai tay ôm chặt lấy Edward, đầu tựa vào vai hắn, hơi thở bắt đầu dồn dập.
“Bảo bối, đừng sợ.” Giọng nói Edward trầm lại, nhanh chóng cởi bỏ quần áo của Lusena, sau đó dùng sức, để Lusena càng thêm ôm chặt chính mình.
Khi da thịt chạm nhau khiến Edward thỏa mãn ra tiếng.
“Chúng ta…… về phòng, được không?” Giọng nói Lusena mềm nhũn, lời nói ra lại như một lời mời.
Tiếng nước vang lên thật lớn, Edward đã đem Lusena ôm trở lại trên giường, hắn không hề kìm nén chính mình, một bàn tay ở trêm eo Lusena vuốt ve, khi nhẹ khi mạnh, khiến cho cơ thể cô run lên, tay kia thì nâng gáy Lusena, nặng nề mà hôn trán cô, tiếp theo là khóe môi, cằm, vành tai, xương quai xanh……
Lusena cắn môi, ngón tay nắm khăn trải giường dần dần buộc chặt.
Đêm này còn rất dài rất dài……