Đã từng có một Bạn Sinh Thú, suy cho cùng thì nó chỉ là một con giun, nhưng tên của nó cũng không phải là giun, mà là ‘rồng địa ngục’, chính là Bạn Sinh Thú cấp chín, Ngự Thú Sư của nó cũng đáng sợ tương tự, chính là cường giả siêu cấp tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử đại lục Viêm Hoàng.
Ngoài khác biệt về ‘giống loài’, Bạn Sinh Thú còn có khác biệt về ‘thuộc tính’.
Cụ thể có rất nhiều thuộc tính, xét trên những Bạn Sinh Thú đã biết hiện nay, đại khái có những thuộc tính sau đây: hệ Kim Loại, hệ Hoa Mộc, hệ Băng Thủy, hệ Hỏa Diễm, hệ Địa Thổ, hệ Lôi Điện, hệ Bạo Phong, hệ Quang Minh, hệ Hắc Ám, hệ Kịch Độc, hệ Tinh Thần, hệ Âm Minh, hệ Bạo Tạc, hệ Nguyệt Quang, hệ Mê Hồn, hệ Thanh Âm, hệ Tịnh Hóa, hệ Sinh Mệnh, hệ Biến Hình, hệ Cuồng Hóa, hệ Khống Chế, hệ Thiết Giáp, hệ Mẫu Hoàng…
Thuộc tính cũng là đặc trưng căn bản của Bạn Sinh Thú, trong đó Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Lôi, Thổ, Phong… được gọi chung là ‘hệ Nguyên Tố’.
Số lượng Bạn Sinh Thú hệ Nguyên Tố là nhiều nhất, về cơ bản chiếm trên 90%, nhưng đôi khi một số Bạn Sinh Thú hệ lẻ còn khủng bố hơn, ví dụ như hệ Mẫu Hoàng thưa thớt, kiến chúa ong chúa đều thuộc hệ Mẫu Hoàng, bản thân Bạn Sinh Thú hệ Mẫu Hoàng có thể sinh ra lượng lớn con nối dõi, tạo thành quân đoàn chiến đấu.
Nói như vậy, bất kỳ Bạn Sinh Thú nào cũng có thể quy về ‘giống loài cộng thêm thuộc tính’, ví dụ như Hỏa Linh Điểu của Lý Tuyết Kiều, là Bạn Sinh Thú ‘loài chim hệ Hỏa Diễm’.
Báo tia chớp của Liễu Thiên Dương là Bạn Sinh Thú ‘loài chạy bộ hệ Lôi Điện’.
Mà bò cạp độc đuôi lam trước mắt thì là Bạn Sinh Thú ‘loài côn trùng hệ Kịch Độc’!
Hệ Kịch Độc được coi là một trong những hệ lẻ, mặc dù không có lực lượng Phong Hỏa Lôi Đình, nhưng chỉ cần kịch độc của nó đi vào cơ thể, chắc chắn sẽ vô cùng đáng sợ.
Có Bạn Sinh Thú, vậy chứng tỏ có Ngự Thú Sư.
Quả nhiên…
Ngay trong nháy mắt tiếp theo, một thiếu niên nhỏ gầy mặc trường bào rộng rãi màu xanh lá cây bay nhanh tới, đáp xuống trước mặt Lý Tuấn Hy.
Chân của hắn ta đúng lúc giẫm lên đám cỏ Thanh Linh kia!
Lý Tuấn Hy nhíu chặt mày lại.
Đây chính là linh dược cứu mạng mẫu thân hắn!
Lý Tuấn Hy đã nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của thiếu niên áo bào xanh này.
Hắn không ngờ sâu trong núi Hỏa Lăng này còn xuất hiện người xa lạ, mà rõ ràng, thiếu niên này không phải là người của thành Ly Hỏa.
“Gần đây có chuyện gì vậy, cảm giác đâu đâu cũng có thiên tài?”. Theo như hắn thấy, nếu đặt thiếu niên này trong thành Ly Hỏa, ít nhất cũng cùng đẳng cấp với Lý Tử Phong kia.
Đương nhiên hắn không cần thiết trở mặt với đối phương, nhưng quan trọng là hắn muốn hái cỏ Thanh Linh dưới chân đối phương, đối phương vừa đáp xuống đã giẫm bẹp hai gốc, dược lực bắt đầu tiêu tán, Lý Tuấn Hy nhìn mà đau lòng không thôi.
“Ngươi không phải người của phủ Lôi Tôn mà cũng dám xông vào sâu trong núi Hỏa Lăng này, ngươi không sợ chết sao?”. Trong mắt thiếu niên áo bào xanh lóe ra ánh sáng sắc lạnh, kiêu căng nhìn Lý Tuấn Hy.
“Phủ Lôi Tôn? Tất nhiên ta không phải người của phủ Lôi Tôn rồi”. Lý Tuấn Hy ngẩn ra chốc lát, đối phương vừa gặp mặt đã nhắc tới phủ Lôi Tôn là sao?
Hắn nhìn kỹ càng người trước mắt, hỏi: “Ngươi hỏi lời này là có ý gì, chẳng lẽ ngươi là người của phủ Lôi Tôn, chỉ có người của phủ Lôi Tôn mới có thể vào núi Hỏa Lăng sao?”
Phủ Lôi Tôn chủ yếu là Bạn Sinh Thú hệ Lôi Điện, Bạn Sinh Thú của thiếu niên áo bào xanh này là hệ Kịch Độc, khả năng là người của phủ Lôi Tôn không lớn lắm.
“Ta hỏi ngươi như vậy, tất nhiên chứng tỏ ta là người của phủ Lôi Tôn rồi. Ta không thèm nói nhiều với ngươi, nhắc nhở ngươi một câu, phủ Lôi Tôn bọn ta đang làm việc trong núi Hỏa Lăng, ngươi lập tức cút ra khỏi núi Hỏa Lăng cho ta, còn chậm trễ thêm nữa, ngươi cũng chỉ có thể chôn thây ở nơi này”.
Thiếu niên áo bào xanh ra vẻ kiêu căng ngang ngược, từ điểm này có thể thấy được, hắn ta rất phù hợp với tính cách của các thiên tài phủ Lôi Tôn, hầu hết đều là loại đức hạnh này, Liễu Thiên Dương kia cũng vậy.
“Rời khỏi núi Hỏa Lăng? Không thành vấn đề, ta cũng định đi rồi, nhưng mà ta muốn hái vài gốc cỏ Thanh Linh để chữa bệnh cho mẫu thân ta rồi mới đi, vẫn mong huynh đệ cho ta chút thời gian”.
“Cỏ Thanh Linh?”. Thiếu niên áo bào xanh cúi đầu xuống, lúc này hắn ta mới nhìn thấy linh thảo có thiên văn màu đỏ dưới chân.
“Đúng, ta hái vài gốc rồi sẽ rời đi”, Lý Tuấn Hy nói.
“Ồ”. Thiếu niên áo bào xanh gật đầu.
Ngay khi Lý Tuấn Hy cho rằng hắn ta muốn nhường đường, lại không ngờ, thiếu niên này bỗng nhiên nhấc chân, sau đó giẫm chết toàn bộ cỏ Thanh Linh bên dưới, hắn ta còn vừa giẫm vừa mỉm cười nhìn Lý Tuấn Hy, nói:
“Bảo ngươi cút đi mà, sao nói nhảm nhiều như vậy, lại còn xưng hô ‘huynh đệ’ với ta, ngươi là cái thá gì mà dám xưng huynh gọi đệ với ta?”
Thật ra tính tình Lý Tuấn Hy rất tốt, vẫn luôn là người không phạm ta, ta không phạm người.
Nhưng mà một việc dễ như trở bàn tay, đối phương chỉ cần nhấc chân rời đi là được, hơn nữa đối phương hoàn toàn không cần cỏ Thanh Linh, bây giờ lại cố ý giẫm chết chúng ở trước mặt mình, loại khiêu khích và coi thường ác liệt này, căn bản không thể nhịn!