• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong đắm chìm trong thế giới đan điền của Lôi Lạc Hà. Thông qua thần binh Phong đã có thể kết nói cùng Lôi Lạc Hà. Thế giới của võ thánh cảnh thật sự rất lớn, nhưng Phong thật bỡ ngỡ vì lớn cỡ nào cũng không bằng một góc của Phong. Hơn một tuần qua Phong đã phá tan không biết bao nhiêu linh khí tắc nghẽn. Mỗi khi Lôi Lạc Hà khởi công, trong sự hấp thu linh khí của bà đủ 4 loại băng, hỏa, kim, phong, nhưng bà chỉ dùng được hai loại thuần phục là hỏa và kim. Còn băng và phong của bà cũng như Lôi Trấn Cương ca ca, đến sau này mới bắt đầu khám phá ra. Thuộc tính lúc nào cũng có thể lĩnh ngộ thêm được, nhưng mỗi khi lĩnh ngộ ra đều phải hấp thu đầy đủ linh khí mới có thể đột phá.

Lạc Hà bà bà đã dùng đan dược cưỡng ép đột phá trong khi bà vẫn chưa lĩnh ngộ ra mức tận cùng của thuộc tính. Lúc ở linh hải cảnh bà đã cảm nhận được phong thuộc tính. Vì muốn nhanh chóng đột phá bà đã dùng sinh tử đan. Nhờ vào sinh tử đan bà lại có thêm cảm ngộ đối với băng thuộc tính. Vì hoàn cảnh bắt buộc nên bà muốn nhanh chóng đột phá cảnh giới nên bà đã dùng thêm viên nhập thánh đan. Hai lần liên tiếp dùng đan dược đã khiến bà không còn cách nào phá giải khúc mắc đối với thuộc tính. Cộng thêm hai ngàn năm tu luyện khiến bệnh càng ngày càng nặng hơn. Tuy sau này bà đã tìm ra cách phá giải nhưng chỉ vì cảnh giới tinh thần lực của bà không đủ nên cũng chả có thể làm gì nhiều.

Hôm nay Phong đã dùng tinh thần lực khủng bố của mình cộng thêm sự lý giải đối với linh khí của mình, Phong đã dần dần phá giải từng khúc mắc cho Lôi Lạc Hà. Phong nhờ vào linh khí cuồng bạo của Lôi Lạc Hà để đánh vào kết giới đan điền của bà, phá rồi lại lập. Tạo ra cho bà một thế giới đan điền to lớn hơn trước. Sự thống khổ trong lúc phá giải từng khúc mắc không thể dùng từ ngữ để diễn tả. Phong đờ đẫn sau mỗi lần phá giải. Linh khí cuồng nộ khiến hắn như chết đi sống lại nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một lát Phong lại có thể tiếp tục. Quả là một tên ưa tự ngược. Thời gian trôi qua rất chậm nhưng tốc độ phá giải của Phong phải khiến Lạc Hà thán phục không thôi. Nếu với tốc độ của bà cũng phải mất cả ngàn năm. Với điều kiện là tinh thần lực của bà phải không ngừng tăng tiến. Bà lúc nào cũng kiêu hãnh vì tinh thần lực của mình nhưng khi đem đi so sánh với Phong thì bà thật không biết bà thua không biết bao nhiêu lần. Tiểu tử này thật sự mới bước vào tầng thứ tư của Tinh Thần Thí Luyện Quyết thôi hay sao.

Tinh Thần Thí Luyện Quyết có thể tăng phúc tinh thần lực cho người luyện. Làm cho thức hải có tốc độ lớn rộng hơn người luyện tập bình thường. Đây là bí quyết của một mình Lôi tộc. Kể cả Lạc tộc cũng khát khao với công pháp tu luyện tinh thần lực này. Tinh Thần Thí Luyện Quyết tầng thứ nhất có thể giúp cho tu luyện giả che giấu sự hiện diện của mình. Tinh thần lực càng cao thì càng có thể che giấu tốt. Luyện đến tầng thứ ba đã có thể tăng phúc cho tinh thần lực mạnh mẽ gấp đôi. Tầng thứ 6 gấp ba, tầng thứ 9 gấp bốn. Tinh Thần Thí Luyện Quyết còn tầng cuối cùng đại viên mãn nhưng kể cả Lôi gia lão tổ là người tìm ra và sửa chữa lại công pháp cũng không có cách nào đạt tới được vì thế cho nên Tinh Thần Thí Luyện Quyết chỉ có 9 tầng. Cảnh giới của đại viên mãn sẽ ra sao không ai biết được. Ngoài lão tổ tông đời thứ nhất là Lạc Lôi đã luyện thành cảnh giới đại thành tầng thứ chín thì đã không còn ai luyện được quá tầng thứ 6. Đến người chủ tu tinh thần lực như Lôi Lạc Hà tổ mẫu của Lôi gia cũng chỉ tu luyện đến tầng thứ 6 đỉnh phong mà thôi.

Cái gọi là tăng phúc cho tinh thần lực thật ra là tăng phúc cho thức hải. Thí dụ như thức hải của một người rộng như một căn phòng, có sức mạnh nhất định vậy Tinh Thần Thí Luyện Quyết sẽ tăng sức mạnh đó lên theo cảnh giới của người tu luyện. Công pháp này còn có thể tăng phúc cho quá trình tu luyện để làm lớn rộng thức hải của người tu luyện. So với các loại công pháp tu luyện tinh thần lực khác Tinh Thần Thí Luyện Quyết cường đại hơn rất nhiều lần nhưng cũng vì vậy mà tu luyện nó khó khăn hơn đén mức biến thái. Khó khắn nhất của tu luyện Tinh Thần Thí Luyện Quyết đó là phải nhai tinh thần thảo. Khi nhai tinh thần thảo sẽ bị dày vò thức hải, có nguy cơ bị điên cuồng mất đi lý trí. Người của Lôi gia cũng từng có người đi quá giới hạn chịu đựng của mình liều mình tu luyện khiến cho thức hải bị phá nát, trở thành người thực vật, tuổi thọ cạn kiệt rất nhanh.

Trấn Phong lúc đầu khi mới tu luyện công pháp này đã bị ba vị gia gia cản trở. Cuối cùng phải mất công chứng minh. Khi thu phục thiên hỏa, thức hải của Phong cũng được thiên hỏa cải tạo trở lên mạnh mẽ hơn, rộng lớn hơn. Cũng nhờ vậy mà Phong lúc nào cũng giữ được sự thanh tỉnh. Tuy hắn đau đớn như chết đi sống lại nhưng không bị ngất đi. Đầu óc mụ mị một thời gian ngắn sau mỗi lần bị linh khí đánh vào kết giới của đan điền. Mặc dù rất đau đớn nhưng Phong dần dần thích nghi. Thức hải cũng bị ảnh hưởng lớn lao vì tinh thần lực là chìa khóa chủ yếu để giữ vững sự liên kết của hai đan điền. Chỉ có người có tinh thần lực cao thâm như Phong mới có thể dùng tộc độ như thế này để phá giải những linh khí đã cuồng nộ đóng vảy trở thành những tế bào ung thư trong đan điền của bà tổ cô Lôi Lạc Hà. Quá trình này khiến cả thức hải và đan điền của Phong có những biến chuyển bất ngờ.

Phong dần dần hiểu ra được sự liên kết của Sơn Hà Cảnh đối với linh khí thuộc tính. Chỉ là hấp thu linh khí rồi tạo ra những vòng xoáy linh khí thành những núi non trong thế giới đan điền của mình. Dự trữ linh khí như vũ trụ dự trữ linh khí trong các loại linh thạch. Đây cũng là một quá trình mô phỏng hỗn độn. Biến mình thành một tiểu vũ trụ để có thể khống chế vũ trụ tốt hơn. Phong dần dần hiểu được hoàn toàn quá trình này. Linh khí sau khi tích tụ sẽ được hóa hình thành các khối linh thạch. Sự tinh thuần của nó sẽ đại diện cho đẳng cấp của linh thạch. Thần thạch, linh thạch đỉnh phong, linh thạch cực phẩm, linh thạch trung phầm, linh thạch hạ phẩm. Linh thạch đỉnh phong là những linh thạch cực phẩm chứa đựng thêm phép tắc của thiên địa. Lôi Lạc Hà đã bước vào cảnh giới võ thánh cảnh cả hai ngàn năm, đối với không gian chi cảnh bà nắm bắt rất vững.

Phong đứng trước các núi lớn núi bé cảm ngộ không gian chi cảnh của một võ thánh cảnh. Vất vả bao lâu giờ trước mặt của Phong là bốn ngọn núi nhỏ. Băng khí bị ém dưới mặt đất không thoát lên được. Hỏa khí bị băng khí đè rất nặng không phát huy được hết sức hủy diệt của mình. Kim khí bị hỏa khí thiêu đốt không còn sắc bén. Phong khí yếu ớt không có sức lực. Bỗng nhiên Phong lóe lên một ý nghĩ. Không gian chi cảnh là phép tắc của thiên địa có thể hoán chuyển vật thể từ không gian này sang không gian khác. Nước trong lọ có thể rót ra cốc và ngược lại. Không gian chi cảnh chia ra làm 10 tầng. Phong hình như đang nắm bắt được chút da lông của không gian chi cảnh.

Thế nào là không gian? Trên một đường thẳng chỉ có thể tiến hoặc lùi. Đó là không gian một chiều. Trên mặt bàn có thể đi ngang dọc, lên xuống đó là không gian hai chiều. Và tại thế giới hiện thực trong một không gian là không gian ba chiều. Để tạo không gian thật ra cần nhất đó là sức ép. Xé rách không gian đó là dùng lực phá nát không gian ba chiều, biến vết rách thành không gian 1 chiều gấp nép dấu trong một không gian đang tồn tại do hỗn độn tạo lên. Phong nắm bắt được chút lý thuyết nhưng lại không đủ lực công kích để phá hủy và xé rách không gian hiện thực.

Tuy vậy nhưng sau khi nắm bắt được lý thuyết này Phong cũng cảm thấy mừng rên. Thời gian vi tôn, không gian vi vương. Thế mới biết lần trước Khí Tổ thắng được Vương Thánh Ân thật ra đều nhờ vào vì hắn là trận pháp sư. Lực công kích của trận pháp sư so với võ thần cảnh khác đều yếu hơn rất nhiều. Phong cảm thấy mình may mắn vì hắn đã không cứng rắn đối trọi với ba võ thần cảnh họ Vương lúc vây bắt họ. Để vây khốn họ thì còn có thể. Để có thể đánh bại họ chắc chắn khó khăn. Nếu đấu cùng võ thần cảnh Phong có lẽ phải gọi hai vị sư phụ ra đánh thế.

Sơn Hà Cảnh tạo núi non cũng chỉ là hấp thu số lượng linh khí khổng lồ rồi dự trữ nó trong đan điền của mình. Đan điền của người nào đủ lớn để chứa chấp một ngọn núi thì đã có thể phá Khai Thiên Cảnh để bước vào cảnh giới của Sơn Hà Cảnh. Hay nói cho đúng là người nào có bao nhiêu thuộc tính thì phải tạo ít nhất tưng đấy ngọn núi linh khí khác nhau. Phong hiểu ra mình phải làm gì. Những linh khí cuồng bạo của Lôi Lạc Hà lão nhân gia, vì những gì người khác không thể dùng đối với Phong lại là thứ đại bổ.

Phong bắt đầu có cách tu luyện quái gở không giống ai. Thật ra từ trước đến giờ Phong đều tu luyện không giống ai nhưng ý nghĩ lần này hắn cảm thấy chính hắn cũng phải bái phục chính mình. Không gian to hơn có thể thu không gian nhỏ hơn vào. Phong bắt đầu dùng sự hiểu biết của hắn về không gian chi cảnh kéo toàn bộ thế giới đan điền của Lôi Lạc Hà lão tổ vào trong không gian đan điền của hắn. Linh khí của Phong tinh thuần và nồng đậm hơn nên “nặng” hơn. Thế giới đan điền của tu luyện giả như một bình chứa nước. Bình nào to hơn có thể chứa bình nhỏ hơn vào. Nếu linh khí trong một bình là tinh thể lỏng vậy tinh thể nào nhẹ hơn sẽ nổi lên. Thế giới đan điền của võ thánh cảnh làm sao so sánh nổi với thế giới đan điền của Phong đã rộng lớn như một đại lục to khủng bố.

Khi thế giới đan điền của Lôi Lạc Hà lão tổ bị thu vào bên trong thế giới đan điền của Phong, các độc tố linh khí vì không được tinh thuần nên đã nổi lên và bị Phong dễ dàng gạt bỏ. Phong rót vào thế giới đan điền của Lôi Lạc Hà lão tổ những loại linh khí mà bà có thiên phú thu phục: Kim, hỏa, phong, băng bốn loại. Lôi Lạc Hà nhờ vậy mà có thể cảm nhận được linh khí mình cần. Bà đã bị kẹt tại võ thánh cảnh rất lâu nên đối với không gian chi cảnh đã lĩnh ngộ đến mức tận cùng. Thêm vào đó là bà đã lĩnh ngộ được thời gian chi cảnh. Chỉ vì đan điền đầy độc tố nên khó lòng trừ bỏ để vượt thánh thành thần. Nay Phong gợt bỏ hết những linh khí cuồng bạo đầy độc tố đó và rót vào bao nhiêu linh khí tinh thuần do trận pháp của Tu Linh Điện thuần hóa, lại được Phong đã tinh luyện lại thêm một lần nữa trong đan điền của hắn. Đối với võ thần, võ thánh cảnh đây là vật đại bổ.

Linh khí rót vào đan điền của Lôi Lạc Hà lão tổ mất đến ba ngày. Trong quá trình này Phong như quên hết thời gian tự mình lĩnh ngộ ra không gian chi cảnh từ các linh khí cuồng bạo của Lôi Lạc Hà. Mặc dù linh khí chứa nhiều độc tố nhưng Phong lại có thể dùng nó để đánh vào kết giới đan điền của mình từ bên trong. Sự thống khổ đó Phong dần dần quen và có thể hóa giải hết. Khi Phong mở mắt ra thì mới phát hiện bao nhiêu sinh tử cảnh, võ thánh cảnh thậm chí võ thần cảnh, bán tôn cảnh đều nhìn chằm chằm vào quá trình vượt thánh thành thần của Lôi Lạc Hà lão tổ. Phong tuy không thể tích lũy linh khí nhưng đan điền của hắn to khủng bố, có thể chứa chấp đan điền nhỏ hơn, có thể trợ giúp cho người khác tu luyện. Phong cũng được lợi rất nhiều vì võ thánh cảnh không chỉ có không gian chi cảnh, còn có sinh tử chi cảnh. Phong còn được nhìn thấy linh hải linh khí của bà và các độc tố trong linh hải chi cảnh của bà. Các độc tố và lĩnh ngộ của bà từ tụ khí cảnh cho đến võ thánh cảnh. Điều này đối với Phong đâu khác nào nhận được truyền thừa trực tiếp.

Sau khi Phong rót vào linh khí đầy đủ cho Lôi Lạc Hà thì bà đã vui mừng bước ra ngoài Thôn Kiếm Lâm để độ kiếp hóa thần. Có bán tôn cảnh tọa trấn bà có thể yên tâm độ kiếp. Phong nhắm mắt cảm nhận những độc tố trong cơ thể của mình. Hắn mất rất nhiều thời gian để hóa giải những độc tố từng khúc mắc một, nhưng cuối cùng vẫn quá chậm. Phong nghĩ ra cách thu phục đan điền của người khác rồi đổ những độc tố của họ vào đan điền của mình sau đó dùng linh khí tinh thuần của mình để hóa giải tất cả cùng một lúc.

Khi Phong hóa giải độc tố của một người hắn phải chịu rất nhiều áp lực của linh khí cuồng bạo đó đã hóa hình đóng vảy tại một điểm nào đó. Cũng như áp lực của giày cao gót của phụ nữ đối với nền nhà còn khủng bố hơn áp lực của bàn chân một con voi vì đế giày của giày cao gót nhỏ hơn bàn chân của một con voi. Cho dù cân nặng của một người phụ nữ thua xa con voi nhưng áp lực của họ tạo xuống nền nhà bằng giày cao gót còn lớn hơn của một con voi nhiều. Khi Phong thu các độc tố đó vào đan điền của mình Phong có thể chia sẻ áp lực. Giờ này áp lực đan điền của Phong phải chịu không phải tụ ở một điểm mà là chia đều ra cả một đan điền khủng bố của Phong. Cũng vì thế những độc tố bị hóa giải trong chốc lát. Chỉ để lại cho Phong rất nhiều cảm ngộ về thời gian chi cảnh, không gian chi cảnh, sinh tử chi cảnh và các lĩnh ngộ trên con đường tu luyện.

Mắt Phong lóe lên tinh quang nhìn chằm chằm vào Lôi Lạc Minh lão tổ mỉm cười:

- Xin tiền bối kế tiếp lên đây đi!

Tu luyện giả nào cũng đã từng bị mắc kẹt, cũng từng bị nội thương trong lúc lịch lãm. Lâu ngày khó lòng trị dứt điểm. Thế giới đan điền của một tu luyện giả khó lòng sạch sẽ, chứa rất nhiều vi khuẩn. Cũng như một bình chứa nước để lâu ngày nước cũng mọc rêu, các vi trùng sinh sôi nảy nở khiến mùi vị của nước khó uống và sinh ra độc tố. Nhưng đan điền của Phong thì lại hoàn toàn khác biệt vì nó chảy siết không ngừng nghỉ. Lúc nào cũng trong lành và chứa đựng linh khí tinh thuần nhất. Đối với một tu luyện giả nào được Phong chiếu cố đều là điều tối ưu đãi.

Các vị tiền bối của tam đại gia tộc bắt đầu hít mạnh đứng ngồi không yên chờ đợi đến lân của mình. Họ bắt đầu xếp hàng theo thứ tự cấp bậc tu vị. Sau bảy ngày Phong mở mắt nhìn Lôi Lạc Minh lão tổ đang rung động rưng rưng nước mắt. Những vết thương trong đan điền của lão đã được chữa trị hết. Linh khí sung túc tràn trề đủ để lão có thể đột phá chí tôn cảnh. Đạo của lão là gì: Là thủ hộ đạo. Lão là đại lão tổ, đã chông nom con cháu của mình cả hai ngàn năm. Đối với tu luyện giả đây chỉ là một chớp mắt nhưng Lôi gia đã hy sinh biết bao xương máu, chịu biết bao tủi nhục. Lão không muốn những điều này bị uổng phí. Thủ hộ đạo: Không để ai chết vì lão, không để ai hy sinh oan uổng vì lão, vì lão là người sẽ là lá chắn cuối cùng trước khi bất kỳ một ai phải vì gia tộc mà hy sinh. Đây là đạo của lão, là con đường cường giả của lão. Phá thần thành tôn: Thành!

Khi Lôi Lạc Hà trở về thì cũng là lúc chí tôn giả đầu tiên của tam đại gia tộc xuất hiện trên một ngọn núi sâu trong Thôn Kiếm Lâm. Phong gọi tiểu Lôi và Đại Mao ra trợ trận cho chí tôn giả Lôi Lạc Minh. Một đợt lôi kiếp, rồi hai đợt, ba đợt, bốn đợt. Đại Mao chui vào trong Hắc Giới để đột phá. Đại Mao mừng rên vì hắn mới bước vào Sơn Hà Cảnh không lâu giờ lại bước thêm một bước Linh Hải Cảnh! Tiểu Lôi đón trận thứ năm, thứ sáu, thứ bảy rồi cũng phải giã từ sân khấu chui vào Hắc Giới để đột phá. Xung quanh ngọn núi trong Thôn Kiếm Lâm giờ đã trở thành thánh địa của tam đại gia tộc. Mọi người bắt đầu chọn đây là Thánh Sơn của họ. Lôi kiếp kéo đến khiến linh thú cường đại cũng phải lui binh chạy chối chết. Phạm vi 100 dặm xung quanh Thánh Sơn của Tam Đại Gia tộc đều vắng bóng linh thú. Khoái Hoạt Lâm tự nhiên trở thành nơi siêu an toàn.

Những người nào tu luyện đều lo tu luyện, các võ thần, võ thánh và bán tôn cảnh đều ra ngoài trấn thủ Thánh Sơn không cho người ngoài phá rối. Trong lúc đột phá cũng là lúc chí tôn giả yếu đuối nhất. Có đến gần 20 võ thần cảnh tọa trấn, Thánh Sơn tự nhiên cũng trở thành nơi siêu an toàn. Động tĩnh này làm sao giấu nổi các chí tôn giả của Liên Minh Bách Tộc nhưng trong thời gian ngắn bọn họ khó xác định nơi nào trong Thôn Kiếm Lâm đang có người độ kiếp. Bất quá số lượng võ thần cảnh phóng ra linh khí và bao phủ nơi này bằng tinh thần lực cũng quá khủng bố. Bọn họ giờ đã chính thức xác nhận Tam Đại Gia tộc đã ngang hàng cùng bọn họ. Các Nhất lưu thế lực đối với Tam Đại Gia Tộc chính thức hoàn toàn lui binh không còn dám chèn ép. Các Nhất lưu thế lực bắt đầu rục rịch lôi kéo Trấn Phong đoàn để thuyết phục Tam Đại Gia tộc chính thức nhận chức vụ trong Liên Minh Bách Tộc.

Lôi Lạc Minh lão tổ ngó Phong mỉm cười đứng cùng lão chuẩn bị đón nhận Lôi kiếp đợt thứ 8. Đứng bên cạnh Phong còn có Sinh Tử Cảnh đỉnh phong Lôi Nhã Lan đang theo dõi quá trình đột phá. Đối với nàng đây không thể nghi ngờ là một cơ hội rất tốt. Đợt Lôi Kiếp thứ tám có tám lần lôi lực đánh xuống. Phong nhìn Nhã Lan đang hồi hộp dò hỏi:

- Nàng có dám chống một tia hay không?

- ... Muội???

Nàng hơi ngượng ngùng. Con người đối với lôi lực đều rất sợ sệt. Thiên lôi biểu hiện cho ý chí của trời đất. Con người nào mà chả sợ sấm sét. Nhã Lan sợ cũng là phải nhưng nàng cũng là một cường giả. Nàng nắm chặt Phá Thiên Kích với ánh mắt kiên định không bỏ cuộc gật đầu rất chắc.

Phong ngắm nhìn thanh Phá Thiên Kích trong tay nàng bắt đầu tự hỏi. Tại sao trong thương ảnh của nàng lại chứa đựng một chút kiếm ý? Thương là thương, kiếm là kiếm, tại sao nàng lại có thể phát huy ra được kiếm ý trong thương? Nhã Lan thấy Phong đăm chiêu nhìn Phá Thiên Kích của mình thì đỏ mặt hãnh diện ưỡn ngực. Ánh mắt của Phong bỗng chuyển từ thương vào hai ngọn đồi nhấp nhô to lớn không gì tả nổi. Để ánh mắt của mình nghỉ ngơi tại đó. Nhã Lan cũng không ngại. Hai người như quên mất nhiệm vụ của mình. Lôi Lạc Minh lão tổ chỉ lắc đầu với hai tiểu bối này. Sớm cho tụi nó thành thân cho rồi. Hai tên này khí dồn lên não, không giải quyết  sớm cẩn thận còn có ngày tẩu hỏa nhập ma chứ không chơi. Giữa cái lúc sống còn thế này tụi nó còn liếc mắt đưa tình được. Tuy vậy nhưng lão cũng không trách. Trẻ nhỏ dễ dạy. Phong cũng không phải là kẻ háo sắc, chỉ là tuổi trẻ khí thịnh mà thôi.

Tiếng sấm nổ ngang tai khiến hai người bừng tỉnh. Lôi Lạc Minh phất tay đánh ra một quyền phá giải tia sét đầu tiên của đợt lôi kiếp thứ tám. Khác với Phong, lôi kiếp của chí tôn giả có trật tự đoàng hoàng. Lôi Lạc Minh phải hứng tất cả là 9x9 81 lần. Đại Mao và Tiểu Lôi đã chịu bảy đợt đầu. Sau mỗi đợt lôi lực lại mạnh hơn gấp đôi lần trước. Giờ còn lại chỉ là hai đợt cuối tức 18 tia. Lôi Lạc Minh lão tổ đã đỡ được một tia còn lại 17 tia. Nhã Lan đỏ mặt nhưng rất nhanh lại trở về với hiện thực. Thương pháp của nàng từ từ đánh ra mấy chiêu rồi càng lúc càng nhanh, càng biến đổi khó lường. Lôi Lạc Minh lão tổ gật gù hài lòng. Phong cũng để mắt đến các đường thương của nàng thầm xấu hổ: “Cái gì mà nhất tâm đa dụng, thấy vú to là mình quên bố nó hết.” Đây cũng chỉ là ý nghĩ thoáng lóe qua trong trí óc của Phong mà thôi. Hiện giờ tâm trí Phong đang theo dõi những đường thương tuyệt mỹ của Nhã Lan.

Tuy cảnh giới của Phá Thiên Kích chỉ là thiên cấp trung phẩm nhưng trong tay của Nhã Lan đây lại có thể vượt cấp đối chọi với bất kỳ binh khí cấp thánh nào. Nhã Lan xoay tít cây thương đánh ra từng đợt thương ảnh ngăn chặn những tia sét đang oanh kích đến Lạc Minh lão tổ. Thương ảnh bao phủ nàng, trong thương ảnh lại chưa đựng hai loại kiếm ý, thương ý rất cường đại. Kiếm là kiếm, thương là thương chứ làm sao có thể phát huy ra cả hai. Lôi Lạc Minh lão tổ làm sao không nhìn ra điểm độc đáo này. Lôi Nhã Lan xuất ra rất nhiều loại thương pháp, của cả Lôi gia lẫn thương pháp của Phá Thiên Kích. Chặn được tia thứ 5 thì Nhã Lan cũng bở cả hơi tai. Lôi Lạc Minh rất rung động. Không ngờ tiểu bối của Lôi gia chỉ có cảnh giới sinh tử cảnh đỉnh phong mà đã có thể chống chọi được với Lôi Kiếp của chí tôn giả đến bực này.

Lão cũng rất rung động bởi hai linh thú mà Phong nhi nuôi. Tuy những tia đầu tiên rất yếu ớt nhưng đó cũng không phải những linh thú bình thường có thể chống chọi nổi. Linh thú đều bẩm sinh rất sợ lôi lực nhưng hai con linh thú của Phong lại như rất mong chờ. Nhất là con vật nuôi nhỏ có bốn chân rất có linh tính. Tuy lão không biết đó là những vật gì nhưng thấy Phong không nói, lão cũng không tiện hỏi.

Khi Phong tưởng rằng đến lượt hắn bước lên sân khấu thì Nhã Lan bỗng hô to một tiếng:

- Truy Tinh Trục Nguyệt! Bạo!

Dùng ngũ hành linh khí để đánh ra Truy Tinh Trục Nguyệt tuy rằng không thể phát huy đến mức tận cùng của nó nhưng năm luồng linh khí thuộc tính khác nhau luân chuyển cũng đủ để chặn lại tia sét thứ 6 của đợt lôi kiếp thứ 8 đang oanh kích vào người Lạc Minh lão tổ. Cả ngàn thương ảnh bao phủ một vùng trời không cho tia sét nào lọt vào. Linh khí sau khi bị Nhã Lan phá giải đều quay xung quanh Lôi Lạc Minh để tẩy lễ cho lão. Phong và Nhã Lan cũng kiếm không ít chỗ tốt. Nhất là Nhã Lan giờ cũng đã có dấu hiệu đột phá. Phong rùng mình nghĩ lại đến tóc của Nhã Lan đã bạc nửa đầu là vì sao. Nàng tăng tiến quá nhanh chắc chắn đã để lại một ít di chứng. Không thể để nàng đột phá trong lúc này được:

- Nhã Lan, không được đột phá. Bằng mọi giá phải trấn áp linh khí không được nhập thánh.

Nhã Lan đang trong lúc vui mừng vì có dấu hiệu đột phá nhưng nghe Phong nói vậy thì dùng linh khí đè bẹp lại linh lực của chính mình. Phong ca ca là xuất thần cảnh, lời của Phong ca ca nói nàng nhất định phải tin không cần nghi ngờ. Đợt lôi kiếp thứ tám, tia thứ 6 đánh xuống. Tia thứ bảy bắt đầu kéo đến. Nhã Lan hít mạnh một hơi quay đầu lại nhìn Phong.

- Muội định dùng một chiêu này để đối phó với huynh, nhưng coi bộ không dùng tài thật ra sẽ không xong.

- Ha ha ha... Nương tử xinh đẹp, trong thương pháp của nàng có kiếm ý, phải chăng cây thương này của nàng có thể đánh ra được kiếm pháp hay nói đúng hơn Phá Thiên Kích còn có tên khác đó là Phá Thiên Kiếm?

Nhã Lan hãnh diện, nàng vẫn thua.

- Không hổ là truyền nhân của Thiên Địa Song tôn, muội thua huynh tâm phục khẩu phục. Tướng công.

Nói xong mặt nàng hơi đỏ. Phong gọi nàng là nương tử, nàng gọi lại Phong là tướng công. Hắn dám đùa, nàng dám theo. Nữ cường cũng có sắc đảm. Thể tu khỏe mạnh của nàng, trước sau gì cũng sẽ là của nàng. Lời của một cường giả nói ra đâu phải nói đùa. Uy tín của tộc trưởng đâu thể đem ra đùa giỡn. Phong đã không ngại, nàng có gì phải ngại sao? Dù gì thì nàng cũng là ngũ hành thánh thể. Hỗn Độn phối Ngũ Hành, Lôi gia không cường thịnh cũng khó. Lôi Lạc Minh cũng thầm mừng. Hai hậu bối này đều là bảo bối của gia tộc.

Nhã Lan cầm thương truyền linh khí thuộc tính kim vô kiên bất tồi. Thương linh lóe lên như đang thèm khát thêm quang thuộc tính. Phong cảm thấy rất lạ. Ngũ hành thánh thể rất khó kiếm được vũ khí vừa tay, vì thuộc tính có quá nhiều. Phong cũng thầm nghĩ hắn cũng khó lòng tìm được ra một loại vũ khí nào để hấp thu hết tất cả 10 loại thuộc tính mà Phong có. Chỉ là Phong có rất nhiều thần binh. Dùng một loại không đủ thì có thể cùng một lúc dùng nhiều loại. Nhưng tại sao cây thương lại đòi thêm quang thuộc tính mặc dù Nhã Lan không có để đưa. Thiên cấp trung phẩm binh khí đã có linh trí. Chúng không phải những đứa trẻ con hay vòi vĩnh. Phong mở Thiên Hồn Nhãn nhìn chằm chằm vào đan điền của Nhã Lan. Một thế giới rất nhiều tuyệt vọng đen tối. Từ ngày Phong xuất hiện bên Nhã Lan, sự hiện diện của Phong đã khiến phiến thiên địa đan điền này sáng lên nhưng vẫn còn rất nhiều màu xám tro. Quang huy bị che khuất dưới những ngọn núi và biển cả vô tận năm màu của ngũ hành. Trên bầu trời mây đen che phủ còn ẩn chứa lôi lực. Nàng có tất cả bảy thuộc tính. Nàng sinh ra là ngũ hành thánh thể có năm loại thuộc tính, nhưng với thiên phú của nàng tu luyện bao năm nay đã lĩnh ngộ ra thêm 2 loại. Chỉ là nàng không chú trọng vì ngũ hành thánh thể đã rất khủng bố. Không ai sẽ nghĩ ra nàng lại còn có thêm hai loại khác. Kể cả chính nàng.

Phàm là người tu luyện sẽ lĩnh ngộ ra được ít nhất một loại thuộc tính, người thiên phú tốt thường có thể lĩnh ngộ ra hai hoặc ba loại. Những người có thiên phú siêu phàm con có thể nhiều hơn. Nhưng điều cốt yếu là rất có ít người trước khi bước vào chí tôn cảnh đã có thể lĩnh ngộ ra được thuộc tính ngũ hành. Chí tôn cảnh vương giả là người đã lĩnh ngộ ra được ngũ hành thuộc tính và thêm một bất kỳ thuộc tính đặc biệt khác. Ngũ hành là gốc của vạn vật. Nếu một cường giả muốn tiến hóa trước sau gì cũng phải lĩnh ngộ ra ngũ hành thuộc tính.

Phong thầm hiểu ra, thì ra nàng trong lúc lịch lãm đã nhiều lần gặp tuyệt vọng, đứng lên trong tuyệt vọng và cường đại lên khi chôn những thân xác của đồng đội. Nàng đã phải sống bằng cách bước qua xác chết của tộc nhân của mình, những người đã vì đồng đội của mình mà ngã xuống. Thế giới đen tối trong phiến thiên địa đan điền kia quả thật đã phản chiếu những gì nàng từng trải. Hơn 200 cường giả trẻ tuổi Ích Địa Cảnh đi vào Hỏa Linh Hải, sau mấy năm lịch lãm chỉ bước ra được 100 người. Hỏa Linh Hải đã lấy đi một nửa. Biết bao nhiêu người này đều là tộc nhân của Nhã Lan, là bạn của nàng từ nhỏ. Thế giới của nàng đen tối vì tuổi nàng còn quá trẻ đã phải chịu quá nhiều tang thương. Mẹ mất sớm, cha vì sợ bại lộ ra nàng nên đã đưa nàng đến Đấu Linh nhờ tộc nhân chăm sóc. Phong sao không thể thông cảm cho nàng. Phong cũng từng mất đi người thân nhất. Hai thế giới cách biệt. Khi chuyển kiếp Phong đã nhận luôn thân phận và ký ức của chủ nhân cũ của cơ thể này, kèm theo tình cảm của hắn.

- Nhã Lan muội muội, nàng còn có thêm hai thuộc tính. Nếu có thể thì phải tận lực áp chế cảnh giới không thể nhập thánh. Không gian chi cảnh của muội chưa đến mức tận cùng. Nhất định phải áp chế. Dùng lôi lực của lôi kiếp phá nát mây đên trong phiến thiên địa đan điền của muội.

- Phong ca ca, muội là ngũ hành thánh thể tinh thần lực rất yếu không thể nội thị đan điền.

- Haizzz... Huynh quên mất. Để ta giúp muội cản lôi kiếp.

- Được, chúng ta song kiếm hợp bích!

Nói xong cán thương ngắn lại dần, lưỡi thương dài ra biết thành thanh kiếm. Phong mỉm cười, quả là thương kiếm song tuyệt Phá Thiên Kiếm, Phá Thiên Kích. Đây rõ ràng là thương, kích là phải có thêm lưỡi lê hay rìu trên thân. Bá đạo hơn thương rất nhiều. Coi bộ Lan muội vẫn chưa có thể phát huy mức tận cùng của binh khí này. Dù gì thì nàng chưa lĩnh ngộ ra quang thuộc tính. Phong cũng rút ra hai thanh kiếm, Hồ Điệp bên tay trái, Thôn Thiên Kiếm bên tay phải. Từ ngày hội họp lại với các thần binh, Phong dường như cảm thấy các thiên cấp binh khí không còn dám nhận Phong làm chủ. Bọn họ từ chối kết nối với Phong. Thường thì binh khí đã sinh ra linh trí rất cao ngạo nhưng Phong lại là trường hợp ngoại lệ, bọn họ biết không xứng với Phong. Chỉ có những thần binh mới xứng đáng kết bạn cùng Phong mà thôi.

Phong rất nhanh đánh ra Long Biên kiếm pháp, chứa đựng thêm kiếm ý lục tinh khủng bố đã dễ dàng ngăn chặn lại các tia sét đang oanh kích xuống. Nhã Lan cũng phải thầm khen kiếm pháp rất tuyệt.

- Phong ca ca, Kiếm pháp Độc Cô gia của huynh quả thật đã rất tinh thuần, chỉ là muội không thể hiểu nổi là ai dạy cho huynh?

- Kiếm pháp Độc Cô gia?

Phong buột miệng hỏi nhưng lại không dám nói thêm điều gì. Đây là Long Biên kiếm pháp không phải Độc Cô gia kiếm pháp. Nhưng thật ra Phong cũng chưa từng nhìn thấy Độc Cô kiếm pháp thật sự là như thế nào. Nhã Lan tay cũng múa tít thanh Phá Thiên Kiếm. Quả là một thiên cấp binh khí rất kỳ dị, vừa là thương vừa là kiếm. Phong tin tưởng sau này khi Nhã Lan muội muội đánh ra quang thuộc tính, Phá Thiên sẽ còn biến hóa thêm nữa. Phong hiện giờ mới để ý, kiếm pháp của Nhã Lan cũng rất giống Long Biên kiếm pháp. Có rất nhiều điểm giống, nhưng không có hư chiêu. Chỉ có thất thực, đã bỏ đi tam hư. Bù vào tam hư là những đường chém rất sắc bén và hiểm ác. Đủ để lấy mạng của những linh thú cường đại nhất. Đây là kiếm pháp chỉ có dòng chính của Độc Cô gia mới có thể tu luyện, theo Phong biết chỉ có biểu ca của Nhã Lan là Độc Cô Cửu Kiếm mới xứng đáng được luyện tập. Trong đây có điều gì đó rất cổ quái. Phong nhất định phải tìm hiểu thêm.

Đứng phía xa một cường giả Độc Cô gia trẻ tuổi ngắm nhìn đôi uyên ương đang múa kiếm như bay lượn nhảy múa. Hắn dằn lòng không được vỗ đùi cái đét:

- Hay. Phong minh chủ không ngờ còn lĩnh ngộ ra kiếm pháp Độc Cô gia còn độc đáo hơn cả biểu muội. Gia gia, là ai trong hàng tiền bối đã dạy hắn? Kiếm pháp của hắn có điểm độc đáo riêng, không hoàn toàn giống của chúng ta. Hắn xuất chiêu rất thuần thục, còn nhanh hơn chúng ta rất nhiều.

- Kiếm nhi, ngươi cũng có thể nhìn ra được sao? Sống tại Lôi gia, ngoài Nhã Lan ra đâu còn ai là dòng chính chứ? Nhã Lan cũng là nhờ có Mỹ nhi mới học được mà thôi. Ta có hai đứa con gái, một đưa gả cho Lôi gia, một đứa ở lại với ta. Nào ngờ người tóc bạc tiễn người tóc xanh. Kiếm nhi, con nghĩ mẹ của Nhã Lan đã có thể nào dạy cho Phong minh chủ hay sao?

- Không thể, vì dì Mỹ chưa từng đến Đấu Linh.

Nói đến đây hai người âm trầm không nói gì thêm. Đây là điều bí mật của Độc Cô gia, Độc Cô kiếm pháp không truyền cho người ngoài. Mẹ của Nhã Lan tức Độc Cô Bát Mỹ chỉ được phép truyền kiếm pháp Độc Cô gia cho con của mình, nhưng không được dạy cho chồng là Lôi Hướng Trung. Nhã Lan tuy không mang họ Độc Cô nhưng vì nàng là ngũ hành thánh thể, đã sớm được cao tầng của hai đại gia tộc nhận thức, còn tranh dành nuôi dạy. Cũng nhờ vào Nhã Lan mà cuối cùng Lôi gia mới mở ra bảo địa tại Hỏa Linh Hải cho người của Độc Cô gia và Nạp Lan gia vào lịch lãm. Kiếm pháp của Phong tại sao lại rất giống Độc Cô kiếm pháp? Là ai đã dạy cho hắn? Độc Cô Thất Phục thầm nghĩ, nhất định là tiền bối có bối phận rất cao của Độc Cô gia đã truyền dạy kiếm pháp này cho Phong. Loại kiếm pháp mà ngay cả lão cũng không thể tinh thuần được như vậy.

Rất nhanh Phong và Lan đã đánh ra vô số kiếm chiêu áp đảo lần lôi kiếp thứ 8. Nhã Lan cắm kiếm thở dốc. Kiếm ý của nàng mới được nhị tinh. Thương ý tam tinh. So với Phong, Lan còn thua rất xa. Nàng một mình đủ chống chọi lại đến đợt thứ 6 của lôi kiếp lần thứ 8 cũng đủ để chứng minh sự cường đại của nàng. Lôi kiếp đợt cuối cùng đang ùn ùn kéo đến. Lôi kiếp kéo đến rất chậm nhưng không thể nghi ngờ đợt cuối này mới chính thức là cường đại nhất. Phong mỉm cười như tắm gió xuân.

- Tổ gia gia, con muốn đỡ hai tia đầu.

Nghe đến đây Nhã Lan tái mét mặt. Tại sao Phong ca ca có thể cường đại như vậy? Nàng là ngũ hành thánh thể nhưng cũng khó lòng chống lại đợt vừa nãy. Nay Phong ca ca dám chắc có thể đỡ hai tia đầu. Tia thứ nhất cường đại ít nhất là gấp đôi tia cuối vừa nãy, tia thứ hai còn cường đại hơn gấp đôi tia đầu. Lôi Lạc Minh giật mình run rẩy. Tên tiểu tử này là cảnh giới gì mà dám chống một tia của đợt lôi kiếp cuối cùng chứ. Những đợt vừa rồi võ thần cảnh đều có thể dễ dàng ngăn chặn. Hai tiểu bối này đã làm được chứng tỏ sự cường đại của chúng không kém. Lão có đến ba thuộc tính kim hỏa lôi nên so với một chí tôn giả chỉ có một loại thuộc tính, lôi kiếp của lão đã gấp 3 lần. Lão định cản nhưng nghĩ đến sau này Ngũ Hành Thánh Thể và Hỗn Độn Thánh Thể phải chịu lôi kiếp như thế nào thì lão không thể biết. Chắc chắn lôi kiếp của lão không thể so sánh bằng. Đã như vậy, thì cứ để hắn tiếp đi.

- Được, Phong nhi, không nên quá. Chí tôn giả thành hay bại là ở tia cuối cùng để ta có thể chứng tỏ xứng đáng làm chí tôn giả mà thôi. Tia cuối cùng sẽ khủng bố hơn tất cả các tia vừa nãy cộng lại. Những tia đầu đối với ta không quan trọng. Nếu con có tự tin, vậy thì cứ tiếp thử đi.

- Đa tạ tổ gia gia.

Nhã Lan nhìn Phong như vậy thì không dám ở lại, Phong ca ca rất tự tin thong dong đứng đón gió. Mái tóc của chàng xõa ngang vai thắt bím để đằng sau. Tóc của Phong mấy tháng chưa cắt tỉa đã dài như tóc của một thiếu nữ. Cho dù vậy cũng không làm mất đi nét nam nhân của Phong. Đôi ngực rắn chắc và nét mặt rạm nắng. Đôi vai rộng eo nhỏ và thân hình cân đối khiến Phong trở thành sát thủ trí mạng đối với bất kỳ thiếu nữ nào. Khuôn mặt thư sinh dễ nhìn với ánh mắt ấm áp khiến nàng cũng tin tưởng Phong ca ca của nàng nói được thì sẽ làm được. Lan lui ra phía sau hướng phía Độc Cô Kiếm bay tới âm thầm theo dõi đợt lôi kiếp cuối cùng đang ùn ùn kéo đến.

Đợi nửa ngày lôi kiếp mới bắt đầu đánh xuống. Phong mỉm cười giơ cao Thôn Thiên Kiếm múa tít thành những võng kiếm. Long Biên kiếm pháp tung hoành thiên địa cộng thêm kiếm ý vô kiên bất tồi của Phong đủ đế xé nát bất kỳ lôi lực nào đến gần. Lôi lực tinh thuần lao xuống tẩy lễ cho Lôi Lạc Minh lão tổ. Lão chuẩn bị ra tay bất kỳ lúc nào khi cảm thấy Phong không đủ sức chống trả. [T R U Y E N F U L L . V N] Phong tế ra Hắc Long Giáp bao bọc hắn vào bên trong. Măc bộ giáp nhưng Phong rất linh hoạt, tốc độ nhờ có đôi cánh phía sau còn nhanh hơn gấp mấy lần. Lôi lực bị Phong chèn ép, phá nát và hóa giải linh khí cuồng bạo chỉ để lại những lôi lực tinh thuần tẩy lễ cho vị chuẩn chí tôn giả đang ngồi xếp bằng. Đợt lôi kiếp cuối này quả thật rất cường đại. Phong trong một thoáng chưa đến một tuần trà đã đánh ra hơn 36 ngàn chiêu Long Biên kiếm pháp. Các cường giả quan chiến đều hít thở không đều vì quá rung động.

Tia thứ hai rất nhanh đánh xuống, Phong tay trái cầm Hồ Điệp Kiếm một lúc đánh luôn ra ba kiếm. Bao nhiêu lôi lực đều bị đánh nát. Nghịch Thiên Trảm quá cường đại. Phong tin tưởng còn có thể tiếp tục nữa nhưng cười ha hả lui lại nhường lại lôi đài cho Lôi Lạc Minh tổ gia gia. Phong bay một mạch một trăm dặm nơi mà Nhã Lan đang quan chiến. Cánh của Hắc Long Giáp tăng phúc cho Hoán Phong Trận khiến Phong rất nhanh đã đến nơi. Tốc độ không thua gì võ thần cảnh. Độc Cô Kiếm chết lặng vì sự cường đại của Phong mình chủ. Gọi hắn một tiếng Phong minh chủ thật không oan. Làm đầy tớ cho kẻ khôn còn hơn làm thầy cho kẻ dại. Được làm việc dưới trướng của Phong khiến Kiếm cảm thấy sống đã không uổng kiếp này.

Phong thấy hai vị cường giả Độc Cô gia là Độc Cô Thất Phục và Độc Cô Kiếm thì biết bọn họ có rất nhiều điều muốn hỏi, Phong cũng tò mò không kém nhưng dù sao thì chí tôn giả đột phá mới là điều cốt yếu nhất lúc này. Trong lúc Phong di chuyển thì tia sét thứ ba đã được Lôi Lạc Minh hóa giải. Chí tôn giả ra tay cường đại khiến Phong cũng phải rung động. Tam thuộc tính luân phiên oanh kích vào những tia sét cường đại giáng xuống từ Lôi Bạo Tầng. Phong giờ mới cảm khái được tốc độ của cường giả thật sự. Phong phải mất hơn 36 ngàn chiêu để phá giải một tia đầu tiên còn tổ gia gia chỉ vỏn vẹn một chiêu chứa đựng không gian chi cảnh khủng bố lấp đầy một vùng trời. Thế mới biết cách biệt giữa cảnh giới như thế nào.

Phong rùng mình. Nhất tâm đa dụng, mặc dù Phong bay về phía Nhã Lan nhưng tinh thần lực khủng bố của Phong vẫn chăm chú để ý đến tổ gia gia. Lúc tổ gia gia ra tay Phong cũng chăm chú quan sát. Thôn Kiếm Lâm có linh khí đầy đủ, không có lực cản như Hỏa Linh Hải. Với tốc độ Hoán Phong Trận của Phong cộng thêm nửa bước không gian chi cảnh Phong đã lĩnh ngộ được trong lúc chữa trị cho Lôi Lạc Hà thái bà bà, lại được Hắc Long Giáp tăng phúc 100 dặm chỉ mất vài cái nháy mắt. Phong như tắm trong gió xuân phơi phới đứng cạnh Nhã Lan và hai người Độc Cô gia nhìn về hướng lôi lực đang ùn ùn kéo đến oanh kích về phía của Lôi Lạc Minh.

Lôi Lạc Minh không hổ là bán tôn giả lâu năm nên thủ hộ đạo của lão đã được tu luyện đến mức tận cùng mà bán tôn giả có thể. Khi Phong và Nhã Lan đối chọi với lôi kiếp bọn họ vì quá yếu nên tia trước chưa hóa giải xong thì tia sau đã đến còn Lôi Lạc Minh chỉ một chiêu đã hóa giải nên lão có thể tạo ra khoảng cách khá dài để thở dốc và chờ đợi chiêu kế tiếp. Lôi lực một khi bắt đầu xuất kích cũng không cho người độ kiếp thời gian thở dốc quá lâu. Chỉ trong một tuần trà tia sét cuối cùng đã oanh kích xuống. Cả một vùng trời tối sầm khiến Lôi Lạc Minh hít thở không thông. Đây là thời khắc lão đã chờ đợi rất lâu. Bao năm tu luyện là để chờ đợi khoảng khắc này. Lôi lực khủng bố chứa đựng hết 80 tia đã tẩy lễ cho lão. Không ai có thể giúp lão đỡ chiêu cuối này. Đây là thử thách thực sự của Hỗn Độn đối với chí tôn giả. Chỉ có sống sót sau một chiêu cuối lão mới có thể như cá vượt long môn trở thành tồn tại vô thượng mà bao tu luyện giả mơ ước.

Lôi Lạc Minh tế ra áo giáp thiên cấp của mình. Trường thương thiên cấp đỉnh phong tam thuộc tính kim hỏa lôi trong tay của Lôi Lạc Minh trở thành vũ khí vô thượng. Vũ khí thiên cấp đỉnh phong đã có linh trí rất cao, chỉ là không gian của chúng chưa được tiến hóa nên khó lòng trở thành vũ khí cao cấp có thể nhập thánh. Nhưng chỉ cần chủ nhân trở thành chí tôn giả vậy có thể đi vào các tuyệt địa khủng bố tìm kiếm tài liệu quý hiếm để nâng cấp cho binh khí của mình. Người của Lôi gia đến đẳng cấp võ thần ai ai cũng là luyện khí đại tông sư. Cây thương trong tay của Lôi Lạc Minh rất mong chờ sự tiến hóa trong tương lai của nó. Vì nó mới là binh khí chính thức đã nhận Lôi Lạc Minh làm chủ.

Thợ rèn đâu thiếu binh khí. Con nhà thợ rèn đâu thể thiếu binh khí vừa tay? Nhất là Lôi Lạc Minh lại là lão tổ hiện giờ của Lôi gia. Linh khí tích tụ được chuyển hóa qua mũi thương một chiêu định thắng bại. Hỗn Độn chiến Lôi Lạc Minh. Lôi lực giáng xuống làm mặt đất lồi lõm. Với một chiêu Truy Tinh Trục Nguyệt Lôi Lạc Minh cứng rắn chống đỡ tia sét cuối cùng. Trời long đất lở tối sầm rồi mây đen bắt đầu tan đi. Lôi Lạc Minh nằm ngửa mắt hướng lên trời mỉm cười vui sướng. Những vết máu loang lổ khiến lão run rẩy hơi lạnh vì mất nhiều máu. Áo giáp thiên cấp cũng bị rách nát rất nhiều nhưng hồn giáp vẫn yếu ớt tồn tại.

Chủ nhân thăng cấp khiến binh khí cũng như nước lên thuyền lên được lôi lực tẩy lễ. Những vết thương rất nhanh lành lại. Lôi Lạc Minh thoát hư mỉm cười nhắm mắt ngủ ngáy khò khò. Trời sáng dần tỏa ấm những tia nắng nhạt rất đẹp mắt xuống Thánh Sơn của tam đại gia tộc. Tuy Lôi Lạc Minh ngủ nhưng tinh thần lực của chí tôn giả bao phủ một vùng rộng lớn báo cho tất cả linh thú lân cận vùng đất này đã có vương mới. Một số linh thú cường đại gầm rú vang vọng cả một phiến thiên địa nhưng chúng cũng không dám tấn công vì khi chúng gào thét thì hàng trăm cường giả nhân loại bán tôn, võ thần, võ thánh và sinh tử cảnh đáp lại chúng bằng tinh thần lực khủng bố kèm theo những tiếng hú dài của nhân loại. Vùng lần cận của Khoái Hoạt Lâm chính thức đã có nhân loại chiếm núi làm vương.

***

Khắp Đấu Linh Đại Lục thiên địa dị tượng lóe lên chỉ hướng Thôn Kiếm Lâm. Mọi người đều hoảng hốt nhưng đều biết đó là nơi không ai có thể xâm nhập. Tại các đại lục khác võ thần cảnh tọa trấn cũng hướng mắt nhìn về nơi Thôn Kiếm Lâm. Bọn họ lẩm bẩm không biết Tam Đại Gia Tộc của Đấu Linh đang làm gì. Đường quá xa nên bọn họ khó lòng biết được chuyện gì sảy ra nhưng rất nhanh qua linh thạch truyền tin trận bọn họ đã nhận được tin tức về những dấu hiệu thiên địa dị tượng trong Thôn Kiếm Lâm. Tam đại gia tộc của Đấu Linh cũng không lên tiếng gì nên các thế lực chỉ có thể đón già đón non nhưng không tiện lên tiếng dò hỏi.

Tại ngoại vực những chí tôn giả của Liên Minh Bách Tộc cảm nhận được sự biến đổi của Đấu Linh nhưng không thể nhìn thấu qua các kết giới tại Đấu Linh đang sảy ra những gì. Họ chỉ cảm nhận được sự biến đổi này sẽ có sức ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc chiến sắp tới cùng Cổ Ma Tộc. Cùng lúc đó trong đại sảnh của tổng cục Liên Minh Bách Tộc một lão già râu bạc bừng tỉnh mở mắt. Giọng lão sang sảng truyền ra:

- Báo cho tất cả các thế lực nhất nhị tam lưu và nhị đại gia tộc Lạc Hồng biết, Thần Thạch chi địa sắp mở ra. Các cường giả Sinh Tử Cảnh trở xuống dưới 200 tuổi chuẩn bị vào thần địa lịch lãm. Mọi người tập kết tại Thiên Minh Trung Lục. Thời gian bắt đầu một tháng sau! Thời gian lịch lãm là 30 ngày. Cửa vào chỉ mở ra trong vòng 1 ngày và sẽ được mở ra đúng 29 ngày sau khi đóng.

***

Tin tức này cũng được truyền tới Lôi gia. Theo cách thức chia số lượng cường giả trẻ tuổi, chỉ có người nào đã đạt được sinh tử cảnh và cảnh giới dưới sinh tử cảnh, tuổi chưa đạt 200 tuổi mới có tư cách vào lịch lãm. Nhất lưu thế lực được tuyển vào 20 người. Nhị lưu thế lực 5 người. Tam lưu thế lực 2 người. Cứ cách 300 năm kết giới của Thần Thạch chi địa lại yếu ớt khiến một số võ thần cảnh có thể hợp lực mở ra. Chỉ có nhị lưu thế lực mới có thể có võ thần cảnh tọa trấn nhưng vì Liên Minh muốn cổ vũ và khuyến khích tam lưu thế lực nên mới hạn định cho bọn họ cùng vào. Mỗi thế lực đều phải xuất ra ít nhất một võ thần cảnh để đi mở kết giới. Tam đại gia tộc đang giờ cũng đang họp không biết phải cử những ai đi và người dẫn đội là những ai.

Thời gian còn lại chỉ có một tháng. Ngồi xuyên tinh toa di chuyển để đến Thiên Minh Trung lục cũng mất hai tuần. Thời gian hạn định không có nhiều. Đội ngũ của Tam đại gia tộc dĩ nhiên do Lôi Trấn Phong thống lĩnh. Đội ngũ cử đi là 15 người cường đại nhất, nổi bật nhất trong cuộc chiến Hỏa Linh Hải sẽ do Lôi Nhã Lan, Độc Cô Cửu Kiếm và Nạp Lan Hành Cơ dẫn đội. Tất cả phải nghe theo mệnh lệnh của Lôi Trấn Phong. Trong đoàn của Lôi gia có thêm Lôi Trấn Quốc, Lôi Trấn Phương và chừa chỗ trống cho một người nữa rất ít khi xuất hiện là Lôi Trấn Gia. Độc Cô Cửu Nhai và ba người nữa đều không có gì dị nghị đối với Độc Cô Cửu Kiếm. Nạp Lan Hành Cơ và biểu muội Nạp Lan Hành Huyền cùng ba cường giả trẻ tuổi khác của Nạp Lan gia tháp tùng theo đội. Lôi Trấn Gia lịch lãm tại các tuyệt địa chưa về nhưng gia tộc đã cấp tốc dùng cáo thị thiên hạ gọi gấp hắn đến thẳng Thiên Minh Trung lục thống lĩnh đội ngũ. Tất nhiên không thể để Lôi Trấn Phong ra mặt lộ liễu được.

Tuy là vậy nhưng các thế lực đều muốn bắt được Lôi Trấn Phong đem về thế lực của mình. Cao tầng Khoái Hoạt Lâm sau khi nhìn thấy cảnh giới cường đại của Phong thì yên tâm để hắn đi lịch lãm. Một cường giả thật sự không thể thoát khỏi số kiếp của mình. Chỉ có thể dùng sinh tử tẩy lễ mới có thể chân chính trở thành cường giả. Phong cũng không thể bảo bọc tất cả mọi người vì sau khi bước vào Thần Thạch chi địa mỗi người sẽ bị truyền tống vào một nơi khác nhau. Các loại giới chỉ trên thiên cấp cũng không thể mở ra. Phong muốn đưa thêm người vào cũng không có cửa.

Không biết từ lúc nào, tại một phiến thiên địa của Thiên Linh Thế giới đã xuất hiện một mảnh đất có rất nhiều Thần Thạch. Chỉ tiếc rằng những người có thể hấp thu chúng đều không thể vào lấy. Chỉ có cường giả sinh tử cảnh và sinh tử cảnh trở xuống mới có thể vào nhặt bảo nhưng nguy hiểm trong đó cũng quá sức của sinh tử cảnh. Mỗi lần vào đều chết rất nhiều người. Càng ngày càng ác liệt vì đầu bên kia của Thần Thạch chi địa còn có Cổ Ma Tộc và các tộc nhân khác đi vào. Mỗi bên chỉ có thể cử nhiều nhất 1000 người. Có tất cả 3000 người tranh dành tài phú giết chóc điên cuồng. Khác với hai chủng tộc là Cổ Ma và người của Thiên Linh Thế giới, chủng tộc thứ ba bước vào là các linh thú, ma nhân, thiên thần tộc, cự nhân tộc. Thế lực này không chung đụng với nhân tộc và Cổ Ma Tộc. Nói cho cùng Cổ Ma Tộc cũng là nhân tộc, chỉ là công pháp của họ khiến từ rất lâu họ đã một mình một hướng không chung đụng với thế lực nào.

Từ thưở Hồng Hoang đã có 3 truyền tống trận để vào Thần Thạch Chi địa. Cứ mỗi 300 năm sẽ mở ra một lần. Trong Thần Thạch chi địa ngoài thần thạch ra còn có rất nhiều loại thiên tài địa bảo và binh khí cùng đan dược của những cường giả khác đã từng vẫn lạc. Đan dược và binh khí tồn tại trong Thần Thạch chi địa nhờ hấp thu linh khí nơi đó nên cũng có thể tiến hóa thành đẳng cấp cao hơn. Phiến thiên địa này cũng có rất nhiều loại linh thú cường hãn thủ hộ. Bọn chúng đều dừng ở cấp sinh tử cảnh, mỗi khi tiến hóa thành võ thánh cảnh sẽ bị Thần Thạch chi địa truyền tống ra ngoài. Không ai biết những linh thú này đi đâu nhưng những nhân loại đột phá thành võ thánh cảnh trong Thần Thạch chi địa đều bị truyền tống ra trước cửa vào.

Thần Thạch chi địa cũng là nơi có linh khí sung túc không kém gì ngoại vực. Khi biết được tin tức này Phong lóe tinh quang suy nghĩ mông lung. Chỉa là không mở ra được giới chỉ trên thiên cấp, không nói không thể thu đồ vào trong giới chỉ. Tay hắn sờ Hắc Giới chỉ thì Khí Tổ và Đan Tổ đã cười bể bụng. Tên đệ tử này khi nghĩ đến lợi nhuận thì không mấy khi chịu thiệt thòi. Người Việt Nam giỏi nhất là lách luật, nhất là luật lệ đã được cố tình làm ra để khiến kẻ khác lợi dụng. Khí Tổ cười ha hả:

- Tiểu tử, không ít các thế lực đều có ý nghĩ như ngươi chỉ tiếc rằng vào trong đó nguy hiểm trùng trùng. Không thiếu giới chỉ có đẳng cấp thánh, thần đều do bị chủ nhân của chúng vẫn lạc mà giờ đây đang còn nằm đâu đó để chờ đợi chủ nhân mới. Một số chí tôn giả đã dùng thần thức để tồn tại trong thức hải và các vật nghịch thiên nhờ tộc nhân của mình đưa vào. Người nào càng mang đồ vật nghịch thiên vào thì sẽ gặp nguy hiểm càng nhiều, nhưng tìm tài phú trong nguy hiểm chắc ngươi cũng đã hiểu. Phong nhi con có dám đưa chúng ta vào để hấp dẫn linh thú trong đó hay không?

- Sư phụ, vậy con có thể sử dụng binh khí trên thiên cấp hay không?

- Không thể. Tất cả những đồ vật trên thiên cấp đều bị khóa. Cảnh giới của thần cấp, thậm chí là chí tôn cấp đều bị áp chế xuống thiên cấp. Chúng sẽ không thể mở miệng ra được. Không thể câu lưu cùng con. Con đem vào chỉ hấp dẫn cường giả khác tranh đoạt mà thôi. Số lượng thần vật con đem vào cũng như tiền cá cược, tiền cược càng cao thì sẽ có cơ hội thắng càng cao, nhưng cái giá phải trả nếu thua cũng càng cao.

- Sư phụ, vậy thua thì sẽ sao?

- Chết! Mạng chỉ có một cái, con nghĩ sao? Có dám chơi không đây!

Phong hoang mang nghiến chặt răng run rẩy. Phong không thích cờ bạc vì hắn không biết chơi bài. Có chơi bằng chip trên facebook Texas Hold Em nhưng chỉ là trò chơi không phải cờ bạc nặng. Phong không thể mất đi sư phụ, mất đi các thần binh. Trong lúc Phong đang suy nghĩ nên đem theo thứ gì thì Hồ Điệp lên tiếng:

- Phong ca ca, huynh đem hết chúng em theo đi. Nếu ca chết, chúng ta cũng không có cơ hội trở thành chí tôn khí. Đã vậy sao không đánh lớn một ván đi. Được ăn cả, ngã về không!

Đan Tổ cũng gật gù. Bà và Khí Tổ đã chờ đợi một người như Phong quá lâu rồi. Nếu Phong chết vậy thì bà và Khí Tổ cũng hết cách sống lại thật sự. Đã thế vậy thì chơi lớn một ván đi.

- Đúng thế. Phong nhi, con cùng lắm chỉ có chết. Con đường của cường giả nếu không chết thì sẽ cường đại lên. Lần này con sẽ phải thật sự đối mặt với sinh tử. Chúng ta không thể ra ngoài giúp con được. Trận pháp ở đó quá mức nghịch thiên. Đối với con là một trận pháp sư nhất định phải vào. Trong đó còn là nơi ta đã từng lấy được dược đỉnh chí tôn khí. Cũng là nơi có cơ hội thiên hỏa xuất hiện. Không vào không được!

- Sư phụ, trong đó có cả thiên hỏa?

Khí Tổ bừng tỉnh:

- Có! Kim Sắc Thần Hỏa của ta chính là tìm được ở nơi đó!

Phong nắm chặt tay hưng phấn. Không thể dùng đến các thần binh trợ giúp nhưng hắn vẫn còn Lĩnh Nam chỉ pháp, vẫn còn trận pháp cường đại, vẫn còn vũ kỹ nghịch thiên. Cái tâm của cường giả là không được sợ. Nếu sợ vậy thì về nhà trồng khoai cho rồi.

- Đã vậy thì đem hết theo đi. Con sẽ chỉ để lại Tụ Linh Điện. Gia tộc không thể thiếu Tụ Linh Điện.

Phong nhìn về phía Thiên Minh Trung lục mong chờ. Ba ngày sau từ Thôn Kiếm Thành một xuyên tinh toa vương cấp lượn lờ trên bầu trời rồi bay vút về phía Thiên Minh Trung lục. Tìm tài phú trong nguy hiểm, đây cũng là ước mơ của Lôi Trấn Phong Lôi gia tam thiếu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK