Người của các chủng tộc lần đầu tiên sau 3000 năm kể từ lần Phong Thần Bảng kỳ trước giờ lại hội ngộ. Nhiều cường giả đỉnh tiêm đã vẫn lạc, tre già măng mọc. Lớp cường giả mới kế tiếp truyền thống của ông cha tiếp nhận khiêu chiến. Phong Thần Bảng là một cuộc thi đua danh dự do tiên nhân mở ra. Không biết từ khi nào đã có Phong Thần Bảng. Mỗi lần tổ chức đều có một hành tinh nhỏ giữa hư không hiện ra. Sau khi Phong Thần Bảng kết thúc hành tinh đó lại biến mất vào hư không đợi lần kế tiếp.
Tại một hành tinh nhỏ vào cái ngày Phong Thần Bảng bắt đầu, một vầng sáng chiếu xuống một thung lũng ở giữa các nơi ở của các chủng tộc. Những khối đá thiên nhiên tạo thành những bậc thang thay ghế ngồi cho mọi người đến quan đấu. Mỗi chủng tộc đều có một màu riêng. Thiên thần tộc dùng màu trắng làm chủ đạo. Ma Nhân dùng màu đen. Người Thiên Linh màu Tím. Cổ Duệ màu đỏ. Cự Nhân tộc màu vàng. Khu vực của từng chủng tộc chiếu sáng từng màu một. Ma Nhân nhất tộc dưới sự thống lĩnh của Mộ Dung Ám Long và U Hồn của Linh Miêu nhất tộc ngồi rải rác dưới những tán lá um tùm che khuất ánh mặt trời. Hai đứa trẻ cười khúc khích ôm U Hồn và Ám Long cười nói như đi xem hội. Ai mà chả biết hai đứa là con của Lôi Trấn Phong chứ. Người của Cổ Duệ và Thiên Linh không tự chủ được đều ngó sang phía của hai đứa trẻ này.
Thiên Tôn thống lĩnh người của Thần Địa tọa trấn trên một ngọn đồi thoai thoải có chiếu ánh sáng màu đỏ. Tiêu Ngọc Lâm cố nén lòng không ngó về phía của hai đứa trẻ kia. Mắt Lâm tìm kiếm các phân hồn khác. Sư phụ Quyền Tôn cười ha hả lớn tiếng chào hỏi một số lão bất tử đang bảo hộ hậu bối của mình đến đây tham gia. Các phân hồn cũng lép mình ở các góc chưa ra. Họ đều là những người mới nổi bật không muốn người khác để ý. Các phần hồn vào đây là để đoạt được thứ hạng bài danh trước 10 để có thể hội họp cùng Lâm mà thôi. Nhất định không để thêm bất kỳ một ai khác vào được Tiên Duyên Chi Địa. 10 phân hồn sẽ chia nhau bài danh bảng thập cường. Kể cả là Lạc Long Quân cũng không thể để cho hắn biết. Lôi Trấn Phong không dám tin tưởng người của Lạc tộc, mặc dù rất thưởng thức Lạc Long Quân.
Cường giả di chuyển rất nhanh. Khi các thế lực đã kéo đến đông đủ một trận pháp kết giới hạ xuống. Một kết giới khồng lồ có bán kính 100 dặm. Thung lũng này đặc biệt được thiết kế cho mọi người có thể đứng trên các đồi núi nhìn xuống. Cấp sinh tử cảnh trở lên có thể nhìn thấu khoảng cách cả vài trăm dặm dễ dàng. Các nơi ở đây không có vật cản. Tinh thần lực có thể truy tung các đối thủ dễ dàng. Phương thức mọi lần đều có vòng sơ tuyển. Để lọt vào vòng thi phải đạt được bài danh 1000 người nổi bật nhất. Phong Thần Bảng cũng chỉ có bài danh cho 1000 người mà thôi. Vào được Phong Thần Bảng đã là một vinh dự.
Tiếc thay cho bao nhiêu anh hào vì mỗi lần Phong Thần Bảng mở ra đều có hàng vạn người tham gia. Số lượng người bị rớt nhiều vô số kể. Lâm rất nhanh cũng tìm thấy người của Trấn Phong đoàn. Trong khu vực ánh sáng màu tím Đoàn Chính và Nguyễn Bá đang ngồi ung dung chờ đợi vòng sơ tuyển bắt đầu. Các phân hồn đều mặc áo giáp của Đấu Linh Thủ Hộ giả. Không có mấy người nói ra tên đầy đủ của mình. Bọn họ là Địa Trấn, Hỏa Long, Mộc Phong, Thủy Thần, Trận Mạc Quân, Băng Hoàng, Quỷ Ảnh, Truy Mạng và Kim Ngưu. Những anh tài này đều âm trầm ít nói không tiếp súc với người lạ, không thích ai lại gần.
Ngoài các phân hồn của Phong ra còn có một số người khá nổi bật như người của Lạc Hồng nhị tộc gồm có anh em Lạc Long Quân, Lạc Long Nhân, Lạc Long Ngân, Lạc Long Bình, Trương Sang Sang và Lạc Linh Sang. Hồng tộc đợt này cũng cử ra một số cường giả đỉnh tiêm của mình.
Đôi mắt của Lâm đưa ra xa xa tìm kiếm người quen. Đội người Nguyễn Bá, Đoàn Chính đều tụ tập cùng Thiên Minh Ngũ Hiệp. Trần Tự Ngọc Sơn sau khi được Phong cứu thì liều mạng tu luyện. Hôm nay Tam Minh đã trở thành Ngũ Hiệp gồm có Vương Việt Linh, Lý Văn Minh, Trần Tự Ngọc Minh, Trần Tự Ngọc Sơn và Trần Tự Thiên Minh. Bọn họ đều là hảo hữu của Lôi Trấn Phong. Mắt của họ cũng đưa ra xa xăm tìm kiếm huynh đệ. Danh tiếng của Ngũ hiệp đã nổi như cồn sánh ngang với Đấu Linh Tứ Quái gồm có Độc Cô Cửu Nhai và ba người Vạn Hành Điền.
Cửu Nhai cường đại nhất giữ chức thống lĩnh bắc tuần đội. Ba người Vạn Hành Điền làm phó tướng cho hắn. Ngày hôm nay bọn họ tụ tập lại cùng Nguyễn Bá, Đoàn Chính và Ngũ Hiệp gần khu chính giữa sát khu vực thi đấu. Nguyễn Bá ngồi nướng thịt. Mùi thịt thơm bay xa đến mấy chục dặm. Lâm từ bên này cách hơn 200 dặm ngó sang mà cảm thấy lòng hưng phấn. Lúc này mà có thể ngồi uống rựu ăn thịt cùng huynh đệ thì tốt biết mấy. Tay trái ôm vợ, tay phải bế con có phải là cảnh nhân sinh ai ai cũng mơ ước. Các phân hồn ngửi thấy được mùi thịt nướng của Nguyễn Bá thì chịu không nổi tìm đến.
Lâm nảy ra một ý nghĩ cười ha hả chân đạp không khí cưỡi gió với tốc độ rất nhanh bay sang khu vực của võ giả Thiên Linh chỉ để lại lời nhắn cho phe Cổ Duệ:
- Bản thành chủ đi uống rựu, mọi người không cần lo cho ta.
Hình ảnh của Lâm cưỡi gió oai hùng bay sang khu vực Thiên Linh khiến bao người nắm chặt tay ngước nhìn. Một kẻ thù truyền kiếp dẫu tại nơi đây cũng không dám ngang nhiên bước sang địa phận của kẻ thù. Lâm làm như vậy thật khiến nhiều võ giả Thiên Linh đỏ mắt. Lâm bay sang đứng cách xa vài bước thì hít mạnh:
- Thịt thơm quá.
Mồm Lâm như chảy nước miếng như một em bé cũng khiến bao võ giả có mặt phải phì cười. Hình ảnh của Lâm không phải như một kẻ tham ăn tục uống mà giống như một vị anh hùng bước vào trùng trùng hiểm nguy cũng không chùn bước. Nguyễn Bá thấy Lâm tới thì cắt ngay một đùi thịt thật to hất tay đem thịt bay tới. Lâm đón lấy cắn một miếng to:
- Ngon quá. Ta có rựu.
Nói xong móc Thánh Tửu hảo hạng ra trao cho mỗi người một vò. Vạn Hành Điền không sợ sệt đưa rựu lên mũi ngửi hít thật sâu rồi nốc một hơi dài:
- Rựu thật thơm. Đa tạ.
Các phân hồn cũng không ngại đưa rựu lên cạn liền rồi cảm tạ. Cảnh tượng này khiến biết bao võ giả rung động. Một kẻ thù có thể hại ngươi, được hắn mời thịt không e dè đưa lên miệng ăn luôn. Một kẻ thù truyền kiếp mời rựu ngươi, không sợ độc đưa lên miệng uống liền. Cả Thần Địa cũng chỉ có Tiêu Ngọc Lâm là dám một mình bước vào khu vực của võ giả Thiên Linh. Oai hùng như một vị đại tướng. Thiên Tôn gật gù âm thầm suy nghĩ điều gì với những toan tính cho tương lai của Thần Địa. Các phân hồn khác không nói năng gì mỗi người một góc ngồi ăn thịt uống rựu. Lạc Long Quân thấy Lâm lại gần thì cầm lòng không được bay tới cười ha hả:
- Các hạ chính là Tiêu Ngọc Lâm, Lâm thành chủ?
- Ha ha ha... chính là tài hạ. Nhất biểu anh tài của Thiên Linh Lạc tộc chắc chính là Lạc Long Quân các hạ, Lạc tộc trưởng.
Nói xong Lâm móc ra một bình Thánh Tửu dung tinh thần lực để bình rựu lơ lửng trên không trung trước mặt của Quân. Quân hưng phấn uống vào một hớp lớn.
- Rựu ngon. Thánh Tửu của Thánh Tháp quả nhiên danh bất hư truyền. Lâm thành chủ, chúng ta cũng có Lạc Tửu rất thơm mời thành chủ uống thử.
Nói xong Lạc Long Quân lấy ra một bình rựu ngọc rất đẹp có trạm trổ tinh vi về sự tích của Khí Tổ. Có các hình vẽ về những loại xuyên tinh toa, tụ linh pháo và thuẫn trận cùng với các loại khôi lỗi chiến đấu mà ngài đã phát minh ra. Lâm nhìn bình rựu đưa lên ngắm rồi gật gù nốc một hơi rựu mạnh.
- Ha ha ha... Lạc tửu này quả nhiên thơm ngon vô đối. Trận pháp sư ngươi cũng uống thử.
Lời của Lâm vừa dứt thì vòng sơ tuyển đã bắt đầu. Trận pháp hiện lên rất nhiều khôi lỗi chiến đấu. Càng vào trung tâm thì các loại khôi lỗi lại mạnh mẽ lên. Lâm như không để ý chuyển biến này quang bình rựu sang một bên cho Trận Mạc Quân. Quân trong tà áo trận pháp sư của Trận môn đón lấy không nói năng gì đổ rựu xuống. Uống xong vứt tiếp bình rựu sang cho Hỏa Long. Chàng thanh niên lưng đeo cự kiếm to khủng bố có tên Hỏa Long đón lấy bình rựu làm một hơi rồi lại truyền qua cho Mộc Phong tay cầm Hồ Điệp Kiếm. Cứ thế truyền đến phân hồn cuối cùng là Thủy Thần thì bình rựu cũng cạn. Thủy Thần (lão Thủy) nhìn sang Cửu Nhai và ba người Vạn Hành Điền và các vị hảo hữu khác thì lắc đầu:
- Xin lỗi, lần này thập cường chỉ có 10 người.
Thủy Thần quang lại bình rựu cho Lạc Long Quân thì nhìn hắn đánh giá. Thủy Thần lại nhìn Lâm thì nhe răng cười.
- Coi bộ chúng ta có đến 11 người. Thủy Thần ta rất mong chờ trận chiến kế tiếp của chúng ta.
- Ha ha ha... Được luận bàn cùng anh hùng thế giới là mong ước của tất cả mọi cường giả. Các vị chúng ta sẽ gặp lại trong bảng Bách Cường! Ta vào trước một bước mở đường.
Lâm quay gót rồi chui vào trong kết giới. Là người đầu tiên xông vào. Các võ giả đang nín thở theo dõi sự hội ngộ của các thiên tài nhân loại và hồi hộp mong chờ những người này động võ thì Tiêu Ngọc Lâm lại vào kết giới thi đấu trước tiên. Mở đường cho lần thi tài này. Mỗi lần sơ tuyển của Phong Thần Bảng đều không giống nhau. Nhưng chỉ có điều chắc chắn đó là chỉ có 1000 người lọt vào Phong Thần Bảng. Sẽ không bao giờ có 1001 người. Tuy cách thức sơ tuyển mỗi lần khác nhau nhưng không ai muốn dẫn đầu đi trước. Những người đi trước thường là những võ giả hạng trung biết mình không đủ cơ hội lọt vào bảng 1000 người mới dám đi trước mở đường cho người khác biết cách thức thi đua của lần này. Không ngờ trong lúc này khi chưa ai dám động thì võ giả Cổ Duệ đã vào trước.
Khi Lâm vào bên trong thì các khôi lỗi cũng bắt đầu tấn công Lâm. Lâm không ngần ngại dùng một quyền đập nát một khôi lỗi. Mỗi một bước đi Lâm đều đập nát vài khôi lỗi cản đường mình. Khi Lâm bước được 20 bước thì bắt đầu bực mình vì số lượng khôi lỗi nhiều vô đối. Tất cả nhắm vào Tiêu Ngọc Lâm. Lâm dùng tinh thần lực truy tung thì thấy ở giữa trung tâm của thung lũng có một trận pháp. Bên trong trận pháp có 1000 cái ghế. Lâm không cần suy nghĩ nhiều đã biết luôn rằng đây chính là 1000 chiếc ghế cho 1000 người trong Phong Thần Bảng.
Tất nhiên tiên nhân đã có một cách tính điểm. Chỉ có 1000 người nhiều điểm nhất mới được xếp hạng vào bên trong. Khôi lỗi cản đường, vậy dĩ nhiên sẽ là đập nát khôi lỗi để được nhiều điểm rồi. Đánh được nhiều và nhanh chân bước vào trận pháp 1000 ghế kia. Khôi lỗi sau khi bị đập nát thì số lượng ít đi. Như vậy đã rất rõ ràng. Phải nhanh tay kiếm điểm.
- Vạn Sát Phi Đao khởi.
Hàng ngàn hàng vạn phi đao bay ra mang theo thiên hỏa truy tung các khôi lỗi và rất nhanh đánh nát chúng. Các phân hồn cũng rất nhanh hiểu ra vấn đề chia nhau sang 9 góc khác xông vào. Trong khi tình hình đang nhốn nháo các võ giả vẫn chưa có động tĩnh gì thì 10 thân ảnh đã tiến được 1 dặm từ 10 góc khác nhau. Lạc Long Quân lắc đầu cười khổ. Lần này tranh đấu thập cường vất vả gian nan rồi. Bán kính của thung lũng đến những 100 dặm nên để có thể vào được trung tâm cũng rất khó khăn. Càng vào sâu các loại khôi lỗi càng cường đại.
Một số thế lực bắt đầu tổ đội xông vào. Đội người Ngũ Hiệp xông vào từ một góc. Đoàn Chính, Nguyễn Bá cùng Tứ Quái xông vào từ một góc. Lần này Hồng Điệp nhị kiều của Hồng tộc, Hồng Điệp Mộng và Hồng Điệp Mị hai người song kiếm hợp bích tiến triển cũng rất nhanh. Hai cô nương bài danh đệ nhị và đệ tam Tiềm Long Bảng Thiên Linh Thế Giới kỳ trước cũng có mặt đang bám sát nhau tại cự ly nửa dặm. Càng về sau thì khôi lỗi càng nghịch thiên. Giết được một con cũng mất chút thời gian.
Lạc Long Quân không kịp căn dặn gì nhiều người của Lạc tộc một mình vượt lên khoảng cách 1 dặm thì đã thấy 10 thân ảnh khác đã đi được 2 dặm. Lạc Long Quân lắc đầu tế ra Thiên Lôi Trận trợ giúp hắn. Khi Long bày ra trận pháp thì đã thấy vài nơi có mây đen bao phủ. Là tên trận pháp sư kia cũng đã bày ra một trận pháp hoán lôi, hoán phong rất cường đại. Trận Mạc Quân này còn mạnh hơn cả Lôi Trấn Phong khi xưa. Trận pháp hoán phong vân lôi liệp trận của người này đi tới đâu khôi lỗi bị phá nát la liệt đến đó.
Thiên Tôn nhìn tên trận pháp sư đang tiến về phía trung tâm thì nghĩ thầm: ”Người này mà dùng lôi trận của hắn liệp sát võ giả Thần Địa chủ tu hắc ám thuộc tính thì làm sao bọn họ chống lại được? Thiên tài của Thiên Linh Thế Giới quả nhiên không thể kinh thường.”
Lão đã điều tra ra thân thế của tên trận pháp sư kia. Hắn tên Trận Mạc Quân. Là sư đệ của hai tên trưởng môn nhân. Là đệ tử chân truyền của Trận Địa minh tôn. Thiên Tôn còn để ý thấy 10 thân ảnh khác đang rất nhanh tiến về phía trung tâm của khu thi đua. Tiêu Ngọc Lâm dùng Vạn Sát Phi đao rất nhanh bước lên trước. Hắn gặp một khôi lỗi thì phá nát một khôi lỗi. Phi đao liên miên bất tận cứ phóng ra liên tiếp. Mỗi một phi đao phóng ra đều phá nát đầu của một khôi lỗi.
Kim Ngưu chậm nhất sắp bị Lạc Long Quân bắt kịp thì bực mình hô lớn:
- Con bà nó, lão tử vừa không có thần binh lại vừa không biết bày trận thì các ngươi ăn hiếp ta? Kim Ngưu Thần Hỏa... GIẾT!
Lời của Kim Ngưu vừa dứt thì hắn đã cưỡi trên một con trâu mọng to khổng lồ phun lửa, có cặp sừng nhọn hoắc như một xe tăng không gì cản nổi chạy như băng vừa chạy vừa dẵm nát khôi lỗi dưới chân. Cứ thế một đường ngồi trên con trâu lớn phóng chưởng cự ly gần phá nát hết các khôi lỗi đang bay lên cản đường của xe tăng kim ngưu (trâu vàng). Các phân hồn khác cũng cười ha hả điền cuồng dùng thần binh liệp sát khôi lỗi. Thủy Thần cưỡi một con rùa nước cũng như Kim Ngưu như một xe tăng một đường tiến thẳng. Người tiến triển nhanh nhất chính là Quỷ Ảnh chân đeo Thiên Lý Thuấn Di Toa. Hắn bay đến đâu đều một cước xé nát không khí dùng những vũ điệu mang phong nhận phá nát khôi lỗi đến đó.
Thiên soái Dạ Xoa hiện giờ mới hoàn hồn. Lôi Trấn Phong là chủ nhân của rất nhiều bát đại thần khí. Hắn chắc chắn đã chết nên binh khí năm xưa của hắn đã nhận chủ nhân mới. 1 Lôi Trấn Phong chết đi thì xuất hiện nhiều nhân tài thế chỗ hắn như vậy. Nàng bất tri bất giác liếc mắt nhìn về phía Tiêu Ngọc Lâm đang cười ha hả khống chế phi đao rợp trời phá nát khôi lỗi. Lâm đi đến đâu như một cơn bão để lại ngổn ngang thân xác của khôi lỗi đến đó. Theo dõi Lâm di chuyển như đang xem hắn khiêu vũ.
Các thiên tài Thiên Linh Thế Giới dù là thiên thần tộc, hay ma nhân nhất tộc cường đại đều bị 11 người đi trước bỏ rơi rất xa. Bọn họ đã bước vào cự ly cách trung tâm chỉ còn 50 dặm. Khôi lỗi ở đây có cảnh giới mạnh hơn trước rất nhiều. Lâm cười ha hả:
- 50 dặm đầu tiên là khôi lỗi cảnh giới tương đương với võ thánh cảnh. Từ sơ kỳ cho đến phần cuối là võ thánh cảnh đỉnh phong. Càng về sau thì chúng càng có nhiều loại thuộc tính, càng cường đại. Bước vào khu vực 50 dặm là khôi lỗi tương đương với võ thần cảnh một thuộc tính của ngũ hành. Dần dần cảnh giới sẽ tăng lên.
Lời của Lâm vang vọng át đi hết các tiếng nói. Như một lời căn dặn cho tất cả các võ giả đang ở trong và ngoài kết giới. Giọng của Lâm khiến mọi cường giả đỉnh tiêm mới để ý ra 11 thân ảnh đi phía trước bỗng giác họ giật mình thót tim buột miệng hô lớn:
- Là Thiên Nhân Hợp Nhất. 11 người đi đầu dùng Thiên Nhân Hợp Nhất.
- Phải, linh khí bạo nổ thật bá đạo. Cho dù chí tôn giả sơ kỳ cũng bị miểu sát. Những tên biến thái này là con cái nhà ai?
Có cường giả thông thái vỗ đùi:
- Người đi sau cùng trong 11 người bọn họ là Lạc Long Quân của Lạc tộc. Không ngờ thiên lôi sát trận của Lạc tộc so với Hoán Phong Vân Lôi trận kia của Lôi Trấn Phong năm xưa lại thua một bậc. Trận pháp sư kia hình như là người của Trận Môn, là sư thúc của Vương Việt Linh. Chắc chắn cũng là sư huynh đệ đồng môn cùng Phong minh chủ.
- Ha ha ha... Phong minh chủ để lại huynh đệ của hắn thủ hộ cho Đấu Linh. Thiên Linh ta lần này thật có phước rồi.
- Đừng có mừng sớm. Tên võ giả Cổ Ma kia cũng là một cường giả đỉnh tiêm. Lúc hắn còn là sinh tử cảnh trong trận chiến Hỏa Linh Hải đã ngăn chặn được rất nhiều võ thần cảnh. Giờ hắn đã bước vào cảnh giới của võ thần cảnh hèn gì các khôi lỗi kia không đủ sức hoàn trả.
- Ha ha ha... Hắn chỉ có một mình thì làm được gì. Cho dù hắn chiếm được quán quân đợt này nhưng võ giả Thiên Linh chúng ta cũng có người đệ nhị, đệ tam có thể dùng số lượng đè chết hắn trong Tiên Duyên Chi Địa.
- Phải phải phải. Cổ ma trong lúc chiến tranh thì đông như kiến cỏ, nhưng Tiềm Long Bảng, Phong Thần Bảng, thầm chí chí tôn bảng thì rất ít khi lên được bài danh bách cường! Chúng ta từ từ xem Lạc Long Quân sẽ đả bại người nào trong số người kia. Nếu đá bay được tên võ giả Cổ Ma kia khỏi bảng thập cường thì tốt biết mấy.
- Các ngươi xem võ giả Cổ Ma kia. Bọn chúng cấp võ thần cảnh nhiều như kiến cỏ. Tổ đội rất vững tiến, đang rất nhanh đuổi kịp người của các thế lực đỉnh tiêm. Bọn họ có số lượng võ giả đông đảo, phối hợp chặt chẽ. Trong quần chiến sẽ là những đối thủ khó gườm. Nếu là chiến tranh với bọn họ ta chắc chắn đầu quân vào vị trận pháp sư kia, núp trong trận pháp đánh ra chứ không bao giờ đối đầu chọi thẳng với dân Cổ Ma kia.
- Nhận xét thật hay. Chúng ta cờ trong gà ngoài như thế này mà có thể uống rựu cùng Phong minh chủ thì thật sảng khoái. Nếu hắn còn sống chắc chắn hôm nay còn náo nhiệt hơn thế nữa.
- Phải phải phải... thật sự tiếc nuối cho một thiên tài nghịch thiên đã nằm xuống để thủ hộ cho Thiên Linh Giới.
Giọng nói của những người ở đây vang vọng nói rằng cha chúng đã chết nhưng hai đứa trẻ như không thèm để ý. Mẹ chúng đã dặn. Cha chúng sẽ có ngày trở về. Cha đang có chuyện của cường giả cần làm. Người thiên hạ nghĩ rằng cha chúng đã chết nhưng không phải. Cha sẽ nhất định về ôm chúng. Hai đứa bé cũng thông qua trận pháp linh thạch theo dõi vị trận pháp sư thần bí Trận Mạc Quân kia.
- Có phải cha đây không?
- Đệ không biết. Chỉ thấy Thủy thúc và Mộc thúc. Hai thúc thật cường đại.
- Phải, mộc thúc hôm nay thật bảnh trai. Rất giống người thường. Khác vẻ lạnh nhạt của ngày thường.
Hai bé thỉnh thoảng đứng lên cười khúc khích cổ vũ:
- Mộc thúc cố lên, Thủy thúc cố lên!
Thiên Nhân Hợp Nhất của chúng tuy còn yếu nhưng cũng làm cho bao võ giả nghe thấy tiếng. Họ rùng mình khen ngợi, hổ phụ sinh hổ tử. Cả hai đứa trẻ này đều biến thái giống cha chúng. Tuổi như vậy đã khó lường. Nhưng khi nhìn vào đan điền của chúng thì chống rỗng như người không tu luyện. Hai đứa trẻ cũng không hấp thu bất kỳ một thuộc tính nào. Chúng giống như thần thú đã hóa hình nhiều hơn là giống nhân loại. Ám Long cười ha hả thỉnh thoảng để cho hai bé nắm râu lão. Lão là vương của một tộc, so với Thiên Tôn của dân Cổ Duệ cũng không kém. Chỉ tiếc rằng số lượng người Ma Nhân nhất tộc rất thưa. Bọn họ sống chung với linh thú và ma thú nên rất cường đại. Có thể khống chế ma thú và linh thú các loại. Họ không có phân chia thiện ác như nhân loại. Là một thế lực rất cường đại nhưng ít khi giao tiếp cùng người lạ. Khu vực của họ đang quan chiến ngoài hai đứa bé ra thì không có nhân loại nào khác đến.
Người của thiên thần nhất tộc lần này bực dọc ra mặt. Họ là một chủng tộc rất cường đại sống tại một hành tinh riêng biệt cách Thiên Linh Thế Giới khá xa. Mỗi lần có Phong Thần Bảng họ cũng đạt được bài danh khá cao nhưng lần này bài danh sau 11 người dẫn đầu hình như đều bị người Thiên Linh thâu tóm. Nổi bật nhất chính là các cường giả của Lạc Hồng nhị tộc và hai vị cô nương Hàn Băng Băng và Phong Điệp Vũ. Khi đoàn đội 11 người đã bước vào khu vực 50 dặm thì bọn họ vẫn đang cố vào khoảng cách 20 dặm. Càng về sau khôi lỗi càng cường đại khiến tốc độ di chuyển của họ càng chậm lại.
Riêng chỉ có 11 người đi trước như không bị vật gì cản nổi chỉ trong 1 khắc đã tiến được hơn 60 dặm đường. Tiêu Ngọc Lâm dùng tinh thần lực truy tung tất cả mọi người ở 10 góc khác hắn đang tiến triển rất nhanh thì phát hiện phân hồn phong thuộc tính đang đeo Thuấn di toa đang rất nhanh tiến lên. Hắn có tốc độ nhanh nhất giờ đã lọt vào vòng 80 dặm. Chỉ còn cách trung tâm 20 dặm cuối cùng. Các khôi lỗi bắt đầu biến dị rất cường đại. Lâm cười ha hả vì biết số lượng khôi lỗi của hắn liệp sát hiện giờ vẫn đứng nhất.
- Ta đuổi kịp tên kia. Các ngươi không nhanh lên thì tên kia vào trước.
- Ha ha ha... Hắn vào cũng phải sau Hỏa Long của ta. Hỏa Long Phi Thiên kiếm. XUẤT!
Vèo một cái Hỏa Long cưỡi phi kiếm bay lên trước. Phi kiếm bay đến đâu khôi lỗi bị bắn nát đến đó. Mọi người quan chiến cũng lắp bắp:
- Là Hỏa Long Thôn Thiên Kiếm!
- Là thanh kiếm của Phong minh chủ năm xưa. Đúng chính là nó. Là một trong bát đại thần khí của Lạc Khí Vương Tôn đúc ra năm xưa.
- Các ngươi nhìn kìa, kia không phải là Hồ Điệp kiếm hay sao? Hoa đào rơi rụng cũng là lúc máu của kẻ thù nhuộm đỏ.
- Các ngươi xem, người cưỡi Hỏa Kỳ Lân kia chính là Địa Trấn mới nổi.
- Người đang dẫn đầu có phải là Quỷ Ảnh mới nổi?
- Từ khi nào Thiên Linh Giới chúng ta lại xuất hiện nhiều võ giả nghịch thiên như vậy. Bọn họ là người của thế lực nào?
- Không ai biết. Lạc Long Quân của Lạc tộc thì ai cũng biết. Còn biết bốn người mới nổi là Tiêu Ngọc Lâm là cấp bậc thành chủ của Cổ Ma. Hai người Mộc Phong và Thủy Thần xuất thân từ Hỏa Linh Thành thuộc tam đại gia tộc Đấu Linh Thủ Hộ giả. Còn có Trận Mạc Phong của trận môn nữa. Ngoài ra đã không còn biết thân thế của 6 người còn lại.
- Các ngươi xem. Điểm số bắt đầu hiện lên rồi kìa. Là điểm số của Phong Thần Bảng. Đứng nhất vẫn là Tiêu Ngọc Lâm 55 023 điểm. Sau đó là ngôi đệ nhị do Trận Mạc Phong với số điểm 45 013 điểm. Các phân hồn khác và Lạc Long Quân đều có trên 4 vạn điểm. Riêng chỉ có Quỷ Ảnh đang đi trước là mới có 25000 điểm. Tên này không đánh chỉ tiến lên bằng thân pháp nghịch thiên của hắn. Hình như hắn đang đeo là Thiên Lý Thuấn Di Toa trong bát đại thần khí.
- Lần này xuất hiện quá nhiều thần khí nghịch thiên như vậy. Những thần khí này từ đâu mà có. Hình như người cầm thương kia là người của Lôi gia. Có tên là Băng Hoàng. Lôi gia sao lại có người có tên kỳ vậy nhỉ.
- Haizzz ngươi biết một mà không biết hai. Đến đây một số người không báo tên thật. Họ sẽ dùng tên ẩn để tranh đoạt. Sau này cái tên đó sẽ gắn liền với tên tuổi của họ. Như tiền bối Mộ Dung Ám Long lúc trước dùng tên là Ma Vân. Phong Diệt Thiên lão tiền bối dùng là Phong Đao. Hàn Kình Thiên lão tiền bối dùng lại nổi danh với cái tên Hàn Đao Băng Thời Lão vân vân và vân vân.
- Nói đến ngũ tuyệt của Thiên Linh lần này hình như không thấy Lôi Cuồng lão tiền bối của Lạc tộc.
- Chắc chắn tiền bối có chuyện không bận đến gặp. Tuy lần này Phong Thần Bảng tranh hùng rất ác liệt nhưng cứ 3000 năm tổ chức một lần cũng khiến rất nhiều cường giả chán đến theo dõi. Trong thập đại cường tôn lần này ngoài Quyền Tôn chí tôn ra cũng không có ai đến.
- Nhắc đến những vị tiền bối này ta mới nhớ. Ngươi có thấy trên đài bên kia Cổ Ma hay không. Người đứng trên ngọn đồi cao nhất không phải là Sát Phá Thiên lần trước đã chạy chối chết hay sao?
- Suỵt. Ngươi nhỏ tiếng. Hắn là nghịch hành thánh thể rất cường đại. Hắn là người duy nhất có thể cùng Lạc Long Quân đánh ngang tay. Có thể vượt cấp khiêu chiến võ giả có cảnh giới cao hơn. Hắn đã sớm ngày bước vào cảnh giới chí tôn giả bằng không ngày hôm nay trên thập đại cường giả Phong Thần Bảng chắc chắn sẽ có chỗ của hắn.
- Lợi hại như vậy? Võ giả Cổ Ma tuy cùng chúng ta chinh chiến bao năm nhưng thật sự nếu chúng ta không có những võ giả đỉnh tiêm thì đã bị bọn họ dùng số lượng đè bẹp. Giờ bọn họ còn xuất hiện những nhân vật đỉnh tiêm như Tiêu Ngọc Lâm kia khiến chúng ta thật sự khó ngăn cản. Hắn còn đứng dưới cờ của Thiên Tử lãnh binh thì chúng ta cũng khó sống.
Trong lúc mọi người quan đấu đang bình loạn thì điểm số trên Phong Thần Bảng bắt đầu rung chuyển. Cuối cùng khi người thứ 1000 chiếm được số điểm 1000 điểm thì cũng là lúc thời gian đếm ngược còn lại một khắc cuối. Quỷ Ảnh đã đến được phạm vị cuối cùng. Khôi lỗi ở đây cho điểm cao ngất ngưởng. Hắn mới bắt đầu dừng tại đây ra sức phá khôi lỗi kiếm điểm. Quỷ Ảnh dùng cước ảnh chứa phong thuộc tính cắt được rất nhiều đầu khôi lỗi. Tiêu Ngọc Lâm cười ha hả từ phạm vi cách trung tâm 10 dặm phóng ra số lượng phi đao gấp 3 lần lúc ban đầu:
- Vạn Sát Phi Đao, bạo.
Lâm phóng ra tất cả trên dưới 3 vạn cây phi đao chứa đựng thiên hỏa rất sắc bén. 1 cây phi đao khó lòng phá nát một khôi lỗi nhưng 5 cây, 10 cây, thậm chí cả trăm cây được xúm vào thì khôi lỗi khó lòng phòng thủ. Điểm số của Lâm vượt trội rất nhanh vọt lên trên 100 vạn điểm. Vẫn là kẻ dẫn đầu tất cả. Người thứ nhì là Trận Mạc Quân sau khi đến được khu vực trung tâm thì tốc độ tăng điểm số chậm lại dần. Trận pháp khó lòng liệp sát được khôi lỗi cấp cao một cách nhanh chóng. Lạc Long Quân cuối cùng cũng đuổi kịp bọn người Tiêu Ngọc Lâm, Quỷ Ảnh bắt đầu dùng cước ảnh đá rụng rất nhiều khôi lỗi.
Lạc Long Quân tuy có vũ lực cường đại nhưng trong lúc quần chiến lại không có tốc độ liệp sát nhanh bằng Tiêu Ngọc Lâm. Muốn vào được bảng thập cường để dẫn đầu một bảng. Đây là vinh quang của một cường giả đỉnh tiêm. Thật không ngờ lần này xuất hiện rất nhiều thần khí trong truyền thuyết không ai có thể ngờ được. Kể cả thần binh của Lạc Long Quân sau khi được bồi dưỡng cũng chỉ có thể sách dép cho bát đại thần khí mà thôi. Thời gian sắp hết. Lạc Long Quân hưng phấn khi thấy số điểm của mình đã vượt vào hàng thứ 10. Đứng trên một cường giả mới nổi có tên Truy Mạng cầm cung tên.
Truy Mạng mỉm cười nhìn số điểm. Người đứng thứ 9 hiện giờ là trận pháp sư Trận Mạc Quân. Khi đến khu vực trung tâm thì trận pháp của hắn không mạnh lên. Truy Mạng khó hiểu hất hàm hỏi:
- Trận Mạc Quân sao ngươi không dùng thêm linh thạch bày trận để kiếm điểm?
- Ha ha ha... Ta nghĩ đứng trong thập cường sẽ dẫn đầu một bảng. Người nào về thứ 10 sẽ được xếp với người thứ 11 để cạnh tranh thứ tự. Như vậy đệ nhất sẽ được xếp với ngôi 20 cùng một bảng. Sau đó tổ đội 10 người thi đua loại trực tiếp. Ta vào được thập cường là vui rồi. Bày trận pháp không tốn thần thạch hay sao? Lão tử tiết kiệm. Ngươi đang đứng thứ 11 kìa. Còn không mau thì sẽ phải cạnh tranh cùng Lạc Long Quân ha ha ha... ngươi dùng thương, hắn dùng kiếm. Ngươi thua là cái chắc!
Truy Mạng lắc đầu cười ha hả:
- Lạc Long Quân có vũ lực đứng đầu. Chỉ tiếc rằng vũ kỹ của hắn lại không phải loại quần đấu. Nhưng vào bảng bách cường thì phải phân loại rõ ràng. Ta đá hắn cho ngươi để ngươi đối phó đi.
- Ha ha ha... Chỉ còn ít thời gian nữa thôi là hết rồi. Ngươi còn thua hắn những 3000 điểm. Thua ta những 4000 điểm. Cố lên cu! Ka ka ka!
Truy Mạng bay lên cao nhắm mắt dùng tinh thần lực khóa chặt rất nhiều khôi lỗi phía xa. Tính toán số điểm chính xác rồi dương cung. Những người có mặt ở đây lập tức run rẩy chỉ tay.
- Là Huyền Y Hộ Khẩu Tiễn trong bát đại thần khí.
- Phải là Huyền Y Hộ Khẩu Tiễn đã thất truyền lâu năm. Chính là nó. Lúc bình thường không kích hoạt chỉ là một đôi bảo vệ cổ tay. Đến khi kích hoạt thì chính là một thần khí mà Cổ Ma nghe tên đã sợ vỡ mật Huyền Y Hộ Khẩu Tiễn tứ hành kim, hỏa, quang, lôi rất bá đạo!
- Phải phải phải, bị thần tiễn bắt trúng thì chỉ có đường chết. Không ngờ lần này bát đại thần khí đã xuất hiện nhiều như vậy, chỉ còn thiếu Thần Lực Vương Quyền Sáo, Hắc Long Giáp và một thần khí bí mật thứ 8 không mấy người biết. Không biết Truy Mạng đang làm gì. Hắn đang dương cung.
- Woaa... tiễn ảnh đầy trời. Thời gian sắp hết.
Trận Mạc Quân cười ha hả khi thời gian hết. Thần tiễn của Truy Mạng được bắn ra thì cũng là lúc thời gian hết. Các khôi lỗi dần dần biến mất. Điểm số của mọi cường giả cũng dần dần được cố định. Trận Mạc Quân cười ha hả rất to vì điểm số của hắn vẫn đứng thứ 9. Lạc Long Quân thứ 10. Tiêu Ngọc Lâm vẫn thứ nhất. Về nhì lại không ngờ là Quỷ Ảnh. Quỷ Ảnh nhờ đến trước khu trung tâm nên bỏ công phá nát rất nhiều khôi lỗi cao cấp. Điểm số của hắn dần tăng lên với tốc độ kinh người. Khi mọi người đuổi kịp đến nơi thì Quỷ Ảnh đã theo sát số điểm của Lâm.
Sau đó hai người tranh dành ngôi đệ nhất. Lâm cuối cùng cũng phải xuất ra số lượng 5 vạn phi đao mới đủ giữ khoảng cách cùng Quỷ Ảnh. Còn người thứ 3 là Mộc Phong thì có điểm số cách hai người nhất nhì đã quá xa nên bỏ cuộc giữ lại chiêu thức không tranh dành ngôi đệ nhất. Khi điểm số của các cường giả đều cố định thì điểm số của Truy Mạng vẫn dần tăng lên. Khôi lỗi bị trúng chiêu của thần tiễn vẫn từ từ bị phá nát rồi biến mất. Hiện giờ đã không ai được tính điểm thêm nữa. Chỉ có những người nào đã ra tay trước khi hết giờ mới được tính.
Trận Mạc Quân và Lạc Long Quân nín thở theo dõi điểm số của người duy nhất trong kết giới thi đua vẫn không ngừng tăng lên. Truy Mạng ngáp dài móc rựu đem ra uống nhìn điểm số của mình vẫn từ từ tăng lên đều đặn. Thêm 2000 điểm rồi 3000 điểm. Cuối cùng Trận Mạc Quân cười ha hả:
- Ngươi vẫn thua ta 49 điểm. Nếu đánh được một con khôi lỗi đỉnh phong thì đủ 50 cho ngươi thắng ta rồi. Ngôi thứ 10 và 11 cho ngươi và Lạc Long Quân tranh dành ha ha ha...
Nhưng tiếng cười của Mạc Quân còn chưa dứt thì một tiếng nổ đùng vang vọng. Một khôi lỗi đỉnh phong nổ nát khiến số điểm của Truy Mạng lên đến 100 vạn 2559 điểm. Chỉ hơn điểm số của Trận Mạc Quân đúng 1 điểm khiến hắn bị tụt xuống thứ 10. Cả đám phân hồn ôm bụng trỏ tay cười hắn. Tại khu vực trung tâm ngoài 11 người ra thì không còn ai khác đã đến được. Khi số điểm được cố định thì 1000 ánh sáng chiếu xuống bao phủ 1000 cường giả đứng đầu. Lần này số điểm xếp hạng chia ra 10 bảng theo thứ tự của các linh khí ngũ hành và nghịch hành. Đứng đầu là Tiêu Ngọc Lâm trong kim bảng. Sau đó đến Quỷ Ảnh dẫn đầu Mộc Bảng. Mỗi một phân hồn đều đứng đầu một bảng.
Lạc Long Quân lắc đầu thất vọng. Kiếm pháp của Lạc tộc chú trọng tư đấu. Lạc Long Quân lại muốn giữ lại tuyệt chiêu không muốn đem hết ra trước mặt của Thiên Tôn kia. Không ngờ những tên này ở đây đều bày ra hết. Cũng không hẳn. Cũng như Truy Mạng. Hắn cũng chỉ đánh hơn đúng 1 điểm so với Trận Mạc Quân mà thôi. Hắn tính toán rất kỹ. Bọn họ đều giữ lại hậu chiêu vẫn chưa bày ra thực lực của họ. Lạc Long Quân mỉm cười hưng phấn:
- Mạc Quân huynh đệ, ta có quen với Lôi Trấn Phong, không biết hắn là gì của huynh?
- Hắn là sư đệ của ta. Ta là sư huynh của hắn. Chúng ta cùng bái cùng một thầy.
- Thì ra là vậy, cảnh giới bày trận của huynh không thua hắn.
- Ai... Nghĩ đến sư đệ ta lại muốn uống rựu.
Mọi phân hồn đều lấy rựu trong giới chỉ đem ra uống. Rựu của Lâm cho lúc trước vẫn còn. Những người này uống vào đều sảng khoái. Lạc Long Quân nốc mạnh một hơi rồi đưa bình rựu lên:
- Vì Lôi Trấn Phong.
Lâm cũng theo mọi người kính rựu đưa lên rồi nốc cạn:
- Vì Lôi Trấn Phong.
Hành động này của Lâm được rất nhiều người để ý thấy. Tiêu Ngọc Lâm không hổ là một cường giả đỉnh tiêm. Hắn biết anh hùng trọng anh hùng. Cho dù là người của hai chiến tuyến đối lập cũng không vì vậy mà thù ghét nhau. Cường giả tranh đấu không phải vì thù hận, mà là vì cảnh giới đỉnh cao của võ đạo. Các thiên soái được dịp như vậy cũng không dám rèm pha. Tiêu Ngọc Lâm thật sự rất xứng đáng với chức vị thành chủ của hắn. Điểm số hơn 300 vạn điểm đã quá đủ để nói lên mọi việc. Cách số điểm so với Lạc Long Quân cả 200 vạn điểm. Nếu nói quần chiến quả thật Tiêu Ngọc Lâm có thể so sánh được với Huyền Y Hộ Khẩu Tiễn và tên trận pháp sư nghịch thiên kia.
Trận Mạc Quân còn diễn trò ngửa đầu lên trời tức tối:
- Là ta đã tiết kiệm thần thạch mà! Chuyến này khó vào thập cường rồi đây.
Lạc Long Quân lắc đầu mỉm cười hòa ái:
- Mạc Quân huynh thật khiêm tốn. Ta thấy cảnh giới võ đạo của huynh cũng không dưới ta. Lôi thuộc tính viên mãn, ngũ hành đầy đủ. Ta nghĩ huynh nhất định là một thiên tài không thua gì sư đệ của huynh.
Trận Mạc Quân thở dài:
- Hắn là Tàng Long còn ta là Bạch Phụng. Nếu hắn có ở đây ta tin tưởng ai ai cũng muốn cùng hắn so tài. Long Quân huynh ta cũng rất mong chờ cuộc đối đầu của hai chúng ta.
- Ta cũng rất muốn đấu cùng các cường giả khác trong thập cường vòng sơ tuyển.
Tiêu Ngọc Lâm gật gù:
- Nhất định. Ta nghĩ lần này chia ra 10 bảng sau đó sẽ như thường lệ chọn ra bách cường, sau đó sẽ xếp lại bảng theo điểm số để chọn ra thập nhị cường giả. Lấy người có số điểm thấp nhất đấu với người có số điểm cao nhất. Rồi cứ thế đấu chéo số điểm. Tuy không thể cùng tất cả mọi người cùng luật bàn nhưng số điểm sẽ được xếp rất kỹ. Tiên nhân có sắp xếp cho chúng ta cứ chờ xem.
Lâm nói vừa dứt lời thì các vầng ánh sáng truyền tống mọi người vào ghế của mình. 1000 người được xếp vào 10 bảng. Mỗi bảng 100 người. Cảnh giới vũ lực của 11 người cách xa quá nhiều so với những người đứng thứ 12 trở đi nên cũng chỉ có Hắc bảng là đáng theo dõi vì Trận Mạc Quân và Lạc Long Quân nhất định phải phân chia thắng bại để tìm ra ngôi đệ nhất và đệ nhị bảng. Trong Hắc bảng còn có một nhân vật được nhiều người để ý đến đó là Độc Cô Cửu Nhai đứng thứ 21 vòng sơ tuyển.
Mọi người theo dõi cũng bắt đầu để ý đến kim bảng có đến ba người của Lôi Gia đó là Vạn Hành Điền. Bọn họ điểm số trênh lệch không lớn nhưng không ngờ đều lọt vào kim bảng. Lâm nhìn họ nháy mắt khiến ba người nổi da gà. Đánh với hắn sao? Nhận thua mẹ nó cho rồi nhưng trước bao cường giả thiên hạ làm sao có thể làm nhục danh dự của Lôi gia cơ chứ? Ba người chỉ biết thở dài. Không ngờ trong Hắc bảng còn có Lạc Linh Sang cô nương.
Lạc Linh Sang tức Trương Sang Sang của Thiên Địa Các cuối cùng cũng trở về lại với Lạc tộc. Cùng với Lạc Linh Nguyệt hai nàng lần này cũng vào đây tham gia Phong Thần Bảng. Cái chết của Lôi Trấn Phong đã khiến Lôi Nhã Lan tẩy chay hết tất cả các thế lực gián điệp đang có mặt tại Thôn Kiếm Lâm. Cũng không ai dám cài người vào vì gián điệp không hiểu sao cứ dần dần biến mất không liên lạc được nữa.
Trong các hàng ghế lần này không có Nguyễn Bá và Đoàn Chính nhưng lại xuất hiện một nhân vật khiến các phân hồn đều vui mừng. Đó chính la Nguyễn Thế Hùng đứng hạng 913. Là một thể tu duy nhất sử dụng cự kiếm. Kiếm ý cửu tinh sát lục đạo đã giúp Nguyễn Thế Hùng nhanh chóng lọt vào vòng Phong Thần Bảng. Là một thể tu lọt vào Phong Thần Bảng duy nhất sau Lực Vương Kiếm Tôn. Thể Tu Hỗn Thiên Công có thể kéo dài tuổi thọ. Giúp cho võ giả có thể lực và thân pháp nghịch thiên. Thể tu mà áp sát thì có thể dễ dàng đánh chết võ giả cao cấp. Lực công kích của Lực Vương năm xưa khiến bao tu luyện giả cũng phải đau đầu. Lão quá biến thái. Không ngờ ngày hôm nay lại gặp được một truyền nhân của lão. Nguyễn Thế Hùng lọt vào Hắc Bảng, cùng bảng với Trận Mạc Quân và Lạc Long Quân.
Khi mọi người ngồi xuống ghế thì phát hiện có thể hấp thu sinh khí và linh khí rất mạnh. Hiện giờ thứ tự củ ghế có đánh số từ 1 đến 100. Người của Kim bảng như Lâm thì có hàng số là Kim 1. Sau đó là các phân hồn có hàng chữ Mộc 1, Thủy 1 vv... Lạc Long Quân giữ ghế số 2 của Hắc Bảng. Khu vực thung lũng bỗng nhiên thay đổi. 1000 bị truyền tống đến 10 khu vực khác nhau theo thứ tự cũng theo tên của ngũ hành và nghịch hành. Tại mỗi khu vực đều có 10 sân thi đấu hình tròn có đường kính 2 dặm được bày kết giới. Không mất lâu thời gian Kim 1 đã đấu với Kim 23, 29, 47 vv... tất cả 9 người. Đây không phải là tư đấu mà là quần đấu.
Tiêu Ngọc Lâm ngó sang các nơi khác thì cũng thấy số hạng của các phân hồn cũng lên sàn đấu. Một người phải đấu với 9 người khác. Tiêu Ngọc Lâm cười ha hả ngửa cổ lên trời hô lớn:
- Đấu như vậy thì đến khi nào mới tìm ra bách cường. Mọi người lên hết đi cho nó lẹ.
Lời khiêu chiến của Lâm như được các tiên nhân tán thành. 10 khu vực tư đấu của Kim bảng hợp 1. Lâm cười ha hả khi thấy tất cả 99 người 198 con mắt đang bực dọc nhìn hắn. Ở đây có cả Thiên Thần tộc, cự nhân tộc, nhân tộc, ma nhân tộc và 1 số võ giả Cổ Ma. Những võ giả Cổ Ma quay lại nhìn Lâm rồi rất nhanh chạy đến giữa quay mắt về phía các võ giả tộc khác.
- Các ngươi đi nghỉ ngơi đi. Bản thành chủ không muốn đả thương các ngươi, cũng không cần các ngươi giúp.
Có tất cả 4 người võ giả của Thánh Tháp tầng 3. Họ đều nghe danh của Lâm thành chủ. Họ cũng biết, võ giả có tôn nghiêm của võ giả. Lâm khiêu chiến tất cả tất nhiên nắm chắc phần thắng. Đến 1 vạn chí tôn giả còn chết dưới tay Lâm. Những võ thần cảnh ở đây chả là gì. Họ giơ tay lên nói bỏ cuộc lần này. Cả ba võ giả đều được truyền tống về lại ghế ngồi. Các phân hồn khác thấy Lâm làm vậy thì cũng cười ha hả ngước lên trời đòi khiêu chiến. Rất nhanh từ khu vực 100 sàn đấu giờ chỉ còn lại 10 sàn đấu to lớn.
Tại Hắc Bảng Trận Mạc Quân và Lạc Long Quân cũng thỏa thuận chia đôi số võ giả sau đó hai người sẽ phân cao thấp. Vạn Hành Điềm lui lại phía sau tỏ vẻ thờ ơ không tham chiến. Các võ giả đỉnh tiêm của Lạc Hồng nhị tộc cũng lui về phía sau. Còn lại các võ giả khác khi bị khiêu chiến như vậy thì bực mình cùng lúc lao lên. Tiêu Ngọc Lâm lắc đầu phóng ra mấy vạn cây phi đao cùng một lúc. Chỉ bằng một chiêu các võ giả đều bị phi đao khống chế gim chặt vào các chỗ hiểm trong cơ thể. Thiên hỏa hừng hực khiến mọi người nuốt nước bọt.
Biết bao người quan đấu thấy Lâm khống chế phi đao ác liệt như vậy thì chỉ có thể lắc đầu. Người này nếu ở trong chiến tranh sẽ giết rất nhiều võ giả Thiên Linh. Là một tồn tại đáng sợ nhất từ trước đến nay chưa từng thấy. Lâm nhìn ba người Vạn Hành Điền hất hàm thì bọn họ đã giơ tay bỏ cuộc. Tiêu Ngọc Lâm được truyền tống ra khỏi khu vực thi đấu. Chiếc ghế ngồi của Lâm hóa thành một tòa hoa sen bay lên trên không trung lơ lửng. Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai hắn:
- Tiểu tử ma giáo thật. Cho ngươi vào luôn thập cường, nhưng để xem ngươi làm sao đè bẹp được tên Lạc Long Quân kia.
- Tửu Tiên tiền bối. Là ngài thanh toàn cho ta hay sao? Vãn bối thiếu rựu đã lâu. Ngài có thể cho ta thêm một bình hay không?
Lâm chỉ thầm nghĩ, Lạc Long Quân nhất định sẽ bị bản thể đả bại. Các phân hồn biết Lâm tuy cường đại trong quần đấu nhưng khi tư đấu thì có lẽ vẫn thua Lạc Long Quân một chút. Lâm chỉ vui miệng hỏi chơi nhưng không ngờ từ trên trời một bình rựu lơ lửng tỏa sáng ánh hào quang màu vàng kim. Lâm đưa tay bắt lấy mở rựu ra uống rồi từ từ chìm vào thời gian chi cảnh. Mọi người nghe rất rõ lời của Lâm nói nhưng lại không thấy lời của Tửu Tiên. Không thể nghi ngờ gì nữa. Tiêu Ngọc Lâm này đã được Tiên Nhân ưu ái tặng tiên vật. Bình rựu này của Lâm còn có không gian lớn hơn bình trước. Tuy không đựng được vật sống nhưng các loại thiên cấp giới chỉ, thánh cấp giới chỉ hay thậm chí cả thần cấp giới chỉ có thể tự do bỏ vào đây mà không sợ bị đầy. Chỉ mấy chục lần hô hấp Lâm đã mở mắt ra hô lớn:
- Rựu ngon quá! Đặc biệt còn có mùi vị.
Lâm ngó sang bên cạnh thì đã thấy Mộc Phong và Quỷ Ảnh đang nhắm mắt. Trên tay bọn họ cũng có một bình rựu tương tự mang màu linh khí của bảng hệ bọn họ đứng đầu. Ở dưới kia Truy Mạng đang bị hai cô nương Phong Điệp Vũ và Hàn Băng Băng áp chế mạnh mẽ. Những cường giả khác đã bị Truy Mạng đá bay. Hai cô gái này ra tay liên tiếp nhưng cũng không chạm được vạt áo của Truy Mạng. Khi nghe thấy Lâm hô lớn như vậy thì bỗng nhíu mày:
- Hai cô nương xinh đẹp, ta không tiện chơi với hai cô. Có rựu ngon đang chờ ta. Tài hạ đi trước một bước.
Nói xong thì hắn áp sát hai nàng. Dùng lực tay bắt lấy hai thanh đao của hai nàng sau đó búng nhẹ. Hai cây đao rung lên khiến hai nàng không cầm được nữa buông bỏ. Khi họ nhìn lên thì đã thấy hai ngón tay của Truy Mạng để lên trán của họ. Biết mình đã thua họ chỉ có thể giơ tay bỏ cuộc. Truy Mạng cười hề hề bay lên đài sen đón lấy một bình rựu màu xám tro pha chút óng ánh của màu bạc. Giơ bình rựu về phía Lâm rồi đưa lên mồm làm một hớp lớn. Thời gian chi cảnh từ từ bao phủ Truy Mạng rồi cũng như các phân hồn khác bắt đầu chìm vào trong giấc ngủ lâm sàng của thời gian chỉ cảnh.
Các phân hồn khác cũng đang giởn chơi. Chỉ có Hắc Bảng là vẫn bất động. Độc Cô Cửu Nhai bực mình đứng dậy. Hắn lấy một thanh kiếm khá dài đưa lên miệng cắn. Hai tay cầm song kiếm nhìn Lạc Long Quân chằm chằm. Chân dẫm lên một phiến đá rồi không nói năng gì lao lên thẳng. Mở đầu cho cuộc chiến của Hắc Bảng. Lâm nhìn Độc Cô Cửu Nhai thì liên tưởng ngay đến một kiếm sĩ cường đại: Zoronoa Zoro trong truyện One Piece. Tên này ra chiêu quái dị dùng linh khí ngoại phóng rất tàn ác. Hắn như không thủ lại hậu chiêu xông lên chém Quân rất gắt.
Lạc Long Quân trong lòng thở dài. Người của Lôi tộc dĩ nhiên ghét người Lạc tộc. Quân cũng không có cách gì khác tiến lên dùng kiếm đón đỡ những thế công vũ bão của Nhai. Độc Cô Cửu Nhai không hổ là người rất cường đại của thế hệ trẻ tam đại gia tộc. Tuy không gặp được cơ duyên như Độc Cô Cửu Kiếm và các thế hệ đàn anh nhưng Nhai cũng rất cố gắng. Chỉ tiếc rằng lần này Nhai lại thách đấu với một cường giả đệ nhất đương thời bán tôn cảnh của Thiên Linh Thế Giới. Lạc Long Quân cũng có thể một bước nhập tôn nhưng hắn vẫn đợi chờ cơ hội để vào Tiên Duyên Chi Địa mới nhập tôn. Lần trước vào Tiên Duyên Chi Địa Long Quân đã cảm nhận được sự cường đại nếu nhập tôn tại đó. Hắn kìm lòng không nổi. Khiêu chiến Hỗn Độn đó là điều Long mong muốn nhất. Thật không ngờ lần này đến đây lại gặp phải quá nhiều nhân tài nghịch thiên không kém hắn.
Lạc Long Quân ngó sang phía của Trận Mạc Quân thì đã thấy người này dùng quyền pháp rất cường đại gặp một đối thủ thì đánh gục tại trận. Trong lúc Lạc Long Quân giao đấu cùng Độc Cô Cửu Nhai để tìm hiểu thêm về con người này thì Trận Mạc Phong đã đánh gục rất nhiều người. Lạc Long Quân ngó lên trên thì đã thấy Tiêu Ngọc Lâm, Mộc Phong, Truy Mạng, Quỷ Ảnh đang ngồi uống rựu. Quân còn muốn tiếp chiêu cùng Độc Cô Cửu Nhai nữa nhưng hắn đã cảm thấy sức ép của 10 người đứng đầu lần này. Việc của Lạc tộc và Lôi tộc khó lòng phân bua. Quân tay bắt quyết đánh ra hai hư chiêu sau đó dùng chỉ phóng ra một đòn khiến Cửu Nhai phải đưa kiếm lên đỡ.
“Keng” một tiếng Cửu Nhai bị đẩy lui mấy chục bước tưởng rằng đợt này ngã chắc thì một lực tay từ đằng sau giữ hắn lại.
- Cửu Nhai đội trưởng để ta giúp huynh.
Nói xong người đó vọt lên trước. Hắn không có ba động linh khí nhưng thân pháp của hắn không thua Nhai. Nguyễn Thế Hùng lưng đeo cự kiếm tay nắm song quái (một loại côn ngắn có nắm tay cầm ngang) rất nhanh áp sát Lạc Long Quân. Quân gật gù lóe tinh quang hô lớn:
- Tới rất tốt. Trưởng lão Trấn Phong đoàn Nguyễn Thế Hùng quả nhiên danh bất hư truyền.
Lạc Long Quân khen xong thì múa kiếm cùng Thế Hùng giao chiêu. Cảnh giới của hai người trênh lệch quá xa chỉ đánh được 3 chiêu thì Nguyễn Thế Hùng đã bị đâm vào bả vai máu chảy đầm đìa. Lạc Long Quân còn muốn thu kiếm thì không ngờ Nguyễn Thế Hùng dùng thân pháp tiến lên để mặc mũi kiếm của Quân đâm thủng bả vai. Thế Hùng áp sát dùng đầu tết mạnh vào mũi của Lạc Long Quân. Khi Quân nhì thấy Thế Hùng bị kiếm xuyên qua thì hô lớn nhưng bất ngờ rằng Thế Hùng lại liều mạng xông lên khiến hắn trở tay không kịp bị đầu của thể tu đụng trúng.
Vòng linh khí bảo vệ của bán tôn cảnh đánh bật Thế Hùng ra xa. Luyện Huyết Cảnh rất nhanh tích máu trọng sinh chữa thương lại cho Thế Hùng. Lạc Long Quân gật gù cười ha hả.
- Luyện huyết cảnh quả nhiên nghịch thiên, so với sinh tử cảnh chỉ có hơn chứ không thua kém. Lôi Trấn Phong bồi dưỡng ra một cường giả trong thời gian ngắn như vậy. Tài hạ thiết nghĩ ta không thể bằng hắn. Khâm phục khâm phục.
Thế Hùng không nói năng gì cất song quái rút kiếm chỉ thẳng. Sát khí của kiếm tỏa ra khiến mọi võ giả ngó đến cũng phải khiếp sợ. Cửu Nhai từ đằng sau Thế Hùng xông lên như một cơn lốc đánh vào những điểm yếu của Quân. Cửu Nhai xoay người dùng đao cắn trên miệng xoay người liên tục như con gụ. Hắn xoay tròn sung quanh người của Quân khiến Quân cũng phải tốn chút công phu mới thoát khỏi. Quân vừa thoát khỏi kiếm chiêu của Cửu Nhai thì Nguyễn Thế Hùng đã múa tít cự kiếm lao đến từ trên không bổ xuống. Quân lắc đầu thở dài. Người của Lôi tộc ảnh hưởng đến các võ giả của bọn họ quá lớn. Nguyễn Thế Hùng này lại có thể ra tay cay độc như vậy. Như hắn đang quyết giết cho được Lạc Long Quân. Sát lục đạo cửu tinh kiếm ý sắc bén đánh tới Quân nhếch miệng cười rồi dùng hai ngón tay kẹp lại cự kiếm.
Cửu Nhai thấy có góc sơ hở thì đao trên miệng ra đá chuôi đao một cái. Thanh đao lao về phía Lạc Long Quân. Quân vừa liếc một cái rồi chép miệng: “lại là kiếm ý cửu tinh bất hủy thuộc tính”. Hai người này đều là những kiếm sĩ khó lường. Nếu là mấy năm về trước có lẽ Lạc Long Quân đã gặp nguy. Sự tồn tại của Lôi Trấn Phong đã khiến một thế hệ phấn đấu. Lạc Long Quân đi trước biết bao người, cảnh giới của hắn không hề yếu. Khi đao bay tới thì Quân kích hoạt băng huộc tính trên hai đầu ngón tay rồi dùng lực của hai ngón tay bẻ nát cự kiếm thành nhiều mảnh. Băng hệ lan tỏa khiến kiếm bị mủn ra. Chỉ cần dùng lực mạnh là thân kiếm địa cấp của Hùng sẽ bị nát tan.
Quân rảnh tay kia dùng kiếm phóng linh lực như một tia laser xuyên thủng vòng phòng thủ của Cửu Nhai. Cửu Nhai bị Lạc Long Quân xuyên phá bả vai buộc phải buông một kiếm nhưng vẫn không ngừng áp sát. Quân dùng chân đá ra một cước tạo thành một đạo phong nhận xé gió bay đi đánh bay thanh đao của Cửu Nhai đang bay tới. Những tàn kiếm bị Quân trấn nát bay lơ lửng lại được Nguyễn Thế Hùng bắt được trên không. Hai tay của Thế Hùng rất nhanh nắm được từng mảnh phi về phía của Lạc Long Quân. Những mảnh cự kiếm đã bị vụng lại như những ám khí không ngừng phá hủy vòng linh khí phòng thủ của Quân. Cự ly phóng ám khí rất gần nên Quân cũng chỉ có thể dùng linh khí chắn hết lại. Mỗi một mảnh kiếm vụn đều chứa cửu tinh kiếm ý khiến Quân hứng thú không thôi. Nếu có thời gian Quân nhất định muốn đấu tiếp cùng hai người này.
Lạc Long Quân áp sát Nguyễn Thế Hùng, luồn qua phía sau đánh một quyền vào gáy. Hùng chống không nổi quỵ gối ngất xỉu. Cửu Nhai múa song kiếm đánh tới thì bị Quân dùng một kiếm hai quyền đánh gục. Quân xuất kiếm nhanh đến nỗi Cửu Nhai không tài nào có một cảm giác gì. Khi đứng lại thì thấy trước ngực có một lỗ máu. Rất gần với tim. Cửu Nhai biết mình đánh không lại ben giơ tay chịu thua. Lạc Long Quân mỉm cười nhìn hắn gật đầu nhưng bất ngờ bụng của Lạc Long Quân bị xuyên thủng.
Khi Long Quân ngó lại phía sau thì thấy Trận Mạc Quân đã dùng quyền phá nát phòng thủ củ mình. Quyền của Mạc Quân chưa đựng lôi hỏa khiến sinh tử chi cảnh của Lạc Long Quân khó lòng trừ khử. Lạc Long Quân bị thua vì bất ngờ ám toán từ phía sau. Địch nhân lại hòa mình một thể cùng thiên hỏa khiến vòng linh khí bình thường của Lạc Long Quân vì không đề phòng nên dễ dàng bị xuyên thủng. Tuy không mất mạng nhưng trong lúc này Trận Mạc Quân mà bồi thêm một quyền thì Lạc Long Quân khó lòng thoát chết. Tưởng rằng sẽ long tranh hổ đấu nào ngờ lại bị thua kiểu lãng xẹt thế này. Long Quâng khó hiểu buột miệng hỏi:
- Mạc Quân đại sư, từ đâu huynh có được Lôi Hỏa của Lạc tộc?
- Ha ha ha... dĩ nhiên là ta vào Lạc tộc Lôi Hỏa chi địa thu phục rồi.
- Vậy, đại sư là người của Lạc tộc ta?
- Hmm... Không phải, mà cũng phải... Haizzz... Ta là đệ tử của cường giả đỉnh tiêm của Lạc tộc.
- Hử... Là Lôi lão?
- Hắn? Còn chưa đủ tử cách.
Lạc Long Quân còn đang khó hiểu suy nghĩ thì một một giọng nói sang sảng đã vọng đến:
- Mạc Quân, con thật làm mất mặt của sư phụ. Huynh đệ tại sao lại ám toán nhau như vậy?
Mạc Quân cười khì khì:
- Sư phụ con có lẽ đánh không lại Long Quân huynh đệ. Nhưng Thời Gian Tửu của Thời Gian Thần con nhất định phải lấy ha ha há. Không ám toán hắn thì bị 9 tên kia uống hết. Cũng như thường lệ của mấy kỳ trước, thập nhị cường sẽ có cơ hội khiêu chiến thập cường. Lúc đó con sẽ đánh một trận đẹp mắt. Còn bây giờ, con thật sự rất muốn uống rựu.
Cường giả kiểu này, chỉ vì ham uống rựu hay sao? Nhưng đây là Thời Gian Tửu của Thời Gian Thần. Tương truyền năm xưa Thần Toán Chí Tôn gặp được cơ duyên rồi thu nhận một bình Thời Gian Tửu, cuối cùng bước vào chí tôn cảnh và lĩnh ngộ ra phép tắc của thời gian rất cường đại. Thời gian vi tôn, không gian vi vương. Thần Toán Chí Tôn trẻ tuổi nhất nhưng lại xếp hạng thứ 2 trên chí tôn bảng cũng là nhờ vào Thời Gian Tửu.
Độc Cô Cửu Nhai và Nguyễn Thế Hùng bị đánh gục đã được truyền tống ra ngoài. Lạc Long Quân chỉ cười khổ lắc đầu hắng giọng:
- Trong lúc quyết đấu không đề phòng. Ta thua là phải, hết lời để nói. Không ngờ Mạc Quân huynh trong thời gian ngắn vậy lại có thể đánh gục được tất cả mọi người khác.
- Ha ha ha... cái này phải cám ơn huynh. Ta chỉ đánh ngất mấy tên. Bọn hắn ngó sang chiến tuyến bên kia thì đều lắc đầu bỏ cuộc. Bọn họ bị đánh ngất sợ không xem được trận chiến của ta và huynh thôi. Còn huynh lại tốn quá nhiều thời gian để đánh với hai tên kia nên bị ta lợi dụng hề hề... Huynh yên tâm, ta lấy được Thời Gian Tửu nhất định chia cho huynh một bầu lớn.
- Vậy ta phải đa tạ Mạc Quân huynh, nhưng ta nhất định sẽ khiêu chiến huynh để lấy lại công đạo.
- Ha ha ha... Được, lúc đó ta sẽ buông tay đánh đẹp mắt với huynh một trận.
Lời của Mạc Quân vừa dứt thì hắn đã được một làn ánh sáng bao quanh rồi truyền tống lên trên một đài sen. Một bầu rựu màu đen nhánh như màn đêm được trao tặng cho người trận pháp sư này. Áo rộng thùng thình Mạc Quân đứng trên đài sen đón gió lồng lộng rồi cũng đưa rựu lên đổ xuống miệng. Mọi người quan chiến lắc đầu tiếc nuối. Trận chiến này kể như không tính nhưng nghe Trận Mạc Quân nhắc đến việc thập nhị cường giả có thể khiêu chiến thập đại cường giả. Bách cường có quyền khiêu chiến thập nhị cường thì mọi người đều rất hồi hộp mong đợi.
Lần này cảnh giới của những người ở đây so với thập cường trênh lệch quá nhiều. Chỉ riêng Lạc Long Quân là mọi người muốn theo dõi. Còn tâm điểm của lần này chính là cuộc so tài giữa các thập cường. Mọi người bắt đầu thì thào to nhỏ vì cường giả sư phụ của Trận Mạc Phong lại là Quyền Tôn đang có mặt hôm nay. Nói vậy Trận Mạc Quân bái hai cường giả trên thập đại cường tôn làm sư phụ. Quyền Tôn và Trận Địa Minh Tôn. Cảnh giới võ học của Trận Mạc Quân tất nhiên không thể thấp được.
Rất nhanh các khu vực lại bắt đầu biến chuyển chuẩn bị cho cuộc thi đấu kế tiếp để quyết định bách cường và thập nhị cường. Trận Mạc Phong nháy mắt nhìn Lâm rồi lại đưa rựu lên uống. Lâm thầm nghĩ bản thể mới thật là Hắc Ám. Nếu lần này bản thể đánh thắng Lạc Long Quân, Lạc Long Quân ở trận sau sẽ nhất định khiêu chiến Tiêu Ngọc Lâm. Lúc đó khó lòng thu phục. Coi bộ bản thể cũng đã hòa nhập cùng với Lôi Hỏa. Lại thêm Hắc Dung, Hắc Long Giáp và các đồ vật nghịch thiên khác bản thể chắc chắn có cách đánh bại Lạc Long Quân.
Lâm gật gù chắc chắn nghĩ rằng hắn sẽ đứng đầu về nhất nhưng sát khí sung quanh khiến Lâm ớn lạnh. Lão Hỏa, Lão Mộc, cùng các phân hồn khác tên nào tên nấy đều nhìn Lâm nhe răng. Bọn họ đều đã tuyên bố: “Bản thể nhường ngươi, lão tử nhất quyết sẽ không nhường!” Lâm quay sang bắt gặp ánh mắt bọn họ cũng nắm chặt tay hưng phấn: “Ta cũng muốn biết, ngoài bản thể ra ai mới là người cường đại nhất!”
Danh Sách Chương: