• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từng tế bào toàn thân Phạm Hiểu hiểu cũng bị Hoắc Khải Địch đang ngủ say hấp dẫn thật sâu , không kiềm hãm được cúi người , nhẹ nhàng ở trên bờ môi khêu gợi của anh hôn một hớp. . . . . .

Vừa mới chuẩn bị rời đi, đột nhiên, người đàn ông ở dưới đột nhiên lật người lại , đè lên người cô .

Phạm Hiểu hiểu bị sợ đến không dám mở mắt, thì ra là người này đã sớm tỉnh lại, như vậy khẳng định anh biết chuyện cô dùng ngón tay vẽ loạn lên trên mặt anh rồi.

Hoắc Khải Địch quả thật đã sớm tỉnh lại, anh biết cô đang quan sát mình , cũng biết tay của cô vuốt ve trên mặt anh , nội tâm anh rất kích động, thì ra là Hiểu Hiểu cũng là thích anh , chỉ là cô không có biểu đạt ra .

Hiểu Hiểu ở dưới người đóng chặt hai mắt lại , mặt phấn hoa đào, lông mày kẻ đen, lông mi dày che kín đóng chặt mắt to, lỗ mũi đẹp đẽ , môi anh đào phấn hồng, tie lệ vóc người cân đối , như vậy Phạm Hiểu hiểu xem ra không giống như là chân nhân, trái ngược lại giống như Baby! Giờ phút này Hoắc Khải Địch liền đè ở trên người cô, khoảng cách gần như vậy quan sát cô , trên mặt cô không có một chút tỳ vết nào, trên mặt da óng ánh trong suốt lộ ra phấn hồng tự nhiên . . . . . .

Hô hấp của hai người đều rất dồn dập, đôi tay Hoắc Khải Địch chống đỡ người lên , không dám toàn bộ thể trọng đè ở trên người cô, trong bụng của cô có BB, anh cố nén khống chế mình tỉnh táo, tỉnh táo!

Càng khống chế, máu trong cơ thể càng mạnh mẽ đâm tới dục vọng cường đại , giờ phút này tế bào của toàn thân anh cũng mau muốn nổ tung lên, nếu như không muốn cô, có lẽ sẽ làm tan vỡ động mạch mạch máu. . . . . .

Đây là người mà Hoắc KHải Địch anh yêu, hai năm nghĩ đến cô , cô mới đi đến bên cạnh anh , anh đối với cô khát vọng, chỉ có ông trời mới hiểu được! Cô có thể hiểu được anh sao? Hoắc Khải Địch không biết. Anh vẫn còn đang cố gắng khống chế mình, nhưng trên người cô có cổ nam châm cường đại , anh căn bản chuyển không ra thân thể của mình.

Đây là tình huống Phạm Hiểu hiểu hoàn toàn thanh tỉnh , Lần đầu tiên Hoắc Khải Địch dùng thời gian dài như vậy ép nhẹ ở trên người cô, cô có thể cảm giác ra máu trong cơ thể anh đang mạnh mẽ đâm tới dục vọng to lớn , cô cảm nhận được làn da nóng rực của anh , nhiệt độ này đã phản xạ đến trên gò má cô rồi.

Người đàn ông Trên người đang dồn dập thở hổn hển. . . . . . Phạm Hiểu hiểu càng thêm không dám mở mắt, cô cũng không ghét anh, coi như anh cường thế đè ở trên người cô, cô cũng không ghét anh, thậm chí, cô thích anh như vậy.

Phạm Hiểu hiểu khiếp sợ ý nghĩ của mình : cô là không phải yêu Hoắc Khải Địch !

Hoắc Khải Địch ép buộc mình tỉnh táo, lật người từ trên người Hiểu Hiểu lật người xuống, nằm ở trên giường xì xì thở hổn hển, anh rất muốn cô, từng tế bào toàn thân đều mơ tưởng cô , nhưng bụng cô có BB.

Phạm Hiểu hiểu thấy Hoắc Khải Địch lật người đi xuống, cô mở mắt, né người qua quan sát người đàn ông này vẫn còn đang từng ngụm từng ngụm thở hổn hển : chỉ thấy anh khép chặt hai mắt, cắn chặt hàm răng, động mạch chỗ huyệt Thái Dương đang thình thịch trực nhảy, giống như máu trong cơ thể của anh sôi trào nữa sôi trào, giống như máu muốn xông ra mạch máu. . . . . .

Nhìn lại trên cánh tay của anh , động mạch mạch máu cũng là tình huống giống nhau, này máu sôi trào giống như một giây kế tiếp sẽ phải xông phá mạch máu phát triển mạnh mẽ.

Hoắc Khải Địch như cũ nằm ở trên giường khổ sở khép chặt hai mắt từng ngụm từng ngụm thở. . . . . . Cái trán mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu đang chảy xuôi, anh cần cô ! Anh khẩn cấp cần cô ! Nếu như không muốn, anh khẳng định mạch máu của mình sẽ tan vỡ. . . . . . Anh đứng hàng dị kỳ cần phụ nữ, mà người nằm bên cạnh lại là người con gái mà mình yêu . . . . . .

" Bà xã, anh chịu. . . . . . Không được. . . . . ." Hoắc Khải Địch ở trên giường lăn lộn một hồi, lại ôm chặt lấy thân thể Phạm Hiểu hiểu , đột nhiên, anh cảm giác có cái gì không đúng, trên người Phạm Hiểu Hiểu không có quần áo !

Chợt mở một đôi mắt to khát vọng ,chống lại ánh mắt khích lệ của Phạm Hiểu hiểu . . . . . .

Hoắc Khải Địch chưa bao giờ cảm giác qua được cả người thông suốt tinh thần sảng khoái như thế nào , lật người từ trên thân Hiểu Hiểu xuống, máu trong cơ thể máu đã tự nhiên chảy xuôi về chỗ cũ. Đây là lần thứ hai anh cùng Phạm Hiểu hiểu , anh cảm giác so nghỉ phép hai tuần lễ còn nhẹ lỏng vừa lòng, kinh mạch toàn thân thông suốt.

Phạm Hiểu hiểu ngượng ngùng đem mình bưng bít vào trong chăn tơ tằm , không dám nhô đầu ra. Mới vừa rồi cô cảm giác Hoắc Khải Địch ở trên người cô rất chăm sóc , hiện tại BB trong bụng của cô rất tốt. Hiểu Hiểu đắp ở trong chăn trong lòng nghĩ đến, không biết BB có thể hay không nhìn thấy? Mặt xấu hổ mặt xấu hổ á..., tiểu BB hai người các con không cần giễu cợt cha mẹ nha. . . . . .

"Bà xã, chúng ta đi tắm, " Hoắc Khải Địch xuống giường , đưa ra cánh tay dài, liền người mang chăn bông cùng nhau ôm đi phòng tắm. . . . . .

—— ——

Hoắc Khải Địch cùng Phạm Hiểu hiểu tay trong tay từ lầu hai xuống, trực tiếp đi vào phòng ăn.

"Thiếu phu nhân , xem hôm nay sắc mặt cô xem ra đặc biệt rất tốt , cô đánh má hồng sao?" A Hương nghi hoặc hỏi.

"Không có nha, tôi chưa bao giờ dùng mỹ phẩm, " Phạm Hiểu hiểu đưa tay đi sờ gương mặt mình , cô chỉ là cảm giác tinh thần rất dư thừa, cái khác không có gì khác thường.

"Kỳ quái đâu rồi, cô hôm nay xem ra so với trước kia xinh đẹp rất nhiều, " A Hương lẩm bẩm đi ra ngoài phòng ăn.

Phạm Hiểu hiểu vẫn còn đang nghi hoặc, Hoắc Khải Địch cúi đầu ăn cơm, bộ mặt cười yếu ớt không nói lời nào.

" Ông xã, Thiên Lân cùng Thiên Kỳ đây? Còn có phu nhân, ba người bọn họ thế nào không có xuống lầu ăn cơm?" Phạm Hiểu hiểu lúc này mới phát hiện trong nhà đột nhiên ít đi ba người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK