Trong đại sảnh không khí vui mừng nhiệt liệt ,anh em trong cửa Hắc ưng đều nguyền rủa người tàng hình sớm bị mất mạng .
"Lão đại ,lão đại không xong không xong ,bây giờ hai cục cưng đều khóc ầm lên ,tôi dỗ như thế nào cũng không được ..." Nữ người làm A Hương vội vàng hấp tấp chạy tới đại sảnh ,hô to .
------------------
Hôm nay hai cục cưng rất kỳ quái ,không uống sữa bò cũng không uống nước ,đồ chơi nằm rải rác đầy đất cũng không thèm nhìn một cái , ngoại trừ oa oa khóc to cũng chính là gào khóc .
Thực tại A Hương không có biện pháp gì mới đi đến đại sảnh tìm lão đại .
Hiểu Hiểu ôm lấy con trai lớn được nửa tuổi ,con trai vẫn như trước oa oa khóc to ,giãy giụa không muốn cô ôm ,con gái trông thấy cô tới thì khóc càng lúc càng lớn tiếng ,hai đứa bé này so với những đứa bé bình thường thì có vẻ lớn hơn ,thể chất tương đối tốt ,tiếng khóc so với mỗi lúc đều vang dội ,khóc đến nỗi khiến đại não của Phan Hiểu Hiểu ong ong vang lên ,cơ hồ choáng váng .Bình thường hai đứa bé này rất ngoan ,cho tới bây giờ không có hồ nháo như vậy.
"A Hương ,đi gọi A Bưu đem Hoắc phu nhân đưa trở về ," Phan Hiểu Hiểu đột nhiên nhớ tới Hoắc phu nhân còn đang chết ngất ở trong đại sảnh .
"Vâng ,lão đại ,tôi đi ngay lập tức !"
"Chân trước A Hương vừa đi ,chuyện kỳ quái đã xảy ra:
"(*_*)hì hì,(*_*)hì hì,..."Hai cục cưng trăm miệng một lời từ trong miệng nhỏ nhắn cười hì hì ,hơn nữa vừa cười vừa hoa tay múa chân .
Phan Hiểu Hiểu sững sờ chỉ trong chốc lát ,cô kịp phản ứng gọi a Hương lại !" Tới đây ! Hãy giết chết Hoắc phu nhân ở trên đại sảnh !"
"Oa oa...Oa oa !..." Trong nháy mắt hai cục cưng lại bắt đầu khóc rống lên ...
Ông trời của tôi ơi ! Bọn nhỏ mới có nửa tuổi ,làm sao...lại biết Hoắc phu nhân là bà nội của bọn chúng đây? Này...Này hai đứa bé này cũng quá kỳ quái...Trong lòng Phan Hiểu Hiểu nghi hoặc một hồi.
Người ta nói mẹ con tâm tư liên thông ,hai tiểu gia hỏa này lại như thế nào cùng bà nội chúng tâm tư liên thông đây ? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra nha ? Hai cục cưng mới nửa tuổi mà thôi ,cũng không có chỗ nào kỳ quái ,đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ?
"Oa oa...Oa oa..." Hai cục cưng leo đến ở bên cạnh Phan Hiểu Hiểu ,duỗi bàn tay bé nhỏ mập mạp ra xé rách y phục của mẹ ,tư thế kia là nhất quyết không tha không buông tha cho mẹ .
"A Hương ,tìm A Bưu đem Hoắc phu nhân đưa ra ngoài !" Phạm Hiểu Hiểu bị hai đứa bé lăn qua lăn lại phải đầu hàng .
"hì hì...hì hì...Mẹ...Meo,hì hì..." Hai đứa bé hướng về phía Phạm Hiểu Hiểu cười hì hì lần đầu tiên gọi mẹ .
"Cục cưng ,cục cưng của tôi mới có nửa tuổi mà đã gọi mẹ ,khanh khách..."Phạm Hiểu Hiểu một bả ôm hai đứa bé ,lần đầu tiên trong con ngươi của cô nhộn nhạo vui vẻ.
"Mẹ ..Meo !" Hai cục cưng thanh thúy gọi mẹ ,trái tim Phạm Hiểu Hiểu nhộn nhạo .
-------
Bệnh viện quý tộc thành phố G
Hoắc Khải Đich ở trong bệnh viện nhìn thấy mẹ ,anh giật mình ,mẹ bị người ta quất vài cái đã thay đổi ,hấp hối .May mắn là y thuật của MIke rất cao tay.
Ba ngày sau ,Hoắc phu nhân mới tỉnh lại , Hoắc Khải Địch ở bệnh viện chờ đợi mẹ ba ngày ba đêm không có chợp mắt .
"Con trai ,là một người phụ nữ vô cùng xấu xí ,mặt mũi tràn đầy tàn nhang bắt cóc mẹ ,trong lúc mẹ đang hôn mê có mơ mơ màng màng nghe thấy giọng nói của người đàn ông ,nói ,dùng mẹ để trao đổi lấy dạ minh châu ,con trai chắc là bang chuyên đi trộm bảo vật làm ..." Hoắc phu nhân nói nói khóc ồ lên .
Đây là lần đầu tiên mẹ ở trước mặt anh khóc thút thít ,Hoắc Khải Địch thề : nhất định phải tìm được cái người phụ nữ vô cùng xấu xí kia !
Mười người trộm bảo vật bị chết ,trong đó không có phụ nữ ,mà toàn bộ đều là đàn ông ,bây giờ nhìn lại ,cái người phụ nữ xấu xí này chính là đối thủ chân chính của anh! Người phụ nữ này biết rõ ràng viên dạ minh châu kia là giả ,cho lên không xuất hiện ở hội triển lãm để trộm bảo !
Xú nha đầu ! CHỉ cần cô đối với châu báu có hứng thú ,tôi sẽ có biện pháp bắt được cô ! Ở chỗ sâu bên trong con ngươi màu đen của Hoắc Khải Địch ,toát ra đằng đằng sát khí hàn quang!
Không giết được người phụ nữ vô cùng xấu xí này ,anh cũng không phải là Hoắc Khải Địch!