Ông ta lắc lắc phất trần trên tay mình, nháy mắt cho tiểu thái giám ở bên cạnh, tiểu thái giám kia liền lặng yên không chút tiếng động mà rời đi.Mà lúc này, Chúc Cẩm lại nhìn về phía Sở Tề: “Sở Tề! Chàng đã đến rồi!”“Ta tới rồi.” Sở Tề cười nói, dáng vẻ cao cao tại thượng lúc trước khi Sơ Tề đứng trước mặt Tân Viễn tức khắc biến mất không một chút dấu vết.Vậy mà hai người này thật sự đã quen nhau từ trước! Những người bên trong Tân phủ nghe được những lời Sở Tề nói lúc trước đều cảm thấy kinh ngạc.*******“Lời ngươi nói chính là sự thật?” Vị đế vương thứ hai của Đại Tề cũng chính là Đức Chính Đế.
Tính từ khi đăng cơ đến nay ông ta đã ngồi trên ngôi vị này tròn mười lăm năm, ông ta nhìn về phía tiểu thái giám đang đứng trước mặt mình.“Hồi bệ hạ, dung mạo của vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia quả thật vô cùng tuyệt mỹ, mà quả thật Sở tướng quân cũng vô cùng để ý đến nàng.” Tiểu thái giám kia quỳ gối trước mặt Đức Chính Đế, dùng giọng điệu cung cung kính kính mà nói.Trái tim đang treo lơ lửng của Đức Chính Đế bỗng chùng xuống một nửa.Sở Tề vẫn luôn vô cùng nghe lời, nhưng lúc trước không hiểu vì sao ông ta vẫn luôn cảm thấy không có lấy một chút an tâm đối với hắn—— Sở Tề này trông có vẻ vô dục vô cầu, tựa như không thèm để ý đến bất cứ một thứ gì, nhưng đâu ai biết trong lòng hắn liệu có phải đang tồn tại suy nghĩ đại nghịch bất đạo hay không?Lúc mới đầu, theo bản năng mà Đức Chính Đế mới có chút phòng bị với Sở Tề.
Nhưng hai năm trước, sau khi Sở Tề cự tuyệt Vân Thanh công chúa, mỗi lần ông ta nghĩ đến Sở Tề trong lòng bất giác lại cảm thấy khó chịu.Nhưng ông ta vẫn cần Sở Tề...!Những tướng quân cùng tiên hoàng chinh phục giang sơn này đều đã vì bệnh tật mà chết hết, mà hiện nay Đại Tề lại đang ở thời kỳ thiếu thốn những vị tướng quân tài giỏi, nếu không có Sở Tề nói không chừng phía Tây Bắc sẽ liên tiếp bị đánh bại!Sở Tề rất hữu dụng, nhưng đôi lúc Đức Chính Đế vẫn không dám dùng…… Chỉ có điều nếu như Sở Tề có điểm yếu, hắn vẫn luôn không muốn cưới Vân Thanh công chúa bởi vì nhất kiến chung tình với vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia thì……Tất nhiên, hiện tại quan trọng nhất chính là phải nhìn xem Sở Tề và vị Nhị tiểu thư của Tân gia kia thế nào.
Chỉ có thấy người, ông ta mới có thể đưa ra được phán đoán chính xác.Đức Chính Đế vẫy vẫy tay, ra hiệu cho tiểu thái giám tới đây mật báo lui xuống, còn bản thân ông ta lại nhìn về phía cửa.Đức Chính Đế không cần chờ lâu, Sở Tề và Chúc Cẩm đều đã tới rồi.Sở Tề thường xuyên vào cung, vậy nên đối mặt với tình hình trong cung hắn hiểu rõ vô cùng.
Suốt dọc đường, hắn luôn thì thầm to nhỏ với Chúc Cẩm, mà Chúc Cẩm cũng nghe rất nghiêm túc, có đôi lúc còn mỉm cười cảm ơn Sở Tề.Trương công công ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này không nhịn được mà có chút ê răng.Thật không ngờ rằng, cái tên tướng quân mặt lạnh như Sở Tề vậy mà cũng sẽ cùng người ta liếc mắt đưa tình……“Thần tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!” Sở Tề cung kính hành lễ với Đức Chính Đế, mà lúc này, Chúc Cẩm cũng đã dựa theo những lời Sở Tề nói mà hành lễ.Tuy rằng Sở Tề nói vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, nhưng trước đây Chúc Cẩm chưa từng vào cung, cũng chưa từng được học qua phải hành lễ thế nào.
Theo lý mà nói động tác sẽ có gì đó không được tự nhiên, nhưng lúc nàng hành lễ lại không có lấy một chút sai sót.Nếu Bình Dương quận chúa ở đây, tất nhiên bà ta sẽ nảy sinh ra cảm giác nghi ngờ, mà Đức Chính Đế thực ra vẫn chưa nghĩ nhiều đến vấn đề này..
Danh Sách Chương: