• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Không nói cái khác, mẹ cả động chút tay chân ở trên chuyện hôn sự của nàng, là có thể làm nàng thống khổ cả đời.

Nhưng mà, chuyện này rốt cuộc vẫn bị phát hiện.

Sau khi nàng bị Bình Dương quận chúa phạt quỳ một ngày thì bị bệnh, thân thể còn chưa có khỏe, lại bị đẩy mạnh vào trong hồ nước, lập tức bị đông chết, sau đó, Chúc Cẩm tới, tiếp thu thân thể của nàng, cũng biết nhiệm vụ của mình, là giúp đỡ Tân Tâm sống sót, thậm chí còn hoàn thành nguyện vọng trước lúc nàng ấy lâm chung.

Nguyện vọng của Tân Tâm, là mang theo mẫu thân rời khỏi Tân gia, lại tìm một người thành thật mà gả.


Nguyện vọng này đúng là giản dị, hoàn thành cũng dễ, chẳng lẽ vì nhiệm vụ trước đó của mình đã thất bại nên phía trên đã đặc biệt chiếu cố?Chúc Cẩm vươn tay đánh một cái lên đầu mình, cái gì cũng đều không nhớ nổi.

Chúc Cẩm tiếp thu một đống lớn ký ức, nhưng thời gian kỳ thật cũng chỉ có vài giây, mà lúc này, người nhảy vào trong hồ tới “Cứu” Chúc Cẩm, đã tới gần Chúc Cẩm.

Đó là một nam nhân lớn lên rất xấu xí, ít nhất cũng có ba bốn mươi tuổi, đều có thể làm cha của Tân Tâm, Tân Hoàng vậy mà tìm một nam nhân như vậy tới hại nàng……“Nhị tiểu thư……” Trần Lão Hắc lộ ra một nụ cười đáng khinh về phía Chúc Cẩm, giang hai cánh tay……Người này tính là thứ gì?! Cũng dám nhìn lão nương đây lộ ra nụ cười ghê tởm như vậy! Chúc Cẩm biết chính mình hẳn phải chạy trốn, cố tình trong lòng lại trào ra một cơn tức giận ……Nàng theo bản năng nhấc chân đá vào mặt của Trần Lão Hắc.


Chính mình là một nữ nhân, ở trong nước cũng không sử dụng được bao nhiêu sức lực, đá ra một chân này, không chỉ không thể làm gì người ta, có khả năng sẽ chậm trễ việc chạy trốn……Chúc Cẩm mới vừa nâng cái chân cứng đờ lên, liền hối hận, nhưng nàng thu chân không kịp, rốt cuộc vẫn đá vào trên mặt Trần Lão Hắc.

Nhưng trên chân của nàng, tựa hồ trào ra một luồng sức mạnh ……Chúc Cẩm sửng sốt, sau đó liền nhìn thấy Trần Lão Hắc bị nàng đạp một chân ngã vào hồ nước, đang múa may tay chân muốn trồi người lên, không chỉ có như thế, người này vừa mới thoát khỏi đế giày của nàng, gương mặt đã bị đá bẹp.

Trần Lão Hắc chảy máu đầy mặt, trong mắt của hắn lộ ra biểu cảm không dám tin tưởng, cái mũi đã nát, ngay cả môi cũng chảy máu.

Lúc này hắn hé miệng, kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết cắt qua không trung, chấn động hoa viên của Tân phủ.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK