RẦM............................................................
- Ui za............trời ơi......đau chết tui
Quân bỗng nhiên từ trên cây rơi xuống một cú rõ đau, nằm dài trên đất. Tại anh ấy nhiều chuyện thôi, muốn xem phim Hàn Quốc đời thực thì tìm chỗ nào đàng hoàn mà coi, phải leo lên cây mới nhìn rõ a~~, té là vừa
- Chồng ơi là chồng, sao dữ vậy, đứng lên coi, có sao hông?
K.Anh vội chạy lại ân cần kéo Quân ngồi dậy từ trên đất, lên giọng oán trách
Quân lồm cồm ngồi dậy, vẻ mặt nhăn nhó
- Chừa chưa, cho bỏ cái tật ham hố _ Ren bước tới chẹp miệng chế giễu
- Im đê
- Ờ thì im, làm ghê dợ _ Ren bĩu môi
- Lại âm thầm luyện xiếc khỉ nửa à? Haizzzz.......niềm đam mê cháy bỏng thiệt _ Hắn vừa ra thở dài thương tiếc
- Đúng ha.......đệ còn giữ hình nè......tác phẩm a~~
Quân liếc hai thằng muốn cháy cả con mắt, tức nghẹn nói không nên lời
- Có gì vui vậy, cho vợ xem với _ Nhi cũng loi nhoi theo
- Thằng mất dạy, tao đáp ứng lời hứa rồi sao mày chưa xóa
- Em chỉ nói là không tiếc lộ thôi, chứ em có nói xóa đâu, anh tưởng bở à? _ Ren đổi giọng điệu nói nhìn Quân
Anh chàng tức xì khói mà không thể phản bác được câu nào
......................................................................
Ở một nơi nào đó...
- Chuyện tao giao cho mày sao rồi?
Tiếng một cô gái vang lên trong bóng tối huyền ảo, liếc đôi mắt màu khói lạnh lẽo nhìn cô gái với mái tóc ngắn đen huyền bên cạnh
Lissa uống một vang khẽ nhết mép cười tà mị
- Mày muốn tao trả lời thế nào?
- Đơn nhiên không phải hai từ 'thất bại'
- Như ý mày muốn, tiến triển rất tốt
- Tao biết có thể tin tưởng mày mà!
- Vậy mới là bạn thân của mày.
- Elly mày không còn hạnh phúc bao lâu nữa đâu!!!
2 cô gái nở nụ cười quỉ dị thoát ẩn thoát hiện trong màn đêm u tối
......................................................................
- Xong rồi.....ta thật giỏi quá đi
K.Anh vương vai cười tự đắc, nhìn mảnh vườn vừa được trang trí tỉ mỉ đẹp đẽ đầy màu sắc
Bốp......
- Im đi má có phần của tụi con nữa.
Nhi thẳng tay vỗ đầu K.Anh một phát chới với, làm cô nàng ôm đầu mếu máo, đôi mắt rưng rưng ứa lệ nhìn Quân
- Chồng~~nó đánh vợ kìa!
- Nó nói đúng mà!
K.Anh phồng má trợn tròn mắt, dậm vào chân Quân một phát rõ đau, anh chàng ôm chân la oai oái, làm cả bọn phá lên cười đến đau bụng- Thôi xong việc rồi.....ta đi shopping đây! _ San San tươi cười hớn hở kéo tay Devlin thẳng tiếng vào gara
- Khoan khoan, đợi tụi em với _ Nhi gọi với theo kéo tay Ren đi luôn
K.Anh cũng đuổi theo một tay kéo Quân đang ôm chân đau đớn, tay còn lại kéo theo Xảo Nhi làm nhỏ chới với chưa hiểu ra vấn đề gì
Trong 30 giây ngắn ngủi ở sân còn lại Nó và Hắn. Nó vẫn bình thản đứng đó nhìn tụi kia đang đi xa dần, Hắn nhìn theo giật giật khóe miệng “Mấy người này nói là đi liền à???”
- Sao đây.....đi hết rồi?
- Đi theo thôi.....phiền thật.
..................................
Trung tâm thương mại N&D...
- E.....hèm...hỡi các tình yêu nhỏ của chúng ta......hôm nay chúng ta cứ mua sắm thoải mái, vì đây là tập đoàn chi nhánh công ty của Tiểu Di.......cho nên chúng ta cứ tha hồ mà lựa không hề tốn một xu...........CÁC TÌNH YÊU NGHE RÕ KHÔNG???_ K.Anh đứng trước cả bọn trịnh trọng tuyên bố
- Rõ rồi _ đồng thanh
Xảo Nhi giật giật khóe miệng, lần đầu tiên đi mua sắm cả bọn nên có chút không thể thích nghi, trung tâm thì rộng khủng khiếp, những món đồ trưng bày bắt mắt nhưng bảng giá khi nhìn vào lại tái mặt bỏ ra, vậy mà chị K.Anh lại nói là tha hồ chọn lựa mà không tốn một xu. Xảo Nhi đưa mắt nhìn Nó, cô vẫn thản nhiên như không có ý kiến gì về quyết định của cả bọn
Xảo Nhi trong lòng cảm thán, trung tâm này là của chị Di a~~, là người mà hôm nay chính thức nhận nuôi cô, cô sắp có người chị như vậy có phải là quá may mắn không?
- Ai đi đâu thì đi nhá.......30 phút sau gặp ở tầng 4, tầng thời trang đấy nhá!!! _ Ren
- OK.......Let's go _ đồng thanh
Nói xong cả bọn chia cặp ra đi toán loạn, chỉ còn lại Hắn, Nó cùng Xảo Nhi đứng đó không còn lời nào để nói với cái bọn ham chơi này, kể cả người anh họ Nó 'Devlin' không thích đi mua sắm mà cũng bị kéo đi luôn
- Lên tầng 4 thôi
Nó xoay lưng định đi, bỗng cánh tay liền bị ai đó nắm kéo lại. Cô nhíu mày, liếc ánh mắt lạnh lùng nhìn người đang nắm tay cô không chịu buông
- Gì?
- Đi chơi _ Hắn đưa ánh mắt giảo hoạt nhìn Nó
- Không đi
- Đi mờ~........*bật chế độ nài nỉ*
- Không
- Đi, đi......hứa ngoan, nghe lời Di mà~......*chế độ cún con*
Nó nhìn nét mặt thay đổi của Hắn muốn phì cười, nhưng vẫn giữ nét mặt lạnh lùng thái độ kiên quyết
- Không
- Di à~.......*chế độ mắt long lanh ngấn lệ*
Nó vỗ trán, lắc đầu cười khổ, sao Hắn lại luôn dùng chiêu này đối phó với cô chứ??? Lần đầu tiên cô rung động chỉ vì cái vẻ mặt này, nhìn là muốn nhéo cho một phát Xảo Nhi đứng cạnh cũng muốn phì cười, trẻ con quá a~~~lần đầu tiên cô thấy vẻ mặt này của Hắn, cũng may anh lại áp dụng với Nó, chứ người con gái khác là phải hét ầm lên vì vẻ đáng yêu, mà hình như chị Di băng giá của cô cũng gần bị khuất phục rồi
- Di ơi....đi đi mà Di.....Di à....Di Di ơi~...
- Được rồi.....
1-0 nghiêng về anh Huy nhà ta
Hắn đắc thắng, cười toe toét
- Đi đâu??? _ Nó
- Hừm.....đi thôi......vòng vòng chơi _ Hắn nắm tay Nó kéo đi
- Còn Xảo Nhi?
Nó nhìn lại Xảo Nhi vẫn còn đứng đó
- Em đi chung đi?
Câu nói của Nó vừa dứt Hắn liền nhíu mày. Anh muốn đi chơi riêng với Nó a~~~tự nhiên quên luôn Xảo Nhi, anh thầm trách cái bọn kia.....sao không kéo Xảo Nhi đi luôn chứ, đúng là phá hoại hạnh phúc của người khác mà (Au: Sao anh vô lí thế? ; Hắn: Ta là công lí nên ta không có vô lí đâu ; Au: ~T_T~ ~T_T~)
Hắn đưa mắt nhìn Xảo Nhi như muốn nói “Xin em, từ chối cô ấy giúp anh đi”
Xảo Nhi nhìn Hắn như hiểu ra ý của anh, khẽ cười khổ. Cô biết chứ, cô đi theo chắc chắn sẽ là 'Kì đà cản mũi' là cái chắc, cô đâu có ngốc đến thế
- Không đâu chị, em sẽ lên tầng đợi mấy anh chị
Nó trong lòng nghĩ vậy cũng được, dù gì Xảo Nhi cũng lần đầu tiên vào đây đi lung tung chắc sẽ lạc. Nó lấy trong ví ra chiếc thẻ Vip vàng đưa cho Xảo Nhi
- Em lên tầng 4 gặp quản lí.....rồi đưa thẻ này cho họ nói rằng chị sẽ bao hết tầng này không nên tiếp khách hàng nào nữa.......được chứ?
- À.........dạ
Xảo Nhi lật lật nhìn chiếc thẻ, không ngờ thứ nhỏ gọn như vầy lại công dụng lớn đến vậy
Khi Xảo Nhi vừa nhận được chiếc thẻ trong tay, Hắn liền nắm tay Nó kéo đi một mạch
..........................................
Hắn nắm tay Nó kéo đi chỗ này đến chỗ khác, ai đi ngang cũng phải ngước nhìn họ trầm trồ xen lẫn ghen tỵ.
Hai người không khác gì 'Tiên đồng ngọc nữ' ngoài nhan sắc không ai sánh bằng, thì đối với mọi người xung quanh nhìn hai người đi cạnh nhau chỉ có thể đánh giá rằng 'Họ thật sự rất đẹp đôi'
Hắn kéo Nó đến quầy trang sức,hai người cùng nhau lượn quanh một dòng lớn nhìn hết món này tới món khác.
Lúc hai người chuẩn bị đi thì đột nhiên Nó dừng lại, nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền đang được trưng bày. Sợi dây chuyền nhìn khá đơn sơ nhưng lại không kém phần bắt mắt, mặt dây được làm bằng lưu ly trong suốt hình giọt lệ, bên trong có một đóa hoa bỉ ngạn đỏ rực tinh xảo
Nó nhìn một lát rồi cũng xoay lưng bỏ đi. Hắn nhận ra được ánh mắt cô nhìn sợi dây chuyền đó, nhưng trong ánh mắt của cô anh không thể nhìn ra được, cô đang nghĩ gì hay dù là lộ một chút vẻ yêu thích......................
Nó đi một lúc lâu thì lại không nghe thấy tiếng lanh chanh của người nào đó, xoay lại nhìn thì không thấy Hắn đâu. Trong lòng hơi khó chịu liếc mắt tìm xung quanh..
Bỗng cô có cảm giác trên cổ mình được thứ gì đó đeo vào, lành lạnh định xoay ra sau xem thử thì một giọng nói ấm áp truyền đến..
- Khoan xoay lại....một chút thôi............xong rồi
Nó lập tức xoay ra sau, đập vào mắt là khuôn mặt phóng đại của Hắn
Thình......thịch......
Tim Nó lệnh đi một nhịp đập loạn xạ trong lòng ngực
Quá gần thực sự quá gần, ước chừng khoảng 5 cm môi hai người có thể chạm vài nhau bất cứ lúc nào. Mặt hai người đỏ ửng lên, đồng loạt liếc mắt xoay sang chỗ khác
- A.....anh vừa đi đâu vậy? _ Nó ấp úng hỏi
- À......ừm.......tôi.......tôi đi mua sợi dây chuyền..........tôi nghĩ cô sẽ thích!!! _ Hắn khuôn mặt đỏ lự lấp bấp trả lời
Nó nhìn lại sợi dây chuyền trên ngực.......đây không phải sợi dây lúc nãy cô nhìn sao??? Sợi dây chuyền có mặt bằng lưu ly trong suốt có đóa hoa bỉ ngạn, là Hắn mua dành cho cô sao?
Nó khẽ mĩm cười dịu dàng, nhưng người nào đó lại không có phúc phần nhìn thấy được. Cô xoay lại nhìn Hắn
- Anh có biết ý nghĩa của hoa bỉ ngạn chứ???
Hắn ngẩn người. Nó có ý nghĩa gì chứ? Anh hoàn toàn không biết, anh cứ nghĩ rằng Nó thích thôi, anh cũng đâu nghĩ nhiều như vậy...
- Tôi không biết, nhưng tôi thấy nó đẹp và tôi nghĩ cô sẽ thích!!!
- Cảm ơn! tôi thật sự rất thích.
Nó lại mĩm cười. Hoa bỉ ngạn có nghĩa là phân ly, đau khổ, không may mắn là vẻ đẹp của cái chết, nhưng nó cũng có nghĩa là hồi ức đau thương. Thật sự rất hợp với tình trang cô hiện giờ
- Đi thôi tụi kia chắc cũng đến tầng 4 rồi!!!
Nó xoay lưng bỏ đi, Hắn thơ thẫn một lúc rồi cũng đi theo
- Tiểu Di ới ời ơi.....
K.Anh bỗng từ đâu xuất hiện phóng tới choàng tay lên cổ Nó làm cô một phát chới với
- Chuyện gì? _ Nó nhíu mày
- Đi chung nga~~~lãng mạn quá trời!!! _ Nhi cùng Ren cũng vừa đi tới
- Tỷ hà........cho đệ một ý nguyện được hông??? _ Ren tự nhiên lên giọng nài nỉ
- Gì???
- Hehe......đệ muốn chiếc khuyên tai mới á..........tỷ thiết kế chiếc khác cho đệ nha?~~~
- Sao không mua?
- Đệ quen xài đồ tỷ thiết kế rồi, vừa đẹp, không cầu kì lại còn phong cách nữa..............nha nha tỷ xin thiệt mà........thiết kế cho đệ cái khác đi???
- Được rồi
- Hehe.......yêu tỷ
- E hèm........yêu ai vậy nhở? _ Nhi hắng giọng nhắc nhở (Chỉ ghen rùi!!!)
- Ahihi......đơn nhiên yêu vợ rồi!!!
Khụ.......khụ..........khụ.....
Cả bọn đồng loạt ho khan
- Các thanh niên xin bớt tình cảm lại!!! _ K.Anh
- Lên lầu thôi, chị San San với anh Devlin đâu? _ Nó
- Chắc hai người đó lên trước rồi _ Quân
- Vậy đi thôi!!!
Cả bọn cùng nhau đi lên tầng bốn, vừa lên đến tầng liền gặp San San cùng Devlin đứng ở một góc tường nhíu mày nhăn nhó nhìn vào trong
- “Con b**ch này mày ăn cắp cái này ở đâu, đến đây mà còn lẻo mép? Bảo vệ đâu đưa nó đến đồn cảnh sát”
_________________End chap______________
Sorry cho sự chậm trễ của Au nhé!!! Do Au bận quá thui, sau này Au sẽ ra chap thường xuyên hơn....
Gomenasai....
Yêu cầu của bạn nhoa!!!