• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Bánh Tai Heo



Sau ngày kết hôn, Diêm Tử Ký liền đưa Tư Dao rời khỏi thành phố A, chạy về nhà ở thủ đô. Kỳ nghỉ của anh có hạn, cần phải nhanh chóng giải quyết cho xong mọi việc, mà việc quan trọng nhất chính là đưa Tư Dao về ra mắt.



Khi Diêm Tử Ký và Tư Dao đến thủ đô, người tới đón chính là Diêm Kiều Quân, nhìn thấy Diêm Kiều Quân, Tư Dao cảm thấy thật ngoài ý muốn, nhờ Diêm Tử Ký giới thiệu, biết anh ta là chú em bên chồng, Tư Dao cảm giác bàn tay có chút ngứa.



"Anh, anh phải lo liệu cho tốt đi a." Diêm Kiều Quân nhìn Diêm Tử Ký, vui sướng khi người gặp họa nói. "Nhà chúng ta hiện tại như đầm rồng hang hổ, khó toàn thân mà lui lắm."



"Cô với chú hai đều về nhà à?" Diêm Tử Ký suy đoán hỏi.



"Đâu chỉ là cô với chú hai, đầy đủ anh chị em bên họ hàng luôn, đang làm ầm ĩ ở nhà như mở tiệc liên hoan Tết Âm Lịch liên vậy." Diêm Kiều Quân nhìn Tư Dao một cái qua kính chiếu hậu, rồi xoay đầu lại làm mặt quỷ với Diêm Tử Ký "Liễu Tuyết Nhân cũng ở đó."



Diêm Tử Ký trừng mắt đá chân Diêm Kiều Quân, trầm mặt quát lớn "Câm miệng, lo lái xe đi!"



Tư Dao đang vùi đầu chơi trò chơi ghép hình, nghe Diêm Kiều Quân nói, chợt nhớ lại lúc rời khỏi quân doanh Lôi Tình có nhắc nhở cô, cô ấy cũng nói phải đề phòng Liễu Tuyết Nhân, cảm giác người sắp gặp không có ý tốt a.



Tư Dao tay lia lia chơi trò chơi ghép hình âm thầm cân nhắc, trong đầu yên lặng đem cái tên ' Liễu Tuyết Nhân ' cho vào danh sách đen.



Tư Dao trầm mặc làm Diêm Tử Ký nhíu mày, lặng lẽ nắm lấy tay cô an ủi "Đừng sợ, có anh ở đây sẽ không có việc gì."



"Em nào có sợ hãi." Tư Dao trợn tròn mắt xanh nghi hoặc nhìn Diêm Tử Ký. "Ai dám khi dễ em, em liền chích điện bọn họ."



Diêm Kiều Quân bị chọc cười, Diêm Tử Ký lại biết cô là đang nói thật, nhanh chóng ngăn cản "Không cho em làm vậy."



Tư Dao bị phê bình cảm giác thực ủy khuất, phồng quai hàm lên trầm mặc kháng nghị. Diêm Tử Ký xoa mi tâm đầu hàng "Không được phép cố ý khi dễ người khác."



Nghe hiểu ý trên mặt chữ của Diêm Tử Ký nói, Tư Dao lại lộ ra tươi cười "Nếu bị khi dễ trước, em sẽ giáo huấn bọn họ cực kỳ nhẹ nhàng."



Nhà của Diêm Tử Ký là một toà nhà hơi hướng cổ xưa, xác nhận danh tính với cảnh vệ xong thì tiến vào nội viện, đình viện rộng lớn trồng đầy cây cối, nhìn sắc xanh dạt dào xung quanh khiến tâm trạng cảm thấy thực thoải mái.



Tư Dao nhớ rõ lão Diêm từng nói qua với cô, mẹ của anh mất sớm, lão cha một mình nuôi nấng anh chị em bọn họ, không có tái hôn. Lão cha của Diêm Tử Ký từng là đại tướng trong quân đoàn, là một lãnh đạo rất uy nghiêm.



Diêm Tử Ký nắm tay Tư Dao vào nhà, tuy đã được Diêm Kiều Quân nhắc nhở trước, nhưng khi nhìn đến căn phòng tụ tập đầy thân thích, Diêm Tử Ký vẫn có chút kinh ngạc.



Diêm Tử Ký chỉnh lại biểu tình, đôi mắt nhìn quét vào trong phòng, cuối cùng dừng ở trên người Diêm lão cha, trực tiếp đưa Tư Dao qua đó "Cha, đây là vợ con, Tư Dao."



Diêm lão cha đôi mắt nhìn cũng chưa nhìn Diêm Tử Ký, trực tiếp khoá trụ Tư Dao, ánh mắt sắt bén mang theo sự nghiền ngẫm, Tư Dao thản nhiên đối mặt. Diêm lão cha tuy nghiêm túc lại không mang theo ác ý, Tư Dao cũng không để ý.



"Gì mà vợ a." Cô bên ngoại cười đứng dậy đánh vỡ xấu hổ. "Cũng chưa kết hôn mà, đừng gọi bậy."



"Cháu đã cùng A Dao kết hôn." Diêm Tử Ký nắm tay Tư Dao để lộ ra chiếc nhẫn, sau đó lấy ra giấy hôn thú đưa cho Diêm lão cha. "Đây là giấy hôn thú của con và A Dao."



Cô bên ngoại trợn tròn mắt, chú hai nhà họ Diêm cầm tách trà nửa ngày, đôi mắt trộm quan sát biểu tình của Diêm lão cha "Thật là hồ nháo, kết hôn là việc trọng đại như vậy, chưa cùng người trong nhà thương lượng mà nói kết hôn liền kết hôn sao?"



"Hôn nhân của cháu, cháu có thể làm chủ." Diêm Tử Ký mặt vốn đã đen, bây giờ ương cạnh cứng rắn nhìn lại càng giống Diêm Vương sống.



Diêm lão cha im lặng bưng trà uống, thoạt nhìn cao thâm khó lường. "Cô nhóc không có lời gì muốn nói với tôi sao?" Diêm lão cha nhìn Tư Dao hỏi.



Tư Dao ngơ ngác nhìn Diêm lão cha, không giấu giếm trực tiếp thẳng thắn nói "Nguyên Huy bảo cháu đừng nói chuyện."



Nghĩ tới lời Tào Nguyên Huy dặn dò, phải theo sát Diêm Tử Ký, nghe anh nói nhìn anh làm, đừng tùy tiện chen vào nói chuyện, Tư Dao vô cùng ' hiểu chuyện ' chấp hành.



Diêm lão cha nhìn về phía Diêm Tử Ký, Diêm Tử Ký khẽ nhíu mày "Là quân nhân xuất ngũ từ đội đặc chiến Liệp Báo, hiện đi theo A Dao làm trợ lý." Diêm Tử Ký đáp xong, nhân tiện nói với Tư Dao "Đây là nhà anh, đừng câu nệ."



"Dao đại nhân, tôi siêu thích cô luôn đó." Bị chú hai đẩy lên, cô em họ Diêm Thi Thi liền ôm chầm Tư Dao.



Tư Dao mặt ngẩn ra nhìn Diêm Thi Thi, Diêm Thi Thi kích động vỗ ngực tự giới thiệu "Tôi là Diêm Thi Thi, em họ của Diêm Tử Ký, cũng là fan cuồng của Dao đại nhân a."



"Anh họ à, trong nhà năm nào cũng lo lắng cho hôn sự của anh, cha em còn suy đoán anh là cong đấy." Biểu đệ Đường Minh vui cười trêu ghẹo. "Không nghĩ tới anh lại đùng phát kết hôn."



"Đường Minh, chú ý cách dùng từ của em đi." Diêm Tử Ký mặt lạnh lùng răn dạy.



Đường Minh nhấc tay xin tha "Em sai rồi, không phải đùng phát kết hôn, mà là kết hôn nghiêm túc."



"Cha, trước tiên ngồi xuống ăn cơm đã, có việc gì đợi ăn xong lại nói." Diêm Linh ra mặt khống chế cục diện.



"Ừ." Diêm cha trầm mặt đáp ứng.



Diêm Tử Ký theo sát Tư Dao, Tư Dao đi WC anh cũng đi theo phòng thủ, canh phòng nghiêm ngặt ngăn các loại ám chiêu từ cô dì chú bác, tránh cho Tư Dao đơn thương độc mã rồi bị khi dễ.



Đi cùng Tư Dao từ WC ra, Diêm Tử Ký bị Liễu Tuyết Nhân chắn trước mặt. Mày như lá liễu, tóc đen dài thướt tha, mặt trứng ngỗng, môi đỏ thắm, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Diêm Tử Ký.



"Anh Tử Ký." Liễu Tuyết Nhân giọng mềm như nhung nhẹ kêu, thoạt nhìn nhu nhược đáng thương. "Chúng ta có thể tâm sự không?"



"Liễu Tuyết Nhân, tôi hiện tại đã kết hôn với A Dao, tôi không muốn bị cô ấy hiểu lầm." Diêm Tử Ký ôm vai Tư Dao nói. "Có việc gì cứ nói thẳng ở đây đi."



"Anh Tử Ký." Liễu Tuyết Nhân cắn môi nước mắt rơi lã chã.



Tư Dao yên lặng rùng mình xoa xoa cánh tay, nhớ tới mấy nữ phụ ác độc trên TV, hình như đều là loại đức hạnh như thế này. "Nếu như em tới gần cô ấy, cô ấy sẽ cố ý té ngã sau đó sinh non sao?" Tư Dao hỏi Diêm Tử Ký.



Diêm Tử Ký mím môi nén cười, gõ đầu Tư Dao nói "Đừng nói bậy bạ thế."



"Anh họ, Dao đại nhân, vào ăn cơm thôi." Diêm Thi Thi ồn ào kêu gọi.



Diêm Tử Ký dẫn Tư Dao rời đi, Liễu Tuyết Nhân nháy mắt thu hồi nước mắt, trừng mắt nhìn Tư Dao, bình phục cảm xúc một lần nữa thay đổi bộ dáng ưu nhã.



Chỗ ngồi trên bàn ăn của Tư Dao và Diêm Tử Ký cố tình bị tách ra, không khí đều lộ ra mùi âm mưu. Cô bên họ ngoại đắc ý chờ đợi thắng lợi, nhưng nào biết Diêm Tử Ký căn bản không theo lẽ thường sẽ chấp nhận an bài.



Diêm Tử Ký đứng sau lưng Diêm Kiều Quân, mặt đen lộ ra tia áp bức "Đổi vị trí."



Diêm Kiều Quân sợ hãi gật đầu như băm tỏi, làm lơ uy hiếp của bà cô, quyết đoán chạy trốn. Diêm Tử Ký ngồi vào cạnh Tư Dao, cầm chén lấy đồ ăn đưa cho Tư Dao "Ăn nhiều đùi gà chút."



Tư Dao cắn đùi gà nhìn tôm trong đĩa thịt kho tàu, Diêm Tử Ký trong mắt lộ ý cười, gắp tôm vào trong chén "Để anh lột cho em ăn."



Tư Dao cầm đùi gà đút cho Diêm Tử Ký, mắt xanh thanh thuần tràn đầy ỷ lại đối với Diêm Tử Ký "Sáng sớm còn chưa ăn no, để em đút cho anh ăn."



Diêm Tử Ký liếc nhìn bàn cơm, yêu chiều há mồm ăn đồ ăn Tư Dao đút. Chú hai nhìn bà cô, bà cô nhìn Diêm lão cha, Diêm lão cha im lặng ăn canh, mắt không thấy tâm không phiền.



Cảm giác bầu không khí có chút xấu hổ, Đường Minh đá chân Diêm Thi Thi dưới bàn, Diêm Thi Thi miễn cưỡng cười nói "Chúng ta xem TV đi, con muốn xem TV."



Diêm Thi Thi tìm được điều khiển từ xa mở TV, ai ngờ trên TV lại đang chiếu cảnh Tư Dao đánh Lôi Tình tơi bời. Tư Dao tay đầy máu chỉ vào Lôi Tình, biểu tình tối tăm khủng bố uy hiếp ' Khônp ai được khi dễ tôi '!



Tư Dao khóe miệng rướm máu khí thế bá đạo, giống như dã thú bị chọc giận. Lôi Tình suy yếu nằm trên mặt đất, cả người loang lổ đầy vết thương vết máu. Tập phát sóng chương trình《 Theo chân Thần tượng 》ở quân đội liền kết thúc tại đây.



Diêm Thi Thi nhắm mắt muốn vả mặt chính mình, Đường Minh gặm sườn heo chua ngọt xem đến nghẹn họng nhìn trân trối "Thật cường hãn."



"Cô ấy nói thích anh đấy." Tư Dao nhớ tới Lôi Tình liền nhìn Diêm Tử Ký nói.



"Em là bởi vì ghen nên mới đánh cô ấy hả?" Diêm Tử Ký ngoài ý muốn, dở khóc dở cười nhìn sự việc diễn biến không như mong đợi.



"Nếu trước đó em mà biết cô ấy thích anh, thì hiện tại cô ấy đang ở trong bệnh viện rồi." Tư Dao trả lời hợp tình hợp lý. "Em sẽ đánh cô ấy hơn cả bầm dập."



"Hiện tại là xã hội pháp trị, nếu làm trái với pháp luật sẽ phải chịu trừng phạt." Liễu Tuyết Nhân trào phúng nhìn Tư Dao.



Tư Dao nhếch miệng lộ ra âm thanh thâm trầm, rầm rì rầm rì như đang mắng chửi. Trên bàn cơm mọi người đều nhìn nhau không hiểu, Tư Dao tới bên tai Diêm Tử Ký nói nhỏ " Đây là ngôn ngữ của tinh cầu Lansonor, một loại ngôn ngữ cao cấp."



Diêm Tử Ký khóe miệng run rẩy, không cần giải thích anh cũng có thể đoán ra, khẳng định là cô vừa mắng chửi thô tục.



"Dao đại nhân rất lợi hại đó." Diêm Thi Thi bảo bọc thần tượng giận dỗi Liễu Tuyết Nhân. "Dao đại thân tinh thông bắn súng cùng phương pháp chiến đấu không sợ gì cả, chỉ số thông minh thuộc hàng khủng, đã gặp qua là không quên được, rất xứng đôi với anh họ."



"Nghe Thi Thi nói, Tư Dao là minh tinh giới giải trí hả?" Bà cô giúp Liễu Tuyết Nhân giải vây.



"Đừng khinh thường minh tinh giới giải trí." Diêm Thi Thi cả giận nói. "Vụ việc khu thương mại Quảng Hoa bị khủng bố tập kích, nếu không có Dao đại nhân, nơi đó đã sớm bị san bằng thành bình địa rồi."



"Cái đứa nhỏ này!" Bà cô trừng mắt khiển trách. "Cô chỉ tuỳ tiện hỏi một chút thôi, cháu sao cứ sốt ruột lên thế."



"Đừng nói nữa, ăn cơm cũng không yên." Chú hai lên tiếng chấm dứt cuộc tranh chấp.



Diêm lão cha trầm mặc uống xong canh, lau miệng nhìn Diêm Tử Ký hỏi "Kỳ nghỉ ở quân doanh còn mấy ngày?"



"Ba ngày." Diêm Tử Ký đặt chén đũa xuống trả lời.



"Phòng ngủ của con đều dọn dẹp sạch sẽ rồi, khoan hẵng về thành phố A, ở nhà hai ngày đi."



"Vâng."



Bà cô nhìn Diêm lão cha cùng Diêm Tử Ký, xen vào nói "Cô sẽ đi chuẩn bị phòng cho khách."



"Không cần." Diêm Tử Ký tiếp tục giúp Tư Dao bóc tôm, đầu cũng không ngẩng lên nói "A Dao và cháu ngủ cùng phòng." Anh nếu đã cùng Tư Dao kết hôn, dù vẫn chưa xảy ra chuyện gì, nhưng ngủ cùng phòng chính là chuyện đương nhiên.



"Chuyện này không thích hợp lắm." Chú hai do dự nhìn Diêm lão cha.



"Cháu cùng Tư Dao là vợ chồng, vợ chồng cùng chung chăn gối có vấn đề gì sao?" Diêm Tử Ký là loại người mềm cứng đều không ăn.



Diêm Kiều Quân xấu hổ cười cứu cánh "Nên ngủ chung chứ, vợ chồng mới vừa kết hôn mà chia phòng, nghe không hay cũng không may mắn đúng không nào?"



Diêm lão cha vẫn giả câm vờ điếc ăn cơm, Diêm Linh trừng mắt giáo huấn Diêm Kiều Quân "Câm miệng, ăn cơm của em đi!"



Kết thúc buổi cơm trưa đầy ngượng ngùng, Diêm Tử Ký mang theo Tư Dao lên phòng ngủ trên lầu hai. Phòng ngủ sạch sẽ ngăn nắp, trừ đồ dùng tất yếu thì không có chút đồ dư thừa nào, giá sách cạnh cửa sổ đều là sách về quân sự, còn có rất nhiều mô hình vũ khí.



Tư Dao vuốt mô hình xe tăng được lắp ráp từ viên đạn, cảm giác rất mới lạ. Diêm Tử Ký lấy khăn trải giường mới phủ lên, xoay người hỏi Tư Dao "Em muốn nằm nghỉ ngơi không?"



Không chờ Tư Dao trả lời, bên ngoài phòng ngủ truyền tới tiếng đập cửa của Diêm Linh "Tử Ký, ra đây với chị."



Diêm Tử Ký đem gối nằm để xuống, dặn dò Tư Dao nói "Em ngủ một lát, anh sẽ thực mau trở về."



"Vâng." Tư Dao ngoan ngoãn gật đầu.



Diêm Tử Ký xoay người mở cửa đi theo Diêm Linh, Tư Dao quỳ gối trên giường nhảy nhảy, vừa định chui vào trong ổ chăn ngủ, liền nghe được ngoài cửa sổ truyền đến tiếng lộc cộc.



Tư Dao nghi hoặc đứng lên đi tới gần, sau đó liền nhìn thấy thuộc hạ Diêm Thi Thi cùng với Đường Minh, hai người trong tay cầm một đống quả hạch hướng cửa sổ phòng cô ném lia lịa.



Thấy Tư Dao mở cửa sổ, Diêm Thi Thi thả quả hạch xuống vẫy tay "Dao đại nhân, xuống đây chơi với tại hạ đi."



"Chị dâu họ, xuống đây chơi a." Đường Minh huýt sáo vui cười.



Tư Dao xoay người nhìn cửa phòng đang đóng chặt, nghĩ lại Diêm Tử Ký không ở đây, cô cũng không muốn ngủ, liền dứt khoát nhảy lên cửa sổ, nhanh nhẹn xoay người hướng dưới lầu phóng xuống.



"Ai ai, chị dâu họ, đây là lầu hai đó aaaaaa!!" Đường Minh bị dọa hú hồn hết cười nổi.



Diêm Kiểu Quân tình cờ đi ngang qua nhìn thấy cảnh này liền trực tiếp sặc nước, chạy như tên bắn về phía Tư Dao.



"Chị dâu aaa! Sao lại nghĩ quẩn như vậy chứ ~~~"



———————




# Đôi lời:




Lại cười mệt với đám em của lão Diêm =))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK