Tuyết rơi khắp cả ngày, trời rét căm rét buốt, Tư Dao và Tào Nguyên Huy lên đường đi đến căn cứ, cả hai bọc áo lông vũ mà vẫn bị đông lạnh đến run run. Đến căn cứ Liệp Báo trong núi, Tư Dao dẫm lên lớp tuyết dày, đi như người mất hồn.
Tào Nguyên Huy nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Tư Dao, lại tính lấy thêm quần áo từ balo ra đưa cho cô, Tư Dao chạy né sang chỗ khác "Em không mặc được nữa đâu."
"Lạnh đến môi cũng tím tái rồi kìa." Tào Nguyên Huy nhíu mi, không đồng ý Tư Dao từ chối bèn khiển trách.
"Ban đầu là hai bộ áo bông, giờ đến bốn bộ rồi, mặc nữa em sẽ biến thành quả cầu mất." Tư Dao xoa khuôn mặt bị đông cứng, không muốn mang thêm quần áo. "Chúng ta phải nhanh lên, chắc Tử Ký chờ đến sốt ruột rồi."
Tư Dao hự hự đi trên đường núi gập ghềnh, Tào Nguyên Huy thấy cô bướng bỉnh không nghe lời, chỉ có thể thở dài đeo balo theo sát phía sau.
Đi được cũng gần 4 km, liền gặp được lính trinh sát bên đường, lính trinh sát nhận ra hai người Tào Nguyên Huy và Tư Dao, nhanh chóng chạy ra khỏi chỗ ẩn nấp hỗ trợ cầm hành lý. "Anh Tào, tuyết còn chưa đình ngừng nữa, sao hôm nay lại đến đây rồi."
"Cùng Tư Dao tới thăm Diêm đội." Tào Nguyên Huy chỉ Tư Dao đứng bên cạnh giải thích.
Lính trinh sát nhìn nhau, thu lại vui cười, đứng thẳng bày ra bộ dáng đứng đắn "Chào chị dâu."
Tư Dao thở ra sương mù, đứng yên nhìn về phía xa "Tử Ký tới rồi."
Tào Nguyên Huy xoay người nhìn lại, xuyên thấu qua lớp sương mù dày đặc, lờ mờ thấy một chiếc xe việt dã đang chạy tới. Nhóm lính trinh sát dựng ngón cái lên mặt nghiêm túc nhìn Tư Dao "Chị dâu tinh mắt thật."
Diêm Tử Ký dừng xe, Tư Dao vui sướng chạy tới, giống như thú con ôm lấy Diêm Tử Ký, đem tay bỏ vào trong vạt áo anh. "Tử Ký, anh tới đón em à."
Không ngăn được Tư Dao làm nũng, Diêm Tử Ký ôm lấy người trong lòng trách mắng "Sao tay em lạnh như vậy, không biết chú ý giữ ấm sao?"
"Em đã rất nhiều áo bông rồi, không còn mặc nổi nữq đâu." Tư Dao vạch cổ áo cho Diêm Tử Ký xem, cảm giác được hơi ấm của Diêm Tử Ký, tức khắc tươi cười thỏa mãn.
Để Tư Dao ôm anh sưởi ấm, Diêm Tử Ký nhìn Tào Nguyên Huy, Tào Nguyên Huy nghiêm nghị đứng thẳng cúi chào "Diêm đội."
Nhóm lính trinh sát cũng lần lượt cúi chào "Chào Diêm đội!"
Diêm Tử Ký mang Tư Dao lên xe, mắt nhìn Tào Nguyên Huy, Tào Nguyên Huy hiểu ý, đem hành lý bỏ vào thùng xe, sau đó nhanh nhẹn nhảy lên ghế.
Xe việt dã lăn bánh trở về căn cứ, Diêm Tử Ký cởi áo khoác ra phủ cho Tư Dao, sau đó nắm tay cô thổi thổi "Xin lỗi em, anh phải dự một cuộc họp nên tới chậm."
"Không sao, em và Tào Nguyên Huy có thể đi được mà." Tư Dao vô tư dựa vào người Diêm Tử Ký, thấy cổ tay áo anh có gắn thiết bị điều chỉnh nhiệt độ, chắc chắc anh sẽ không bị đông lạnh mới nhận lấy áo khoác Tử Ký phủ cho.
Diêm Tử Ký nhìn Tư Dao, giọng trầm trầm cười nhạo nói "Nhìn em sung sướng thế, mắt đều sắp kéo ra tới sau đầu rồi."
Tư Dao sờ sờ đầu, mặt đầy nghi hoặc nhìn Diêm Tử Ký "Mắt nào lại kéo ra sau đầu, em có phải động vật biến dị đâu."
Tào Nguyên Huy bật cười thành tiếng, cảm giác được ánh mắt uy hiếp của Diêm Tử Ký, anh nhanh chóng che miệng quay mặt đi, nhưng bả vai không nhịn được vẫn run rẩy.
Diêm Tử Ký khom người cọ vào trán Tư Dao, lời nói tràn đầy bất đắc dĩ "Sống trên đời phải đọc sách nhiều vào, ít đọc quá đến khi cần dùng lại không có."
Tư Dao che lại trán, ngây thơ phía Tào Nguyên Huy "Lời anh ấy nói chính ý gì thế?"
Tào Nguyên Huy nghẹn cười liếc nhìn Diêm Tử Ký, mặt mày nghiêm túc nhìn Tư Dao "Anh ấy đang khen cô."
Tư Dao nheo đôi mắt, thoả mãn dựa vào Diêm Tử Ký cọ cọ "Em biết Tử Ký yêu em nhất mà."
Diêm Tử Ký "......" Vợ anh đúng là ngốc thật, sao ngơ ngác dễ lừa như vậy, nếu như bị tên nào muốn lừa đem bắt đi mất thì làm sao?
Xe việt dã chạy về căn cứ, Diêm Tử Ký phân phó Tào Nguyên Huy đi tìm Quách Hách, mẹ vợ của Quách Hách sinh bệnh, cô phải về quê chăm sóc, nên trong khoảng thời gian này Tào Nguyên Huy sẽ phụ Quách Hách.
An bài xong cho Tào Nguyên Huy, Diêm Tử Ký dẫn Tư Dao đến chung cư bộ đội, phòng theo tiêu chuẩn hai phòng thường một phòng khách, tuy không lớn nhưng rất đơn giản ấm áp.
Đặt hành lý xuống, Diêm Tử Ký bước vào phòng ngủ mở máy sưởi, cái này là anh đặc biệt lắp cho Tư Dao. Anh da dày thịt béo không hề hấn gì, nhưng không thể để vợ mình bị đông lạnh.
Cảm giác căn phòng dần dần ấm áp, Diêm Tử Ký khom lưng ngồi trước mặt Tư Dao, cẩn thận xoa xoa tay cô "Còn lạnh không?"
Nhìn Diêm Tử Ký khẩn trương vì mình, Tư Dao cười rất thỏa mãn "Không lạnh nữa."
Sờ môi Tư Dao bị lạnh đến tím tái, Diêm Tử Ký lấy thiết bị điều tiết nhiệt độ ra đưa cho cô, Tư Dao liền từ chối "Cái này là cho anh dùng, em không cần thiết."
Diêm Tử Ký nhíu mày định bắt ép Tư Dao đeo, Tư Dao liền làm nũng ôm lấy anh "Em đã từng là nửa người nửa máy, không cảm giác được độ ấm hay đau đớn, bây giờ cảm nhận được, em rất thích loại cảm giác này, trước kia chưa từng có."
Nhìn ánh mắt kiên trì của Tư Dao, Diêm Tử Ký bất đắc dĩ xoa loạn đầu cô "Chuyện này em đừng nói khắp nơi, lỡ bị người khác nghe thì làm sao?"
"Em cũng chỉ nói với mỗi anh thôi." Tư Dao ôm Diêm Tử Ký, thân mật cọ cổ anh
"Có đói bụng không, anh nấu cơm cho em ăn." Diêm Tử Ký cười hỏi.
Tư Dao nghiêng đầu suy nghĩ một lát, sau đó liếm môi nói "Em muốn ăn chuối ngào đường."
Diêm Tử Ký nghe vậy bóp mặt Tư Dao "Răng hư hết bây giờ." Tuy miệng nói vậy, nhưng Diêm Tử Ký vẫn đứng dậy đi vào phòng bếp. Tư Dao muốn đi theo thì bị Diêm Tử Ký cản lại "Bên ngoài lạnh lắm, em ở trong phòng ngủ đi, anh làm cơm xong liền bưng vào cho em."
Diêm Tử Ký ra khỏi phòng ngủ bước vào phòng bếp, độ ấm trong phòng dần cao hơn, Tư Dao cởi áo bông nằm lăn lộn trên giường, lấy di động ra lướt web.
Scandal của Tư Dao và Mạc Thanh Thần càng ngày càng nghiêm trọng, hai bên fan cãi nhau không ngừng, nhìn đủ lại mắng nhiếc trên Weibo, Tư Dao dù ngốc cũng nhíu mày khó chịu.
Sau vụ ở quán cà phê, Mạc Thanh Thần cùng Tư Dao cũng chưa ra mặt giải thích, tin tức cứ thế thổi phồng lên, cuối cùng diễn biến thành ' Bạn trai thần bí là thật hay giả? Ngôi sao mới nổi Tư Dao cùng Mạc Thanh Thần hẹn hò ở quán cà phê '.
Tư Dao lười chả muốn quản tin vịt này, Mạc Thanh Thần thì sau một đêm im hơi lặng tiếng, đến rạng sáng liền đăng Weibo nói mong fan đừng làm Tư Dao khó xử, nhưng kiểu bảo vệ ái muội này chẳng những không làm giảm scandal, ngược lại cháy càng lớn, khiến cho fan như nổ tung.
Vỏn vẹn chỉ trong một đêm, Weibo Tư Dao bị anti-fan bao trùm, kêu la Tư Dao không xứng với Mạc Thanh Thần, muốn cô rút khỏi giới giải trí.
Fan Tư Dao rất muốn bảo vệ thần tượng, nhưng anti-fan quá cường đại, bọn họ căn bản chịu đựng không nổi, thậm chí còn bị anti-fan nhục mạ.
Đáy mắt Tư Dao ánh lên màu xanh sẫm, hai tay chậm rãi nắm chặt, nhục mạ cô thì cũng kệ đi, nhưng dám khi dễ nhóm fan thịt nạc của cô, ' Đám anti-fan này, dám làm người ngoài hành tinh nổi giận! '
Mở cửa ra nhìn Diêm Tử Ký đang ở phòng bếp, nhắm chừng thời gian ăn cơm, Tư Dao nghĩ tầm đó cũng đủ rồi. Nhanh lẹ lấy máy tính, tròng mắt thu rồi phóng đăng nhập vào các số liệu, khoác lên vỏ bọc Hắc Thần bắt đầu cuộc tàn sát.
Tư Dao tay gõ bàn phím như bay, trong mắt liên tục hiên lên các số liệu màu xanh, các bình luận mà anti-fan để lại trên Weibo của Tư Dao bị quét sạch, chỉ còn lại bình luận của nhóm thịt nạc đáng yêu.
Sự xuất hiện của Hắc Thần trên internet lại tạo nên sóng to gió lớn, các hacker và cảnh sát đều truy cập vào Weibo của Tư Dao, Tư Dao gặp thần giết thần gặp quỷ giết quỷ, khua đao đại khai sát account.
Số liệu đám anti-fan của Tư Dao toàn thành phố hoặc nói là toàn đất nước bị quét sạch, tất cả máy tính đều bị virus xâm nhập vào.
Tư Dao thả ra một con virus rất đặc biệt, khi bị xâm nhập chỉ có nước đổi máy tính mới chứ không thể nào sửa được, nhưng dù đổi máy tính, thì account đó trên internet cũng đã bị diệt trừ, account đó nếu đăng nhập vào cũng sẽ không hoạt động được nữa.
Tiêu diệt anti-fan, đá bay các hacker vây xem, an ủi nhóm thịt nạc đáng thương, Tư Dao dựng lên một lá cờ đỏ thẫm, vô cùng khí phách để lại một lời nhắn ' Đừng khóc, ai dám mắng mọi người, tôi sẽ chỉnh chết hắn! '
Vừa xong việc, Tư Dao liền ngửi thấy mùi hương ngoài phòng bếp, nhanh chóng tắt máy tính nhảy xuống giường, không quan tâm đến sóng gió máu me mà cô vừa tạo ra trên mạng.
Tư Dao nhìn nồi xương sườn đang ninh trong phòng bếp, liếm môi thèm chảy nước miếng. Nhìn Tư Dao mặc mỗi cái áo bông tiến vào, Diêm Tử Ký huơ cái xẻng mắng "Bên ngoài lạnh như vậy, nhanh về phòng ngủ chờ anh."
Tư Dao né sự tấn công của cái xẻng, làm nũng ôm eo anh từ sau lưng "Làm thế này là ấm ngay."
Bị Tư Dao lý luận làm cho dở khóc dở cười, Diêm Tử Ký kẹp khối chuối đưa đến miệng Tư Dao "Cho em." Tư Dao ngoan ngoãn há mồm, thỏa mãn ăn vào miệng, Diêm Tử Ký vỗ vỗ đầu cô "Ăn xong rồi thì về phòng ngủ đi."
Tư Dao bĩu môi cọ cọ Diêm Tử Ký, không tình nguyện xoay người rời phòng bếp, đang tính vào phòng ngủ thì nghe ngoài cửa có tiếng gõ vang.
Tư Dao nhảy nhót chạy ra mở cửa thì thấy là Tằng Vũ Khả ở đội hai. Diêm Tử Ký tay cầm xẻng ló đầu ra "A Dao, ai tới vậy?"
"Diêm đội, là tôi." Tằng Vũ Khả cợt nhả, chìa cá trong tay cho anh xem. "Đại đội trưởng Lôi kêu tôi đem cho anh hai con cá."
Diêm Tử Ký bỏ nồi xuống đi ra cửa lấy cá, nhìn Tằng Vũ Khả vẫn còn đang mặc đồ huấn luyện nói "Tôi mới vừa làm cơm xong, cậu muốn ăn không?"
"Thôi thôi, lão Tào còn đang chờ tôi đấy." Tằng Vũ Khả cự tuyệt ý tốt, trước khi đi còn liếc nhìn Diêm Tử Ký đang đeo tạp dề, nghẹn cười xoay người chạy xa.
Diêm Tử Ký nhìn con cá vẫn còn đang nhảy nhót, đưa tay vỗ vỗ đầu Tư Dao "Về phòng ngủ đi."
Tư Dao rầm rì chạy về phòng ngủ, Diêm Tử Ký lắc đầu ánh mắt ẩn chứa ý cười, xách cá đi vào phòng bếp tiếp tục nấu cơm.
Tư Dao vào phòng nằm lên giường, lấy di động ra xem tin tức, internet loạn thành một nồi cháo, Phong Thần và Nhạc Cảnh Dư đều gửi tin nhắn cho cô, kêu cô không được bình luận gì trên Weibo cả.
Tư Dao trả lời đồng ý, cô cũng không nghĩ muốn đáp trả cái gì, nếu không phải fan cô bị anti-fan khi dễ, cô cũng chẳng thèm đoái hoài, cô còn đang muốn tận hưởng cuộc sống cùng lão Diêm a. .
Diêm Tử Ký bưng đồ ăn vào phòng ngủ, thấy Tư Dao nằm chơi di động, không để ý thuận miệng hỏi "Em xem gì đó?"
"Tin tức giới giải trí thôi." Tư Dao tắt điện thoại, nhét dưới gối nằm. "Em lại lên hot search rồi, Phong Thần nói thể chất em hình như thuộc dạng hút vận rủi."
"Xảy ra việc gì thế?" Diêm Tử Ký nhíu mày hỏi.
"Em ăn lẩu ở Tinh Thế xong, xuống dưới lầu thì gặp Mạc Thanh Thần, em và anh ta đến quán cà phê uống ly trà sữa để tiêu thực, sau đó bị phóng viên chụp ảnh." Tư Dao buồn bực gãi đầu thuyết minh nguyên nhân. "Mấy người đó nói em và Mạc Thanh Thần hẹn hò, nhưng không phải hẹn hò là ban đêm lén lút gặp nhau sao?"
' Ban đêm lén lút gặp nhau người ta gọi là yêu đương vụng trộm đấy. ' những lời này Diêm Tử Ký không dám nói, sợ Tư Dao lại giận. "Em là minh tinh, ra ngoài sẽ bị người khác nhìn, em để ý chút là được." Diêm Tử Ký ăn dấm chua nói. "Sau này em đừng một mình tiếp xúc với người khác giới nữa."
"Được, đều nghe anh." Tư Dao sảng khoái đồng ý. "Có thể ăn cơm chưa? Em đói rồi."
Diêm Tử Ký bị Tư Dao chọc cười, mau chóng dọn đồ ăn ra bàn "Ăn thôi."
Tư Dao nhanh chóng chạy lại bàn ngoan ngoãn ngồi xuống, Diêm Tử Ký đem chén đũa đưa cho Tư Dao "Em uống nhiều canh nóng một chút, đi lâu ngoài tuyết như vậy sợ là bị đông lạnh đến hỏng cả rồi."
"Không sao đâu, em rất cường tráng đó." Tư Dao nắm chặt nắm tay cho Diêm Tử Ký xem.
Diêm Tử Ký chụp được cánh tay cô, trừng mắt "Đừng cầm đũa múa may lung tung."
Tư Dao bẹp miệng tiếp tục ăn cơm, Diêm Tử Ký kẹp rau xanh cho cô "Cuối tháng này là có kết quả phê duyệt nghỉ phép kết hôn rồi, hai ngày nữa Kiều Quân sẽ đến đây, em ấy sẽ giúp em chuẩn bị váy cưới."
"Mặc váy cưới." Nhớ tới váy cưới trên phim truyền hình, đôi mắt Tư Dao liền sáng lên.
"Trời lạnh, không thể mặc váy cưới." Diêm Tử Ký trực tiếp cự tuyệt, Tư Dao tức khắc xụ mặt. Diêm Tử Ký nhìn Tư Dao, khóe miệng giơ ý cười nhàn nhạt "Nhưng chụp ảnh kết hôn vẫn mặc được mà."
Tư Dao được tiếp thêm hy vọng, vui sướng nhào lên người Diêm Tử Ký hôn một cái "Tử Ký là tốt nhất!"
"Coi chừng ngã!" Thấy Tư Dao vồ tới, Diêm Tử Ký nhanh chóng tay giữ cái bàn, tay còn lại khẩn trương đỡ cô.
"Em muốn cùng Tử Ký đi chụp ảnh kết hôn, khi nào chúng ta chụp đây?"
"Đợi anh được nghỉ, em muốn đi lúc nào cũng được." Diêm Tử Ký cười, nghiêm túc nói. "Giờ mau ngoan ngoãn ăn cơm đi."
"Vângg ~~" Tư Dao cười tủm tỉm kéo dài thanh âm.