• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Bánh

Dư luận dậy sóng còn nhanh hơn cả dự kiến, Phó Du vốn định sẽ không để Thời Duyệt biết rằng có người đang ném đá cậu trên mạng xã hội, theo bản năng, anh muốn đứa nhỏ này ở trong vùng an toàn của mình. Tuy nhiên, việc đó hoàn toàn không thực tế. 

Lúc hai người ăn cơm, Thời Duyệt nhận được điện thoại của Phạm Tinh Dương, cậu vừa bắt máy thì hắn đã vội nói ngay: "Thời Tiểu Duyệt, cậu nói đi, sao cậu lại phải chịu đựng chuyện này chứ, mới nổi một chút đã bị người ta phốt rồi, thiệt tình! Giờ cậu tính làm gì, tớ có thể giúp gì cho cậu được không?"  

Thời Duyệt không hiểu: "Cái gì cơ? Tớ bị phốt gì?"

"Cậu không biết á?! Sao cậu lại không biết được chứ?! Thời Tiểu Duyệt, cậu quá vô tâm hay là quá ngây thơ chứ....."  

Phó Du nghe không nổi nữa và giả vờ ho một tiếng. Phạm Tinh Dương vốn còn đang kích động lập tức ngừng nói và im như chim cút: "Anh."

"Ừm." Phó Du lạnh lùng đáp lại: "Em không cần phải lo cho Tiểu Duyệt, nếu cần em giúp thì anh sẽ không khách sáo đâu."

"Dạ anh! Em chào anh!" Phạm Tinh Dương đáp lại một cách thành thật rồi ngắt máy. Ngắt máy xong, hắn bỗng nhận ra một chuyện, sao anh họ mình lại ở chung với Tiểu Duyệt? Hơn nữa, sao anh của hắn lại nói cái giọng như chủ nhà là thế nào? 

"Anh Phó, có chuyện gì rồi sao?" Thời Duyệt hỏi, tay cậu cũng không rảnh rỗi mà muốn mở Weibo ra xem có gì không, kết quả là còn chưa kịp mở lên thì Phó Du đã lấy điện thoại của cậu đi. 

"Không có gì to tát đâu, ăn xong đi rồi anh sẽ nói." Phó Du trả lời một cách bình tĩnh và gắp đồ ăn cho Thời Duyệt.

Nếu anh Phó đã bình tĩnh như thế thì chắc không phải chuyện lớn gì thật, vậy nên Thời Duyệt đành tập trung vào bữa cơm của mình.  

Sau khi ăn xong, Phó Du mới từ từ nói cho cậu: "Em bị bêu xấu ở trên mạng, người ta nói là hình tượng của em sụp đổ rồi. Vì từ trước đến nay các fan đều tưởng em là đứa nhỏ nghèo đến từ vùng núi, nhưng hôm nay em lại bỏ ra rất nhiều tiền để mua đồ trên livestream, vậy nên có tài khoản ảo nói em là tạo hình tượng giả để níu kéo tình thương và thu hút người qua đường."

Thời Duyệt nghe mà nghệch mặt ra: "Không phải, em đã nói là nhà em rất giàu từ lâu rồi mà!"

"Nhưng fan của em không tin." Phó Du tiếp tục nói, "Không chỉ là không tin mà còn tưởng em cố tình nói như vậy để bọn họ không phải thương hại em nữa. Ai mà ngờ được những suy nghĩ lúc đó giờ lại trở thành vũ khí để người khác công kích em chứ."  

Thời Duyệt không thể hiểu nổi: "...... Thế ý anh là fan của em lại không tin những lời em nói mà lại đi tin những tài khoản ảo đó?" 

"Cũng không hẳn là thế, theo tin mà Trần Thư Ngữ báo tới thì có một nửa người hâm mộ đã đứng ra thanh minh cho em rồi. Phía của Trần Thư Ngữ cũng đã đưa ra thông báo chính thức và nói rằng em chưa bao giờ đề cập đến chuyện mình có hoàn cảnh khó khăn cả, nhưng hiệu quả không cao là mấy." 

Nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Thời Duyệt, Phó Du không khỏi an ủi: "Không sao đâu, không có gì to tát cả, em đừng lo lắng. Tiểu Duyệt, phía Trần Thư Ngữ có có phương án giải quyết rồi, cùng lắm là một ngày thôi thì em sẽ ổn. Có khi còn có nhiều người hâm mộ hơn ấy."  

Thật ra thì cách giải quyết là do Phó Du đưa ra, và nó chỉ có một câu: Ở yên xem chuyện gì sẽ xảy ra. Anh đã hỏi thăm qua rồi, chuyên mục nọ sẽ được phát sóng vào trưa mai, khi đó thì còn gì phải lo nữa chứ, chương trình của đài trung ương tất nhiên là ăn đứt mấy cái tài khoản dắt mũi quần chúng rồi!

Những lời mỉa mai đó càng lớn bao nhiêu thì tiếng vả mặt do chương trình nọ đem lại sẽ càng vang bấy nhiêu. Có lẽ lúc đó thì người xem sẽ càng hiểu thêm về Thời Duyệt, và sau này họ cũng sẽ không quên chuyện này cũng như người này nữa. 

"Em không có lo lắng." Thời Duyệt chậm rãi nở mụ một cười, với đôi mắt sáng long lanh, cậu nói: "Có người bêu xấu em thì có nghĩa là em nổi rồi đúng không anh?"

Phó Du sửng sốt mất một lúc, sau đó, anh tỉnh táo lại và gật đầu, cũng không biết nên khóc hay nên cười. Nhận được sự xác nhận đến từ anh, nụ cười trên mặt đứa nhỏ lại càng rạng rỡ hơn. 

Nếu như trở nên nổi tiếng, cậu sẽ có nhiều cơ hội kiếm tiền hơn và có thể thường xuyên đưa anh Phó đi ăn cho đã.

Thấy cậu không có vẻ gì là lo lắng khi mình bị bóc phốt, thậm chí còn tỏ vẻ vui mừng, Phó Du cũng không khỏi bình tĩnh lại. Điều mà đứa nhỏ này quan tâm luôn khác với người thường, anh nên nhận ra điều đó từ sớm. 

Tối hôm đó, Thời Duyệt bị hắt hết bát nước bẩn này đến bát nước bẩn khác. Dù những người đã từng hợp tác với cậu như Triệu Nhân hay Trần Thư Ngữ có lên tiếng thì cũng chả có ích gì. Bên nào đó đang muốn loại trừ cậu một cách triệt để và chặn đứng hết tất cả con đường trở mình của Thời Duyệt, những tài khoản ảo kia kéo đến từng đợt, có vẻ như bọn người đó đã bỏ ra rất nhiều tiền. 

Mà trong số những bình luận đó lại có một giọng nói khẽ vang lên và rồi lại chìm nghỉm một cách nhanh chóng.

[ Một người qua đường: Sao trông người này hơi giống nhân vật chính trong trailer tập tiếp theo của "Tiêu điểm mới" vậy nhỉ? Dù có mang khẩu trang nhưng đôi mắt trông giống thật đấy. ]

Ngày hôm sau, Thời Duyệt ngủ đến trưa mà không hề có chút áp lực nào. Lúc thức dậy, cậu nhận được rất nhiều tin nhắn đến từ nhiều người, có người từng là bạn học thân thiết và còn có cả Phạm Tinh Dương, bọn họ đều đã nhắn đến từ tối với sự lo lắng, nhưng giờ thì lại đang gửi đến toàn những sticker cười toe toét. Trong số đó còn có một người bạn học cũ gửi đến cho cậu một ảnh gif, trong ảnh gif đó, Thời Duyệt đang ngồi ngay ngắn và nói: "Em chính là người bị hại đây ạ."  

Thời Duyệt lập tức hiểu rằng màn phỏng vấn trong Tiêu điểm mới đã được lên sóng.

Cậu từ từ mở Weibo lên và nhấn vào mục hotsearch, không có gì quá bất ngờ, tên của cậu đang ở đó: #Thời Duyệt tham gia Tiêu điểm mới# #Cầm 210,000 tệ đi trải nghiệm thế giới #. 

Nhấn vào đó, tính chất của đống bình luận kia đã đổi chiều, hoàn toàn khác với sự hỗn loạn ngày hôm qua.

[ Cái anh này được nhờ, khiến em phải thốt lên tiếng chồng ơi rồi #Cầm 210,000 tệ đi trải nghiệm thế giới #]

[ Thánh thần thiên địa ơi, đây là người giàu kiểu gì vậy, vì 21 tuổi nên được ba cho 210,000 tệ đi ra ngoài chơi hả?! ]

[ Đứa nhỏ nghèo đến từ vùng núi đâu rồi? Đứa nhỏ nghèo mà cầm tạm 210,000 tệ đi ra ngoài chơi á hả?]

[ Cười vl, giờ thì người ta đã là thần tượng tích cực được đài trung ương công nhận rồi, mấy đứa dùng tài khoản ảo đi ném đá người ta giờ đâu rồi ấy nhỉ? Ra đây nói cho tôi biết tự vả vào mặt mình có đau không nào. ]

[ Mặt cái lũ đó có đau không thì tui không biết, nhưng mặt mấy đứa chó hùa tối hôm qua chắc chắn là đang rất đau. Ờm, còn có mặt của các fan luôn khẳng định Thời Duyệt là trẻ hộ nghèo nữa. ]

[ Dù rất buồn cười nhưng tôi thật lòng phục cậu ấy rồi, cả trăm ngàn tệ mà nói quyên góp là quyên góp ngay, thảo nào mà đài trung ương lại trao tặng cậu ấy danh hiệu thần tượng tích cực. ]

*Thần tượng tích cực: một thần tượng đem đến những thông điệp tích cực thông qua lời nói và hành động của mình.

[ Chương trình người ta nghiêm túc như vậy mà cũng biến nó thành chương trình hài được ha ha ha ha......]

[ Bố tôi xem mà cũng cười theo luôn, ban đầu còn nghiêm túc mà về sau lại biến thành anh quay góc trái cho em nhé, góc trái em đẹp ha ha ha ha......]

............

Lúc Thời Duyệt còn đang đọc những bình luận đó thì Trần Thư Ngữ đã gọi tới, cậu vừa bắt máy thì bên kia đã nói như súng liên thanh. 

"Thời Tiểu Duyệt, em cũng hay quá nhỉ, ngủ cũng ngon lắm đấy! Em giàu đến cỡ đó rồi còn tham gia một chương trình như vậy mà không báo cho chị một tiếng à? Em có biết bà chị của em lo lắng tơi mức nào không, chị không ngủ được suốt cả một đêm đây này. Thế mà em lại đánh một giấc cho tới tận bây giờ......"  

Thời Duyệt lẳng lặng chờ cô nói xong rồi mới chậm rãi xin lỗi và an ủi chị của mình. Mãi cho đến khi Trần Thư Ngữ nguôi giận, cô nói sẽ nhờ luật sư can thiệp và xử tội các tài khoản ảo đã bịa đặt về cậu thì mới cho qua chuyện này. 

Sau khi ngắt máy, Thời Duyệt nghĩ ngợi một chút rồi đăng một tin nhắn lên Weibo.

[ Giàu mới sướng: Tôi thật sự rất giàu. ]

Đăng xong, điện thoại lại tiếp tục đổ chuông, lần này là ba cậu. 

Thời Duyệt nhảy dựng trong lòng, thôi xong rồi! Chắc chắn ba cậu đã biết chuyện, có khi ông đang ngồi trên tàu cao tốc đến đây để cho cậu ăn đòn. 

Giờ lên mạng mua đệm lót mông thì có còn kịp không đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang