Ở trong căn phòng chung cư nhỏ hẹp của mình, viên chức nhỏ đang gõ lời mời kết bạn:
Đàn anh, chào anh, em là Trần Chử.
Ảnh đại diện của đàn anh là một con mèo đen đang nằm ngủ trên thân mình một con Labrador trắng toát. Bọn chúng hẳn là chó với mèo của đàn anh nhỉ. Viên chức nhỏ lưu ảnh lại, nghĩ thầm một ngày nào đó có cơ hội sẽ tới nhà đàn anh để chơi với chúng.
Đàn anh nhanh chóng xác nhận lời mời kết bạn.
Viên chức nhỏ vui vẻ mà bắt đầu cuộc trò chuyện với anh.
– Trần Chử: Đàn anh, chào anh.
– Đàn anh: Chào em.
– Trần Chử: Em là Trần Chử.
– Đàn anh: Anh biết.
– Trần Chử: Đàn anh, anh đang làm gì đó?
– Đàn anh: Nói chuyện với em thôi.
– Trần Chử: Đàn anh, bây giờ là 11 giờ rồi lận đó.
– Đàn anh: Anh biết.
– Trần Chử: Vậy, em chúc anh ngủ ngon nhé?
– Đàn anh: Ừ, ngủ ngon.
Viên chức nhỏ lướt lên lướt xuống đọc lại lịch sử trò chuyện mấy lần, cảm thấy mình quả là ngớ ngẩn quá đi mất, đàn anh sẽ không cho rằng mình là một thằng ngu đấy chứ huhu?
Từ lúc kết bạn với WeChat của đàn anh, mỗi ngày sau khi tan tầm về đến nhà, viên chức nhỏ đều sẽ đi quấy rối anh một chút. Không phải luôn hỏi đàn anh đang làm gì, mà là vẫn luôn kể cho đàn anh hôm nay mình đã gặp phải chuyện gì, đồng nghiệp đã làm những chuyện ngu xuẩn nào.
Có đôi khi viên chức nhỏ đã nhắn mười mấy câu qua mà đàn anh vẫn chưa trả lời. Nhưng viên chức nhỏ vẫn cứ thích thú lắm, một lát sau lại kể cho đàn anh mình vừa gặp được chuyện gì.
Có khi đàn anh cũng sẽ gửi ảnh Đại Hắc và Tiểu Bạch cho viên chức nhỏ. Đại Hắc, Tiểu Bạch chính là mèo đen và chó trắng của đàn anh, đáng yêu đến độ viên chức nhỏ chỉ muốn bay luôn tới nhà đàn anh, đi vuốt lông chúng nó, aaaaa.