• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cứ như vậy bình an vô sự chung sống chừng mười ngày, thứ sáu tám giờ sáng, Đồng Yến tắm xong lười biếng vùi trong ghế sôpha, áo ngủ không đổi. Cậu nghe thấy ngoài cửa còn động tĩnh Trác Hướng Minh, trước hết không dự định đi ra ngoài.

Đang ngẩn người, điện thoại di động trên giường vang lên.

Toàn Quy sáng sớm lặng lẽ đi ra ngoài chuẩn bị công việc cho Trác Hướng Minh trước khi ra cửa, không ai nghe cho cậu, Đồng Yến đành phải tự mình mềm nhũn như du hồn từ cửa sổ đi tới bên giường.

Trên màn ảnh hai chữ "Đồng Dương" chuyển động.

"Có chuyện gì." Đồng Yến rất không khách sáo.

"Ái chà chà." Đồng Dương nói, "Mấy ngày không gọi, nhảy lên mái nhà lật ngói rồi."

Đồng Yến đặt mông ngồi xuống ở bên giường: "Vậy anh cũng phải gọi cho em chứ."

Đồng Dương cười nói: "Thì ra là người nào đó nhớ nhà."

Ban đầu cũng không nhớ, trước đây lúc còn ở nhà, Đồng Lịch Khâm và Đồng Dương luôn bận, mười ngày nửa tháng không gặp mặt đều rất bình thường. Bây giờ Đồng Yến vội vàng thích ứng với cuộc sống mới, mỗi đêm trước khi ngủ sẽ có chút chua xót trong lòng cùng oan ức không lý do, ngày thứ hai mặt trời sáng lên, lại nhảy nhót hai vòng, chuyện gì cũng không còn.

Mà gửi tin nhắn cũng không giống như gọi điện thoại, hai người nói đùa trên oukm chỉ cảm thấy thú vị, bây giờ nghe thấy tiếng Đồng Dương, Đồng Yến thật sự có chút khó chịu.

"Thối cái rắm." Đồng Yến nói.

Ngày thứ ba sau khi tham gia lễ thành hôn, Đồng Dương lập tức đi công tác, lúc này gọi điện thoại, đoán chừng là mới vừa về nhà.

Đồng Yến nghĩ như thế, Đồng Dương nhân tiện nói: "Ngày hôm nay anh vừa trở về, vừa vặn em cũng đã ở đó hơn nửa tháng, hẳn là không có chuyện gì, ngày mai thứ sáu, ba nói em trở về ở hai ngày, chuẩn bị cuối tuần khai giảng."

Sau khi kết hôn Trác Chính Đức chưa gọi điện thoại cho cậu lần nào, ngược lại là có mấy lần Trác Hướng Minh tan tầm trở về, nói trắng ra là gặp phải Trác Chính Đức, nên hỏi về cậu.

Đã qua hai cái cuối tuần, ai cũng không nhắc tới chuyện để cho cậu về nhà, cho nên bắt đầu từ ngày chuyển tới, ngoại trừ ngày lễ ngày tết, Đồng Yến lại không nghĩ tới mình kết hôn xong còn có thể về nhà: "Em có thể về nhà ở?"

"A." Đồng Dương nói, "Sau khi đi học đầu tuần ở bên kia, cuối tuần có thể về nhà."

"Thời gian làm việc không tính, cuối tuần ở chung cũng không thích hợp."

Đồng Dương lại nói: "Để em khỏi nghĩ rằng chúng ta bán đứng em?"

"Vốn là vậy mà, bán tiểu Đồng rồi!" Đồng Yến lăn lộn ở trên giường, "Biết rồi!"

Lăn hai vòng dừng lại, Đồng Yến quay đầu lại hỏi: "Tại sao cuối tuần ở chung không thích hợp?"

Đồng Dương tiện hề hề cười hai tiếng: "Người lớn có hoạt động của người lớn."

"Không biết xấu hổ." Đồng Yến cúp điện thoại.

Điện thoại mới vừa treo, Trác Hướng Minh đoán chừng là nghe thấy động tĩnh ở trong phòng cậu, lần đầu tiên gõ vang cửa phòng ngủ của cậu: "Đồng Yến, cậu đã tỉnh chưa?"

Đồng Yến nhanh chóng chạy tới mở cửa: "Ca."

Trác Hướng Minh đứng yên không nhúc nhích, Đồng Yến nhìn theo tầm mắt của hắn cúi đầu nhìn mình: Áo ngủ xộc xệch, mở cả hai nút áo.

Trác Hướng Minh lập tức sẽ ra ngoài, tóc tai chỉnh tề chải vuốt ra sau, trong tay cầm theo cặp công văn, chính trang cẩn thận tỉ mỉ, âu phục màu đen phối với ca-ra-vat màu lam đậm, quần tây mềm phẳng phiu, giày da bóng loáng, khí thế toàn thân nghiêm túc hơi cúi đầu nhìn Đồng Yến, hai người khác biệt rõ rệt, Đồng Yến cũng có chút ngượng ngùng, nhanh chóng gài lại nút áo, miễn cưỡng cào cào tóc tai hai lần, thấy Trác Hướng Minh còn không nói lời nào, chính mình cũng chỉ có thể bắt chuyện trước: "Anh sắp đi làm?"

Trác Hướng Minh ừm một tiếng.

"Há, được." Đồng Yến nói, "Vậy, đi đường cẩn thận, chú ý an toàn."

Trác Hướng Minh nói: "Sau này dậy sớm thì xuống dùng cơm, dậy muộn ăn trễ sẽ không tốt cho dạ dày."

Đồng Yến không thể nói mình là vì muốn trốn hắn mới mỗi ngày dậy muộn như vậy, trong miệng đáp ứng: "Được, tôi nhớ rồi."

Trác Hướng Minh gật gật đầu, tựa hồ đối với Đồng Yến nghe lời như vậy cảm thấy thõa mãn, vẻ mặt có hơi căng thẳng cũng thoáng thả lỏng: "Ngày mai là cuối tuần, buổi tối dẫn cậu đi ra ngoài ăn."

Đồng Yến vội hỏi: "Ngày hôm đó tôi phải về nhà."

Trác Hướng Minh tựa hồ rất bất ngờ, lông mày hơi nhíu nhíu, chưa kịp mở miệng, điện thoại di động lập tức vang lên.

Hắn thấp giọng nói xin lỗi với Đồng Yến, nhận điện thoại: "Đồng Dương?"

"Vẫn chưa."

"Cậu ấy đang ở bên cạnh tôi." Trác Hướng Minh vừa nói vừa liếc nhìn Đồng Yến.

"Mới vừa nói, cậu đã gọi tới."

"Được." Trác Hướng Minh cuối cùng nói, "Sau khi tan việc tôi đưa cậu ấy trở lại."

Đồng Yến vô cùng nhớ nhà, thấy hắn cúp điện thoại, vội hỏi: "Ca, đường đi bên này tôi đều biết, đợi chút nữa thu dọn xong đồ, tôi có thể tự mình trở về."

Trác Hướng Minh nhíu chặt chân mày hơn: "Tôi đưa cậu về."

Đồng Yến đáp ứng: "Được."

Trác Hướng Minh lập tức ý thức được ngữ khí của mình có chút khiến người hiểu lầm, nhân tiện nói: "Trước đó đều bận, quên mất nên cùng cậu về nhà một chuyến. Vừa vặn ngày hôm nay Đồng Dương cũng ở nhà, buổi tối chúng ta cùng đi."

{Truyện được edit bởi HuynhJJ. Được post duy nhất tại Wordpress, Sweek: HuynhJJ. Những nơi post ngoài HuynhJJ đều là ăn cắp.}

Đồng Yến nghe hắn nói như vậy, một chút sợ sệt lại rụt về, cười nói: "Vậy tôi ở nhà chờ anh."

Trác Hướng Minh cũng lộ ra mỉm cười: "Tôi sẽ tan việc sớm một chút."

——

Đồng Yến tiễn Trác Hướng Minh ra khỏi nhà, trước tiên thu dọn hai bộ quần áo ra, lại nghĩ tới đồ vật ở đây phần lớn là do mẹ Trác Hướng Minh mua cho cậu, căn bản không lấy từ trong nhà cái gì, tự nhiên cũng sẽ không cần mang về.

Cậu từ lầu hai xuống đến lầu một, ăn cơm, lại nhớ nhà, cũng không có tâm trạng xem sách, chỉ có thể ôm điện thoại di động đếm đếm đếm.

Châu Tĩnh Vũ nhắn tin mỗi ngày hỏi cậu: Ở chung với Alpha mới cưới của cậu thế nào? Cuộc sống hôn nhân đầy đủ không, hạnh phúc hay không?

Kẻ cơ bắp ngồi ở gia: Vui vẻ, đầy đủ, hạnh phúc

Cô giáo xinh đẹp: Oa, nhìn đã biết câu trả lời qua loa rồi

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Tớ rất chân thành

Cô giáo xinh đẹp: Ha ha

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Có vẻ cậu rất tẻ nhạt

Cô giáo xinh đẹp: Tớ không tẻ nhạt chút nào có được hay không, tớ có một phát hiện quan trọng

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Mau trình lên cho trẫm. jpg

Châu Tĩnh Vũ gửi tới một caption với nội dung là: Làm sao khiến con trai/con gái nuôi tuổi đã lớn thích ứng với hoàn cảnh mới

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Cậu muốn nhận con nuôi? Nhớ cho tớ làm ba nuôi

Châu Tĩnh Vũ gởi qua một biểu cảm câm nín, lại gửi một đoạn clip.

Cô giáo xinh đẹp: Chúng tớ làm báo cáo thực nghiệm trong kỳ nghỉ hè phải tra một ít tài liệu, kết quả tớ phát hiện cái này, về sau cậu nhớ xem

Đoạn clip là phần trước của bài blog kia: Làm ba mẹ nuôi, lại không có quan hệ máu mủ làm điều kiện tiên quyết, muốn cùng con nuôi đã có ký ức bồi dưỡng tình cảm không phải là một chuyện dễ dàng, tình cảm đầu tiên cần phải xây dựng ở trên cảm giác an toàn, nắm giữ cơ sở khá vững chắc, tình cảm mới có thể bền lâu vững chắc. Như vậy, làm sao khiến đứa nhỏ vừa tới hoàn cảnh mới cảm thấy an toàn đây?

Thứ nhất thành viên gia đình phải làm một bảng kế hoạch rõ ràng.

Khiến đứa nhỏ hiểu rằng sau đi bạn rời đi nhất định sẽ về nhà! Thời điểm đứa nhỏ vừa đến nhà từ bỏ công việc cả ngày ở cùng nó là cách thức sai lầm, bạn chỉ cần làm cho nó quen thuộc với lịch làm việc và nghỉ ngơi biết được sau khi đi làm mấy giờ bạn sẽ về nhà, so với vừa bắt đầu cả ngày làm bạn, sau đó đột nhiên một ngày nào đó bắt đầu đi làm đối với việc bồi dưỡng cảm giác an toàn hiệu quả hơn gấp trăm lần.

Thứ hai bồi dưỡng hoạt động riêng thuộc về các người.

Thử cùng làm một việc với đứa nhỏ vừa đến nhà các bạn! Có thể là một chuyện rất nhỏ, ví dụ như cùng nhau ăn cơm tối, xem một chương trình ti vi cố định nào đó, trước khi ngủ cùng nhau đọc một quyển sách, vào thời gian đặc biệt cùng nhau làm một việc... Tập trung vào những hoạt động tập thể sẽ khiến tình cảm nhà các bạn dần ấm lên, cũng sẽ khiến đứa nhỏ sinh ra tín nhiệm đối với bạn.

...

Sau khi qua loa xem lướt qua, Đồng Yến kéo xuống, xem trong bình luận mới nhất cậu nhìn thấy một dãy id: Đã đúng hạn đi làm, nếu như đứa nhỏ vẫn bài xích cùng nhau làm chuyện nào đó với người lớn thì sao?

Hệ thống nhắc nhở ở phía dưới, nếu như cần tư vấn kỹ càng, có thể đăng ký nạp tiền sau đó giải quyết thắc mắc.

Khoảng ba phút sau, người dùng có id "zxm" lại đặt vấn đề: Đứa nhỏ vì sao lại bài xích cùng người lớn xem ti vi?

Phía sau đã được tư vấn riêng tư, Đồng Yến không thấy được. Cậu đóng trang web, bắt đầu dại ra.

Cô giáo xinh đẹp: "Ba nuôi" cậu rất thú vị!

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Thật sự

Cô giáo xinh đẹp: Không đúng, tớ vẫn còn buồn cười, hiện tại mấy ông chú đều đáng yêu như thế sao?!

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Hắn còn chưa có già như vậy

Cô giáo xinh đẹp: Ồ ồ ồ ồ ồ ồ nha, vậy cậu gọi hắn là gì?

Cô giáo xinh đẹp: Tớ phát hiện sự tình cũng không đơn giản. jpg

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Trước tiên cậu sửa nick lại đi

Châu Tĩnh Vũ theo kế hoạch thi đậu vào khoa sư phạm, cao trung bận rộn kết thúc, lập tức sẽ có cuộc sống đại học lý tưởng, cô có một kỳ nghỉ vô cùng vui vẻ.

Cô giáo xinh đẹp: Làm sao vậy? Nick của cậu mới sai sự thật, ngồi ở nhà, cơ bắp ở đâu ra?

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Đó là mơ ước to lớn của tớ

Châu Tĩnh Vũ khinh bỉ cậu, quan tâm nói: Thứ hai lại bắt đầu đi học, cậu chuẩn bị thế nào rồi?

Đồng Yến trả lời: Khôi phục rất tốt, bài tập cũng làm xong.

Tuy rằng tạm nghỉ học ở nhà, không có yêu cầu này, nhưng học kỳ này cậu muốn đi học trở lại, Đồng Yến vẫn hỏi giáo viên cao nhị bài tập nghỉ hè, vừa ôn tập vừa làm bài tập, miễn cho khai giảng theo không kịp.

Cô giáo xinh đẹp: Kết quả kiểm tra thì sao?

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Ngày hôm trước đi bệnh viện, phỏng chừng ngày mai mới có thể lấy

Cô giáo xinh đẹp: Sau khi có kết quả lập tức nói cho tớ biết nha

Kẻ cơ bắp ngồi ở nhà: Được

——

Sau khi tán gẫu với Châu Tĩnh Vũ xong, Đồng Yến mang theo Toàn Quy lên lầu hai, vào phòng ngủ nằm trên giường chơi Tablet, thuận tiện chờ Trác Hướng Minh tan tầm. Hơn mười hai giờ, hắn gọi điện thoại cho Đồng Yến, nói khoảng ba giờ sẽ về đến nhà.

Toàn Quy tìm một bộ phim hoạt hình khá cũ hai người cùng xem, Đồng Yến vừa thờ ơ xem, vừa suy nghĩ về Trác Hướng Minh.

Bọn họ ở chung hơn nửa tháng nay vô cùng hòa bình, trước đó Đồng Yến luôn cảm thấy là bởi vì mình lễ phép lảng tránh, cậu nghĩ rất đơn giản, ít tiếp xúc, dĩ nhiên là sẽ không sản sinh mâu thuẫn gì.

Cho đến lúc này, cậu mới biết không chỉ có mình cậu, hóa ra Trác Hướng Minh cũng nhọc lòng khi hai người ở chung.

Cho dù Đồng Yến biết, mọi chuyện đều chỉ là vì muốn chứng mẫn cảm của cậu khỏi hẳn, cũng không gây trở ngại cậu thật lòng cho Trác Hướng Minh danh hiệu người rất tốt.

Dù sao Trác Hướng Minh là một người kiên trì với "Chủ nghĩa độc thân", ngoại trừ công việc bên ngoài quả thật không có những hoạt động khác—— tham gia tiệc rượu và bữa tiệc đều bao gồm trong công việc, hoạt động cá nhân rất ít, hiện tại lại chịu vì một người chẳng hề quen thuộc như cậu lên mạng tìm tòi cách tạo cảm giác an toàn cho đứa nhỏ.

Chỉ điều này, cũng đủ để cho Trác Hướng Minh ở trong lòng Đồng Yến hoàn thành hình dáng của một người ôn nhu.

Đồng Yến có chút tiếc nuối cho Trác Hướng Minh, nếu như hắn nguyện ý, hoàn toàn có thể ở chung với người khác, hắn cũng đáng để người yêu thích.

Đáng tiếc hắn là một người thuộc chủ nghĩa độc thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK