Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Tư Dung đến bệnh viện khám, còn yêu cầu làm kiểm tra lại một lượt cho chắc chắn. Bác sĩ nhận ra cô vừa tới hôm qua, lại thấy thái độ sốt sắng của cô, đành tận tình giải thích: " Không sao. Những loại thuốc này trong thời kì mang thai dùng không phù hợp, để tôi kê cho cô đơn khác."" Nó sẽ ảnh hưởng đến đứa bé ư?" Thẩm Tư Dung hỏi lại." Nếu dùng trong thời gian dài thì đúng vậy, nhưng cô chỉ mới uống hai viên sẽ không có ảnh hưởng tiêu cực gì đâu." Bác sĩ nói.

Thẩm Tư Dung nghe xong âm thầm thở phào nhẹ nhõm." Tôi sẽ kê đơn khác . Nhưng cô phải nhớ rằng , không nên lạm dụng hoặc uống quá liều. Nếu không , không chỉ đứa bé mà ngay cả cô cũng sẽ bị ảnh hưởng. " Bác sĩ dặn dò, nhập đơn thuốc vào trong máy rồi in ra." Vâng." Thẩm Tư Dung khẽ đưa tay vuốt bụng . Cũng may con của cô không có chuyện gì." Đơn thuốc của cô." Bác sĩ để tờ giấy lên mặt bàn, " Được rồi cô có thể ra về. Lần sau nhớ chú ý một chút, đừng bất cẩn như vậy nữa.""

Cảm ơn ông. " Thẩm Tư Dung nhận lấy, cô chào tạm biệt bác sĩ rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Lại một lần nữa chứng kiến khung cảnh những cặp vợ chồng đang nắm tay nhau ở ngoài hành lang, Thẩm Tư Dung cụp mặt, bước nhanh ra khỏi bệnh viện.

Không nhìn thấy sẽ không cảm thấy đau, một người chồng hữu danh vô thực, cô còn có thể mong đợi điều gì?

Lục Diễn sẽ đi khám thai với cô ư?

Không đâu.

Nếu như hắn biết chuyện, chắc chắn hắn sẽ yêu cầu Thẩm Tư Dung bỏ đứa nhỏ này đi. Giấy trắng mực đen còn đó, cho nên cô phải bảo vệ con thật tốt. Chỉ cần vượt qua một tháng này nó sẽ được bình an.

Những tia nắng đầu tiên trong ngày xé mây chiều xuống mặt đất, đường phố cũng bắt đầu nhộn nhịp. Thẩm Tư Dung nhìn đồng hồ, mới 9 giờ sáng. Tuy Lục Diễn giờ này đã đi làm, thế nhưng cô lại không muốn trở về. Nơi đó rất nhanh chóng sẽ không còn là nhà của cô nữa, nói đúng hơn là nó chưa bao giờ là một căn nhà hoàn chỉnh. Hiện tại nếu bước chân về đó, Thẩm Tư Dung không cảm thấy gì ngoài áp lực.

Cô rút điện thoại ra bấm gọi số Dương Tú Văn. Chuông reo mấy hồi, đầu bên kia rất nhanh bắt máy: " Tư Dung, gọi mình có chuyện gì à?"" Cậu ..... rảnh không? Mình muốn qua chỗ cậu một lát. " Thẩm Tư Dung hỏi nhỏ." Vậy thì qua nhà mình đi , hôm nay mình nghỉ làm." Dương Tú Văn vừa ngáp vừa trả lời." Được, mình tới bây giờ." Thẩm Tư Dung tắt máy , gọi 1 chiếc taxi đi thẳng tới nhà bạn thân.

Cha mẹ Dương Tú Văn bận rộn quanh năm, căn biệt thự này ngoài người hầu ra thì chỉ có mình cô ở . Vừa trông thấy bạn mình tới , Dương Tú Văn vội vàng lao ra ôm chằm lấy , trên người vẫn còn chưa thay bộ đồ ngủ.

Thẩm Tư Dung theo bản năng bảo vệ bụng mình, chỉ sợ bị Dương Tú Văn trong lúc đang phấn khích đập cho một cái." Lâu lắm mới thấy cậu gọi điện, còn tưởng đã quên mình rồi cơ." Dương Tú Văn mãi mới chịu buông người ra, còn chu mỏ giả bộ giận dỗi." Không phải cậu bận quá ư? Lần nào cũng đang ở trên núi làm phim." Thẩm Tư Dung quăng túi xách mệt mỏi nằm xuống giường ngủ của bạn , " Bừa bộn thế này, không phải mình gọi điện cậu mới tỉnh đấy chứ?"" Biết sao được dạo này công việc hơi nhiều." Dương Tú Văn cũng nhảy lên nằm cạnh , quay sang nhìn Thẩm Tư Dung tò mò: " Sao hôm nay lại chủ động chạy tới chỗ mình? Không ở nhà làm vợ hiền nữa ư? "

Thẩm Tư Dung nghe đến đây đuôi mắt khẽ trùng xuống. Mãi một lúc sau cô mới nói: " Không làm được nữa . Chúng tớ .... sắp ly hôn rồi."

Dương Tú Văn nghe xong ngơ người, hai mắt trừng lớn hết cỡ, mồm há to như qảu trứng gà. Mãi một lúc lâu sau bình tĩnh trở lại Dương Tú Văn bật chợt hỏi ra một câu rất ngu: " Với ai?"" Tú Văn , mình chỉ có một người chồng." Thẩm Tư Dung nhẹ nhàng nói, lại khẽ thở dài." Cậu nói đùa đúng không?" Dương Tú Văn ánh mắt mười phần nghi hoặc , hiển nhiên không thể tin. " Hay là .... hắn ta ép cậu phải ly hôn? Vì Khương Dao ?"" Đừng nhắc đến chị ta." Thẩm Tư Dung vừa nghe tới tên kia bất giác rùng mình một cái." Vậy thì tại sao?"" Ngày kết hôn với Lục Diễn anh ấy và mình kí một bản hiệp ước." Thẩm Tư Dung nhắm mắt, chua xót nhớ lại, " Điều khoản thứ 10 chính là không có con chung. Nếu mình mang thai đứa bé sẽ bị phá bỏ. Mình ..... muốn giữ nó cho nên mới đề nghị ly hôn."" Cậu có thai?" Dương Tú Văn sửng sốt, theo phản xạ vén bụng Thẩm Tư Dung lên nhìn.

Eo vẫn nhỏ như vậy , trông chẳng có tí nào giống người đang mang thai." Cậu có nhầm không?" Dương Tú Văn không chắc chắn hỏi lại." Mình vừa từ bệnh viện qua đây." Thẩm Tư Dung kéo áo xuống , " Đứa bé mới được 1 tháng , làm sao lộ bụng nhanh như vậy được."" Mẹ kiếp! Phá thai, hắn làm sao có thể chứ?" Dương Tú Văn nhớ đến lời bạn mình vừa nói mà không kiềm được tức giận. Cô đem hết họ hàng nhà Lục Diễn ra hỏi thăm 1 lượt, chửi đi chửi lại cả 1 ngày trời vẫn không nguôi ngoai. " Anh ta mắt mù như vậy cậu còn theo đến tận giờ này ? Thẩm Tư Dung ! Ly hôn! Cậu lập tức ly hôn ngay cho mình!"" Một tháng." Thẩm Tư Dung khẽ nói, " Cậu yên tâm . Một tháng nữa mình dù có không muốn cũng phải ly hôn."" Cậu phải muốn ! Cậu nhất định phải muốn." Dương Tú Văn bực mình hai tay nắm siết chặt, bộ dạng như muốn lập tức đi giết người " Anh ta không xứng, ba năm trước cũng không xứng! Hắn vốn là một kẻ mù , cậu thật đúng là ngu ngốc!"

Sống mũi Thẩm Tư Dung cay xè, hốc mắt dần nóng lên. Dương Tú Văn nói đúng, cô rất ngốc , ngốc mới đi nghĩ rằng sẽ có một ngày Lục Diễn sẽ tin tưởng cô. Trong lòng hắn từ đầu đến cuối chỉ có một mình Khương Giao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK