-cô ta sao ròi?!...-hắn hỏi
-hỏi thăm ng bệnh thế ak?!...tất cả là tại cậu...-Rin tức giận đứng dậy đi về phía hắn và đấm 1 cái
-cậu cũng giỏi thật...cũng khỏe gớm...-hắn lau vệt máu trên khóe miệng cười khểnh 1 cái
Những lời ns của hắn càng làm cho Rin nổi khùng hơn.
-cậu muốn chết ak?!...-Rin ns tay túm cổ áo hắn sẵn sàng cho cú đấm thứ 2
-dừng tay...-nó nhăn mặt ôm đầu
-cậu tỉnh ròi sao?!...mình đi gọi bắc sĩ...-Rin ns miệng cười
Bh trong phòng chỉ còn nó và hắn
-sao ròi?!...-hắn quay mặt đi hỏi
-dạ...cảm ơn đã hỏi thăm...tôi ko giám nhận...nhờ phước của ai mà tôi phải nằm đây??...-nó ns giọng hờ hững trách móc
-tôi đến đây để xem cậu tn thôi...nếu cậu có xảy ra chuyện j thì ng mất mặt sẽ là tôi...-hắn ns
Xong...hắn bỏ đi để lại nó trong phòng. 1 lúc sau Rin đưa bác sĩ đến
-bh thì ko sao rồi,có thể xuất viện,nhưng cô nên để ý sức khỏe 1 chút...-bác sĩ ns từ tốn
-cảm ơn bác sĩ...-Rin tươi tỉnh trl
-ko có j...tôi đi đây...-bác sĩ ns xong rồi quay lưng đi
Tối hôm đó nó xuất viện,hắn thực chất là chư về,hắn còn ngồi ngoài bãi đỗ xe của bệnh viện
-tại sao?!...tại sao?!mình lại đến đây chứ?!...tại sao lại lo lắng cho con nhỏ đó chứ?!...chắc chắn là ko phải cái thứ tình cảm đó...-hắn ns tay siết chặt cái vô lăng
Hắn phóng thật nhanh về nhà,lên phong nằm vật ra giường,cái giường to cảm thấy lạnh lẽo
-tại sao mình lại tức giận nhỉ?!...tại sao lại phải lo lắng cho con nhỏ chỉ bít xen vô chuyện ng khác nhỉ?!...-hắn trằn trọc
Rin đưa nó về đến cổng,1 ng đàn ông trung niên bước ra
-cô chủ...có chuyện j vậy?!...-quản gia nhà nó hốt hoảng kêu lên khi thấy vết thương trên đầu nó
-cháu ko sao...-nó ns nhẹ
-để cháu đưa cậu ấy lên tầng...-Rin lên tiếng
-ak đc...-quản gia trl
Sau khi yên tâm đưa nó lên giường nghỉ ngơi Rin mới chịu về
Hết chương 4