Trong thần điện, mọi người dân đem đồ vật dâng lên nữ thần, sẽ được hai cung nữ phụ trách chịu trách nhiệm cúng lễ vật phát cho một thẻ gỗ, trên đó có ghi số thứ tự..
Mọi người đã dâng lễ và cầu nguyện xong, đều không ra về mà đứng tập trung bên hông thần điện. Trong lúc chờ đợi, những người lần đầu đến cúng nữ thần, không khỏi tò mò về việc được nhận thẻ gỗ và đứng tụ tập ở đây. Có một người lên tiếng hỏi
”Anh bạn, cho tôi hỏi. Sao chúng ta lạy tụ tập ở đây vậy?”
Có người đã có kinh nghiệm đi trước bèn giải thích cho tân binh mới vào
”Ông anh có lẻ là lần đầu đến cúng nữ thần Isis ở thần điện này nên chưa biết”
Người mới gật đầu
”Mỗi người đến cúng bái nữ thần đều sẽ nhận được một thẻ gỗ có ghi số thứ tự. Một lát sẽ có nghi thức cúng chọn ra số thứ tự được nữ thần chọn lựa. Ai có số thứ tự giống thì sẽ được vào thần điện nhận ban phước của nữ thần”
”Chẳng hay là ban phước như thế nào?”
”Sẽ được đoán trước vận mệnh và giúp giải quyết những khó khăn mà ngươi hỏi”
”Oh.. “
Ngay lúc này trên lầu cao của thần điện, Asisu cầm theo một bọc vải đen nhỏ. Bắt đầu nghi thức chọn lựa của nữ thần...
[ Sự việc quay về hai hôm trước, sau khi từ thần điện trở về. Asisu gọi Ari vào phòng. Căn dặn
”Ngươi cho người làm cho ta đồ vật như trong hình vẽ này.. đồng thời lan truyền ra bên ngoài nữ thần Isis hiển linh, nói sẽ ban phước cho người được chọn trong buổi dâng lễ...nhớ, càng lan tin xa càng tốt, càng nhanh càng tốt”
Chập tối, Ari vào thông báo lại cho Asisu
”Bẩm lệnh bà, đồ người căn dặn đã làm xong. Còn về tin tức thì hiện nay đa số người dân kinh thành đều đã hay tin”
”Làm tốt lắm. Ngươi lui đi”
Asisu thật bất ngờ với hiệu suất làm việc của Ari, không ngờ chỉ trong ngày mà đã xong mọi việc. Đúng là miệng truyền miệng tốc độ không thua ánh sáng mà, mạng thông tin internet ở hiện đại cũng chẳng bì kịp... còn đồ dặn làm, để coi..
Chu choa, không ngờ làm tốt như vậy. Nhẹ, mỏng, in hoa văn đẹp quá, mà có một vấn đề duy nhất là tại sao lại làm bằng vàng.. Con bà nó, bộ chê bà đây chưa đủ mạc hả? Bao nhiêu nguyên liệu khác không được, đè ra làm vàng mới chịu... trời ơi, vàng đó, vàng thiệt đó. Cái bộ bài này, làm bằng vàng đó..
Ôi, tim ta đau!!!!!
Ôi, tim ta đau!!!!
Ôi, tim ta đau!!!!
( chuyện quan trọng, nhấn mạnh ba lần)
Thế là, đêm đó Asisu đi ngủ trong tâm trạng đau lòng, ôm theo trái tim vỡ vụn mà leo lên giường...]
Trở về hiện tại, Asisu đang thực hiện nghi thức “lựa chọn ban phước” đầy tôn kính, thần bí, kì lạ. Đó là với những người dân bên dưới.
Còn thực tế thì, ngại quá, Asisu đang kêu lô tô...
Asisu móc trong bọc vải nhỏ ra được một con số, thế là
” số gì đây, số gì đây.... lẵng lặng mà nghe tôi nói con gì ra, mà ra con mấy.. con mấy gì ra...”
...
Mọi người dân ở phía dưới, hồi hộp chờ đợi nghi thức lựa chọn mà đối với họ đầy thiêng liêng với những câu thần chú thật kì lạ. Và cuối cùng, đã chọn ra được 3 người may mắn ngày hôm nay...
3 người vui mừng cầm theo thẻ gỗ của mình vào căn phòng bên cạnh thần điện. Căn phòng được đốt trầm hương, làm cho khói bay nhè nhẹ, cùng một hương hoa sen tinh tế. Các chậu hoa sen được đặt hai bên đường vào, tăng thêm vần thanh tao và tinh tế cho căn phòng. Ngoài ra, còn được treo những dãi lụa mỏng trắng, gió thổi làm chúng bay nhẹ càng giúp cho căn phòng tạo được hiệu ứng linh thiên và huyền bí.
Asisu ngồi trên chiếc bàn đặt giữa phòng, trên mặt che một tắm vải mỏng, trang phục màu đen càng làm nàng nổi bật giữa căn phòng.
Asisu đưa mắt nhìn ba người sắp đi đến, lòng thầm kêu khổ.. đi lẹ lẹ dùm con đi mấy cha mấy má, muốn làm cho huyền bí như trong phim chi để giờ khói bay cay mắt quá, cái khăn che mặt nữa, khó thở chết mẹ.. em lại, đi nhanh đi, năn nỉ luôn đó trời..
Cuối cùng thì cũng tới, người thứ nhất được cung nữ mời vào bàn ngồi đối diện với Asisu.
”Ngươi muốn hỏi gì. Ta sẽ trả lời ngươi ba câu hỏi”
Người thứ nhất, suy nghĩ kĩ rồi lên tiếng hỏi Asisu
”Nữ thần cho con hỏi về sự nghiệp...”
Sau khi hỏi xong, người nọ thấy Asisu đưa những tấm vàng mỏng, phía trên in hoa văn hình nữ thần Isis...
”Chọn một lá đi”
Sau đó, Asisu trải bài và bói cho người nọ.. cứ tiếp tục như vậy. Sau khi coi hết ba người thì nàng cũng trở về cung..
Ba người được chỉ dẫn bởi nữ thần, đi ra ngoài điện thần. Những người không được chọn vẫn còn tụ tập để chờ hỏi thăm họ được ban phước như thế nào...
”Sao rồi, nữ thần ban phước như thế nào?”
”Nữ thần cho tôi xem những thẻ vàng phép thuật. Rồi trả lời ba câu hỏi của tôi”
”Thẻ vàng phép thuật?”
”Nữ thần nói sao?”
”Nữ thần nói đúng lắm, còn chỉ dẫn tôi con đường làm ăn sau này nữa..”
”Nữ thần nói đúng lắm. Hôm nay thật may mắn khi được chọn. Thôi, tôi về chuẩn bị theo lời nữ thần đây”
...
Cứ như vậy, trong vòng một tuần danh tiếng nữ thần Isis ban phước tại thần điện đã trở thành chủ đề bàn bán số một tại kinh thành. Người người, nhà nhà đều kéo nhau đến dâng lễ vật cho nữ thần..
Còn về phía Asisu thì nàng đang vui mừng như điên, không ngờ việc đi làm thêm tại quán cafee có dịch vụ xem bói bài tarot, vì thân với chị xem bài nên được dạy miễn phí thế là nàng đã có khả năng xem bài tarot cũng kha khá... kì này áp dụng quá sức thành công.. vui quá xá!!!
Bây giờ danh tiếng đã có, mình nên tiến hành bước tiếp theo.
[ Sự thật Asisu xem bói bài cũng được, nhưng tới mức phán đâu trúng đó thì còn xa lắm. Nên thực ra nếu gặp câu hỏi khó thì Asisu sẽ cầu cứu chị Asisu như đã xin với nữ thần.
Nếu người được chọn là thương buôn hay quý tộc giàu có thì nàng sẽ cho lời chỉ dẫn một trăm như một
”Sắp tới đây, sẽ có một cơ hội làm ăn cực kì tốt. Đối tác là phụ nữ, mặc đồ đen. Nếu có thể hợp tác, thì tiền đồ không sao biết hết được. Đây là cơ hội mà nữ thần ban phước cho ngươi...”
Tất cả đều để chuẩn bị cho bước tiếp theo...]
Tẩm cung của hoàng đế...
Ragashu sau khi thiết triều và xử lí toàn bộ văn kiện của hôm nay, công việc hôm nay không nhiều lắm. Ragashu thong thả về tẩm cung của mình, đâu biết rằng đang có một “vị khách” đang chờ hắn ở trong phòng.
Asisu chỉ dặn dò một mình vào phòng chờ Ragashu, còn mọi người đều lui ra ngoài...
Ngồi đợi Ragashu từ sáng sớm đến bây giờ.. nàng đã tạo mọi thú vui tao nhã để giúp bản thân giải khuây trong lúc chờ đợi như
Trò thứ nhất: điếm gạch lót sàn..
Tổng kết: hai ngàn tám trăm ba mưới bảy viên. Những chổ có đồ vật che khuất không điếm được nên bỏ qua
Trò thứ hai: tính chu vi phòng
Tổng kết: ngang bảy mươi năm bước chân. Dài một trăm tám mươi tư bước chân. Cao không đi được nên không biết
Trò thứ ba: ngồi lắng nghe thiên nhiên
Tổng kết: con chim đã hót được khoảng mười một lần, chán quá không ngồi nghe nữa nên không điếm tiếp
Trò thứ tư: điếm kiến
Đang khảo sát: vì vẫn đang điếm, con số hiện tại là hai ngàn ba trăm mười một con
Hai ngàn ba trăm mười hai con
Hai ngàn ba trăm mười ba con....
...
Nghỉ, không điếm nữa. Làm gì giờ này chưa về nữa, con bà nó, bà đây chờ đến nỗi cổ dài có thể thắt nơ bướm rồi đó... tên kia, mày nghĩ mày là vua rồi muốn làm gì làm à.... thằng kia... bà mệt rồi, bà về.
Bà nói thật đó, bà về à...mày còn chưa về...
Thật đó, bà về thật đó...
Mẹ, về. Bà mà còn đợi bà là con heo.
Thôi, lâu lâu làm heo một chút đổi không khí chủng tộc, môi trường sống cũng được.
Về đi trời ơi.... bà làm heo rồi nè, còn là một con heo có cổ thắt nơ bướm nữa đó...
Đúng lúc này, Ragashu cũng đẩy cửa đi vào.
Mẹ nó, bà làm heo mày mới về. Asisu chử thầm, tức cả bụng.
Ragashu vào phòng, ngồi xuống. Nô tì bưng thức ăn trưa vào đặt lên bàn rồi lui ra. Trong phòng chỉ còn hai người..
Asisu ngồi xuống cạnh bên Ragashu, mặt cười thân thiện
”Bệ hạ...”
Ragashu nói trước
”Dùng cơm trước, có gì nói sau”
Nói xong, chuyên tâm ăn.
Asisu bốc hỏa, con bà nó, bà đây đợi mày mòn mõi vậy mà ăn cơm. Được, ăn cơm thì ăn, bà đây cũng chưa ăn...
Asisu cầm đũa lên, gấp khí thế. Ừm, ngon đó. Không hổ là vua, ăn ngon như vậy. Tính ra thức ăn của Asisu cũng không thua bên này nhiều, chỉ là Asisu vì tiếc kiệm tiền nên đã cải tổ lại toàn bộ việc tiêu xài tiền bạc của cung nàng và việc thức ăn thua thiệt hơn là hệ quả không thể tránh khỏi. Và quan trọng hơn, ăn chùa luôn luôn vó khẩu vị hơn...
Uhm, đúng là đồ thơm nhang vẫn ăn ngon nhất. Asisu gấp nhiều hơn vài đũa, ăn cũng nhanh và nhiều hơn. Mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên của Ragashu ngồi bên cạnh..
Ragashu khi về nghe binh lính báo Asisu đã đợi hắn từ sớm, nghĩ bây giờ cũng đến giờ ăn cơm nên lệnh cho người dọn thức ăn lên, để cho người nào đó ăn cơm. Nên Ragashu không để cho Asisu nói mà trực tiếp lệnh ăn cơm. Nàng ấy ăn thật, ngoan đấy nhưng ánh nhìn thì thật bất hợp tác.
Không ngờ nàng ấy lại ăn như vậy, ăn khí thế, không câu nệ, không thèm nhìn sang hắn hay mời hắn ăn ngon miệng coi như phép tắc. Thậm chí còn cầm chén chạy vòng qua chiếc bàn để múc canh và gấp liền mấy miếng bỏ vào miệng, ngậm cả họng rồi nói gì đấy
”On on, a ích, a ích”
(Đừng chú ý đến em, em chỉ hiện lên vietsub cho chị ấy thôi:
”Ngon ngon, ta thích, ta thích”)
Tóm lại, cả buổi ăn, Ragashu ăn chẳng nhiều, vì mãi bất ngờ với những hành động “thục nữ” của Asisu. Còn Asisu thì ăn bửa hoành tráng, bụng căn tròn..
Kết thúc bửa ăn và mở đầu cho cuộc đối thoại chính thức là tiếng “Ợ.....” đầy khiếm nhã của Asisu.
Ragashu cơ mặt giật giật.. cô gái này có thật là nữ hoàng, à mà không phải nói là có thật là con gái không mới đúng
Asisu mặc kệ ánh mắt dò xét của Ragashu, nàng móc cuộn văn kiện để trước mặt Ragashu