“……Hình như trong dạ dày nó có thứ gì đó.”
“Hả? Không phải là khối u chứ!”
“Cái này, tôi cũng chưa gặp tình huống đặc biệt thế này bao giờ, hai ngày sau cô lại đưa nó tới khám lại đi.”
“….Được….”
Về nhà
“Tiểu Hoàng, tôi thật sự phải chết rồi.” Suy yếu
“Sao vậy, khám ra cái gì?”
“Hu hu hu ~~~~ Bác sĩ nói là u, là u đó……hu hu hu hu hu…..”
“…..Không sao, u cũng có thể chữa khỏi mà ~~~”
“Tiểu Hoàng, cậu đừng chờ đợi tôi. Tôi hết hi vọng rồi, cậu lấy Tiểu Bạch đi, tôi sẽ không trách cậu đâu, ngày cưới của cậu tôi cũng sẽ không quay về tìm hai người đâu.”
“F**k! Ai muốn lấy cậu ta chứ! Mẹ kiếp, cậu nghỉ ngơi, dưỡng bệnh tốt cho tôi! Đừng có nghĩ linh tinh nữa!”
“Tiểu Hoàng, tôi không xong rồi, cậu nhớ phải…..”
“Này này!!!”
“Tiểu Hắc!”
“Khốn kiếp!!!”
“…..”
“Tiểu Hắc….cậu đừng làm tôi sợ….”
“……Hu hu hu~~~ Tiểu Hắc!!!!”