“….Chưa chết, nhưng cũng sắp rồi.”
“Này này này này~ Anh xem, mắt Tiểu Hoàng ngày càng nhiều nước kìa!”
“Ặc, anh nghĩ đó là nước mắt đó.”
“Ơ, sao nó lại khóc nhỉ?”
“À…Có thể là bởi vì…..”
“Chẳng lẽ là! Tiểu Hắc và Tiểu Hoàng là một đôi, Tiểu Hoàng cực kỳ đau lòng vì Tiểu Hắc chết sao!!! Hô hô ~~~ thỏ mà cũng BL ~~~” Hủ nữ chỗ nào cũng có ==
“(⊙o⊙) Em nói cũng có lí cơ mà…..Tiểu Hắc nhìn không giống đã chết mà là đói quá nên xỉu.”
“Sao vậy được? Sáng nay rõ ràng em đã bỏ rất nhiều cỏ vào trong chuồng , đều bị ăn sạch ~~ Sao nó lại bị đói được?”
“……”
Trong lòng vị chủ nhân hủ nữ kia có hàng trăm ngàn điều nghi hoặc không giải thích nổi, chỉ con thỏ màu vàng nay toàn thân đã biến thành màu cam…..(màu vàng + màu đỏ= màu cam)
Lời bộc bạch: Được rồi, thật ra đồng chí Tiểu Hoàng chẳng qua là vì dân trừ ngốc mà thôi. . . . . . Mặc dù không thành công. Có điều, sau này đồng chí tiểu Hắc nhất định không được… nói hươu nói vượn… lúc ăn cơm nữa… nếu không… có khi chết thật!