• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Thái Tiên Hồ hốt hoảng kêu lên oai oái. Nàng vừa mới định mặc quần vào thì bị kéo ngã khiến cho cái quần bị kéo căng ra rách toạc.

La Linh cười lớn đè lấy người nàng mà hôn.

Bạch Thái Tiên Hồ bị chàng tấn công hết đường né tránh chỉ còn nước đắm chìm trong ngây ngất đang tăng dần.

La Linh hôn xong ngắm nhìn người ngọc cười hỏi:

- Nương tử thấy có thích không? Chúng ta đấu thêm hiệp nữa nhé?

Bạch Thái Tiên Hồ đỏ mặt nói:

- Chàng đúng là con quỷ phong lưu. Mới đó lại đòi hỏi nữa rồi.

La Linh đưa tay vuốt ve một bên nhũ phong rồi mỉm cười:

- Tại vì nàng đẹp quá! Nếu ta không ăn cũng uổng!

Bạch Thái Tiên Hồ nguýt dài:

- Chàng đừng có nói bỡn. Chẳng lẽ thiếp không biết hai mỹ nhân kia cũng xinh đẹp lắm ư?

La Linh cười:

- Đúng là họ thật xinh đẹp. Nhưng làm sao họ có được mùi hương như nàng. Chắc trên đời này chỉ có mình nàng tạo được mùi hương khuyến rũ này thôi.

Bạch Thái Tiên Hồ thầm công nhận La Linh nói đúng. Nàng rất hài lòng vì trượng phu thần dũng hơn người.

Nhưng Bạch Thái Tiên Hồ chợt nhớ ra một chuyện vội ngồi bật dậy:

- Thôi chết! Thiếp quên mất một việc. Chúng ta phải đi cứu người lập tức.

La Linh ngạc nhiên:

- Nàng định cứu ai? Tại sao lại phải đi ngay bây giờ?

Bạch Thái Tiên Hồ vội vàng mặc lại y phục và thay quần mới. Nàng quay sang La Linh giục:

- Tướng công mau cùng thiếp đi cứu người. Nạn nhân là đệ tử của thiếp. Y đã bị trúng phải Âm ma chưởng và có thể đang bị truy bắt.

La Linh vừa mặc y phục vừa hỏi:

- Y là nam hay nữ. Y bị trúng thương đã lâu chưa?

Bạch Thái Tiên Hồ trả lời:

- Y là nữ nhân. Y mới bị trúng thương gần đây thôi.

Hai người lúc này đã ra đến bên ngoài. Trời mới tờ mờ sáng. Sương đêm vẫn còn đang rơi và khá lạnh lẽo.

Bạch Thái Tiên Hồ và La Linh quay người trở lại chỗ cũ. Họ vừa đi vừa bí mật quan sát khắp nơi xem có động tĩnh gì không?

Chợt nhiên La Linh đứng khựng người lại chú ý nghe ngóng. Chàng quay sang Bạch Thái Tiên Hồ hỏi nhỏ:

- Nàng có nghe thấy âm thanh gì không?

Bạch Thái Tiên Hồ định thần một lúc rồi lắc đầu:

- Thiếp không nghe thấy gì cả. Tướng công phát hiện điều gì khác lạ ư?

La Linh lắng nghe lại một lúc rồi nói:

- Chắc chắn là có chuyện gì rồi. Chúng ta mau đến xem.

Hai người phi thân thật nhanh về phía trước.

Bạch Thái Tiên Hồ ngấm ngầm để ý khinh công của La Linh thì thấy thân pháp của chàng hết sức nhanh nhẹn và khá giống với thân pháp của người xưa.

Nhưng võ công của chàng có vẻ còn cao hơn người xưa nhiều mới thật là kỳ.

Hai người phi nhanh chẳng mấy chốc đã nghe thấy âm thanh vũ khí chạm nhau dữ dội.

Bạch Thái Tiên Hồ và La Linh bí mật áp sát đấu trường. Hai người kinh ngạc nhận thấy Miêu Thiên Hồng đang hỗn chiến với bọn người của Âm ma.

Cách đó không xa là cuộc chiến giữa hai thiếu nữ áo vàng Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ đấu với bọn Tam hung cùng vô số đệ tử.

Bạch Thái Tiên Hồ lo lắng nhìn quanh thì thấy một nữ lang xinh đẹp đang đứng bảo vệ cho ái đồ của mình chống lại bọn người của lão Độc cước.

So về võ công thì lão độc cước hơi kém sút đối phương một chút nhưng do nữ lang phải ra sức bảo vệ cho Bạch Ngọc tiên cơ nên võ công của nàng không thể phát huy ra hết được. Do vậy nữ lang luôn gặp khó khăn trước những đợt tấn công của phe đối phương.

Bạch Thái Tiên Hồ nhận ra nữ lang chính là Tiêu Sơn thần nữ. Nàng hứng chí nhảy ngay vào vòng chiến cứu nguy cho ái đồ trước những sự tấn công từ phía bọn đệ tử của Độc cước lão tà.

Trong khi đó La Linh cũng nhảy vào cứu nguy cho Miêu Thiên Hồng trước sự giáp công của lão Âm ma và Đại lực thần quyền.

Miêu Thiên Hồng đang trong cơn nguy ngập trùng trùng thì bất ngờ được cứu viện. Nàng hết sức kinh ngạc vì người cứu trợ nàng lại là La Linh. Trong thâm tâm nàng La Linh đang ở Cửu Thiên Sơn sao giờ đây lại có mặt ở nơi này. Nhưng tình thế trước mắt xảy ra hết sức nhanh chóng. La Linh ra tay đấu với Âm ma một chưởng dữ dội. Cả người lão ma bị bắn lùi lại mấy bước khiến lão kinh hoàng nhìn lại đối phương.

Âm Ma ngạc nhiên đờ người ra vì thấy người vừa đẩy lui mình lại là một chàng trai trẻ. Có điều làm lão kinh hãi là người này lại giống như đúc với kẻ thù của lão năm xưa mới thật là kỳ.

Âm Ma đinh ninh La Linh đã chết từ lâu nên lấy lại bình tĩnh trầm giọng quát:

- Tiểu tử kia! Ngươi ở đâu ra lại đến đây quấy nhiễu lão phu?

La Linh mỉm cười:

- Ta là La Linh. Còn ngươi là ai lại dám ức hiếp ái thê của ta?

Câu trả lời của chàng khiến lão Âm Ma kinh ngạc. Lão biết rất rõ La Linh đã chết từ 20 năm nay, còn cô nương kia chính là Miêu Thiên Hồng ái thê của kẻ xấu số. Bây giờ tự dưng lại lòi ra một tên tiểu tử tự xưng là La Linh và dám gọi Miêu Thiên Hồng là ái thê của mình thì đúng là điên cả đầu rồi.

Miêu Thiên Hồng thấy La Linh đứng trước mặt cừu nhân mà chẳng nhận ra thì vừa lo vừa tức nói lớn:

- Tướng công! Lão tặc đó là Âm ma. Kẻ đã đánh chàng thọ thương ngày xưa đó. Chàng mau giết lão đi để trừ hậu họa.

La Linh nghe vậy tròn mắt nhìn đối phương. Chàng thấy lão ta thân hình dài ngoẵng. Mắt xanh lè thì cũng biết lão luyện âm công hết sức ghê gớm.

La Linh đề tụ chân lực bước dần lại gần lão ma nói lớn:

- Ta và ngươi đã là oan gia nên mới gặp nhau ở đây. Chúng ta đấu với nhau một trận kết thúc chuyện này cho rồi.

Âm Ma đôi mắt láo liên. Lão chưa biết chắc đối phương có phải là La Linh thật hay không nhưng đã quyết phải diệt trừ đối thủ ngay lập tức.

Khi La Linh vừa nói chưa dứt tiếng thì thân hình lão Ma đã cuốn tới, chưởng phong âm độc lạnh lẽo chụp lấy thân hình đối phương.

La Linh rú lên một tiếng như rồng ngâm rồi thân pháp biến ảo, Thần long chưởng lập tức giỡ ra.

Thân hình La Linh như uốn lượn trong vòng sóng chưởng của đối thủ. Hai tay chàng biến ảo khôn lường. Chưởng pháp vừa nhanh, vừa mạnh lại còn lạnh buốt như băng hà.

Âm Ma càng đánh càng thấy khiếp sợ. Lão đã luyện Âm công đến mức cùng cực rồi mà vẫn chưa địch nổi đối phương. Thân hình lão càng lúc càng trở nên giá lạnh đến mức gần như máu huyết đã đông đặc lại. Âm Ma hoảng hốt cố gắng tìm cách đột phá vòng vây nhưng vô vọng.

Ở bên kia Đại lực thần quyền cũng bị Miêu Thiên Hồng dồn cho thất bất xa bang. Thật ra không phải đại lực thần quyền kém hơn đối phương mà chỉ vì Miêu Thiên Hồng là thánh nữ của độc môn nên khi giao đấu cùng nàng lão chẳng dám tiến lại gần vì sợ độc. Đại lực thần quyền giờ đây chỉ hy vọng ở trận chiến giữ Âm Ma và chàng thanh niên lạ mặt. Lão nghĩ Âm Ma chắc sẽ mau chóng giành phần thắng và quay lại hỗ trợ cho mình.

Nhưng không ngờ khi Đại Lực thần quyền ngó sang thì thấy trận chiến thật sự kinh hoàng, cát bay đá chạy và hình bóng của hai đối thủ biến mất trong luồng gió xoáy.

Bên phía trận chiến của hai chị em họ Hồng thì có hơi yếu hơn so với đối phương nhưng trận chiến giữa Độc cước lão tà và Tiêu sơn thần nữ thì đã phân thắng bại rõ rệt. Độc cước đã bị mấy vết kiếm thương sắp bại đến nơi rồi.

Riêng Bạch Thái Tiên Hồ đã đánh tan bọn đệ tử của mấy lão quái. Bọn chúng đứa chết, đứa bị thương nên không dám xông vào vây công Bạch Ngọc Tiên Cơ nữa.

Bạch Thái Tiên Hồ vội đỡ ái đồ ngồi xuống nghỉ ngơi còn bản thân đưa mắt ngó chừng cuộc chiến xem có thể hỗ trợ được gì không.

Đột nhiên có tiếng nổ cực lớn ở giữa đám bụi cát mù mịt rồi một tiếng rú thê thiết nổi lên khiến mọi người kinh hoàng ngó mắt nhìn xem kết quả ra sao.

Thân hình La Linh sừng sững đứng giữa đấu trường trong khi thân xác lão Âm Ma bị chẻ ra làm đôi nhìn thật khủng khiếp.

Đại lực thần quyền hồn vía lên mây chưa kịp tỉnh táo trở lại thì đã bị một kiếm của Miêu Thiên Hồng chặt đứt bàn tay bên hữu. Hắn rú lên một tiếng rồi ôm bàn tay máu phóng thẳng vào rừng.

Độc cước lão tà thì thê thảm hơn. Lão thấy tình thế nguy cấp định nhảy vào rừng chạy trốn nhưng bị Tiêu Sơn thần nữ đoán được ý định nên phóng kiếm xuyên tâm giết chết lão ngay đương trường.

Chỉ có Tam hung là may mắn hơn cả. Cả ba kịp bỏ chạy ngay khi chứng kiến các chết thương tâm của đồng bọn. Vì Hồng Tố Tố và Hồng Kỳ Kỳ đã quá mệt mỏi nên chỉ chống kiếm nhìn theo chứ không có hành động gì ngăn cản.

Kết quả thắng lợi khiến quần nữ đều hài lòng nhìn nhau mỉm cười. Đã lâu rồi mọi người không gặp lại nhau nên vô cùng hân hoan chào hỏi liên hồi.

Bạch Thái Tiên Hồ vì lo cho đệ tử nên sau mấy câu chào hỏi của chị em liền giục La Linh ra tay cứu chữa cho Bạch Ngọc Tiên Cơ.

Lúc này Bạch Ngọc Tiên Cơ đã ngất lịm, toàn thân run rẩy vì lạnh và vì độc chưởng đang ngấm sâu vào phế phủ khiến nàng hít thở cực kỳ khó khăn.

La Linh nhận ra người ngọc thì tâm tình trở nên bối rối. Chàng không ngờ mỹ nhân lại chính là đệ tử của ái thê mình. Gìơ đây tuy trong lòng chàng hết sức lúng túng nhưng chàng cũng vội bước đến tìm cách chữa trị cho nạn nhân.

Bạch Thái Tiên Hồ bế ái đồ lên đưa vào một chỗ khuất rồi vẫy La Linh vào theo. Nàng cởi bỏ phần áo trên của nữ đệ tử thì thấy một bên vai nàng có vết chưởng thương tím thẩm.

La Linh mừng rỡ vội ngồi xuống vận công hút âm độc ở nơi vết thương ra. Một hồi lâu sau, vết thương đã nhạt màu và nạn nhân đã bắt đầu tỉnh lại.

La Linh thu hồi công lực chưa kịp đứng lên thì Bạch Ngọc Tiên Cơ đã tỉnh lại ngước mắt nhìn chàng.

Trong lòng nữ nhân vẫn còn hoảng hốt nên vừa thấy mặt La Linh nàng đã oà khóc rồi ngã vào lòng chàng.

Bạch Thái Tiên Hồ đứng phía sau cảnh giới cho hai người nên thấy rõ tình cảnh đáng lưu tâm nọ. Nàng chợt nhớ đến câu chuyện của Bạch Ngọc Tiên Cơ kể về một kẻ mất trí đã hủy hoại trinh tiết của đệ tử nàng.

Trong lòng Bạch Thái Tiên Hồ tức thì nổi sóng. Nàng không biết phải cư xử thế nào đây khi ái đồ lại bị mất trinh về tay tướng công của mình.

La Linh vỗ nhè nhẹ tấm lưng ong của mỹ nhân rồi khẽ bảo:

- Nàng hãy bình tĩnh. Có việc gì mà thương tâm đến vậy.

Bạch Ngọc Tiên Cơ đưa tay quẹt nước mắt mỉm cười nói:

- Thiếp thực lòng chẳng muốn xa tướng công. Chàng hãy nói với phu nhân cho thiếp làm tỳ nữ của người cũng được. Miễn ra sau này chúng ta gặp được nhau là thiếp mãn nguyện lắm rồi.

La Linh bối rối đưa mắt nhìn về phía Bạch Thái Tiên Hồ. Lúc này Bạch Thái Tiên Hồ đang cúi đầu suy nghĩ nên chưa nhận ra hai người đang nhìn mình.

Bạch Ngọc Tiên Cơ thấy sư phụ đứng đó thì xấu hỗ vội rời khỏi vòng tay của La Linh chạy lại bên sư phụ.

Sư phụ đệ tử gặp nhau đều ôm lấy nhau mà khóc.

Mọi người từ bên ngoài cũng đã bước vào chúc mừng hai người vì Bạch Ngọc Tiên Cơ đã khỏi bệnh. Chỉ một mình La Linh đứng ở đó ngơ ngẫn nhìn các mỹ nhân xinh đẹp đang cười nói mà không hiểu tại sao chàng lại có diễm phúc thu nạp được nhiều mỹ nhân xinh đẹp đến vậy.

--------------*--------------

HẾT

Đón đọc Hậu Cuồng Long Chưởng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK