"Anh Đàm, vừa mới xếp lên kệ đã bị em và Tiểu Tống mua. Sau đó trợ lý của chị Tư Tư cũng đến." Trợ lý của Đàm Cánh Xuyên đưa tạp chí cho hắn.
Đàm Cánh Xuyên cười cười: "Đợi lát nữa còn sẽ có nhiều người đi mua. Em chờ đến tối nay chỉ sợ cũng không mua được."
Ý của hắn không phải nói lượng tiêu thụ <Quý Ông Thời Thượng> ở phim trường Nhạc Viên rất tốt, mà là mọi người đều biết Lục Dương lần đầu tiên lên tạp chí ít nhiều sẽ ủng hộ một chút.
Nhìn bìa tạp chí bìa, phát hiện nhân vật ảnh bìa là nam diễn viên gần đây liên tiếp xuất hiện ở trên màn ảnh lớn. Đàm Cánh Xuyên không có quá chú ý lập tức mở ra trang trong. Hắn tiện tay lật nội dung phía sau, tạp chí Thời Phong vẫn luôn phẩm chất không tệ, nội dung phong phú, hơn nữa hàng khô rất nhiều.
Mặc dù nghệ sĩ thành danh có thợ nhà tạo hình riêng của mình, nhưng không có khả năng mỗi ngày đều phải có thợ tạo hình đến sắp xếp cách ăn mặc. Cho nên bản thân nghệ sĩ hoặc là đội ngũ phải chú ý đối với loại trào lưu này, miễn cho phạm vào sai lầm cấp thấp.
Rốt cuộc lật đến chủ đề kỳ này, Đàm Cánh Xuyên nhìn thấy tiêu đề "chủ nghĩa mới nhẹ".
Đây là ám chỉ những đàn ông trung niên muốn làm cho mình trẻ hơn một chút chứ gì! Dưới đáy lòng tự giễu cười cười, Đàm Cánh Xuyên xem nội dung hai trang sau.
Ánh vào mi mắt chính là một đám tiểu thịt tươi các loại tạo hình quá đẹp trai. Đối với Bác Á và đài truyền hình đẩy ra chương trình tìm kiếm tài năng lớn hắn cũng có nghe thấy.
Mấy cô gái nhỏ trong phòng làm việc các nhân của Đàm Cánh Xuyên mặc dù đối với nghệ sĩ nhà mình khẳng định là thật sự yêu và yêu nhất. Nhưng việc này không gây trở ngại các cô ngẫu nhiên còn thích mấy gương mặt mới mẻ khác. Cho nên hắn cũng nghe nhân viên đề cập qua thí sinh Dream Star, chỉ là không nhớ kỹ tên mà thôi.
Bởi vì chương trình tuyển chọn đột nhiên hot và phát triển không tệ nên nghệ sĩ cũng không phải không biết. Đàm Cánh Xuyên quét đôi mắt nhìn sơ qua chỉ có chút ấn tượng với một chàng trai trong đó.
Hắn đối với loại ảnh chụp "sản lượng" này không có hứng thú quá lớn. Đàm Cánh Xuyên rất nhanh lật sang trang khác, sau đó nhìn thấy Lục Dương. Đầu tiên là kinh ngạc với việc Lục Dương có thể chụp riêng một tấm, sau đó hắn mới phát hiện huyền cơ.
Hai trang liên tiếp này thì ra là một tấm ảnh! Bối cảnh cả tấm ảnh là một kệ sách gỗ đặt đầy sách. Lục Dương bên trái, Chu Y bên phải, dựa theo tỉ lệ suy tính, giữa bọn họ cách khoảng 150 cm.
Sở dĩ làm cho cái nhìn đầu tiên của người không cảm giác đây là một tấm ảnh là vì nhiếp ảnh gia dùng ánh sáng khéo léo, cũng thông qua photoshop hậu kỳ làm cho Lục Dương nửa bên ảnh chụp nhìn qua là màu ấm, mà Chu Y nửa còn lại là màu lạnh.
Động tác và biểu cảm của hai người cũng rất vi diệu. Động tác hình thể của hai bên làm cho người cảm giác bọn họ dường như là đối diện, nhưng nhân vật chính lại không có đối diện.
Loại dung hợp lại chia cảm giác mập mờ vừa đúng làm cho khí chất của hai người khác nhau biểu hiện đến vô cùng nhuần nhuyễn. Nhưng lại không đến mức quá xung đột dẫn đến mất hình ảnh.
Hơn nữa nhân vật đều đứng thẳng, hình thể Lục Dương và Chu Y phối hợp tự nhiên cũng rất rõ ràng sáng tỏ hiện ra ở trước mắt độc giả.
Tính kiêm cụ thương nghiệp và tính tác phẩm nghệ thuật như vậy tuyệt đối có thể gọi là một tác phẩm xuất sắc!
Đàm Cánh Xuyên chú ý tới hai trang này chữ viết cực ít, tạo thành đối lập với tiêu đề nhỏ phía trước. Hắn đoán không chỉ là nhiếp ảnh gia vô cùng hài lòng với tác phẩm của mình, ngay cả biên tập viên cũng muốn dùng hết khả năng giữ lại độ dài, hoàn mỹ hiện ra tấm ảnh này.
Trợ lý cũng thò đầu lại, thấy được ảnh chụp trên tạp chí không khỏi khen ngợi: "Nhìn qua có một đống cảm giác. Lần đầu tiên chụp tạp chí đã có thể chụp thành như vậy, Lục Dương thật giỏi."
Bởi vì Đàm Cánh Xuyên ở trong đoàn phim qua lại thân thiết với Lục Dương. Ngay cả nhân viên của hắn cũng đối với Lục Dương "yêu ai yêu cả đường đi", lúc khen cũng là thật tình thật lòng.
"Là rất tuyệt..." Đàm Cánh Xuyên nhìn Chu Y trên một trang khác trong lòng bỗng nhiên không vui. Nhưng hắn vẫn lấy di động ra chụp một tấm.
Trợ lý thấy hắn mở Weibo ra không khỏi hỏi: "Anh lại muốn đăng Weibo?!" Cậu đã cảm giác được Weibo này có liên quan đến Lục Dương. Trợ lý cảm thấy Đàm Cánh Xuyên thật sự quá chăm sóc Lục Dương.
Đàm Cánh Xuyên cười cười với màn hình di động không có trả lời.
* * *
Lục Dương vừa nhìn thấy ảnh chụp đã gọi điện cho người đại diện Vương Hữu Lan.
"Trước đó có xem qua mấy tấm ảnh gốc, không nghĩ tới Thời Phong sẽ chọn tấm này. Nhưng lại xử lý ảnh chụp như vậy." Vương Hữu Lan cầm tạp chí mừng rỡ không khép miệng được.
"Mặc dù là chụp ảnh chung, nhưng nhìn qua không có gì khác biệt với chụp riêng. Anh sẽ chào hỏi cảm ơn bên Thời Phong."
Y nghĩ tới cái gì do dự một hồi mới nói với Lục Dương: "Bây giờ tạp chí đã ra, có chuyện này anh muốn nói với em."
Lục Dương nghe ra giọng điệu Vương Hữu Lan thận trọng. Vì thế vội hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Kỳ thật là có liên quan đến Chu Y." Vương Hữu Lan giải thích: "Lúc ấy hai em vừa kết thúc công việc ở studio, người đại diện của Chu Y tìm anh một lần. Ý là nói bài đơn ca mới của Chu Y muốn quay MV hy vọng có thể tìm em hợp tác."
Lục Dương cảm thấy việc này dường như là chuyện tốt. Vì thế hơi nghi ngờ hỏi: "Có phải xảy ra vấn đề gì hay không?"
"Ừh, bởi vì đối phương nói thời gian rất gấp, cần em dành ra một ngày đi quay MV. Cho nên lúc đó bọn anh chỉ là bàn miệng, anh chuẩn bị hỏi ý kiến của em, cũng phải xem tình huống đoàn phim bên này cho phép hay không mới chính thức đi ký hợp đồng với đối phương."
Chung quy Lục Dương coi trọng nhất là chuyện đoàn phim bên này. Vương Hữu Lan không có khả năng không đắn đo.
Từ khi chụp tạp chí đến bây giờ đã qua nửa tháng, Lục Dương cũng không có nghe được Vương Hữu Lan nhắc tới chuyện này cảm giác hẳn là thất bại.
Quả nhiên, Vương Hữu Lan tiếp tục nói: "Ai biết anh còn chưa kịp nói với em thì tối đó người đại diện của Chu Y lại gọi điện thoại đến nói MV đơn ca của Chu Y thật sự quá gấp, chỉ sợ không thể đợi bên chúng ta thương lượng."
Lục Dương nghe đến đó đại khái đã biết ý của Vương Hữu Lan. Mặc dù không có ký chính thức chỉ là thương lượng trên miệng. Nhưng buổi chiều đã đưa ra cành ôliu, buổi tối đã đổi ý, lấy cái cớ "quá gấp, không thể đợi" một chút cũng không có sức thuyết phục.
"Gần đây em bận rộn quay phim chắc cũng không có chú ý." Vương Hữu Lan nói kết quả mọi chuyện cho Lục Dương biết: "Bài đơn ca của Chu Y 4 ngày trước vừa phát hành, nam chính trong MV là Giang Kha chung công ty với cậu ấy."
Nghệ sĩ chung công ty hợp tác, chăm sóc lẫn nhau một chút không có gì đáng trách. Nếu bọn họ ngay từ đầu đã quyết định "ở bên nhau" tự nhiên không có gì đáng nói.
Vương Hữu Lan tức giận chính là tức giận ở đây. Người đại diện của Chu Y là chạy tới tìm y trước, trò chuyện cũng rất tốt, quay đầu lại hợp tác với người khác, thật sự làm người hơi chán ghét!
Lục Dương nghĩ đến thiếu niên kia bởi vì hướng nội mà nhìn qua hơi lạnh lùng, nhưng kỳ thật cảm giác không xấu, cảm thấy chuyện này chỉ sợ không đơn giản như vậy.
Cậu an ủi Vương Hữu Lan: "Xảy ra chuyện như vậy đối phương có lẽ cũng không phải cố ý, với lại chúng ta không oán không thù. Bọn họ làm gì hà tất mất công trêu đùa chúng ta, tìm đến anh Vương nói chuyện này chứ?"
Vương Hữu Lan làm người đại diện nhiều năm nhiều kiến thức. Kỳ thật trong chuyện này đã xảy ra chuyện gì không 8-9 thì cũng đoán được 10. Y đoán lúc đó người đại diện của Chu Y quả thật có ý đồ tìm bọn họ hợp tác, còn tỏ vẻ nguyện ý chờ y sắp xếp lịch quay của Lục Dương. Nhưng Giang Kha dù sao cũng chung công ty với Chu Y, rất có khả năng dùng thủ đoạn gì chặn. Cho nên mới có thay đổi lúc sau.
Nhưng suy đoán cũng chỉ suy đoán, Vương Hữu Lan đối với chuyện này vẫn không thể bình tĩnh như cũ. Vì không muốn ảnh hưởng đến Lục Dương quay phim nên dứt khoát không nói chuyện này với cậu.
Chỉ là vật đổi sao dời, ảnh chụp tạp chí bọn họ hợp tác đăng, mà bài đơn ca của MV người ta cũng phát hành. Lúc này mới nói cho Lục Dương biết một chút ẩn tình sau lưng, sẽ trợ giúp cho cậu trưởng thành.
Làm cho Vương Hữu Lan cảm thấy vui mừng là Lục Dương không chỉ không có vì vậy mà mất hứng, ngược lại biểu hiện rất rộng rãi. Vốn dĩ nếu Lục Dương tức giận thì Vương Hữu Lan còn dự định nói cho cậu biết lượng tiêu thụ của album đơn ca Thử Nước mới của Chu Y vô cùng bình thường, sung sướng khi người gặp họa một chút. Hiện tại xem ra đã không cần phải làm như vậy.
"Mặc kệ như thế nào hai em cũng coi như hợp tác qua. Nhưng chuyện MV thay đổi người tuyệt đối không thể xem như không xảy ra, nên giữ một chút khoảng cách để cho hai bên khỏe mạnh." Vương Hữu Lan dặn dò Lục Dương.
--- ---
Chờ nói điện thoại với Vương Hữu Lan xong thì Lục Dương phát hiện Tiểu Tống nhìn chằm chằm cổ mình mặt mũi tràn đầy lo lắng.
Lúc đang muốn dò hỏi thì Tiểu Tống mở miệng nói: "A Dương, tại sao ngủ một đêm mà dấu bóp trên cổ cậu vẫn rõ ràng như vậy?"
Lục Dương sờ cổ của mình. Buổi sáng lúc cậu rửa mặt ở trong nhà vệ sinh đã thấy được, ngược lại cảm thấy không có chuyện gì lớn.
"Hơi bầm xanh mà thôi. Hôm nay quay với thầy Lương vừa lúc dùng đến."
Tiểu Tống quả thật không có sức lải nhải với Lục Dương: "Vết thương của người ta đều là vẽ hoá trang. Cậu khen ngược, còn có thể tự mang hiệu quả dấu bóp."
Lục Dương cười cười: "Đợi lát nữa chúng ta lén lút đi vào nhanh chóng kêu chị Tằng hóa trang cho tôi." Cậu sợ Đàm Cánh Xuyên thấy được trong lòng sẽ không dễ chịu.
Kết quả đến phim trường, vừa mới vào phòng hoá trang ngồi xuống thì bị chuyên viên trang điểm chị Tằng trêu chọc.
"Nam thần Cánh Xuyên cũng thật là, bình thường cưng chiều tình địch của mình như vậy. Nhưng lúc xuống tay lại tàn nhẫn như vậy."
Lục Dương: "???"
Chị Tằng thấy mặt mũi Lục Dương ngẩn ra hơi kinh ngạc: "Sáng hôm nay cậu không lướt Weibo hả?"
Buổi sáng Lục Dương thức dậy thật đúng là không có thói quen lướt Weibo. Tiểu Tống ngược lại có xem. Nhưng sáng hôm nay trước tiên mua tạp chí giúp cậu, toàn bộ hành trình lo lắng dấu vết trên cổ cậu. Sau lại muốn "che chở" cậu vào phim trường, vừa lúc cũng không có thời gian xem di động.
Vừa bị chị Tằng hỏi như vậy Lục Dương lập tức ý thức được sáng hôm nay hẳn là có tin tức liên quan đến mình.
Chị Tằng và cậu ở chung sắp hai tháng, chỉ biết là cậu thường mang theo kịch bản bên người, không nghĩ tới cậu thật đúng là chỉ chú ý kịch bản thôi. Vì thế bất đắc dĩ nói: "Tự cậu xem đi, hiện tại phỏng chừng lên hot search."
Lục Dương cầm điện thoại mở Weibo mới phát hiện quả nhiên giống như chị Tằng nói, cậu lên hot search. Nguyên nhân chính là vì Weibo của Dương Tư và Đàm Cánh Xuyên.
Dựa theo thời gian là Dương Tư trước tiên đăng một cái Weibo [Phát hiện bạn trai], cũng tag Lục Dương và Đàm Cánh Xuyên.
Không đến 3 phút Đàm Cánh Xuyên cũng đổi mới Weibo, viết [Phát hiện tình địch], tag Lục Dương và Dương Tư.
Hình ảnh của hai người đều là trang trong tạp chí, chính là nửa bên Lục Dương, nhìn qua là dùng điện thoại chụp. Nhưng sắc nét rất rõ ràng, nhìn ra được người chụp rất nghiêm túc muốn cho Lục Dương lộ mặt.
Số lượng fan của nam thần và nữ thần khổng lồ, số lượng lượt like và bình luận kinh người. Hơn nữa khi đó nhóm đi làm đều lướt di động, lưu lượng so với lần trước càng khoa trương.
Dường như cùng thời gian, đăng ảnh chụp giống nhau, chữ viết lại rõ ràng là tương đối giống nhau.
Có một nhóm CP Đàm Cánh Xuyên và Dương Tư lập tức khen hai người ăn ý, cũng tự tưởng tượng đây là CP "Tư Xuyên" đang show ân ái.
[Ô hô hô, Tư Xuyên sáng sớm đã phát đường, thật ăn ý nha!]
[Nhìn thấy không có, địa chỉ đều giống nhau, có thể là ở chung một phòng đăng hay không (¬_¬)]
[Là bà xã Cánh Xuyên bấm like tôi!]
[Ở bên nhau, ở bên nhau, ở bên nhau...]
Lục Dương nhìn bình luận đứng đầu trước đó cười cười. Nhưng không phải là có yêu mới ăn ý à?
Đối với fan của mình lại đột ngột tăng lên Lục Dương đã không ngoài ý muốn.
CP "Tư Xuyên" mạnh mẽ liên thủ lại giúp cậu làm tuyên truyền một lần. Chỉ là phần tình nghĩa này không biết có thể lấy gì để báo đáp.
Chị Tằng thấy cậu cầm di động ngẩn người dáng vẻ rất đáng yêu. Vốn dĩ không muốn quấy rầy cậu, nhưng lại nhìn thấy dấu vết trên cổ cậu hơi nhíu mày nói: "Bằng không vẫn là che một chút đi, cái này so với lúc trước thương lượng còn rõ ràng hơn, sợ đợi lát nữa cổ áo sơ mi sẽ lộ ra quá nhiều."
Làn da Lục Dương trắng, bình thường có bị bầm xanh gì đều tương đối rõ ràng. Dấu bóp trên cổ nhìn qua quả thật hơi dọa người.
"Dạ được, làm phiền chị Tằng." Lục Dương vội vàng trả lời.
"Muốn vẽ thật sự là phiền, muốn che còn không dễ dàng à? Việc này có gì mà làm phiền." Chị Tằng mỗi lần hóa trang cho Lục Dương đều rất bớt lo, cậu tuổi trẻ trụ cột tốt, cơ bản không cần điều chỉnh cái gì, có để mặt mộc cũng rất ăn ảnh.
Lục Dương lướt di động một chút lại nhanh chóng cầm kịch bản lên. Hôm nay cậu quay với Lương Tuấn, động tác không nhiều nhưng khó ở lời thoại nhiều, tốc độ giọng nói nhanh, cảm xúc dữ dội.
Lương Tuấn đóng vai Giang Thiên Phó phát hiện vết thương trên cổ em họ, lại tra được tối hôm qua cậu ra cửa, nhận thấy được sự kiện đấu súng có liên quan đến Giang Thiên Túng. Vì thế hai anh em thân mật khăng khít bùng phát một trận tranh chấp dữ dội trước nay chưa từng có.
Cốt truyện ở trong giai đoạn này cũng rất quan trọng. Bởi vì bắt đầu từ lúc này Giang Thiên Phó đưa em họ tính vào kế hoạch của mình. Y cố chấp "lý tưởng", cuối cùng dẫn đến tình thân sụp đổ, cũng là bắt đầu bi kịch.
Lương Tuấn là xuất thân chính quy, kiến thức cơ bản vững chắc. Dường như cũng không vì lời thoại mà bị NG, Lục Dương cũng không muốn cản trở ở phương diện này. Vì thế lúc chuẩn bị càng bỏ nhiều sức.
Chị Tằng nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Lục Dương trong lòng âm thầm bội phục. Cô làm nghề này rất nhiều năm, gặp qua không ít diễn viên, ở tuổi như Lục Dương còn có thể kiên định như vậy quả thật gặp không nhiều.
Giới nghệ sĩ có đôi khi rất không công bằng. Bởi vì có vài người chỉ dựa vào giá trị nhan sắc đã có thể nổi tiếng, có người rõ ràng có tài hoa, có năng lực, lại vẫn luôn không nổi danh.
Mặc dù thành công cần vận may, nhưng người chăm chỉ nghiêm túc vô luận ở nơi nào đều được người tôn kính, điểm này không thể nghi ngờ.
Chị Tằng vào đoàn biết biểu hiện của Lục Dương được rất nhiều người khen ngợi qua.
Ngay từ đầu những lời khen ngợi này chủ yếu là bởi vì cậu có "giá trị nhan sắc cao". Nhưng dần dần lời khích lệ dáng vẻ cậu đẹp trai bị từ "chuyên nghiệp", "khiêm tốn", "chăm chỉ", "thân thiết đáng yêu" hình dung như vậy thay thế.
Điều này nói lên ngày càng nhiều người, đặc biệt là người chứng kiến Lục Dương trưởng thành đã bắt đầu thừa nhận sự cố gắng và trả giá của cậu.
* * *
Lúc này, trong một văn phòng nào đó ở giải trí Trúc Tinh, không khí cũng không có vui vẻ như vậy.
"Thời Phong thật quá đáng, hoàn toàn không có đăng ảnh chụp của em. Trước đó không phải nói vô luận như thế nào cũng sẽ đăng một tấm sao?" Giang Kha ở trong phòng người đại diện của mình không có gì cố kỵ, nhịn không được lớn tiếng nói.
Hoàng Vĩ - người đại diện của hắn cũng cảm thấy rất đau đầu: "Triệu Ba nói vốn là muốn đăng, nhưng sau khi nhãn hiệu nhìn thấy ảnh gốc cảm thấy em và bọn họ cảm giác hơi không hài hòa, chỉ có thể cắt bỏ."
Phỏng chừng đối phương đã sớm để lại một tay. Sau này ký thêm hợp đồng cũng không có nhắc tới ảnh chụp nhất định sẽ lên tập san, chỉ nói vấn đề bản quyền cơ bản.
Nhưng muốn bản thân Hoàng Vĩ nhìn xem ngược lại may mắn ảnh chụp của Giang Kha không có để chung với tấm ảnh kia, bằng không sẽ thấy được cao thấp.
"Cái gì mà hài hòa hay không hài hòa chứ, hơi chỉnh một chút, thêm chút màu sắc không phải hài hòa sao?" Giang Kha đương nhiên không chấp nhận loại cách nói này: "Tại sao bọn họ có thể photoshop một tấm ảnh thành hai màu sắc lại không thể ghép hai tấm thành màu sắc giống nhau à?"
Việc này căn bản không phải vấn đề ở màu sắc. Hoàng Vĩ không muốn giải thích nhiều với Giang Kha. Y muốn nói là một việc khác: "Trước đó em bỏ một hoạt động chạy đến quay MV đơn ca của Chu Y. Hiện tại phản ứng bình thường, người đại diện của Chu Y và cấp trên nói là em không có đủ lực ảnh hưởng. Sau này album MV nhất định không thể tiếp tục dùng người mới."
Giang Kha nói đến muốn quay MV của Chu Y, Hoàng Vĩ vốn là không đồng ý. Bởi vì bình thường nghệ sĩ khác phái chung công ty cọ nhiệt độ cho nhau hiệu quả mới có thể tốt hơn, cùng phái buộc chặt tuyên truyền xào không được chuyện gì tốt.
Chu Y là ca sĩ, Giang Kha là diễn viên, nói bọn họ là "sư huynh đệ đồng môn" lại tương đối miễn cưỡng. Nhưng sau này Hoàng Vĩ vẫn bị Giang Kha thuyết phục.
Chung quy thời gian từ khi ra mắt và độ nổi tiếng mà nói, Chu Y đã ra một album so với Giang Kha diễn kịch nửa năm vẫn chưa có tác phẩm chính thức công chiếu có mức độ nổi tiếng nhiều hơn.
Giang Kha quay hai bộ phim thần tượng nhanh nhất cũng phải đến cuối tháng 10 mới có thể phát sóng nên trước đó phải muốn tích lũy sự nổi tiếng, chụp ảnh tạp chí, quay MV và quay quảng cáo là nhanh nhất.
Chuyện chụp ảnh tạp chí lúc trước cũng đã thất bại, quay quảng cáo còn đang bàn bạc. Hoàng Vĩ cảm thấy trước có tác phẩm MV cũng thuận tiện sau này bàn việc khác.
Vì thế y lập tức thương lượng với Tề Dật một chút quyết định tốc chiến tốc thắng, lại một lần nữa "liên thủ" giúp Giang Kha bắt lấy công việc này.
Đơn ca của Chu Y là vì phát hành album Thử Nước sau này. Hiện tại phản ứng không có đạt tới mong muốn, người đại diện của Chu Y sợ kế hoạch album sẽ mắc cạn. Vì thế quyết định đẩy Giang Kha ra "cõng nồi", lấy lý do mức độ nổi tiếng của hắn không cao nói Giang Kha liên lụy Chu Y.
Mặc dù biết rõ hơn phân nửa là vì kinh tế thị trường đĩa nhạc hiện ngưng lại. Nhưng album đầu tiên của Chu Y quả thật lấy được thành tích rất tốt, chứng minh thực lực bản thân y không tệ.
Hoàng Vĩ đối mặt với "chỉ trích" của đối phương không lấy ra chứng cứ phản bác hữu hiệu chỉ có thể yên lặng nuốt xuống.
"Đánh rắm, cái gì gọi là em không đủ lực ảnh hưởng?" Giang Kha nghe vậy kích động nói: "Chính cậu ấy ca dở, bán không ra còn trách người khác, thật sự là buồn cười!"
Nghĩ đến mình đã quay hai bộ phim thần tượng đến cuối tháng 10 tuyệt đối có thể một bước lên trời, hơn nữa có Tề Dật và Hoàng Vĩ chống lưng. Giang Kha cảm thấy vô cùng tự tin nói: "Chờ phim truyền hình của em phát sóng thì cậu ấy có đến cầu xin em đi quay MV album dở kia em cũng không đi!"
Hoàng Vĩ không dự định để ý tới lời nói tức giận của Giang Kha.
Album của Chu Y đã thu xong, hiện tại có một ca khú chủ đề và hai bài hát khác phải quay MV. Thời gian album đẩy ra vừa lúc trùng hợp thời gian chiếu một bộ phim Giang Kha tham gia trong đó.
Ca khúc chủ đề alum của ca sĩ tuyên truyền cường độ nhất định rất lớn, MV liên quan cũng nhận được mức độ chú ý tương đối cao. Hơn nữa có tác phẩm phim truyền hình biểu hiện xuất sắc.
Loại này trong khoảng thời gian ngắn sẽ có lợi cho người mới ở giới giải trí bộc lộ quan điểm và dừng chân cao hơn phim bộ. Hoàng Vĩ tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội khó có được này.
Về phần người đại diện của Chu Y nói "tuyệt đối không dùng người mới" Hoàng Vĩ cảm thấy căn bản không phải vấn đề. Y đã giúp Giang Kha bàn bạc quay hai quảng cáo. Mặc dù đều là nhãn hiệu nhỏ, nhưng đủ để chứng minh Giang Kha không phải người mới!
* * *
Buổi sáng quay trước sau như một đều được ngay, cũng thuận lợi giống như trước đó.
Toàn bộ đoàn trải qua ma sát gần hai tháng đã hình thành rất ăn ý. Vô luận là đạo diễn, nhân viên đoàn phim hay là diễn viên đều hoàn toàn dung nhập vào trong gia đình lớn này.
Đến giữa trưa ăn cơm thì Lục Dương thấy Dương Tư nhìn mình cười mập mờ, không rõ ràng cho lắm.
Đàm Cánh Xuyên cầm sữa chua đưa cho Lục Dương: "Ăn cơm xong nghỉ ngơi một lát, hôm nay lại phải quay đến tối."
Lục Dương vừa định gật đầu thì phát hiện Dương Tư nhìn cậu cười đến càng mập mờ.
Chờ Lục Dương biết Dương Tư đang cười cái gì đã là buổi tối kết thúc công việc chuẩn bị về khách sạn.
Trợ lý Tiểu Tống thần kinh hề hề nói với cậu: "A Dương, Weibo của cậu và nam thần Cánh Xuyên hình như bị hủ nữ chiếm lĩnh."
Lục Dương: "???"
Tiểu Tống đã chuẩn bị từ trước lướt mở giao diện trực tiếp cho Lục Dương xem: "Á, bên này cũng có."
Lục Dương vừa nhìn lên trên màn hình lập tức thấy được mấy chữ "nhìn thấy ghê người".
[Wow á á, chỉ có tôi cảm thấy cách xưng hô tình địch này siêu cưng chiều sao?]
[Tôi cảm thấy nam thần Cánh Xuyên và tình địch mới là một đôi, xem cách gọi đặc biệt này thật có yêu là thật có yêu!]
[Lúc trước chụp ảnh chung thì lập tức tuyên bố chủ quyền. Lần này vợ chụp trang trong cho tạp chí nhịn không được lấy ra show, tuyệt bích là chân ái, không giải thích!]
Mà bên cậu vì tuyên truyền đăng ảnh chụp phía dưới cũng tràn đầy bình luận về Đàm Cánh Xuyên, còn có fan bình luận lại.
[Tình địch, nam thần nhà anh kêu anh về nhà đóng phim!]
[Tình địch, nam thần nhà anh kêu anh về nhà ăn cơm!]
[Tình địch, nam thần nhà anh kêu anh về nhà ngủ!]
Ngủ... ngủ... ngủ... Lục Dương bị dọa sợ ngây người.
Buổi sáng cậu còn ở trong lòng yên lặng trêu chọc cư dân mạng kia bình luận "địa chỉ đều giống nhau, có thể là ở chung phòng đăng hay không", không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị báo ứng!
Khó trách giữa trưa chị Tư Tư cười đến vui vẻ như vậy, nhất định là đã phát hiện được gì trước đó, cảm thấy cậu sẽ hấp dẫn hỏa lực đi chỉ xem náo nhiệt đây!
Trong lòng Lục Dương lúc này không có vui mừng chỉ có sợ hãi. Bởi vì Tông Chính Hải sẽ chú ý trang chủ của cậu!!!
"Anh Vương có gọi điện thoại đến kêu tôi nói với cậu đừng lo lắng, cũng đừng tích cực, fan hủ nữ nhiệt tình qua một đoạn thời gian sẽ phai nhạt." Tiểu Tống thấy Lục Dương trợn tròn đôi mắt còn tưởng rằng cậu là lần đầu tiên gặp được loại chuyện này không biết xử lý ra sao.
"Chỉ là fan tự tưởng tượng một chút. Thời buổi này bán chút hủ rất bình thường. Huống chi cũng không phải cậu làm, là nồi của nam thần Cánh Xuyên."
Tiểu Tống đưa di động của Lục Dương cho cậu: "Đúng rồi, A Dương, vừa rồi anh Lưu vào hình như muốn tìm cậu. Nhưng nhìn thấy đạo diễn nói chuyện với cậu thì lại đi ra ngoài, tôi sợ anh ấy có việc gì gấp nên đi hỏi. Nhưng anh ấy nói không có việc gì."
Lục Dương nghe vậy nghĩ tới cái gì, lại cảm thấy không có khả năng. Cậu cầm điện thoại mở ra lại thấy được cuộc gọi nhỡ và tin nhắn.
[Anh Hải: Buổi tối đến thăm em.]
Lục Dương: "!!!"
--- --- ---
Tiểu kịch trường:
Anh Xuyên nào đó: Vừa mới có chút chuyện xấu với A Dương mà người nào đó đã chạy đến đây, đuổi thật chặt.
Anh Hải nào đó: Ha ha, tạp chí vừa lên kệ, người nào đó đã đăng Weibo, cũng vậy.
Anh Dương nào đó: _(:з" ∠)_ lòng thật mệt...