Khi ở trong này, bọn họ không thể triệu hồi hay thao tác ngự thú của mình, mà chỉ có thể dùng ngự thú do hệ thống phân phối và điều chỉnh để đối phó với trùng tộc, Một khi đối kháng thất bại, điều phải đối mặt chính là hình ảnh ngự thú của mình bị xé thành từng mảnh nhỏ, bên tai truyền đến âm thanh thống khổ của chúng, sau đó chính là khuôn mặt dữ tợn của trùng tộc tiến sát lại gần. Bởi vì không chỉ ngự thú mới có thể chiến đấu mà ngự thú sư cũng có thể cầm vũ khí, sử dụng kỹ năng ngự thú của mình để chiến đấu, nỗi đau cảm xúc sẽ được truyền đến bộ não của bọn họ, sẽ kéo dài cho đến khi bọn họ cảm thấy chính mình bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Tuy rằng cơn đau sẽ được giảm bớt, nhưng sau khi hoàn thành thực tiễn, trên người tất cả mọi người đều là mồ hôi, hai chân phát run.
Trời ạ, bọn họ chính là tân sinh viên, vì sao lại phải trải qua những việc này cơ chứ!
Lão sư mang khuôn mặt mỉm cười nhìn bọn họ từ nhiệt tình chuyển dần sang tuyệt vọng, một tuần không vượt qua, không có bất kì lời giải thích nào cho cảm xúc của bọn họ, cũng không áp dụng hành động thả chậm tiết tấu, mà chỉ đưa cho mỗi người một tấm thẻ "Tư vấn tâm lý".
Phòng tâm lý ở trường học hoan nghênh các ngươi tới!
Có trời mới biết Bạch Hiển đã buồn cười đến mức nào khi cởi mũ giáp ra, người chảy mồ hôi khi nhận được tấm thẻ này, sau đó lại điên cuồng đau lòng cho cả mình cùng đồng học.
Lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác bị trùng tộc xé rách, cả người Bạch Hiển đều ngây ra, chỉ ngồi tại chỗ thực hành trong 15 phút, trong đầu không ngừng hiện lên cảm giác vô lực cùng tuyệt vọng khi đối mặt với trùng tộc, hắn nhịn không được mà suy nghĩ. Lúc trước, khi trùng tộc phá hủy nhà cửa của mọi người, có phải hay không cũng có cảm giác này?
Càng tìm hiểu sâu hắn càng biết được, trùng tộc là thể quần cư, trong lớp thực tiễn chỉ có thể biết được một vài trùng tộc mà thôi, cảnh tượng trong chiến tranh thực sự sẽ còn tàn khốc hơn như thế này nhiều.
Bạch Hiển không phải là người có biểu hiện kém cỏi nhất, nhìn chung hắn đã tốt hơn những người khác rồi, những người khác đã ngồi đó nửa tiếng mà còn chưa hoàn hồn lại, mãi cho đến khi lão sư kêu tan học mới gào thét thảm thiết chạy ra khỏi lớp.
Trên hành lang của bọn chỉ còn tiếng la bi thảm: "A a a a! Lão tử ghét sâu!"
"Ô ô ô ô......"
Thế nên ngày hôm sau trên diễn đàn trường có không dưới trăm bài viết tương tự như sau:
"Mơ thấy trùng tộc hôn mình là trải nghiệm như thế nào?"
"Buồn cười thật, đêm đó ở căng tin có món thịt bò hầm cùng vớt trứng chim và cà ri khoai tây, màu sắc đó, oa, đột nhiên không biết có nên ăn cơm hay không nữa......"
"Ha, hy vọng nhóm học đệ học muội có thể mau chóng thích ứng, bởi vì sau khi lên năm 3 sẽ được trải nghiệm cảm giác bị trùng tộc nhấn chìm là như thế nào, ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"
"Oa, lớp thực tiễn vui quá! Ngươi nói xem ta có đang cười không? (rơi lệ đầy mặt .jpg)"
Bạch Hiển vẫn chưa tiếp xúc nhiều với những người trong ký túc xá. Thứ nhất, hai người quen biết bị nghi là đối thủ của nhau mỗi ngày đều mang vẻ mặt khác nhau, làm cho hắn khá bối rối, mà kỳ quái nhất chính là Hà Thiên Nhạc, rõ ràng thấy thì bình thường, lại cố tình làm cho Bạch Hiển có cảm giác kinh hãi, rất không thích hợp.
Đi học được một tuần, Bạch Hiển lê thân hình mệt mỏi về nhà ông ngoại như thể đang chạy trốn.
"Ăn nhiều một chút ăn nhiều một chút! Trời ạ, mới được một tuần, như thế nào lại gầy như vậy?" Trác Phong đau lòng không ngừng gắp thức ăn cho hai người họ.
Hai má Bạch Hiển phình lên nói: "Ta không có, tiểu Kha mới thực sự gầy đi mà!"
Vương Kha đang vui đầu ăn, nghe vậy ngẩng đầu lên, cười khổ nói: "Tiểu Hiển, ta nói cho ngươi nghe, chúng ta đều có tiết thực tiễn và lý luận giống nhau. Chính là vào buổi sáng, tiết lý luận sẽ được bắt đầu trước, vào 5 giờ sáng mỗi ngày phải bắt đầu chạy 5km, sau đó lại chạy đến căn tin ăn cơm, ăn xong lập tức lại đi học, lớp thực tiễn buổi chiều bắt đầu bằng cách chạy 5 vòng quanh sân thể dục, sau đó lại đi theo lão sư thực hiện các bài tập thể chất khác nhau, nội dung chưa kết thúc mà ta đã phải nhanh chân chạy tới phòng thực tiễn tiến hành luyện tập mô phỏng.
Buổi tối sau khi ăn xong, nếu nội dung buổi chiều chưa hoàn thành thì tiếp tục hoàn thành, sau khi làm xong thì chạy 5 vòng sân cùng những người khác, hoàn thành thêm vài vòng chạy tốc độ nhanh quanh cái cọc, sau đó lại triệu hồi ngự thú luận bàn cùng với các học sinh khác, thỉnh thoảng lão sư sẽ đích thân đặt chúng ta xuống dưới đất để ma xát, mãi cho tới 10 giờ tối mới được quay lại ký túc xá nghỉ ngơi.
Chỉ trong tuần mà chúng ta đã gặp hai lần đột kích vào ban đêm, mỗi lần đột kích đều vào 2-3 giờ sáng, chúng ta cần thu thập các loại vật tư để vào trong bao, sau đó nội trong thời gian quy định đến sân thể dục, không hoàn thành trong thời gian quy định sẽ bị phạt chạy quanh trường, hoàn toàn xem chúng ta huấn luyện như quân dự bị! Mỗi ngày ta đều phải hoàn thành mọi việc từ sáng tới tối a!"
Mà Vương Kha, tỉ lệ mỡ trong cơ thể cao hơn so với người khác, thể lực cũng không tốt so với người khác, mấy ngày huấn luyện vừa qua khiến cho cơ thể hắn gầy đi một cách rõ ràng.
Bạch Hiển tặc lưỡi, lần huấn luyện này hình như có chút nghiêm trọng rồi.
Trác Phong cũng kinh ngạc, theo như tìm hiểu thì tân sinh viên vừa mới nhập học, cho dù là hệ chiến đấu cũng không phải huấn luyện cường độ cao như thế này?
"Tiểu Hiển, ngươi thì sao?" Trác Phong quay đầu lại hỏi Bạch Hiển.
Bạch Hiển ăn ngay nói thật, sau khi Trác Phong nghe xong liền lắc đầu, "Để ta đi hỏi chuyện gì xảy ra, lượng huấn luyện của các ngươi năm nay có thể so với năm 3 năm ngoái rồi."
Hai người yên lặng liếc nhau, thở dài, Trác Phong nở nụ cười, "Điều đó cũng tốt cho các ngươi, trước đó xem tình hình đã."
Hai người thở dài một tiếng, tiếp tục vùi đầu vào ăn không để ý tới nữa.
Cuối tuần, Trác Phong hỗ trợ Hắc Phong thăng cấp một chút, thực lực của Vương Kha cũng đề cao lên khá nhiều, vừa hưng phấn đi về phía trước vừa nói: "Nhìn ta xem, lần này ta nhất định không phải là người cuối cùng nữa!"
Bạch Hiển không còn cách nào khác ngoài bày tỏ sự chúc mừng của mình đối với hắn.
Lại tiếp tục ngồi ở trong phòng học thực tiễn, thời điểm sắp đội mũ giáp lên đầu, Bạch Hiển dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn về lão sư phụ trách hôm nay của hắn, sắc mặt rất nghiêm túc, như một vị tướng quân sắp phải ra chiến trường vậy.
Hắn suy nghĩ một chút, vừa định đội lên, liền thấy một lão sư khác đi tới, nghé vào tai lão sư phụ trách nói gì đó, rồi đi ra ngoài.
Mà lão sư phụ trách của bọn họ lại nở nụ cười: "Tiếp tục, đừng dừng lại, huấn luyện bắt đầu rồi!"
Nhưng mà lần huấn luyện này có vẻ dễ dàng hơn so với lần trước rất nhiều, hoàn toàn không cùng cấp độ, bọn họ gần như có thể dễ dàng hoàn thành tất cả các bài huấn luyện một cách dễ dàng, hơn nửa lớp đều đạt 8 điểm trở lên.
Tất cả mọi người đều hưng phấn hoàn thành xong sớm huấn luyện hôm nay.
Sáng sớm hôm sau, trong tiết lý luận, lão sư đột nhiên nói với bọn họ: "Trường học sắp mở ra nhiệm vụ tuần, tất cả các lớp học sẽ được hủy trong tuần này, vì vậy mọi người đều có thể đến đại sảnh nhiệm vụ để tiến hành nhiệm vụ một mình hoặc có thể tổ đội để hoàn thành nhiệm vụ."
Đột nhiên phát sinh sự việc như vậy, không khí cả trường lập tức thay đổi, Bạch Hiển tìm Bạch Quỳnh hỏi một chút, nhà trường giải thích nguyên nhân là tài liệu trong trường không đủ, cần được bổ sung để chuẩn bị vật tư hằng ngày cho học sinh.
Bạch Hiển: ......Dù sao hắn cũng không tin.
"Bạch Hiển, ngươi có muốn nhận nhiệm vụ cùng chúng ta không?"
Người đặt câu hỏi là lớp trưởng phụ trách ban A, là một cô gái rất can đảm và quyết đoán với mái tóc dài, cô ấy có mối quan hệ rất tốt trong lớp, đã thành lập được cho mình một nhóm nhỏ.
Mà Bạch Hiển, ngày thường cũng không nói nhiều, nhưng thành tích trên lớp và các bài kiểm tra của hắn đều hoàn hảo, có lực hấp dẫn, cho nên nhìn qua hắn có hơi lãnh khốc, nhưng không vì vậy mà mọi người bỏ qua cơ hội cùng hắn lôi kéo làm quen, nhiệm vụ lần này coi như là cơ hội.
Nhưng thực hiển nhiên, khiến cho các nàng phải thất vọng, Bạch Hiển ngượng ngừng trả lời: "Thật xin lỗi, ta đã lập nhóm với tổ đội của ca ca rồi, sẽ không đi cùng với các ngươi được."
Những người nghe thấy ánh mắt đều sáng lên: "Ngươi có ca ca học năm cuối ở đây sao?"
Bạch Hiển chần chờ một chút: "......Đúng vậy!"
Lớp trưởng cũng không rối rắm nữa, vui vẻ nói: "Đi đi! Ngươi có nơi đi là tốt rồi, nói không chừng chúng ta có thể gặp nhau ở khu vực nhiệm vụ nữa."
Bạch Hiển nở nụ cười một chút, cũng không nói tiếp, dù sao hắn cũng không biết Bạch Quỳnh cùng Đường Trữ có tiếp nhận nhiệm vụ hay không, tiếp nhận nhiệm vụ gì, liệu họ có gặp nhau hay không, ai cũng không biết được.
Sau khi hắn rời khỏi lớp học, một nhóm nữ sinh lập tức vây quanh màn hình hét lớn:
"Oa!! Hắn đẹp trai thật!"
Lúc cười lên cũng siêu cấp đẹp trai luôn, còn rất đáng yêu nữa!"
Vẻ mặt nam sinh bên cạnh có chút ghét bỏ, "Bộ dạng lớn lên đẹp thì hay lắm sao?" Nhưng hắn cũng không có nói tới vấn đề năng lực, nói đùa, mấy ngày nay không lẽ lão sư cho điểm là giả sao?
Nhóm nữ hài tử xua tay, "Các người là đám nhóc thô lỗ thì sẽ không hiểu được đâu."
Nam sinh bên cạnh yên lặng nhấc tay, "Biết rồi biết rồi!"
Các nữ sinh nhìn thấy hắn, nhãn tình sáng lên, vẻ mặt nam sinh có chút khiếp sợ, không khí lại trở nên sôi động một lần nữa.
Khi Bạch Hiển đi xuống lầu, lập tức gửi cho Bạch Quỳnh một tin nhắn: Nhị ca, nhà trường đã thông báo cho ngươi chưa?
Bạch Quỳnh: Nhận được rồi, hay thật, không ngờ các ngươi lại đụng phải thứ này, đến chỗ của ta, ta mang theo ngươi sẽ an toàn một chút.
Bạch Hiển: Được, hiện tại ta đi tìm các ngươi đây?
Bạch Quỳnh: Được, chúng ta đang đi tập hợp ở đại sảnh nhiệm vụ, ngươi cũng đi đi, một lát nữa tới tìm ta.
Bạch Hiển: Được.
Bạch Hiển định gửi tin nhắn cho Vương Kha hỏi một lát nữa hắn có đến hay không——
"Phanh!" Đột nhiên bả vai Bạch Hiển bị va chạm từ phía sau, cả thân thể không khống chế được đổ về phía trước, mắt thấy sắp ngã xuống cầu thang, dựa vào phản ứng thân thể đã được huấn luyện mấy ngày nay, hắn lập tức cong lưng trượt xuống cầu thang, sau đó trực tiếp tiếp đất an toàn.
Quay đầu nhìn lại, nhìn người đụng đã đã biến mất, Bạch Hiển mím môi, cử động vai, lựa chọn đi đến đại sảnh nhiệm vụ trước.
Hắn đi rất nhanh, liền không nghe được những lời bàn tán sau lưng,
"Đó không phải Tiêu gia Tiêu Thành Quân sao? Hắn cố ý à?"
"Nghe nói ca ca của hắn Tiêu Thành Phong có dẫn dắt một đội ngũ, vẫn luôn cạnh tranh với đội ngũ đứng đầu do Đường Trữ dẫn dắt, hình như ca ca Bạch Hiển cũng ở trong đội ngũ của Đường Trữ."
Tiêu gia, một trong những thế gia ở chủ thành, ở trong dàn tiểu bối hiện nay, Tiêu Thành Phong có thể coi như là người ưu tú, nhưng từ nhỏ đều bị Đường Trữ đè ép, hai người luôn luôn đối đầu nhau, ngay cả đội nhiệm vụ mà hai người dẫn dắt cũng thường xuyên tranh đoạt danh hiệu thứ nhất trong học viện, thân là đệ đệ thì tuy rằng tính cách Tiêu Thành Quân có chút không tốt, nhưng ngự thú của hắn cũng không kém so với ca ca của hắn.
Huynh đệ Tiêu gia cùng Đường Trữ đều lựa chọn chương trình học của hệ chỉ huy, mấy ngày nay vì thứ hạng của Bạch Hiển luôn luôn đứng nhất, ở trong năm nhất thì có thể xem như là khá nổi tiếng rồi.
Tiêu Thành Quân thường nghe ca ca của mình nói rằng, thủ hạ dưới tay Đường Trữ đều nhị hóa, đặc biệt đánh đến sống chết cũng không dừng, đặc biệt khó chơi, đặc biệt là Bạch Quỳnh, hiện giờ nghe được thanh danh của Bạch Hiển, hắn liền nghĩ, Bạch Quỳnh đã đủ phiền rồi, Bạch Hiển lần này đừng có đứng trước mặt bọn họ.
----------------
Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả
------------HẾT CHƯƠNG 40------------