Thời gian là công bằng nhất. Ai luyện tập càng lâu, người đó càng có thực lực cao. Hình thức trainee ở Trung Thiên thi hành đã nhiều năm, Thần Tinh so ra kém hơn cũng là chuyện bình thường.
Hơn nữa bây giờ Thần Tinh cũng không đặt trọng tâm vào mặt này, chủ yếu vẫn tiếp tục mở rộng danh tiếng và quy mô công ty, hướng tới mục tiêu làm to làm lớn.
Hứa Trích Tinh nghĩ thông rồi thì không lo lắng nữa, thu tâm tư về, tiếp tục chăm chỉ học tập. Lúc ăn tết, Hứa Duyên trở về thành phố S một chuyến, cùng cả nhà Hứa Trích Tinh ăn bữa cơm đoàn viên.
Mẹ Hứa Duyên ở nước ngoài, ở vài thập niên nên đã sớm đổi thói quen sinh hoạt như ở nước ngoài, quan trọng nhất là Giáng Sinh, còn tết Âm thì không có ý nghĩa lắm đối với bà. Bà Hứa nhiệt tình, suy xét đến điểm này, đã ướm hỏi Hứa Duyên chán chê, kêu anh lại nhà ăn bữa cơm đoàn viên.
Hứa Trích Tinh không gặp anh đã nửa năm, nghẹn một bụng chuyện. Cơm nước xong, thừa dịp Ông Hứa Bà Hứa bận xem chương trình Gala Chào Xuân, cô gọi Hứa Duyên lên phòng hỏi tình hình công ty.
Hứa Duyên nói vắn tắt với cô một chút, Thần Tinh bây giờ đang mạnh, bất kể là nghệ sĩ hay tài nguyên đều phát triển rất tốt, rất nhiều newbie đều nguyện ý kí với Thần Tinh. Biết công ty văn minh, đối xử tốt với nghệ sĩ, hơn nữa định vị đào tạo cực kì chuẩn xác, cơ bản đẩy ra ngoài là hot. Ngay cả mấy minh tinh sắp hết hợp đồng cũng có ý muốn hợp tác với Thần Tinh.
Khoản đầu tư mấy năm nay cũng được đền đáp rất tốt, nói tóm lại là hời rất nhiều tiền. Toàn bộ tòa nhà Hứa Trích Tinh từng muốn thầu hết đã được Hứa Duyên bàn mua lại.
Gần đây công ty mới vừa mở rộng bộ phận PR và bộ phận marketing. Sự mẫn cảm của Hứa Duyên với thị trường cực kì mạnh, chẳng cần Hứa Trích Tinh nhắc nhở, đã bắt đầu hoạt động marketing blogger trên Weibo. Những account marketing đề cập đến các lĩnh vực khác nhau, bao gồm chòm sao, điện ảnh, âm nhạc, tin vỉa hè, phốt phủng, truyện cười, nhìn qua đều là blogger tư nhân tự tiêu khiển, nhưng kỳ thật đều dựa lưng vào Thần Tinh, đánh tiếng dọn đường vì quyền nắm giữ thị trường về sau của Thần Tinh.
Cuối cùng nói đến Triệu Tân Tân, Hứa Duyên gần đây cho cô nàng tự chọn kịch bản, tiến đến bước chuyển đổi hình tượng.
Nói tới đây, Hứa Duyên dừng một chút, thở dài nói: “Bây giờ gặp phải một vấn đề, anh đang để ý một kịch bản chuyển thể từ tiểu thuyết, nhưng rủi ro đầu tư quá cao.”
Hứa Trích Tinh nghe anh nói như vậy bỗng cảm thấy vô cùng hứng thú: “Tiểu thuyết gì thế?”
Hứa Duyên nói cho cô nghe. Bộ tiểu thuyết này tên là 《 Trúc Sơn Hà 》, ở trên mạng kỳ thật cũng không hot lắm, chỉ là họ hàng của tác giả tình cờ làm việc trong bộ phận bản quyền của Thần Tinh, cảm thấy chuyện này là cơ hội cho cả hai bên, vì thế giới thiệu cho Hứa Duyên.
Tiểu thuyết kể về cuộc đấu tranh giữa bốn quốc gia trong thời đại hỗn chiến. Quốc gia của nữ chính có ba gia tộc lớn, ba gia tộc này tranh đấu gay gắt, bất hòa lẫn nhau, nhưng lợi ích thì không thể tách rời.
《 Trúc Sơn Hà 》 có quy mô rất lớn, tác giả miêu tả những chuyện uy quyền trong sách cũng cực kì xuất sắc, Hứa Duyên sau khi xem xong rất tán thưởng câu chuyện này. Nhưng bây giờ vấn đề lớn nhất chính là, trên thị trường chưa từng xuất hiện loại hình phim truyền hình này, không thể nào tiên lượng được tương lai của nó.
Thị trường phim ảnh thật ra cực kì chú ý đến xu hướng, rất nhiều nhà đầu tư yêu cầu phải từng có phim thể loại tương tự đã ăn khách rồi mới có thể đầu tư. Mà tiểu thuyết internet cải biên thành phim truyền hình thời bấy giờ còn rất hiếm gặp, Hứa Duyên nhân vài bữa tiệc với nhà đầu tư cố ý vô tình nhắc tới hạng mục này, đối phương đều tỏ vẻ có quá nhiều rủi ro, không bằng cứ đầu tư những thể loại phim truyền hình dễ ăn khách đi đã.
Giọng điệu Hứa Duyên cũng có chút bất đắc dĩ: “Bây giờ anh cũng đang suy xét, nên nhận cho cô ấy một bộ phim chính kịch an toàn, hay mạo hiểm một lần mua thẳng bản quyền cải biên bộ tiểu thuyết này, để Thần Tinh đầu tư chế tác.”
Anh vừa mới dứt lời, liền nghe thấy Hứa Trích Tinh hưng phấn nói: “Đầu tư đi anh! Cứ đầu tư bộ phim này đi ạ! Người ta không đầu tư thì thôi, mình tự đầu tư tự quay! Bộ tiểu thuyết này viết tốt như vậy, lúc làm ra khẳng định sẽ hot!”
Ngay từ đầu nghe Hứa Duyên nói tới《 Trúc Sơn Hà 》 cô còn chưa nhận ra. Mãi đến khi Hứa Duyên kể đại khái tình tiết tiểu thuyết, Hứa Trích Tinh mới đột nhiên nhớ tới, bộ tiểu thuyết này còn không phải là nguyên bản của một tác phẩm đạo văn rất nổi tiếng sau này sau!
Chẳng mấy năm nữa, sẽ có một bộ tiểu thuyết đạo văn của《 Trúc Sơn Hà 》 ra mắt. Chỉ biết than trời cao bất công, nguyên tác thì không tiếng tăm gì, tác phẩm đạo văn lại nổi ầm nổi ĩ. Sau đó văn đạo được bán bản quyền, dựng thành phim truyền hình, nổi tiếng toàn Trung Quốc.
Mãi đến khi phim truyền hình ăn khách quá rồi, mọi người mới phát hiện hóa ra nó là đạo văn, nhưng lúc này fan của bộ phim sao chép, fan đạo phẩm, thậm chí fan của cả minh tinh đều đã rất mạnh. Lúc đấy hoàn cảnh sáng tác trong nước còn vô cùng lỏng lẻo, chưa nghiêm khắc với đạo văn như bây giờ. Tác giả nguyên tác bắt đầu đi con đường đấu tranh bản quyền lê thê.
Kiện tụng mãi nhiều năm, tác giả truyện gốc dốc hết sức lực, cuối cùng cũng chỉ được một câu xin lỗi nhẹ như không và một khoản bồi thường căn bản không công bằng. Còn kẻ đạo văn thì vẫn nhởn nhơ như cũ.
Nếu bây giờ có thể cho 《 Trúc Sơn Hà 》 ra mắt trước, bộ phim sao chép kia không phải sẽ không xuất hiện sao? Kẻ đạo văn kia về sau có đạo hay không thì chưa rõ, nhưng nếu 《 Trúc Sơn Hà 》 đã lên sóng rồi, cô ta nhất định sẽ sớm bị phát hiện, sau đó bị vô số các bạn yêu chính nghĩa ném đá chết!
Năm đó phim đi đạo còn hot được, không lý gì nguyên tác lại không thể ăn khách nha!
Bây giờ tác giả nguyên tác có thể chủ động tìm tới Thần Tinh, cho thấy có duyên với việc hợp tác. Đã là cơ hội, lại là cứu giúp, sao có thể bỏ qua.
Hứa Trích Tinh kiên định vỗ vỗ vai Hứa Duyên: “Anh, lần đầu tiên mình gặp mặt đã nói rồi, đừng đi theo hướng gió thị trường, mà phải dẫn dắt thị trường. Rủi ro cao thì lợi nhuận cao, em đánh giá rất cao kịch bản này. Nếu chúng ta có thể tìm được một xưởng chế tác đáng tin cậy, em tin rằng kết quả tuyệt đối sẽ không làm người ta thất vọng!”
Hứa Duyên nhìn cô một lúc, rốt cuộc cười than một tiếng: “Thật ra suy nghĩ của anh và em đều giống nhau.”
Hứa Trích Tinh nháy mắt vui vẻ, ngẫm nghĩ lại nói: “ Tác giả này có thể viết ra quyển truyện 《 Trúc Sơn Hà 》 lợi hại như vậy, những tác phẩm khác hẳn cũng không kém! Anh, anh mua chung một thể của cổ đi!”
Hứa Duyên: “Mua chung?”
Hứa Trích Tinh nói: “Đúng vậy! Đóng gói mua, tiện quá còn gì! Hơn nữa tác giả cũng kiếm được càng nhiều, không riêng gì cô ấy, kỳ thật những tiểu thuyết tương đối ăn khách trên mạng chúng ta đều có thể mua lại, trữ hàng IP. Sau này mặc kệ là tự mình đầu tư quay chụp, hay sang nhượng bản quyền, đều sẽ không thiệt!”
Hứa Duyên là lần đầu tiên nghe thấy cách nói trữ hàng IP, như suy tư gì nghĩ ngợi một lúc, gật đầu nói: “ Ừ, lúc về anh sẽ khảo sát một chút.”
Hứa Trích Tinh hồi xưa không biết nên đã từng xem bộ phim đạo phẩm kia, biết hình tượng nam nữ chính và đại khái cốt truyện. Bây giờ nếu quyết định người để quay phim này, nữ chính là Triệu Tân Tân chạy đâu cho thoát, nhưng nam chính chọn ai mới tương đối thích hợp đây?
Cô ngẫm nghĩ, ánh mắt sáng lên, nói với Hứa Duyên: “Thần Tinh đã từng hợp tác với Tô Dã chưa ạ?”
Hứa Duyên sửng sốt: “Tô Dã? Chưa, người này có sức ảnh hưởng lớn quá, Thần Tinh tạm thời với không tới.”
Hứa Trích Tinh nói: “Đừng tự coi nhẹ mình chứ! Anh, anh đi liên lạc với Tô Dã, hỏi ảnh diễn nam chính ý! Hình tượng của ảnh cực kỳ hợp với nam chính của 《 Trúc Sơn Hà 》 đó!”
Hứa Duyên bất đắc dĩ: “Tiểu sinh cao thế làm sao dụ được, hơn nữa anh nghe nói anh ta có ý định chuyển mình sang màn ảnh rộng, phỏng chừng sẽ không nhận đóng phim truyền hình nữa.”
Tô Dã mà đã chọn, kịch bản phim anh chọn một lần là cho cả hai năm, còn mấy năm nữa anh mới bắt đầu diễn bộ điện ảnh đầu tiên.
Hứa Trích Tinh túm tay áo anh: “ Bộ phim này của chúng ta cũng rất xịn mà, rất có chiều sâu với quy mô đó! Diễn viên giỏi sẽ không bỏ lỡ kịch bản tốt, anh cứ đi tìm ảnh thử xem, nói không chừng anh ấy nhìn thấy kịch bản và nhân vật liền đồng ý á?”
Dưới tình hình còn đang sờ lần thử nghiệm này, nếu Tô Dã có thể diễn, đích xác cũng là một loại bảo đảm.
Hứa Duyên suy nghĩ một hồi, gật đầu cười nói: “Ok, anh thử xem.”
Hứa Trích Tinh trong lòng thầm nói, Triệu Tân Tân, tất cả đều là vì giấc mộnh đu idol của chị đấy, lỡ mà thành, chị phải hậu tạ em thật nhiều đó nha.
Cô vốn đang định tâm sự với Hứa Duyên chuyện gameshow, ai dè bà Hứa lên lầu, vừa vào cửa đã nạt cô: “Cái con nhóc này, Tết nhất không cho anh con được nghỉ ngơi, hỏi đông hỏi tây, còn không xuống lầu đi! Mẹ nướng bánh quy và bánh kem rồi đấy, Hứa Duyên à, cùng xuống lầu ăn nhé.”
Hai người lúc này mới xuống lầu.
Chương trình Chào Xuân trên TV vẫn còn đang chiếu, sắp đến 12 giờ đêm, ngoài phòng dần dần có tiếng pháo hoa âm ỉ. Lúc này thành thị còn chưa quản lý nghiêm pháo hoa pháo trúc, Hứa Trích Tinh ăn xong bánh quy nhỏ liền kéo Hứa Duyên đi ra ngoài bắn pháo hoa.
Bên ngoài khu nhà đã có không ít người, phần nhiều là cha mẹ mang theo con nhỏ ra tới chơi đốt pháo hoa, cả nhà hoà thuận vui vẻ, cũng có những đôi nhân tình đùa giỡn vui vầy. Đêm ba mươi tất niên, tất cả các gia đình đều đoàn tụ.
Hứa Trích Tinh chơi một lúc, đột nhiên thấy khổ sở.
Idol hẳn là chưa từng trải qua năm mới như thế này.
Thuở bé bất hạnh, niên thiếu lại cô độc, hiện giờ lẻ loi một mình bên ngoài ngàn dặm xa xôi. Bên cạnh anh có lẽ đến người nói chuyện chắc cũng không có.
Hứa Trích Tinh tưởng tượng đến chuyện này, quả thực cổ họng nghẹn đau. Cô nhét đám pháo bông còn dư vào tay Hứa Duyên, thấp giọng nói: “Em buồn ngủ.”
Hứa Duyên nhìn mấy cái, không biết có phải nhìn ra cảm xúc của cô không ổn không, chỉ gật đầu nói: “Buồn ngủ rồi thì về đi.”
Hứa Trích Tinh xoay người đi hai bước, lại đột nhiên quay đầu. Giọng của cô hơi gấp, lời nói vừa trầm lại khẩn thiết: “Anh, chúng ta nhất định phải phát triển Thần Tinh thật tốt, chúng ta nhất định phải lên đến đỉnh cao, phải trở thành kẻ lợi hại nhất.”
Hứa Duyên nhìn đôi mắt hơi ửng đỏ của cô, cười một chút: “Đương nhiên.”
Về đến nhà, Hứa Trích Tinh chào hỏi ba mẹ còn đang xem chương trình Gala Chào Xuân rồi lên lầu ngủ. Lúc rửa mặt xong nằm trên giường, kim đồng hồ chỉ đúng vào hướng 12 giờ.
Cô tắt đèn, trong phòng đen như mực, chỉ có màn hình di động phát ra ánh sáng mờ mờ.
Ngoài phòng tiếng pháo trúc nổi lên bốn phía, cách một tầng cửa kính, phát ra âm thanh lộp bộp đứt quãng.
Cô nhìn chằm chằm số điện thoại chưa một lần gọi tới trên di động, mấy lần thoát ra, lại mấy lần bấm vào, cuối cùng vẫn hít sâu một hơi, hơi hơi nghiến răng, bấm số gọi điện.
Điện thoại kêu tút tút hai tiếng xong, cô nghe được giọng nói trầm thấp của idol: “Alo.”
Hốc mắt vừa đau vừa xót.
Hứa Trích Tinh giơ tay che chặt mắt mình, khóe miệng lại cong lên, giọng nói vui mừng lại dịu dàng: “Anh ơi, em đây, năm mới vui vẻ nha.”
Anh cười một chút, giọng nói nhu hòa: “Năm mới vui vẻ.”
Nước mắt cô rịn qua những kẽ ngón tay.
Cô vui vẻ nói: “Anh ơi, anh có xem Gala Chào Xuân không? Anh đã ăn sủi cảo chưa? Có pháo hoa không anh?”
Đầu bên kia rất an tĩnh, tiếng thở của anh đều có thể nghe rõ, anh nhẹ nhàng trả lời từng câu hỏi của cô: “Không xem Chào Xuân, anh đang xem video thi robot. Thành phố quản chế không cho bắn pháo hoa, anh ăn sủi cảo rồi.”
Hứa Trích Tinh dùng bàn tay che ống nghe lại, hít hít nước mũi, mới lại áp tới bên tai, “Sủi cảo nhân gì thế ạ? Ăn ngon không anh?”
Sầm Phong nói: “Nhân nấm hương, cũng không tệ lắm.”
Cô lại hỏi vài câu, anh đều trả lời thành thật.
Giống như chỉ là một cuộc gọi điện tầm thường hỏi thăm chuyện nhà.
Tiếng pháo trúc ngoài phòng tan dần đi, Hứa Trích Tinh nhìn thoáng ra bên ngoài.
Trong bóng đêm không còn khói lửa pháo hoa nữa.
Cô dùng mu bàn tay quệt linh tinh lên mặt hai cái, nỗ lực làm giọng nói nhẹ nhàng: “Anh ơi, nhân dịp năm mới, em hy vọng anh có thể mỗi ngày vui vẻ, mọi chuyện hài lòng, thân thể khỏe mạnh, tất cả đều tốt!”
Đầu dây bên kia trầm mặc vài giây, sau đó cười rộ lên.
Anh nói: “Được, anh sẽ cố gắng.”