Khoảng thời gian này, cô liên tục đi qua hơn hai mươi thành phố trên cả nước, tiếp nhận phỏng vấn của hơn phóng viên và phương tiện truyền thông, mỗi ngày đều vị vây quanh dưới ánh đèn. Thời gian sau bởi vì Lê Thành Lãng có công việc không thể không rời đi trước, nhưng các diễn viên khác đều giữ vững tinh thần, cho dù mỗi ngày chỉ có thể chợp mắt trên các phương tiện giao thông.
Dường như để đền đáp cho sự cố gắng của đoàn phim đi tuyên truyền, doanh thu phòng vé của 《 Đoạt cung 》tiếp tục tăng lên, rốt cục sau nửa tháng công chiếu phim cũng đột phá khép lại với thành tích 8 tỷ, lần nữa tàn sát trên các mặt báo!
Đại thắng trên mặt trận phòng vé, lần nữa khuấy động một cuộc thảo luận về bộ phim, tất cả các diễn gần đây đều trở thành đề tài hấp dẫn nhất. Mà những nghi ngờ, chỉ trích về mưu kế được cường điệu trong phim, có phải quá mức hắc ám hay không, rất nhiều chuyên gia nhào vào phê phán, nói rằng bộ phim này giá trị quan có vấn đề, không đáng được khởi xướng.
Chẳng qua mọi người đều biết, chỉ có một thứ gì đó hấp dẫn được nhiều sự chú ý, mới sẽ xuất hiện làn sóng phê phán. Bên cạnh đó sự nghi ngờ chất vấn của các nhà chuyên môn, thật ra đã chứng minh sức nóng của《 Đoạt cung 》.
Chờ đến khi Nghi Hi rốt cục mang thắng lợi vui sướng trở lại trường, cô đã trở thành nhân vật nổi bật nhất hiện nay của Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, đi trên đường đều có người không ngừng quay lại nhìn trộm. Chẳng qua cô cũng không bận tâm đến chuyện này, trước mắt chuyện quan trọng nhất mà ngôi sao nhân khí mới này đang chờ đợi… Chính là kỳ thi cuối kỳ đáng ghét.
Không sai, lại là kỳ thi cuối kỳ.
Học kỳ này Nghi Hi lên lớp không được mấy ngày, toàn vội vã đi đóng phim cùng chạy đi khắp nơi. Cũng may đã sang năm tư, các môn phải thi không nhiều, không cần ôn tập thê thảm giống như kỳ trước. Sau vài tối cố gắng, cô đã bao một rạp phim, mời tất cả bạn học đi xem《 Đoạt cung 》. Vốn tưởng rằng nhiều nhất chỉ có tầm 30 người, chẳng qua hiển nhiên là do cô đã xem nhẹ sức ảnh hưởng của mình tại trường hiện nay, lớp khác, thậm chí khoa khác đều có bạn học chạy tới góp vui, so với con số dự tính tổng số người đến tăng lên gấp đôi.
Trong rạp chiếu phim mọi người đều yên lặng, những người khác đều đang nghiêm túc xem nội dung bộ phim, Nghi Hi và Hạ Tâm Đồng lại vì đã xem quá nhiều lần, nên không muốn xem nữa. Hai người ngồi ở một góc khuất hàng ghế cuối, vừa ăn popcorn vừa tán gẫu.
Xem ra tâm trạng của Hạ Tâm Đồng không được tốt, Nghi Hi liếc nhìn cô gái ở hàng ghế trước đang nói chuyện với Tưởng Lộ, thấp giọng nói: “Cậu và Quách Tử Thiến, lại sao thế?”
Hạ Tâm Đồng cũng không ngẩng đầu lên, “Làm sao lại hỏi như vậy?”
“Tớ nghe nói, Hạ Sách khởi động bộ phim mới, là phim tiên hiệp được đầu tư lớn, đã xác định Quách Tử Thiến là nữ chính. Cậu… Không đóng?”
Hạ Tâm Đồng lộ ra nụ cười lạnh, “Vốn là muốn đóng.”
Tuy rằng đã đoán được, Nghi Hi vẫn có chút kinh ngạc, “Quách Tử Thiến động tay động chân? Cô ta đem cậu gạt ra ngoài?”
“Hiện nay Hạ Sách muốn nâng đỡ cô ta, quyết định để cô ta tiếp nối con đường của Phan Tuệ Tuệ, quay phim mới, bồi dưỡng thành nhất tỷ của Hạ Sách. Nhất tỷ mới đã không muốn thấy tớ, đương nhiên tớ chỉ có thể bị knock out.”
Nghi Hi trầm mặc một lát, thở dài nói: “Tớ bắt đầu bội phục cô ta rồi đấy. Làm thế nào khiến ông chủ coi trọng vậy? Cái mức độ coi trọng này, nếu đổi lại là tớ cũng chưa chắc làm được.”
Hạ Tâm Đồng ngữ khí cổ quái, “Rất dễ dàng a, chỉ cần có vị con nhà giàu vì cậu mà rải tiền, liền có thể làm được.”
Một tin bát quái lớn đột nhiên được tung ra như vậy, Nghi Hi hưng phấn mở to hai mắt, “Ai ai ai? Bạn trai mới của Quách Tử Thiến sao?”
“Tớ cũng không biết là bạn trai hay vẫn là kim chủ, dù sao, nội bộ có rò rỉ chút tin tức. Là một người nào đó trong hội đồng quản trị của một công ty bất động sản, xuất thân hiển hách, ra tay hào phóng, bằng lòng tốn nhiều tiền bạc để có được nụ cười của mỹ nhân. Thế là, Quách Tử Thiến liền thuận gió mà lên.”
Trong giới có kim chủ nâng đỡ là chuyện rất phổ biến, Hạ Tâm Đồng cũng không phải quá mức kỳ thị chuyện này, chỉ là nghĩ đến đối tượng được nâng đỡ lại chính là kẻ thù một mất một còn của mình, vẫn là nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.
Nghi Hi an ủi: “Cậu cũng không nên tức giận quá nha, tớ cảm thấy, Quách Tử Thiến tuy rằng hiện tại chiếm được đầu ngọn gió. Nhưng đáy lòng cô ta, chắc rất ghen tị với cậu đi?”
“Ghen tị với tớ? Vì cái gì chứ?”
“Cậu và… Thái Kiệt Hồng ấy.”
Hạ Tâm Đồng sững sờ, sau đó có chút không được tự nhiên sửa lại tóc. Nghi Hi hiếu kỳ nói: “Tình huống giữa hai người rốt cuộc là gì? Trước tớ vẫn không dám hỏi, nhưng là, phải có chút gì chứ?”
Hạ Tâm Đồng có vẻ không muốn trả lời, thế nhưng ánh mắt của Nghi Hi quá sáng, cô ấy rối rắm một lát, mới thấp giọng nói: “Chính tớ cũng không biết tình huống giữa bọn tớ là gì. Cảm giác giống như có chút gì đó, anh ấy đối với tớ rất thân mật, nhưng anh ấy không từng bước chứng tỏ, tớ cũng không dám xác định, sợ là do bản thân nghĩ nhiều.”
“Cậu không thích anh ta sao?”
“Cũng… cũng tàm tạm đi. Tớ không hâm mộ anh ấy, ban đầu thân thiết với anh ấy đơn giản là vì chọc tức Quách Tử Thiến, hiện giờ tiếp xúc nhiều, lại có chút không giống… Nhưng tớ không biết suy nghĩ của anh ấy, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Thân phận giữa cả hai chênh lệch quá lớn, không cẩn thận một chút tớ sẽ trở thành cô gái ôm đùi thiên vương. Bị bẽ mặt là chuyện nhỏ, bị Quách Tử Thiến cười nhạo mới là chuyện lớn, tớ cần phải thận trọng.”
Nghi Hi bỗng nhiên cảm thấy đầu gối trúng một mũi tên, nâng trán ưu sầu quay đầu. Hạ Tâm Đồng thấy thế nghi hoặc nói: “Sao thế?”
“Không có gì.”
Trên màn ảnh vừa lúc chiếu đến đoạn Thái tử và Thái tử phi ân đoạn nghĩa tuyệt, mưa to tí tách rả rích dưới đất, Hạ Tâm Đồng ngắm khuôn mặt tuấn tú của Lê Thành Lãng, chậm rãi nói: “Chỉ biết nói tớ, tớ thấy cậu cũng không đúng lắm.”
“Tớ lạ chỗ nào chứ…”
“Hôm nay từ khi phim bắt đầu, ánh mắt cậu chưa từng nhìn Lê Thành Lãng một lần? Cậu đang sợ cái gì?”
Nghi Hi không nghĩ rằng cô ấy lại quan sát tỉ mỉ như vậy, nhất thời nghẹn lời. Hạ Tâm Đồng nói: “Thời gian hai người cùng nhau đi tuyên truyền, không xảy ra cái gì chứ?”
Đua xe đêm khuya trốn tránh chó săn sau đó phát hiện mình có vẻ xuân tâm nhộn nhạo có tính không?
Cô không nói lời nào, Hạ Tâm Đồng bất đắc dĩ nhìn cô một lát, “Thật ra có một số lời tớ đã sớm muốn nói với cậu, bất luận Lê Thành Lãng đối với cậu có thiện cảm hay không, cậu cũng không nên nghiêm túc với anh ấy… Nếu như anh ấy theo đuổi cậu, cũng không nên đáp ứng. Thật đấy.”
“Vì cái gì? Cậu cảm thấy… Tuổi tác của bọn tớ kém nhau quá lớn?”
“Cái đó không phải mấu chốt, hiện tại đại thúc khống như vậy nhiều, ngươi xem ta giống lưu ý cái này nhân sao? Mấu chốt là, anh ấy… Anh ấy là bạn bè của Thẩm Nhất Lộ! Bàn về vai vế anh ấy ngang hàng với mẹ cậu, chính là trưởng bối của cậu, hiện tại có một số người sẽ trêu đùa hai cậu, là bởi vì không biết thân phận của cậu, nếu như bọn họ biết cậu chính là con gái của cô Thẩm, quả vải nhỏ trong truyền thuyết, tuyệt đối sẽ không dám đùa bỡn cậu và Lê Thành Lãng nữa. Càng đừng nói đến phản ứng của mẹ cậu đối với quan hệ giữa hai người.”
Cô ấy nói tới đây thì dừng một chút, sau đó vạch ra một điểm mấu chốt nhất, “Chỉ sợ ngay cả bản thân Lê Thành Lãng, cũng sẽ không chấp nhận được chuyện mình và con gái của bạn bè yêu đương.”
.
Câu nói của Hạ Tâm Đồng làm cho Nghi Hi thời gian sau đó đều hồn bay phách lạc.
Màn hình lớn chiếu lên mặt cô, mà cô không ngừng nhớ đến buổi tối ấy, tuyết đầu mùa ở Thành Đô, anh đưa tay che lên lông mi của cô, mỉm cười với cô. Còn cả lúc sớm hơn đó, anh tới Hoành Điếm thăm quan, tại trường đua ngựa cô cho rằng anh muốn thổ lộ với mình, mà thấp thỏm bất an thật lâu.
Lần đó là cô tự mình đa tình, nhưng bây giờ nhớ lại, trong lúc tự mình đa tình, sự rối rắm kháng cự của cô, lại từ đầu đến cuối không đưa ra được quyết định, nếu như Lê Thành Lãng thật sự thổ lộ, cô sẽ chấp nhận, hay vẫn là cự tuyệt…
Kỳ thật có lẽ là trước kia, cô cũng có chút thích anh đi. Rung động đêm đó chẳng phải là ngẫu nhiên.
Hạ Tâm Đồng nói đúng, thân phận của cô đến giờ vẫn là một bí mật, Lê Thành Lãng đối với bí mật này sẽ có phản ứng gì cũng là ẩn số chưa biết. Có lẽ, anh sẽ giống như cô nói không có cách nào chấp nhận được, từ nay sẽ coi cô như một tiểu bối.
Giữa bọn họ sẽ không còn chủ mờ ám và quan tâm nào nữa.
Ban đầu Nghi Hi còn có chút hoài nghi, bản thân đối với Lê Thành Lãng rốt cuộc là thật sự động tâm, hay vẫn là không nắm chắc chỉ là tình cảm sùng bái đối với thần tượng. Nhưng giờ khắc này, khi cô tưởng tượng từ nay về sau chỉ có thể cùng anh bảo trì quan hệ chú cháu, trong lòng liền giống như mất đi thứ gì quan trọng, hoàn toàn là cảm giác mất mát xua đi không được.
Dựa vào ghế thở dài một hơi, cô rốt cục xác định, quả nhien là cô thích thần tượng bảy, tám năm nay, người mới trước đây còn gọi là chú.
Đâu có phải là tâm lý theo đuổi ngôi sao đâu!
Sau khi phim kết thúc, mọi người đều qua bắt chuyện với Nghi Hi một lát rồi tự giải tán, chỉ còn lại bốn người trong phòng ngủ các cô đứng ở ven đường.
Quách Tử Thiến nói: “Đợt lát nữa bạn trai mình sẽ tới đón, không thể đi cùng các cậu rồi.”
Tưởng Lộ che miệng, “Thiến Thiến cậu đã có bạn trai mới rồi? Đợi lát nữa tớ có thể trông thấy sao?”
Quách Tử Thiến khinh thường biểu cảm giống như gặp ma của Hạ Tâm Đồng, cười tít mắt nói: “Vậy để tớ hỏi anh ấy đã. Anh ấy có chút sợ người lạ, không thích gặp người lạ, tớ cũng không biết có thể đáp ứng hay không. Chỉ là dù sao anh ấy cũng ở trên xe, nếu thật sự không được, khi cậu đưa tớ lên xe có thể liếc trộm một cái!”
Tưởng Lộ liên tục gật đầu, còn nhìn chằm chằm Nghi Hi và Hạ Tâm Đồng hỏi: “Các cậu biết Thiến Thiến có bạn trai mới sao?”
Nghi Hi: “… Tớ cũng là đêm nay mới biết.”
Hạ Tâm Đồng chỉ thiếu nước không nhìn lên trời trợn to mắt. Được được được, cứ coi như là cô thua đi? Đầu năm nay kim chủ cũng có thể ra ngoài gặp người khác, Quách Tử Thiến cô thật có bản lãnh, tôi tự thẹn không bằng!
Đêm nay Quách Tử Thiến tâm tình có thể coi là đắc ý, trên thực tế, khoảng thời gian này cô ta rất vui vẻ. Khi quay 《 Nữ hoàng 》, Hạ Tâm Đồng ở trước mặt cô ta cùng Thái Kiệt Hồng ra vào có đôi, món nợ này cô ta vẫn luôn ghi nhớ. Hạ Tâm Đồng cho rằng có thể cưỡi lên đầu cô ta mà giương oai, kết quả thì sao? Cô ta chỉ cần dùng chút thủ đoạn, liền đuổi cô ta khỏi đoàn phim 《 Bích hải thương vân kiếm 》, không tốn công đã đá đi một nữ hai. Bộ phim đó có xác suất bùng nổ tương đối lớn, Hạ Tâm Đồng bỏ qua cơ hội này, không biết sau này có còn cơ hội nữa hay không.
Còn đêm nay, người đó cũng phá lệ đáp ứng tới đón mình, chuyện này thật sự vượt ra ngoài dự liệu của cô ta. Hai đứa Nghi Hi và Hạ Tâm Đồng, một đứa thì có tin đồn tình ái với Lê Thành Lãng, một đứa thì vọng tưởng ôm đùi Thái Kiệt Hồng, nhưng đã truyền ra lâu như vậy, người ta căn bản không có ý tứ thừa nhận, chẳng qua chỉ coi hai đứa đó là đồ chơi thôi.
Nhưng cô ta không giống như thế, anh ấy chịu tới đón mình chính là cho cô ta thân phận bạn gái chính thức, quả không uổng phí sự nỗ lực của cô ta bấy lâu nay.
Bởi vì Tưởng Lộ nhất định muốn xem bạn trai của Quách Tử Thiến bạn trai, ba người còn lại ai cũng có ý đồ riêng, cho nên cuối cùng các cô thật sự đứng ngốc ở ven đường mất mấy phút, mới thấy một chiếc xe Ferrari màu đen chạy tới đây.
Hạ Tâm Đồng vừa nhìn chiếc xe sắc mặt liền đen đi mấy phần, bắt đầu hối hận không sớm rời khỏi đây. Tưởng Lộ cười hì hì nói: “Xe đẹp quá, Thiến Thiến bạn trai của cậu rất xuất sắc nha!”
Bảnh bao. Hạ Tâm Đồng ở trong lòng đánh giá.
Ferrari dừng lại trước mặt các cô, cửa xe mở ra, Quách Tử Thiến đi qua, nhẹ giọng cùng người bên trong giải thích gì đó. Ba người Nghi Hi đứng ở phía sau nhìn, chỉ thấy Quách Tử Thiến đang nói bỗng nhiên lộ ra biểu tình kinh ngạc, một giây sau nở nụ cười vô cùng sáng lạn.
Cô ta gật đầu nói: “Được, các cậu ấy cũng muốn trông thấy anh đấy!”
Tưởng Lộ phát ra tiếng hoan hô, quả nhiên, Quách Tử Thiến đi tới nói: “Anh ấy nói muốn cùng các cậu chào hỏi.”
Sau lưng cô ta, có một người đàn ông trẻ tuổi chậm rãi đi tới. Vượt ngoài dự liệu của Hạ Tâm Đồng, anh ta lại vô cùng tuấn tú, đôi mắt thâm thúy, mang theo ba phần tươi cười, trên người âu phục thủ công quý giá, lúc cùng các cô bắt tay còn lộ ra chiếc đồng hồ đeo tay mạ kim cương.
Anh ta phong độ nhẹ nhàng, cách nói năng văn nhã, xem ra được giáp dục rất tốt, “Chào các em, kẻ hèn này là Thẩm Phong, cảm tạ ba vị tiểu thư đã chiếu cố Tiểu Thiến.”
Tưởng Lộ sững sờ nói: “Nói hay lắm, nói hay lắm. Thiến Thiến đối với em tương đối nhiều.”
Thẩm Phong khẽ mỉm cười, tầm mắt rơi xuống người Nghi Hi. Sau khi chăm chú nhìn cô 2 giây, lộ ra thần sắc hứng thú, “Vị này chắc là Nghi tiểu thư đi? Anh đã xem qua biểu hiện của em trong《 Đoạt cung 》, vô cùng kinh diễm.”
Nghi Hi miễn cưỡng cười nhẹ, “Phải không? Cảm ơn…”
Quách Tử Thiến có chút phòng bị nắm chặt tay Thẩm Phong, đợi đến khi phát hiện anh ta nói xong câu đó không để ý đến Nghi Hi nữa, mới nhẹ nhàng thở ra.
Biểu tình của Hạ Tâm Đồng lúc nãy đã làm cho tâm tình của cô ta khoan khoái, chờ đến khi phát hiện sắc mặt của Nghi Hi cũng không được tốt, lại càng sảng khoái tới cực điểm. Cô ta tin rằng Nghi Hi lúc này cũng biết Thẩm Phong toàn lực nâng đỡ cô ta, cả đãi ngộ của cô ta ở Hạ Sách hiện nay, như vậy cô ta (Nghi Hi) cũng nên hiểu được, xem ra trước mắt, hai chúng ta rốt cuộc ai sẽ phát triển tốt hơn còn chưa chắc đâu!
Gió đêm rét lạnh, Quách Tử Thiến lại không để ý chút nào. Khoảng thời gian này cô ta luôn bị hào quang của Nghi Hi lấn át, bây giờ rốt cục cô ta cũng tìm được cơ hội, mở mày mở mặt một lần.
Hạ Tâm Đồng rất tức giận.
Dùng lời của cô mà nói thì, cô không ghen tị Quách Tử Thiến có kim chủ nâng đỡ, cô cũng không phải là không có cơ hội này. Chỉ là thế nào cô cũng không nghĩ ra, kim chủ phía sau màn của Quách Tử Thiến lại có dáng vẻ! Đẹp trai! Thế này!
Thấy dáng vẻ đau đớn kịch liệt của cô ấy, Nghi Hi quả thực muốn yêu thương cô ấy 30s. Trên đời này chuyện càng đáng giận hơn so với chuyện kẻ thù một mất một còn được con nhà giàu bao dưỡng, đại khái chính là con nhà giàu không phải béo lùn, mà là cao phú soái hàng thật giá thật.
Đêm nay Nghi Hi muốn trở về căn hộ, sau khi tạm biệt Tưởng Lộ và Hạ Tâm Đồng liền lái xe về tiểu khu. Không nghĩ rằng vừa mới đi đến dưới lầu, liền thấy chiếc xe quen thuộc, vẫn là Ferrari màu đen, đang đỗ ở nơi nào đó vô cùng phong cách.
Bảnh bao. Nghi Hi đánh giá một câu như vậy, lập tức đi về hướng khác.
Bước chân của cô vừa chuyển, Ferrari liền đi tới, đoan đoan chính chính chắn ngang trước người cô. Nghi Hi nắm chặt túi xách đứng yên, chỉ thấy tài xế sau khi mở cửa ra mặt, dùng tay ra dấu mời, “Nghi tiểu thư.”
Nghi Hi nhún vai, cũng lười phải nói nhiều, xoay người liền chui vào trong.
Thẩm Phong đang ngồi ở bên cạnh hút thuốc, sườn mặt đang đắm chìm trong ánh đèn màu cam, càng thêm anh tuấn đa tình. Nghi Hi thưởng thức vài giây, chân thành nói: “Em nói ra suy nghĩ trong lòng nhé, diện mạo này của anh, không xuất đạo thật đáng tiếc. Có cần em giúp anh liên hệ với công ty không?”
Thẩm Phong lờ đờ uể oải liếc nhìn cô một cái, “Cảm ơn, tạm thời không có suy nghĩ này.”
Nghi Hi thở dài, “Được thôi. Vậy anh tìm em có chuyện gì?”
“Em cảm thấy, anh tìm em có thể có chuyện gì?”
Dáng vẻ như cười như không của anh khiến Nghi Hi chột dạ một trận, thân hình lui về sau, “Em làm sao biết anh tìm em có chuyện gì…”
Thẩm Phong cười gật gật đầu, “Ừ, được. Em đã không biết, vậy anh liền nói thẳng. Xét thấy em năm lần bảy lượt né tránh chạm mặt anh, thậm chí còn ác liệt hơn khi ngay cả điện thoại của ông già cũng không nhận, sáng nay ông già đã đặc biệt hạ chỉ, để cho anh tới bắt em.”
Nghi Hi nháy mắt mấy cái, có chút chưa tiêu hóa được. Thẩm Phong sờ đầu cô, tươi cười từ ái giống như sói xám thấy cô bé quàng khăn đỏ, “Cho nên, em họ tốt của anh, cùng anh họ về nhà đi.”
HẾT CHƯƠNG 41