• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41


Bùi Mộng Na cùng Đỗ Lôi Ti đi đến vườn hoa, Bùi Mộng Na tức giận nói “tại sao anh có thể như vậy chứ? Tại sao lại giúp người phụ nữ kia nói chuyện chứ? Rõ ràng là lỗi của cô ta, sao lại trách tôi chứ?”


Đỗ Lôi Ti cười cười nói “Cô chủ, tổng thống cũng chỉ vì muốn tốt cho cô, dù sao công chúa cũng là khách, cô chống đối cô ấy như vậy là không được!”


“Haix!” Bùi Mộng Na thở dài, cô giống nhu7nghi4 tới điều gì, cầm tay Đỗ Lôi Ti đi về phía nhà để xe.


“A!” Đỗ Lôi Ti nhíu mày kêu.


“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Lôi Ti, thật sự xin lỗi……” Bùi Mộng Na vội vàng buông tay cô ra.


“Không sao cô chủ, không đau!” Đỗ Lôi Ti nhìn vẻ mặt tự trách mình của cô chủ, lại nói tiếp “Thật sự không đau, bây giờ chúng ta đi đâu?”


“Tôi muốn đưa cô ra ngoài chuẩn bị đồ cho bữa tiệc, dù sao anh trai cũng cho cô nghỉ, cô ở nhà một mình tôi sợ mụ phù thủy kia lại gây rắc rối cho cô!” Bùi Mộng Na nói xong mở cửa xe, hai người cùng ngồi vào xe.


Khi xe chạy ra khỏi phủ tổng thống, ở phía sau có mấy chiếc xe bảo vệ đi theo!


Bùi Mộng Na dắt tay Đỗ Lôi Ti đi dạo phố, hai tiếng sau Bùi Mộng Na nói “Lôi Ti, chúng ta tìm một quán cà phê ngồi nghỉ đi!”


Đỗ Lôi Ti gật đầu “Được!”


Hai người vừa cười vừa nói đi tới một quán cà phê, Đỗ Lôi Ti vừa mới đi vào quán cà phê liền nói “Tôi xỉu tại quán cà phê này!”


Bùi Mộng Na đi tới vị trí gần cửa xe ngồi xuống, cầm menu lên nhìn, sau đó hỏi “Cô muốn uống gì?”


Đỗ Lôi Ti vội vàng trả lời “Cô chủ, không cần, tôi không khát!”


Bùi Mộng Na từ trên bàn ăn ngẩng đầu lên nhìn thấy Đỗ Lôi Ti đứng một bên, không vui nói “Lôi Ti, sao cô không ngồi?”


Đỗ Lôi Ti trả lời “Cô chủ, như vậy không tốt đâu!”


Bùi Mộng Na hết ý kiến, không vui “Cái gì không tốt, cô vẫn để ý lời mụ phù thủy kia nói sao?”


“Cô chủ, tôi chỉ cảm thấy công chúa nói rất đúng, dù sao tôi cũng là người giúp việc, không nên ngồi ăn cùng chủ!”


Bùi Mộng Na tức giận nói “Cô nghe lời cô ta làm gì? Vậy thì cô căn bản không xem tôi là bạn rồi?”


Đỗ Lôi Ti vội vàng khua tay, lo lắng nói “Không có, không có, cô chủ tôi thật sự xem cô là bạn.”


“Nếu xem tôi là bạn vậy thì ngồi xuống nghỉ ngơi cùng tôi!”


Đỗ Lôi Ti thật sự không còn cách nào khác, không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống, mở miệng nói “Cô chủ, cảm ơn!”


Bùi Mộng Na nghiêng đầu nhìn cô “Cảm ơn lông mao à? Nhanh lên, muốn uống gì?”


Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt, cô thật sự không ngờ, em gái tổng thống lại nói tục……


Oa, cô thật sự rất thích tính cách của cô chủ.


“Cho tôi một ly nước trái cây là được rồi!”


Bùi Mộng Na hướng về phía người phục vụ bên cạnh nói “Cho tôi một cà phê, một nước ép trái cây, cùng một ít bánh ngọt!”


Phục vụ viết thực đơn xong lễ phép nói “Xin chờ một chút!”


Qua một lúc lâu, phục vụ bưng cà phê cùng nước trái cây ra, hai người ngồi uống nước, nhìn ra ngoài cửa sổ, Bùi Mộng Na liền nghĩ tới điều gì đó, tò mò hỏi “Lôi Ti, buổi sáng sao cô lại đỏ mặt từ trên lầu đi xuống?”


Đỗ Lôi Ti vừa mới uống nước trái cây không phòng bị liền bị sặc, khẽ ho “Khụ khụ khụ…….khụ” vừa khua tay nói “Không có, khụ khụ, không có, khụ khụ…….không có gì!”


Bùi Mộng Na liếc cô “Cô lừa ai vậy? Tôi không tin đâu, nếu như không có gì, tại sao vừa nghe tôi hỏi cô lại trở thành bộ dáng thế này?”


Đỗ Lôi Ti bị nói trúng tim đen, cà lăm nói “Không có, thật sự không có gì, cô chủ, cô đừng đoán mò!”


Bùi Mộng Na dùng khổ nhục kế, giả bộ tức giận nói “Lôi Ti, thì ra cô vẫn không xem tôi là bạn?”


“Cô chủ, cô thật sự hiểu lầm rồi, tôi làm sao có thể không xem cô là bạn chứ, thật mà!” Đỗ Lôi Ti lo lắng giải thích.


“Cô xem tôi là bạn sao? Trong mắt tôi, bạn tốt chính là không giấu nhau bất cứ điều gì không phải sao?”


Đỗ Lôi Ti toát mồ hôi!!!


Thật sự cảm thấy bi kịch.


Phải nói thế nào?


Phải nói hết toàn bộ sao?


Nếu thật sự nói hết, với tính cách của cô chủ, không cười nguyên ngày mới lạ.


“Lôi Ti, lúc này tôi rất tức giận, không nói thì thôi, sao lại biểu hiện như thế kia chứ?” Bùi Mộng Na bất mãn nói.


Không còn cách nào khác, Đỗ Lôi Ti không thể làm gì khác hơn là trả lời “Cô chủ, nếu tôi nói thật, cô không được cười, nếu không tôi sẽ tức giận.”


Bùi Mộng Na tò mò gật đầu xem như đồng ý, ngay sau đó lo lắng hỏi “Lôi Ti, nhanh nói đi!”


Oh my god, không ngờ em gái tổng thống lại nhiều chuyện như vậy.


Bất đắc dĩ, Đỗ Lôi Ti không thể làm gì khác hơn là nói hết mọi chuyện xảy ra lúc sáng.


Bùi Mộng Na vừa nghe cô nói xong, cố nén cười đến nỗi mặt đỏ bừng, nhưng vẫn nhịn không được mà cười “Lôi Ti, cô thật hài hước, tôi thật sự muốn xem khuôn mặt luôn lạnh lùng của anh trai biểu hiện như thế nào?”


“Cô chủ, không được cười, nếu cô còn cười nữa tôi sẽ tức giận, rõ ràng đã nói không cười rồi, sao lại cười phô trương như vậy chứ?” Đỗ Lôi Ti bất mãn nói.


Cô phát hiện ra mình nói sai, vội vàng cúi đầu, không ngừng áy náy “Cô chủ, thật xin lỗi, tôi nói sai, lần sau tôi không dám nữa.”


Bùi Mộng Na thu hồi nụ cười, nghiêm mặt nói “Lôi Ti, chúng ta là bạn bè, không cần quan tâm tới quan hệ chủ tớ biết không? Cô chính là bạn tôi!!!”


Đỗ Lôi Ti thật sự cảm động với cô chủ này, không có một chút dáng vẻ tiểu thư nào, hơn nữa còn rất biết chăm sóc người khác, nếu như ai cưới được cô sẽ rất hạnh phúc.





Chương 42


Lại nghĩ đến bản thân không biết hạnh phúc của cô ở nơi đâu? Chẳng lẽ cả đời này cô phải làm người giúp việc ở phủ tổng thống sao?


“Lôi Ti, cô đang nghĩ gì vậy?” Bùi Mộng Na tò mò hỏi


“Không có, không có gì, cô chủ, bây giờ cũng đã muộn, chúng ta quay về thôi?” Đỗ Lôi Ti lảng sang chuyện khác.


Bùi Mộng Na liếc nhìn đồng hồ đeo tay “A, thật sự rất muộn rồi, chúng ta về thôi, nếu không chút nữa không biết anh tôi lại nói gì.”


Bùi Mộng Na kéo Đỗ Lôi Ti đi ra khỏi quán cà phê, lên xe quay về phủ tổng thống……


“Bây giờ hai người mới về, chẳng lẽ không biết trong nhà có khách sao?” Bùi Tuấn Vũ chất vấn.


Hai người vừa vào phòng khách liền nghe thấy giọng nói lạnh lẽo vang lên, Bùi Mộng Na tức giận cãi lại “Anh, bọn em về muộn có liên quan gì tới khách sao?”


“Hơn nữa cho dù là khách thì sao? Cũng không phải là khách của bọn em!” Bùi Mộng Na nhìn ra chỗ khác nói.


Đỗ Lôi Ti vừa thấy vậy liền cuống quýt giải thích “Tổng thống, lần này thật không thể trách cô chủ, có trách thì trách tôi là tôi muốn ở ngoài thêm một chút!”


Lâm Thanh ngồi trên ghế sa lon, không nhanh không chậm nói “Đây là chuyện trong nhà của tổng thống một người giúp việc như cô có quyền gì lên tiếng, thật là không biết phân biệt lớn nhỏ!”


Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy cô ta nói như vậy, tực giận trực tiếp trả lời “Công chúa, nếu cô nói như vậy thì hình như tôi nhớ không nhầm thì cô cũng không có quyền nói? Cô là khách của phủ tổng thống, cô cũng nói đây là chuyện nhà, tôi nhớ khách cũng không có quyền can thiệp vào.”


Lâm Thanh nghiến răng hỏi “Cô nói gì?”


Đỗ Lôi Ti không chút sợ hãi, lại nhìn cô ta nói “Cô là khách, cũng không có quyền lên tiếng!”


Bùi Mộng Na ngạc nhiên, mụ phù thủy kia bị nghẹn họng.


Oa!!!


“Bốp” Một cái tát nặng nề rơi xuống mặt Đỗ Lôi Ti, khuôn mặt nhất thời xuất hiện năm ngón tay.


Đỗ Lôi Ti bị đánh, đôi mắt tràn đầy nước mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, thật không ngờ người phụ nữ này lại ra tay độc ác như vậy, từ nhỏ đến lớn mẹ cô cũng chưa từng đánh cô như vậy, bây giờ lại bị người phụ nữ này đánh……


Đỗ Lôi Ti hít một hơi dài, ngước đầu, nuốt nước mắt vào trong, lại nhìn cô ta nói “Công chúa, đây là phong cách của một công chúa sao? Đây là tư cách mà một công chúa đến nước tôi làm khách sao, thái độ của một vị khách là thế này sao? Tôi là người giúp việc không sai, nhưng người giúp việc cũng là người, thân phận của cô so với bọn tôi quả thật có cao quý hơn nhưng chuyện cô vừa làm còn không bằng tư cách của một người giúp việc.”


Lâm Thanh giễu cợt nói “Thật không ngờ, người giúp việc trong phủ tổng thống lại có thể chửi khách, xem ra tôi thật sự xem thường người giúp việc trong phủ tổng thống rồi!”


Bùi Mộng Na đỡ Đỗ Lôi Ti vừa bị đánh, mắt nhìn chằm chằm Lâm Thanh, sau đó quay sang anh trai mình, tức giận nói “Anh, đây là khách mà anh mời về nhà sao? Xem ra cô ta thật sự xem đây là nhà mình rồi!”


Bùi Tuấn Vũ đưa tay lên hung hăng đập lên bàn “Mộng Na, không được vô lễ, cô ấy là khách!” Sau đó quay đầu nhìn Lâm Thanh nói “Công chúa, đánh người của tôi trước mặt tôi, xem ra những lời tôi nói cô đều không để vào tai phải không?”


Lâm Than không hài lòng nói “Tổng thống, là do người giúp việc trong phủ của anh không biết phân biệt chủ tớ


Đỗ Lôi Ti nghe thấy cuộc đối thoại của hai người xoay quanh mình, bây giờ cô thật sự hối hận tại sao vừa rồi lại nổi nóng như vậy? Cúi đầu nói “Thật xin lỗi, xin công chúa tha lỗi, là tôi không phân biệt rõ chủ tớ, thật xin lỗi!”


Bùi Mộng na đứng đó nhíu mày “Lôi Ti, sao cô lại xin lỗi? Rõ ràng không phải lỗi của cô, hơn nữa cô ta còn đánh cô?”


Đỗ Lôi Ti trừng mắt nhìn cô, ý bảo cô không cần nói gì.


Bùi Tuấn Vũ thật sự không nghĩ tới hôm nay lại có thể thấy được mặt khác của người giúp việc này, xem ra anh thật sự xem thường cô rồi, cô thật sự là co được dãn được!


Lâm Thanh nghe thấy cô nói xin lỗi, cười cười “Tôi tiếp nhận lời xin lỗi của cô!” Quay đầu nhìn về phía Bùi Tuấn Vũ “Tổng thống, người giúp việc của anh đã nhận lỗi, tôi cũng không so đo với cô ấy nữa!”


Đỗ Lôi ti bề ngoài áy náy nhưng trong lòng lại thầm mắng người phụ nữ này.


Mẹ kiếp, nếu không phải cô là khách của tổng thống, hơn nữa lại là một công chúa thì sẽ còn những lời nói cay nghiệt hơn đang chờ cô.


Bùi Mộng Na nghĩ thầm, nhanh chóng mở tiệc thôi, sau khi kết thúc bữa tiệc để cho cô ta đi sớm một chút, nghĩ tới đây, vội vàng quay về phía anh trai “Anh, hay là ngày mai chúng ta mở tiệc đi, hôm nay em cùng Lôi Ti đã đi mua đồ chuẩn bị cho buổi tiệc hết rồi.”


Anh cũng biết em gái mình nghĩ gì, không khí đang như thế này con bé lại nói chuyện đó, không thể làm gì khác là gật đầu.


“Công chúa, người giúp việc đã xin lỗi, xem như chuyện này chưa từng xảy ra, cô đi nghỉ đi!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói, lại quay đầu về phía em gái “Mộng Na, em và Lôi Ti vào phòng làm việc của anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK