• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nó vẫn giữ khoảng cách với anh khi ở công ty như trước đây khi trước mặt mọi người. Tình cảm ngày càng mặn nồng. Trong gia đình ai cũng thúc giục anh và nó nhanh chóng cưới nhau.

Tuần sau là sinh nhật của anh, nó đang băn khoăn không biết tặng gì. Nó có thấy anh thiếu thứ gì đâu mà tặng chứ. Nó hẹn nhỏ ra ngoài, nhờ nhỏ tư vấn.

-Này, tuần sau sinh nhật của anh Quân mà tao chưa biết tặng gì nữa – nó rầu rỉ.

-Sinh nhật anh Long tao cũng chỉ tặng áo, cavart, đồng hồ, hay đại loại cái gì đơn giản thôi, tấm lòng là được – nhỏ nói cho nó nghe.

-Đơn giản thôi à? Vậy nên mua cái gì nhỉ? – nó suy nghĩ.

-Vy này, tao chỉ mày tặng cái này đơn giản mà không cần tốn tiền này – nhỏ cười gian gian.

-Sao, cái gì, cái gì – nó mắt sáng rỡ.

-Lại gần đây tao nói cho nghe - nhỏ.

Nó ghé tai lại gần nhỏ. Không biết nhỏ nói gì chỉ thấy mắt nó trừng nhỏ, mặt đỏ bừng như hơ qua lửa.

-Mày… mày… tại sao mày… có thể nói được… như vậy chứ - nó thật sự không có từ ngữ nào diễn tả được nữa.

-Thì… tao chỉ có ý tốt chỉ cho mày thôi. Vừa có “ ý nghĩa “ vừa không tốn tiền hihi – nhỏ vẫn nói tỉnh bơ.

-Mày thật là… sao chuyện như vậy mà cũng nói được nữa, thật sợ mày luôn mà – vẫn còn trừng mắt với nhỏ, nó nói.

-Mày không thấy vậy là tốt nhất à. Tin tao đi, chị mày có bao giờ nói sai đâu hehe – nhỏ rất bình thản trước nó, chậc, có gì đâu mà nó phải làm quá lên như vậy chứ.

-Thôi, không nghe theo mày đâu, tao… tao sẽ mua quà - nó nói.

-Ờ, không thì thôi. Tao chỉ gợi ý vậy thôi á mà – nhỏ làm vẻ mặt vô tội với nó.

-Chị Hy ơi, chị thật là dã man quá đi thôi – nó.

-Hihi quá khen – nhỏ tí tởn.

Hai người ngồi tám 1 hồi mới đi về…

Tối…

Nó trùm mền suy nghĩ. Ngại chết mất, sao nhỏ lại bày trò này chứ, thật là… thật là… nói như thế nào nhỉ?...

-“ Mày tặng mày cho anh 2 đi, tao đảm bảo là anh 2 cực kì, cực kì hài lòng luôn.” – chị Hy chỉ nó tặng “ món quà” đó đấy.

-“Như vậy cũng được nữa à? Có ổn không? Nó… ăn gan con gì mà dạng đến mức nói được như vậy nhỉ?”- nó lẩm bẩm 1 mình như tự kỉ.

-“Anh ấy có nghĩ gì khác về mình không? Chẳng hạn như là dễ dãi quá hay là đại loại cái gì đó không tốt lắm.Thôi, không nghe nó đâu, lỡ.. lỡ có gì thì …” – lại nói 1 mình.

-“Bây giờ nên mua gì nhỉ? Ý nghĩa? Cái gì ý nghĩa ta? Thôi, tặng áo sơ mi, xem như vợ tặng cho chồng đi”- nó quyết định trong lòng.

-“Ok, sẽ mua áo. Không nên làm vậy theo nó. Ừ, ngủ” – tự kỉ 1 lát nó cũng chìm vào giấc ngủ.

*****______*******

*********

Anh ngồi trên giường, cầm trên tay chiếc nhẫn, miệng thì mỉm cười suy nghĩ gì đó. Anh định vào ngày sinh nhật mình anh sẽ cầu hôn nó. Chiếc nhẫn này anh đã mua mấy hôm trước. Anh nghĩ nó cũng cần lãng mạng một chút. Anh mong quá, mong nó làm vợ của anh quá.

-Vy à, anh mong em sẽ là người giam cầm anh cả đời này!

Ngày sinh nhật anh càng đến gần, nó cũng tranh thủ đi mua quà. Nó vào một shop quần áo mua. Thường ngày mua cho nó thì nó lựa mau lắm, bây giờ mua làm quà thì không biết mua như thế nào. Chọn cái nào cũng thấy không hợp.

Gần 1 tiếng lựa chọn, nó chọn 1 chiếc sơ mi trắng đơn giản kèm 1 cái cavart. Thấy hơi ổn rồi nên mang ra tính tiền rồi nhờ gói lại.

Cầm hộp quà trên tay nó mỉm cười đi về nhà.

-Con mua quà làm gì thế? – mẹ nó hỏi khi thấy hộp quà.

-À, vài ngày nữa là sinh nhật anh Quân đó mẹ - nó trả lời.

-Vậy à. Mẹ cũng phải chuẩn bị quà thôi – bà nói.

-Dạ! – nó đi vào phòng thay đồ, xong ra ăn cơm.

Tối đó nó nhắn tin cho anh:

-“Anh, anh thích quà gì?”.

-“Anh à, anh cái gì cũng được”. – anh nhắn lại nó.

-“ Cái gì cũng được thì biết chọn cái gì bây giờ” – nó

-“Anh… thích nhất là…” – anh lấp lửng.

-“Thích nhất cái gì ạ?” – nó hỏi.

-“Anh thích nhất là… em đấy” – anh trả lời. Ý anh trong lời nhắn là mong muốn nó làm vợ anh.

Nhưng mà chị Vy thì đâu có nghĩ vậy:

-“Ý anh là như thế nào?’ – nó .

-“ Em không hiểu à?” – anh.

Không lẽ… anh muốn như Hy nói sao trời? Hơ, như vậy nó phải làm sao…!

-“Em không hiểu” – nó.

-“Không hiểu thì thôi. Vậy nhé, anh đi làm việc đây” – anh.

-“Dạ, anh ngủ ngon” – nó.

-“Ngủ ngon” – anh.

Anh sao.. sao lại trả lời cục ngủn vậy chứ. Chẳng lẽ anh… anh giận nó à? Anh thật sự muốn…!. Nó rối quá, không lẽ như vậy anh cũng giận nó à?.

Nhỏ nói như vậy, anh nói “ý” như vậy, anh cũng theo nhỏ?. Nó phải như vậy à?!.

Anh từ xưa giờ không biết giữ bí mật, cho nên sợ nó hỏi một hồi là anh sẽ nói mgay kế hoạch của mình. Bí mật này anh giấu không nói cho ai cũng bức rức lắm rồi, hiện tại đang cần nói ra nhưng cố nén lại. Nói ra thì còn đâu bất ngờ cho nó chứ nên phải ngừng nói ngay thôi. Ôi, anh muốn vợ quá! Nói ra thật ngại quá mà!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK