Mục lục
Kiều Thê Như Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quá Hoàng thái hậu nói: “ Luyện binh tốt, ta thì không chịu được những văn thần chỉ biết chi, hồ, giả, dã kia, nguyên một đám ăn nói hung hăng, mỗi ngày cho là mình trị quốc bình thiên hạ, kỳ thật chính thức gắn bó với thiên hạ, có lẽ là cả văn võ, nhiều mặt trụ cột của quốc gia. Ai gia biết rõ, ngươi trung thành và tận tâm đối với bệ hạ, cái luyện binh này còn cần phải do ngươi chịu trách nhiệm, từ từ mà luyện, lão bà ta đây cũng sẽ không phiền ngươi.”

Lúc này, ấn tượng của Thẩm Ngạo đối với Quá Hoàng thái hậu không khỏi đổi mới hơn không ít, hơi cảm giác kích động, nói: “ Vi thần vô cùng tạ ơn.”

Quá Hoàng thái hậu hé miệng cười nói: “ Chỉ là trong đầu ai gia còn có chút không cam lòng, ai gia trải qua mấy chục năm, cái mưa gió gì chưa từng gặp qua, nhưng lại thua trong tay của ngươi, ngươi tới, ngươi có bản lãnh gì vậy?.”

Thẩm Ngạo giơ con mắt lên, suy nghĩ một chút, nói: “ Bổn sự nhiều lắm, sợ nhất thời nói không hết.”

Quá Hoàng thái hậu lại che miệng cười một tiếng, nói: “ Quả thật là điên cuồng, đi đi, cũng nên đến Cảnh Thái cung vấn an.”

Thẩm Ngạo đi ra khỏi tẩm cung, tâm tình thoáng cái bắt đầu trở nên cởi mở, hắn đột nhiên phát hiện, lo lắng của mình biến thành dư thừa, Quá Hoàng thái hậu này, cũng không đến mức quá xấu.

Triệu Cát chờ tại bên ngoài, nhìn thấy Thẩm Ngạo đi ra, không thể tin được, Thẩm Ngạo đúng là tứ chi đều đủ, trên mặt còn mang theo vẻ tươi cười cười, Thẩm Ngạo theo hắn một đường đi đến Cảnh Thái cung bên kia, vừa hỏi Thẩm Ngạo nói gì cùng Quá Hoàng thái hậu, Thẩm Ngạo đem lời nói vừa rồi thuật lại một lần, Triệu Cát sinh ra cảm khái: “ Ân đức Quá Hoàng thái hậu, cả đời này Trẫm cũng khó có thể trả lại, từ đó, lại cảm thấy mẫu hậu có chút để ý việc nhỏ, chỉ là, những lời này, ngươi không thể nói với người ngoài.”

Thẩm Ngạo cười cười gật đầu, tâm tình Triệu Cát khá hơn một chút, nói: “ Trẫm tính, từ từ mà qua năm mới, những chuyện khác không phải nghĩ nữa.”

Đến Cảnh Thái cung, bên này lại rất náo nhiệt, mấy Phi tần và các phu nhân Thẩm Ngạo đều ở đây, vây quanh bên giường nói chuyện cùng thái hậu, hai người Triệu Cát đi vào, có vẻ tùy ý hơn nhiều, đều là cười ha hả, đòi quà mừng..., cung nữ và các phu nhân Thẩm gia đều không nói, liên tục không ngừng vái chào Triệu Cát, Vân Vân và Chu Nhược đều đã bái kiến Triệu Cát, cho nên đều không lộ vẻ đặc biệt câu nệ, Đường Mạt Nhi là người mới, cũng có phần có vài phần thong dong trấn định.

Thái hậu cười nói: “ Hoàng thượng, ngươi đã đến rồi, ai gia đang nói về ngươi đó, chính ngươi làm chuyện tốt, Thẩm Ngạo hôm nay đã là Thiếu phó Hầu gia, phu nhân của hắn cũng vẫn chỉ là lục phẩm Cáo Mệnh, ngươi làm hoàng đế, cũng quá nặng bên này nhẹ bên kia đi à nha.”

Triệu Cát liếc nhìn Vân Vân mặc lễ phục, quả nhiên là lục phẩm Cáo Mệnh, không khỏi cười mỉa, nói: “ Là nhi thần nhất thời quên, chờ qua năm mới, sẽ kêu Môn hạ tỉnh bên kia phác thảo cái ý chỉ sắc phong ra ngoài.”

Vân Vân, Đường Mạt Nhi, Chu Nhược đều nói cám ơn: “ Tạ bệ hạ.”

Thẩm Ngạo thừa cơ nói: “ Tứ phu nhân Xuân nhi của ta không ở đây, lúc này ta cũng thay nàng nói một tiếng tạ ơn trước.”Người này giảo hoạt giống con cá chạch, dù sao, loại chuyện tốt phong thưởng này, đương nhiên một người cũng không thể hưởng hết, Triệu Cát có thể nặng bên này nhẹ bên kia, Thẩm Ngạo hắn lại không thể, hiện tại tạ ơn thay rồi, chẳng khác nào là tạo thành một Cáo Mệnh nữa, nếu hoàng đế đổi ý, Thẩm Ngạo không ngại làm người can gián, nhắc nhở hoàng thượng một tý.

Một đám người nói chuyện phiếm vài câu, Thẩm Ngạo chú ý tới Thục phi trước mặt thái hậu, Thục phi này tuổi chừng ba mươi mấy, phong độ tư thái ẻo lả, nhìn hình dạng của nàng, chắc hẳn có phần được Triệu Cát yêu thích, nàng là mẫu thân Ninh An, lúc Thẩm Ngạo tiến đến, tự nhiên không nhịn được, nhìn Thẩm Ngạo vài lần, ý đồ muốn liếc xem thấu Thẩm Ngạo, có khi sẽ kéo Hiền Phi qua một bên, nói vài lời lặng lẽ, Hiền Phi chỉ cười gật đầu, thỉnh thoảng mong mỏi liếc nhìn Thẩm Ngạo.

Lại về sau các hoàng tử ào ào đến, đều hướng thái hậu và Triệu Cát vấn an, có cũng sẽ hướng Thẩm Ngạo hỏi thăm tốt, Thẩm Ngạo kính cẩn đáp lễ, có người chỉ lãnh đạm chào hỏi, ngay cả mí mắt đều không muốn nhấc lên.

Náo loạn hồi lâu, thời điểm còn sớm, Triệu Cát liền lôi kéoThẩm Ngạo đi ra ngoài, giơ lên bước, nghiêm túc nói: “ Thẩm Ngạo, tối nay xét duyệt, ngươi đã chuẩn bị thỏa đáng chưa?”

Thẩm Ngạo nói: “ Bệ hạ có ý tứ là, trận xét duyệt này đang mang việc trọng đại?”

Triệu Cát trịnh trọng gật đầu, nói: “ Vốn, Trẫm chỉ muốn náo nhiệt, thêm hoa trên gấm thì cũng thôi, nhưng hiện tại gây ra chuyện như vậy, một khi tin tức kinh đô và vùng lân cận phía bắc truyền ra, tất nhiên sẽ khiến Biện Kinh bất an, lúc này đây làm tốt xét duyệt rồi, sẽ dễ dàng phát ra tác dụng trấn an nhân tâm.”

“ Vi thần hiểu, xin bệ hạ yên tâm, sẽ tuyệt đối không xảy ra chuyện gì.”

Tâm sự Triệu Cát nặng nề, tìm cái hành lang đặt tay vào, ngắm nhìn Trọng Lâu Vũ xa xa, nói: “ Ngày mai chuyện này sẽ truyền đi rồi, có thể trấn an hay không, liền xem tối nay, nếu làm tốt, Trẫm nhất định sẽ cảm kích ngươi.”

Triệu Cát lần đầu tiên dùng cái từ cảm kích này, lại làm cho Thẩm Ngạo ngoài ý muốn, lập tức tưởng tượng, hoàng đế này cũng chưa từng tao ngộ qua đại biến gì, sự tình kinh đô và vùng lân cận phía bắc xác thực đủ làm hắn ăn một cái đạp, trước mắt vô cùng hoang mang lo sợ, xét duyệt chẳng những trấn an nhân tâm, càng có thể phát ra tác dụng trấn an Triệu Cát.

Nghĩ xong, Thẩm Ngạo vội vàng nói: “ Bệ hạ, ngoại trừ xét duyệt, vi thần còn nghĩ tới một vật.”

“ Ngươi nói.”

“ Thúy Nhã Tuần San.”

“ Ừm?”

“ Ngày mai gia tăng ấn bản, đồng thời là Thúy Nhã Nhã Xã San số đặc biệt cuối năm, vi thần nghĩ như vậ, cùng với để cho các dân chúng tự truyền, đưa tới vô số lời đồn, chẳng thoải mái mà nói ra, mượn Thúy Nhã Nhã Xã San phát biểu chút ít nghị luận, một là, tự nhiên là nói cho các dân chúng, Đại Tống chúng ta đã tập trung hoả lực, tùy thời tiến tiêu diệt, thứ hai, cũng có thể tuyên dương phòng thủ Biện Kinh, lại để cho dân chúng biết rồi sự tình ngọn nguồn, lại có thể phát ra hiệu quả trấn an.”

Triệu Cát hiểu, không khỏi cười nói: “ Chắn không bằng phòng, biện pháp này tốt, chuyện này ta sẽ bảo Dương Tiễn lên tiếng kêu gọi, ghi như thế nào, để cho Lục Chi Chương kia đến phụ trách.”

Thẩm Ngạo tiếp tục nói: “ Ngoài ra, Thiên Nhất Dạy đã khởi sự tại kinh đô và vùng lân cận phía bắc, nhưng ở phía trong thành Biện Kinh, khó bảo toàn không có gián điệp của bọn hắn chúng, chuyện này, bệ hạ không thể không phòng.”

Triệu Cát nhất thời ngạc nhiên, suy tư vài giây, rồi nói: “ Ngươi không đề cập tới, Trẫm lại quên, trong thành tất có nội ứng Thiên Nhất Dạy, phải sớm bắt được, chuyện này, Trẫm sẽ giao do Đại Lý Tự cùng Hình bộ đi làm.”

Tiếp theo, Triệu Cát cười một tiếng, tiếp tục nói: “ Đi thôi, theo Trẫm tùy tiện đi một chút.”

Hai người trầm mặc dạo bước trong cung, trong lòng Thẩm Ngạo biết rõ, bây giờ Triệu Cát đầy bụng tâm sự, tuy nói là không quan trọng, nhưng trong đầu có lẽ là không yên lòng, tâm sự nặng nề, đang ở trong nội cung, trước mặt những người khác, lại không thể không miễn cưỡng cười vui, trong lòng phiền muộn, mới tình nguyện cùng mình đi ra giải sầu, bởi vậy cũng không quấy rầy hắn.

Lúc này, trong lòng Thẩm Ngạo cũng không khỏi suy nghĩ: “ Một trận xét duyệt, ban đầu tưởng rằng, chỉ là một cơ hội để học đường dạy võ lộ mặt, nhưng hiện tại, ý nghĩa lại bất đồng, đang ở trước mặt cả thành Biện Kinh, nếu có thể viên mãn, ý nghĩa đủ để ghi vào sử sách.”

“ Khiêu chiến luôn nương theo kỳ ngộ, chỉ mong không xảy ra cái gì sai lầm.”Trong lòng bàn tay Thẩm Ngạo không nhịn được, đổ mồ hôi, tuy đã rèn luyện vô số lần, nhưng việc đến tận nơi, lại chịu trách nhiệm liên quan lớn như vậy, không thể không lo lắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK