• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Tử Tiên dở khóc dở cười nhìn màn hình đầy dòng chữ spam, mặc dù có “một chút” gọi là lấy đa số đánh bại thiểu sốm nhưng mà thích lắm à~

“Nhiễm nhiễm, Sửu Sửu, sao các cậu cũng nhảy vào góp vui thế?” Lăng Tử Tiên hỏi Tiết Nhiễm, cứ thế, cái bàn sẽ nhanh chóng bị cô nàng khoét sâu vài cái lỗ.

“Hai đứa này dám nhảy lên đầu, coi thường bọn mình, lần trước để bọn nó chạy, lần này không tin là không giết nổi hai đứa nó!” Tiết Nhiễm ghen ghét, lần đầu gặp đã là trường hợp chẳng hay ho gì, hiện giờ, sao cô “nỡ” để hai người họ giở võ mồm.

Lăng Tử Tiên nhìn Tiết Nhiễm cực kỳ hưng phấn, không nói gì lắc đầu, lại chuyển hướng Mạc Sầu, Mạc Sầu nhìn cô, một cái, lạnh nhạt nói. “không ưa hai người họ!’

Cách trả lời đậm chất Mạc Sầu, Lăng Tử Tiên lại hỏi: “Lần này các cậu treo giải cao quá, nếu có nhiều người thực hiện, chẳng phải táng gia bại sản?”

“Sợ cái gì, hai chúng ta không đủ thì để đại thúc hỗ trợ đài thọ, người trong Bang đều là địa chủ cả, không sao.” Tiết Nhiễm nói.

Mạc Sầu cùng Lăng Tử Tiên đều hiểu, liếc nhìn nhau, Lăng Tử Tiên mở miệng: “Nói nhé… Nhiễm nhiễm, hình như cậu có ấn tượng khá tốt với đại thúc nhỉ?”

Tiết Nhiễm đang đánh quái bỗng ngừng lại, bị Boss đánh tuột nửa cột máu, mới rủa thầm, nhanh chóng dùng thuốc hồi phục.

Cô trả lời. “Người ta cuồng đại thúc mà~~~”

Lăng Tử Tiên cùng Mạc Sầu bất đắc dĩ, Tiết Nhiễm là cuồng dại “đại thúc”, là một tiêu chuẩn điển hình cho chứng bệnh Uncle Control, cho nên cần giữ gìn bản thân là tốt nhất, đừng gần cô nàng quá, nếu không sẽ bị lây bệnh.

Trở lại game, Lăng Ba Tiên Tử và Thiên Tước Lập Phong vẫn đứng ở nơi Boss xuất hiện, giờ đang chờ Boss.

Có mấy đội nữa cũng đến, nhưng Lăng Tử Tiên không để ý. Khi Boss xuất hiện, cô cùng với Thiên Tước Lập Phong, nhanh tay giết, hơn nữa còn nhặt được nguyên liệu cô đang thiếu—Băng Phách Lưu Tinh.

Lúc Lăng Tử Tiên, Thiên Tước Lập Phong chuẩn bị rời đi, bỗng có người gọi cô.

[Gần đây] [Thanh Phong Minh Nguyệt] Lăng Ba Tiên Tử.

Lăng Tử Tiên nhanh chóng lục lọi trí nhớ về cái tên Thanh Phong Minh Nguyệt, đại khái có một ít ấn tượng: Là anh trai Cô nương Hồng Diệp, người tý nữa giết tuột cô về cấp 1, Bang chủ Bang phái thứ hai toàn sever, Thịnh Thế Vô Thoại.

[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Thanh Phong Minh Nguyệt? Bạn gọi tôi?

[Gần đây] [Thanh Phong Minh Nguyệt] Đúng vậy.

[Gần đây] [Thanh Phong Minh Nguyệt] Ngày đó, xin lỗi cô, tôi chỉ có ý giúp Hồng Diệp, không ngờ con bé lại giết tuột cấp của cô.

[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Chuyện đó… Không liên quan đến bạn.

Lăng Tử Tiên hơi run, không biết tại sao lại thế này, chỉ cảm thấy Thanh Phong Minh Nguyệt này cũng không tệ.

Tuy rằng với Cô nương Hồng Diệp, cô không thích lắm, nhưng Thanh Phong Minh Nguyệt lại khiến cô cảm thấy anh chàng này, người cũng như tên, hiền hòa, cho dù chính anh ta là người đã từng giết cô.

[Gần đây] [Thanh Phong Minh Nguyệt] Hôm đó, Hồng Diệp rút dây cáp của tôi, chưa kịp giải thích rõ ràng, xin lỗi cô.

Quá mức để ý lỗi của bản thân, làm Lăng Tử Tiên cảm thấy hơi ngượng ngùng, kỳ thật anh cũng chỉ là người làm thay.

[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Không sao đâu, cũng không phải lỗi của bạn, tôi cũng luyện cấp trở lại rồi. [Gương mặt tươi cười]

[Gần đây] [Thanh Phong Minh Nguyệt] Hồng Diệp còn nhỏ, làm việc nông nổi.

[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Hihi.

Lăng Tử Tiên phát hiện, nói chuyện với một ông anh trai lo lắng cho em gái như ông bố vậy, mệt mỏi sao ấy.

Đòng đội của Thanh Phong Minh Nguyệt gọi anh, Lăng Tử Tiên cũng hồ hởi chào tạm biệt, Thanh Phong Minh Nguyệt bỏ đi nhưng không quên thêm cô vào danh sách “Bạn tốt”. Lăng Tử Tiên ngẫm nghĩ một chút, rồi click “đồng ý”, ít ra nhìn qua anh ta cũng không xấu.

Đợi mãi, nhìn quanh mới phát hiện Thiên Tước Lập Phong còn ở lại, bỗng nhiên cảm thấy ngượng.

[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Khi trước em có gặp qua anh ta một lần.

[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Ừ.

Tiếp theo đó, Thiên Tước Lập Phong không nói gì mà bước đi, Lăng Tử Tiên cố nén mà theo anh. Thiên Tước Lập Phong là một người khó đoán, cứ thấy khó gần, đã vậy còn lạnh nhạt, nhưng cũng gian manh quá, tổng hợp lại, là một người cực kỳ khủng bố.

Tuy khủng khiếp là thế, nhưng vẫn không lấn át được sức quyến rũ từ anh.

Ukm… Nói như thế nào đây nhỉ, chỉ muốn tới gần, lại bị không khí nặng nề quanh anh ép chặt, không dám mở miệng. (Bạn Dạ: Tiên Tiên, bạn chắc chắn đấy là đánh giá với nhân vật trong game chứ không phải ngoài đời? Bạn Tiên: _ _)

Hy vọng thứ Hai tuần sau, được gặp một ông chủ không có tính lập dị, nếu không cô sẽ đau đầu lắm.

Lăng Tử Tiên đi theo Thiên Tước Lập Phong đến hồ Bạch Tuộc, hồ nước không sâu lắm, người chơi đều có thể đứng trong nước đánh Boss, tuy không được giống như thật lắm.

Ăn Boss ak, nhiều đội ngũ cùng nhau đánh, kết quả thì không may như lần trước, nhặt được một ít sách kỹ năng và một bộ trang bị, đối với Lăng Tử Tiên mà nói, trang bị không quan trọng lắm.

Nhưng khi Lăng Tử Tiên nói với Thiên Tước Lập Phong cô định bán trang bị thì anh khuyên.

[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Đêm bộ trang bị này đi bán đấu giá.

[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Bán đấu giá?

Trong game, có thể bán trang bị cho người, cũng có thể bán cho cửa hàng của hệ thống, nhưng mà thường thì bán không được giá cao. Lăng Tử Tiên không thiếu tiền, cũng lười đi tìm người chơi muốn mua trang bị, cho nên cửa hàng rất thuận tiệp, nhanh gọn.

Nhưng không như bán đấu giá, bán đấu giả tức là trả giá cao, cũng như bán đấu giá ngoài đời vậy, hình thức như thật.

Bán đấu giá có nới chuyên để tổ chức, nơi đầy cũng là nơi để giữ đồ, tiền bạc.

Lăng Tử Tiên nói chuyện với Tiêm Thương, chỉ biết hắn tên là Tiêm (Là do đồng âm, nên bình thường khi viết chữ hay viết nhầm~) Thương. Vì vậy đưa trang bị cho Thiên Tước Lập Phong, để anh xử lý, may mà anh lúc này không ngại phiền!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK