• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ba ngày sau, Ngọc Uyển Quân vẫn đến Thiên Long như thường ngày.

Vệ sĩ cũng tăng cường cảnh giác hơn, Ngọc Uyển Quân vẫn chẳng phát giác ra mình đang được bảo vệ với hơn mười mấy người vệ sĩ riêng của Khương Phong Dũng.
Vừa vào đến cửa đã thấy mọi người đang nhốn nháo lên vì chuyện gì đó! Sở Y thấy cô đi vào, liền chạy đến ngay, đưa cho cô một tờ giấy, nội dung khiến người khác phải rùng mình.
_ Ngọc Uyển Quân, một là đến địa chỉ dưới đây vào lúc hai giờ chiều, hai là chuẩn bị một trong hai người thân cận của cô ở Thiên Long phải "ra đi"!
Ngọc Uyển Quân đưa mắt nhìn Sở Y và Tiểu Mộng, cô biết chỉ có hai người này mới làm cho đám người kia chú ý! Nhưng cũng không thể vì bản thân mình mà làm ảnh hưởng đến người khác!
Cô quan sát biểu cảm của từng nhân viên, chỉ có Sở Y và Tiểu Mộng là không hốt hoảng và mất bình tĩnh như những người khác!
Ngọc Uyển Quân mỉm cười an ủi, trấn an những người còn lại:
_ Mọi người cứ tiếp tục làm việc, chuyện này không liên quan đến mọi người, tôi cũng sẽ không để ai làm hại đến người của tôi!
_ Nhưng giám đốc, chị sẽ gặp nguy hiểm.
_ Hai người cũng không cần lo, hai người đang là con mồi của họ, cứ lo cho Thiên Long trước, chuyện này tôi sẽ xử lý ổn thỏa!
Ngọc Uyển Quân đi thẳng lên phòng, Sở Y nhìn Tiểu Mộng lộ ra vẻ lo lắng.

Những người ở Thiên Long được cô lo lắng chăm sóc như vậy!

Cô cũng không xem mọi người với thân phận trên dưới mà là ngang hàng, vì chỉ có như vậy mọi chuyện mới tốt đẹp, đến nói chuyện cũng tự nhiên hơn.
Ngọc Uyển Quân nhìn tờ giấy trên tay, định bụng sẽ gọi cho Khương Phong Dũng nhưng lại sợ anh lo cho bản thân mình mà lại quên mất hai người thân cận bên cô.
Tâm trạng như vừa rơi xuống vực sâu vài trượng, chẳng có chút tâm tình nào mà chú ý đến công việc.

Nhớ đến chuyện USB của Tịnh Châu, cô vội liên lạc với cô ta.
Đổ chuông rất lâu mới có người bắt máy, giọng nói của Tịnh Châu vang vọng vào điện thoại.

Nghe lời nói của cô ta, có lẽ đã thay đổi không ít!
_ Alo, là ai vậy?
_ Là tôi, Ngọc Uyển Quân.
Tịnh Châu im lặng rất lâu mới lên tiếng hỏi tiếp, lời nói đã lạnh lùng hơn rất nhiều:
_ Gọi tôi làm gì?
_ Đã tìm được việc làm chưa?
_ Từ bao giờ lại quan tâm tới như vậy? Tìm được hay chưa cũng không liên quan đến cô.
Ngọc Uyển Quân cười lạnh, giọng nói đã dịu hơn đôi chút:
_ Nghe cô nói như vậy chắc là vẫn chưa! Tôi và cô làm một cuộc trao đổi, nếu cô hợp tác, tôi cho cô quay lại Thiên Long làm, với tư cách là thư kí riêng của tôi.
Tịnh Châu im lặng, suy nghĩ rất lâu cũng chưa thấy trả lời lại.

Ngọc Uyển Quân biết cô ta không xấu xa, chỉ là cô đuổi việc cô ta nên mới sinh lòng hận thù mà thôi!
Tịnh Châu không biết cô muốn trao đổi cái gì từ cô ta, nhưng ưu đãi tốt như vậy ngại gì mà không đồng ý?
_ Được, gặp nhau ở đâu đây?
_ Văn phòng của tôi.
Nói xong liền cúp máy, chỉ cần biết được nguyên nhân từ đâu Tịnh Châu có được đoạn clip đó thì đối phó với Lộ Dao dễ như trở bàn tay.
Một tiếng sau, Tịnh Châu được Sở Y đưa vào, cô ấy cũng không nhiều chuyện đến nỗi hỏi lí do cô muốn gặp Tịnh Châu là gì!
Ngọc Uyển Quân đi đến ngồi xuống ghế, tiện tay mời Tịnh Châu ngồi xuống, rót một ly nước đưa đến cho cô ta.
Tịnh Châu không để ý hành động của Ngọc Uyển Quân, chỉ quan sát nhẹ cô rồi vào thẳng vấn đề.


Lời nói cũng đã thay đổi, xem như người trước mặt là người vừa quen mà cư xử.
_ Cô muốn biết gì từ tôi?
Ngọc Uyển Quân chưa vội trả lời, lấy chiếc USB trong túi áo đưa cho Tịnh Châu xem.

Để cô ta kịp nhớ ra tất cả cô mới lên tiếng hỏi, lời nói vừa tra hỏi vừa đặt ra lợi nhuận khi Tịnh Châu chịu hợp tác.
_ Đây là chiếc USB cô làm rơi lúc trước, nội dung tôi cũng đã xem qua! Chỉ cần cô nói cho tôi biết, từ đâu mà cô có được đoạn clip này và người đàn ông trong clip là ai?
_ Không chỉ là thư kí của tôi, cô còn có cơ hội vào được Khương thị trong tương lai.
Tịnh Châu thấy lợi nhuận từ cô đưa ra mà không kiềm lòng được.

Chỉ là cô ta thắc mắc vì sao một chuyện nhỏ nhặt như vậy mà lợi nhuận lại cao như vậy!
Càng suy nghĩ thì cô ta lại càng sợ Ngọc Uyển Quân đang đặt bẫy đợi cô ta rơi xuống.

Hiểu được ý nghĩ hiện giờ của Tịnh Châu, cô đặt ly nước xuống, vẻ mặt đã dịu dàng hơn rất nhiều!
_ Tịnh Châu, chuyện trước kia tôi không truy cứu thì tại sao chuyện này tôi phải gài bẫy cô? Nếu như đã muốn cô thân bại danh liệt thì đã làm từ lâu rồi, đâu cần phải đợi đến hôm nay!
_ Còn nữa, tôi biết là cô không có ý xấu nhưng chuyện này có liên quan đến Thiên Long và chính bản thân tôi! Chỉ cần cô chịu hợp tác, tôi còn có thể cho cô thêm một điều kiện.
Tịnh Châu đã thật sự động lòng trước như lợi nhuận kia, nên đã quyết định nói ra mọi chuyện!
_ Người đàn ông đó là bạn trai cũ của tôi.


Anh ta ra nước ngoài lập nghiệp, trong một lần tình cờ lại phát hiện hắn ta ngoại tình.

Người đó chính là Lộ Dao.
_ Trong một lần hắn quay về, hắn đã làm rơi chiếc USB đó trong lúc ân ái cùng tôi.

Cũng đã từng xem qua, tôi không muốn dùng chuyện này uy hiếp hắn, bởi vì tôi biết chuyện giường chiếu của tôi và hắn cũng đã được ghi lại.
_ Lần trước là lần đầu tiên gặp Lộ Dao, khi đó vẫn chưa nhận ra cô ta.

Khi giới thiệu tên và đưa cho tôi hẳn một tờ chi phiếu nên đã đồng ý bán lại hợp đồng kia!
_ Tôi thật sự rất hận cô ta nhưng lại muốn tìm từ cô ta một ít tiền.

Tôi đã lấy hẳn hai mươi triệu tệ ( khoảng sáu mươi sáu tỉ VNĐ).
Ngọc Uyển Quân bất ngờ với số tiền mà Tịnh Châu đã lấy từ Lộ Dao, thật không ngờ vì một cái hợp đồng mà giá bao nhiêu cũng không quan tâm..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK