• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả hai đi dạo được một lúc thì Phong Cảnh Thần nhớ ra điều gì đó, hắn liền muốn quay sang trêu chọc Mạc Ái Ly để xem thử phản ứng của cô..

“Hình như em còn nợ tôi đấy, em nghĩ kĩ lại xem…”

Mạc Ái Ly bày ra bộ mặt nghi hoặc, bình thường cô nợ ai gì đó thì cô sẽ nhớ rất dai, nhưng tại sao cô lại không thể nhớ cô đã nợ Phong Cảnh Thần cái gì mà hắn lại nhìn cô bằng ánh mắt như thế..

Mạc Ái Ly nghiêm túc suy nghĩ một lúc để chắc chắn rằng cô không bỏ sót bất kì chuyện gì, nhưng càng cố gắng thì càng đi vào ngõ cụt. Cuối cùng Mạc Ái Ly phải chấp nhận việc cô đã quên và hỏi lại Phong Cảnh Thần để hắn nhắc cô...

“Tôi nợ anh gì cơ?”

Phong Cảnh Thần có chút không vui, mới qua có mấy ngày mà Mạc Ái Ly lại quên nhanh như thế…



“Lần trước chúng ta ăn tối cùng nhau, em nói em sẽ hôn tôi cơ mà? Lúc tôi đưa em về thì em lại lấy cớ nghe điện thoại mà phớt lờ tôi…”

Mạc Ái Ly ồ lên một tiếng, hôm đó Lâm Hy bất ngờ gọi cho cô để than thở chuyện công việc nên cô mới vô tình quên lời hứa đó với Phong Cảnh Thần. Nếu bây giờ hắn không nhắc lại thì e rằng cô cũng chẳng thể nhớ nổi…

“Vậy bây giờ anh muốn tôi hôn anh luôn à?”

Phong Cảnh Thần mỉm cười, hắn khẽ cúi xuống hôn nhẹ lên trán Mạc Ái Ly, sau đó nói với giọng thâm tình khiến cô có chút động lòng…

“Em không cần ngẩng lên hôn tôi đâu, tôi sẽ tự cúi xuống để hôn em!”

Mạc Ái Ly nở nụ cười ngọt ngào quay mặt đi chỗ khác, nếu Phong Cảnh Thần cứ hành xử như vậy thì có lẽ không lâu sau đó cô sẽ yêu hắn mất…

“Không ngờ anh còn nói được mấy câu sến sẩm như thế đấy! Trông không giống anh chút nào…”

Phong Cảnh Thần chỉ nói sự thật, hắn cũng cảm thấy lời nói đó hết sức bình thường mà cô lại nghe thành lời sến sẩm. Hắn chỉ đơn giản là biết việc cô mang thai không tiện nhón người lên hôn hắn nên hắn mới cúi xuống cô mà thôi…

“Vậy em không thích tôi nói những lời như thế à? Nếu em không thích thì lần sau tôi cũng không nói nữa…”



Mạc Ái Ly nghe giọng điệu có vẻ giận dỗi của Phong Cảnh Thần khiến cô có chút mắc cười, cô liền lên tiếng trấn an hắn…

“Tôi thích hành động thực tế hơn là lời nói! Có một số chuyện thì hành động vẫn hơn lời nói suông có đúng không?”

Phong Cảnh Thần gật đầu, hắn còn rất nhiều thời gian để có thể hiểu hơn về Mạc Ái Ly, hắn nhất định sẽ trở thành người hoàn hảo nhất trong mắt của cô…

“Vậy sau này em thích gì thì phải nói với tôi, nếu em ngại không muốn nói thì hãy viết ra giấy, tôi sẽ đọc rồi thực hiện theo yêu cầu của em!”

Mạc Ái Ly đưa tay đánh nhẹ lên vai Phong Cảnh Thần, cô nói với giọng hờn dỗi…

“Sao nghe tác phong của anh giống như người từng nhập ngũ vậy? Anh nói chuyện nghiêm túc thế làm gì?”

Phong Cảnh Thần không biết chuyện đó có phải gọi là nhập ngũ hay không, nhưng từ khi hắn mười mấy tuổi đã bị cha gửi đến nơi huấn luyện đặc biệt rồi. Trải qua bao nhiêu năm ở nơi kinh hoàng đó cũng khiến tâm tính của hắn thay đổi không ít…

“Tôi từng đi huấn luyện rất lâu trước đó nên đôi khi lời nói của tôi sẽ khiến em hiểu lầm, nhưng tôi chưa từng muốn làm hại em…”

Mạc Ái Ly nhìn biểu cảm của Phong Cảnh Thần cũng đoán được hắn không nói dối. Với lại nhìn vẻ ngoài cao lớn và khoẻ mạnh của Phong Cảnh Thần chắc chắn là do huấn luyện mà có, không thể nào tự nhiên sinh ra mà có cơ thể khoẻ mạnh như thế này được…

Chỉ cần so sánh Phong Cảnh Thần và Âu Dương Tư là thấy được hai sự khác biệt rõ ràng. Một người là công tử bột như Âu Dương Tư thì nhìn vẻ bề ngoài có phần gầy yếu hơn so với Phong Cảnh Thần. Còn Phong Cảnh Thần thì nhìn chững chạc hơn rất nhiều lần. Không những thế vẻ bề ngoài của Phong Cảnh Thần còn mang theo nét đẹp trai nam tính khiến Mạc Ái Ly có chút đắm chìm trong đó…

“Cảm ơn anh vì đã nói với tôi! Khi chúng ta chính thức trở thành vợ chồng, tôi hi vọng anh có thể thành thật với tôi tất cả mọi chuyện…”

Phong Cảnh Thần chỉ nhìn Mạc Ái Ly nhưng không trả lời, hắn không dám hứa sẽ thành thật với cô về tất cả mọi chuyện. Vì có thể sự thành thật đó có thể khiến cô đau lòng, nhưng hắn nhất định sẽ bảo vệ cô chu toàn, đảm bảo cho cô một cuộc sống vô lo vô nghĩ…

“Chúng ta về phòng thôi, đi nhiều quá em sẽ bị đau chân đấy…”

Mạc Ái Ly gật đầu, bỗng dưng cô cảm thấy việc cả hai có một cuộc sống yên ổn như vậy cũng không tệ. Chỉ cần sau này cô cố gắng mở lòng với Phong Cảnh Thần thì bọn họ sẽ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc như bao người thôi.

Mạc Ái Ly từng nghĩ rằng cô sẽ gả cho Âu Dương Tư khi cả hai đã yêu nhau được lâu như vậy, nhưng không ngờ cô lại gả cho người mà cô đã không có ấn tượng tốt ngay từ đầu như Phong Cảnh Thần…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK