'Thẩm Băng Bân đưa mắt nhìn chung quanh, hút xong một điếu thuốc, Thẩm Bằng Bân búng nhẹ, lên tiếng nói: "Các vị đều là người có học thức, không biết các vị còn có thắc mắc gì không?"
Mọi người cứ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, không ai nói gì cả.
Nụ cười trên mặt Thẩm Bằng Bân càng lúc càng lớn, cuối cùng hắn ta tập trung chú ý vào Tê Thiên: “Vừa có người nói Thẩm thị là một tập đoàn, không phải một xã đoàn, nếu đã như vậy thì không thể có tình trạng vàng thau lẫn lộn được, không phải ai cũng có thể ngồi trong này đúng không, tôi nghe nói chồng sắp cưới của em tôi là một tiến sĩ có trình độ học vấn cao mới từ nước ngoài trở về, tôi nghĩ anh có thể có quan điểm khác, tại sao anh không chia sẻ ý kiến của mình đi?”
Thẩm Băng Bân vừa nói xong, Thẩm Thu Thủy liền nói: "Không cần, chỉ cần trong nội bộ chúng ta bàn bạc hợp đồng này là được."
'Thẩm Thu Thủy biết rất rõ thân phận tiến sĩ từ hải ngoại trở về của Tề Thiên giả đến mức nào, xét theo trình độ của Tề Thiên, anh căn bản không thể hiểu được bản hợp đồng này chứ đừng nói đến việc đưa ra bất kỳ ý kiến nào.
"Em gái thân mến của tôi, không thể nói như vậy được, cậu Tê này đang thay mặt cho tập đoàn Văn Tôn ngồi đây, tôi thật sự rất muốn nghe ý kiến của anh ta đó chứ”
Tê Thiên liếc nhìn Thẩm Thu Thủy.
Thẩm Thu Thủy lắc đầu với Tê Thiên, ra hiệu cho anh đừng đồng ý, theo thỏa thuận giữa hai người vào buổi trưa, mọi vấn đề sẽ do Thẩm Thu Thủy giải quyết.
Thấy Tề Thiên im lặng, Thẩm Băng Bân đương nhiên sẽ không bỏ qua, một tên tội phạm lao động cải tạo, là con chó của Cố Văn, nếu chuyện này bị vạch trần tại cuộc họp thì hoàn toàn có thể đẩy Thẩm Thu Thủy vào hàng ngũ của những kẻ thất bại.
'Thẩm Băng Bân ngẩng đầu: “Thẩm Thu Thủy, cô chọn người câm làm chồng, hay chọn một tên vô dụng làm chồng vậy?"
'Thẩm Thu Thủy khế vuốt tóc mái trên trán: "Thẩm Bằng Bân, chuyện của tôi không cần anh phải lo lắng làm gì!"
Thẩm Băng Bân nhún vai: "Vậy xem ra cô vừa tìm một tên vô dụng, chẳng lẽ vị tiến sĩ Tê từ nước ngoài trở về này không nhận ra những chữ này sao? Muốn tôi tìm người dịch cho anh không?"
Thẩm Thu Thủy nghe được lời này thì tim đập thình thịch, trong hoàn cảnh hiện tại, mỗi lời Thẩm Băng Bân nói đều có ý đồ riêng của nó!
Mà bây giờ Thẩm Băng Bân nhắc tới chuyện này, chẳng phải là Thẩm Bãng Bân đã biết một ít manh mối sao?
Nếu là bình thường, Thẩm Thu Thủy sẽ không sợ hãi, dù sao giấy cũng không thể gói được lửa!
Nhưng trong trường hợp này, thân phận của Tề Thiên tuyệt đối không thể bị vạch trần!
Chủ tịch của một công ty lại có chồng chưa cưới là một tên tội phạm, trong tình huống quan trọng hiện nay, ảnh hưởng thực sự rất lớn!
Ánh mắt Thẩm Băng Bân lại dán chặt vào Tê Thiên lần nữa: "Cậu Tê, anh có muốn thay mặt tập đoàn Văn Tôn nói vài lời không?"
Tê Thiên nặng nề thở dài: "Nói thế nào đây nhỉ, hợp đồng này có vấn đề nên không thể ký."
Tê Thiên vừa nói những lời này, các lãnh đạo cấp cao của Thẩm thị đang đứng về phía Thẩm Bằng Bân lập tức cười lớn.
"Có vấn đề sao? Có vấn đề gì? Chẳng lế anh cho rằng tập đoàn Thanh Đăng này là công ty ma? Để tôi nói cho anh biết, hợp đồng này có dấu chống làm giả của tập đoàn Thanh Đằng, muốn làm giả cũng làm không được đâu!"
"Tôi muốn nghe thử xem cậu Tề có ý kiến gì hay!"
Thẩm Thu Thủy lén lút dùng bàn tay nhỏ bé nhéo vào đùi 'Tề Thiên dưới bàn hội nghị, ý bảo Tê Thiên đừng nói nhảm nữa.
Dù sao Thẩm Thu Thủy cũng đã đọc bản hợp đồng này, nếu có vấn đề, Thẩm Thu Thủy sẽ không bao giờ nói ra câu “sau này sẽ thảo luận nội bộ”, ngay cả bản thân Thẩm Thu Thủy cũng không thể tìm ra được bất kỳ sai sót nào trong bản hợp đồng này, hiện tại Tê Thiên nói có vấn đề, với trình độ học vấn của Tê Thiên, thậm chí anh còn không hiểu được nội dung của hợp đồng, làm sao có thể nêu ra ý kiến gì được?
Còn nếu lời nói vô căn cứ, những người ở đây đều không phải là kẻ ngốc, nói lung tung sẽ chỉ trở thành trò cười mà thôi!
Nghe tiếng cười lớn, Tê Thiên lộ vẻ mặt khó hiểu: “Dám tuyên bố loại hợp đồng này có thể ký được, các người là người vô học sao?”