Người một nhà ăn bữa sáng xong, Kỳ Minh Viễn buông đũa xuống, nói với Kỳ Minh Triết và Đường Uyển Dư: “Cha mẹ, công ty con còn một số việc, hôm nay con về trước.”
Đường Uyển Dư vừa nghe những lời này của con trai liền biết anh lo lắng con dâu vì chuyện xảy ra buổi sáng mà không được tự nhiên, cho nên muốn rời đi.
Nhưng dù sao vừa rồi mới quậy không thoải mái, Đường Uyển Dư cũng biết không thể miễn cưỡng, bèn dặn dò Kỳ Minh Viễn: “Bây giờ con đã kết hôn, đừng coi trọng công việc quá, hiện giờ công ty phát triển đến bước này, mẹ rất hài lòng rồi.
Sau này con phải đặt nhiều tâm tư vào gia đình, đừng lạnh nhạt với Tử Yên.”
Lời nói của Đường Uyển Dư khiến Kỳ Minh Viễn vô cùng vui vẻ, gật đầu với mẹ mình: “Mẹ nói đúng, con biết nên làm thế nào, sau này có rảnh bọn con sẽ về thăm hai người.”
Đường Uyển Dư gật đầu, cho dù trong lòng không nỡ con trai về nhà một tối rồi đi, nhưng vẫn không nói gì thêm.
Được copy tại _ TRÙMt ruуện.
O R G _
Bởi vì sau này còn có thể trở về, bởi vậy Kỳ Minh Viễn không mang quần áo của Lăng Tử Yên đi nữa, hai người chỉ cầm điện thoại di động ví tiền và một số nhu yếu phẩm, lập tức ra cửa.
Đường Uyển Dư tự mình tiễn hai người ra cửa, nói với Kỳ Minh Viễn ở cửa nhà xe: “Kỳ Minh Viễn, con đi lái xe tới đây, mẹ có đôi lời muốn nói với Tử Yên.”
Lăng Tử Yên nghe thấy thế trong lòng không khỏi căng thẳng, Kỳ Minh Viễn rất tin tưởng mẹ mình, anh nắm tay Lăng Tử Yên, ý bảo cô cứ yên tâm, bèn nghe lời tiến vào gara.
“Tử Yên, mẹ xin lỗi chuyện sáng hôm nay.” Đường Uyển Dư cười với Lăng Tử Yên: “Mỗi một người mẹ đều cảm thấy con trai mình là tốt nhất trên thế giới, cho nên khi mẹ nghe Tú Linh nói con còn là vợ của Chung Khải Trạch, mẹ không thể không tức giận.
Đây là bản năng của một người mẹ, nhưng mẹ biết mẹ sai rồi, rất xin lỗi con!”
Lăng Tử Yên hơi sửng sốt, cô có thể đoán được Đường Uyển Dư sẽ nói với cô chuyện sáng nay, nhưng không nghĩ rằng bà ấy sẽ xin lỗi cô, còn thẳng thắn thành khẩn như thế, chỉ trong nháy mắt khiến khúc mắc của Lăng Tử Yên biến mất không còn.
“Mẹ, phản ứng của mẹ không sai, con có thể hiểu được, Kỳ Minh Viễn ưu tú như vậy, con thật sự không đủ tư cách đứng bên anh ấy.” Lăng Tử Yên nói thẳng: “Nhưng mà con sẽ cố gắng làm một người vợ tốt, con là con gái riêng của cha con, thân phận này con không thể thay đổi được, từng đăng ký kết hôn với Chung Khải Trạch cũng là sự thật, không phải là con cố ý lừa gạt mẹ, mong mẹ tha thứ cho con.”
“Đứa bé ngoan, con là đứa bé ngoan.” Đường Uyển Dư thấy bộ dạng Lăng Tử Yên ngoan ngoãn như thế, trong lòng cũng dao động, sau khi bà ấy kết hôn bắt đầu làm mua bán nhỏ, có thể sáng lập ra quốc tế Hải An to như vậy, không có bản lĩnh tùy mặt gửi lời sao được? Cô con dâu con trai lựa chọn nhân phẩm không tệ, ít nhất cô không phải loại người cố gắng che giấu khuyết điểm của mình, càng sẽ không quấn quít làm phiền, trong ngoài không đồng nhất.
Đầu năm nay thái độ làm người, chân thành là quan trọng nhất, cô có ưu điểm như vậy, đã đủ vừa lòng.
“Cảm ơn mẹ!” Lăng Tử Yên giống như nhận được tán thành rất lớn, trong lòng vô cùng cảm động.
Đường Uyển Dư vốn dĩ thích con gái hơn, thấy Lăng Tử Yên như vậy, trong lòng cũng có chút thích cô, liếc thấy Kỳ Minh Viễn đã lái xe tới, bèn dặn dò Lăng Tử Yên: “Đi đi, trên đường chú ý an toàn!”
“Mẹ, tạm biệt!” Lăng Tử Yên cũng nhìn về phía xe Kỳ Minh Viễn, quay đầu nói tạm biệt với Đường Uyển Dư.
“Tạm biệt.” Đường Uyển Dư gật đầu, thấy Kỳ Minh Viễn đã đỗ xe ngay bên cạnh hai người, lập tức bảo Lăng Tử Yên lên xe.
Lăng Tử Yên nghe lời xoay người, Kỳ Minh Viễn đã xuống xe, anh vòng qua mở cửa ghế trước cho cô.
“Mẹ, con lên xe đây!” Lăng Tử Yên gật đầu với Đường Uyển Dư, ngồi vào ghế trước, Kỳ Minh Viễn thì quay về ghế lái, không lập tức lên xe mà vươn tay ôm lấy Đường Uyển Dư.
“Mẹ, mọi chuyện có con, yên tâm.” Lúc anh buông mẹ ra nói với bà ấy.
Đường Uyển Dư gật đầu, bà ấy rất yên tâm về con trai.
“Ánh mắt con, mẹ tin được, tha thứ cho mẹ sáng nay.” Đường Uyển Dư cũng ôm lấy con trai, nhanh chóng buông ra cười nhìn anh.
Kỳ Minh Viễn gật đầu, lúc này mới lên xe rời đi.
Trên đường đi, tâm trạng của Lăng Tử Yên tốt hơn nhiều, Kỳ Minh Viễn nhắc nhở cô: “Gọi điện cho Ngải Tịnh Kỳ chưa?”
“Giờ em gọi.” Lăng Tử Yên lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho Ngải Tịnh Kỳ.
“Tử Yên, cuối cùng cũng nhớ mình rồi hả?” Ngải Tịnh Kỳ nhanh chóng nhận điện thoại.
“Tịnh Kỳ, bây giờ cậu đang ở nước Châu Sa à?” Lăng Tử Yên hỏi.
“Ngày mai bay, mình muốn ở lại nước thêm một ngày, thế nào? Thứ bảy không có tiết, nhớ tới mình rồi hả?” Ở bên Ngải Tịnh Kỳ giống như đang bận, Lăng Tử Yên có thể nghe thấy rõ cô ấy đang gõ bàn phím.
“Bây giờ chúng ta gặp mặt nhé.” Lăng Tử Yên đề nghị, nghĩ tới ngày mai Ngải Tịnh Kỳ sẽ bay tới Châu Sa, cô không nỡ.
Tạm biệt lần này, chỉ sợ phải mất hơn nửa năm.
“Được rồi, đã lâu rồi mình không đi dạo phố ăn uống, chúng ta gặp ở đâu đây?” Ngải Tịnh Kỳ rất chờ mong cuộc hẹn với Lăng Tử Yên.
“Bây giờ cậu ở đâu, mình đi qua tìm cậu!” Lăng Tử Yên trả lời, dù sao Ngải Tịnh Kỳ cũng là minh tinh nổi tiếng, cô không dám để Ngải Tịnh Kỳ tự ra ngoài, huống chi bây giờ Kỳ Minh Viễn đang lái xe, đưa cô qua cũng rất thuận tiện.
“Ở nhà Quốc Huân, cậu tới đây đi!” Ngải Tịnh Kỳ vì chuyện trên Facebook mà càng nổi tiếng hơn, lúc này ngay cả nhà cũng không dám về, chỉ có thể ở nhà Quốc Huân.
“Bây giờ mình sẽ qua đó.” Lăng Tử Yên cảm thấy đau lòng, thực ra Ngải Tịnh Kỳ có thể bay thẳng tới Châu Sa, cô ấy ở nước ngoài sẽ không nổi tiếng như trong nước, mọi người không yêu thích cô ấy như vậy.
Cô ấy ở nước ngoài đi dạo phố, đều vô cùng thuận tiện, nhưng mà cô ấy không trở về, Lăng Tử Yên biết đều là vì cô, trong lòng vô cùng cảm động.
“Được, bây giờ chúng ta gặp mặt!” Ngải Tịnh Kỳ vừa dứt lời, lại gõ mạnh bàn phím.
Lăng Tử Yên rất tò mò, rốt cuộc là cô ấy đang làm gì? Cô ấy không quen chơi game online, đây là đang trò chuyện với ai sao? Ai có thể khiến cô gái xinh đẹp Ngải Tịnh Kỳ có hứng thú như vậy?
Lăng Tử Yên quyết định gặp cô ấy, nhất định phải hỏi một chút.
Hai người cúp điện thoại, Lăng Tử Yên nói địa chỉ nhà Quốc Huân cho Kỳ Minh Viễn, sau khi anh lái xe vào nội thành, đi thẳng đến nhà Quốc Huân.
Ngải Tịnh Kỳ đã đợi ở cửa khu nhà, nếu không phải ánh mắt Kỳ Minh Viễn sắc bén, thiếu chút nữa không nhận ra cô ấy.
Nữ minh tinh tính cách thẳng thắn, lúc này đang tết tóc hai bên, đầu đội mũ lưỡi trai màu lam, trước đôi mắt là cái kính cổ mắt tròn, không phấn son, mặc áo T – shirt ngắn tay, quần cao bồi màu lam, giày vải thể thao màu trắng.
Cao một mét sáu mươi tám, nghiễm nhiên như biến thành học sinh trung học, không có một chút khí thế của minh tinh nổi tiếng.
Cách ăn mặc này của cô ấy, đứng bên cạnh Lăng Tử Yên, thật sự giống như học sinh trung học chưa tốt nghiệp.
Ai có thể nghĩ tới hai bọn họ là hai nữ chính trong sự kiện “Ngải Tịnh Kỳ tát người già và phụ nữ có thai” trên internet.
“Ánh mắt không tệ, tôi cứ nghĩ anh không nhận ra tôi cơ.” Ngải Tịnh Kỳ thấy Kỳ Minh Viễn và Lăng Tử Yên xuống xe, vươn tay đẩy cái kính cổ trên mũi mình, trong đôi mắt có chút khen ngợi nhìn Kỳ Minh Viễn.
Thấy Lăng Tử Yên xuống xe, bèn ngoắc ngón tay với Kỳ Minh Viễn, nhíu mày: “Anh Kỳ, hôm nay mượn vợ anh dùng rồi!”
Những lời này...
Kỳ Minh Viễn không khỏi nhíu mày.
Danh Sách Chương: