• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ nhân kiều mị dâm đãng rên rỉ tiếng sau còn cao hơn tiếng trước, tất cả thanh âm đều truyền vào tai các dị năng giả trong những chiếc xe gần họ.

Trên chiếc xe việt dã cách họ gần nhất có một nam nhân đầu trọc dáng người cao lớn, gã ta đang ôm một nam sinh mảnh khảnh trong ngực mà hung hăng địt vào, trên mắt phải của gã có một vết sẹo dữ tợn, gã cau mày bất mãn oán giận: "Dựa vào đâu mà thứ gì tốt cũng thuộc về hắn?"

Người đàn ông đang lái xe vội chân chó lấy lòng, "Tề ca, chúng ta đây không phải đang chờ hắn mở đường tới Hoa Thành sao, đến Hoa Thành rồi thì chuyện gì tốt cũng sẽ là của anh thôi."

Tên nam nhân đầu trọc cười lạnh, "Vào Hoa Thành rồi thì còn chỗ nào dành cho tao nữa."

Trong lúc Dư Ổ đang bị địt cho mềm người nằm trong lồng ngực Lộ Hoài Châu thì hệ thống lại đột ngột lên tiếng: [Kiểm tra đo lường thấy được bạch liên hoa của thế giới này! Hắn đang ở thành thị kế tiếp mà chúng ta chuẩn bị đặt chân tới.]

"Ừ.... a...." Dư Ổ dựa trên bờ vai người đàn ông, một bên cắn nuốt buồi gân, một bên lười nhác nói: [Tư liệu.]

Hệ thống: [Đinh Sanh, trước lúc tận thế buông xuống liền đến thế giới này, là sư đệ cùng ngành với Tống, có không gian linh tuyền giải độc.... từ từ.]

Thanh âm hệ thống dừng lại một chút, sau đó nó nhanh chóng phát ra tư liệu bị che giấu, [Không gian chứa linh tuyền giải độc này không phải của Đinh Sanh mà là của em trai của thân phận hắn xuyên vào, trước tận thế hắn đã trộm ngọc bội của đệ đệ, thân phận người xuyên không đã giúp hắn có thể mở ra ngọc bội.]

Dư Ổ than một tiếng: [Chủ nhân chân chính của ngọc bội kia đâu rồi?]

Hệ thống: [Khi tận thế buông xuống, Đinh Sanh đã bảo em trai tới bệnh viện giúp hắn lấy thuốc, chắc là đã chết rồi.]

Trong lúc Dư Ổ cùng hệ thống nói chuyện phiếm, Kỳ Trạch dường như suy xét gì đó mà quét mắt qua nam sinh đang nằm trong lồng ngực nam nhân cao lớn, tóc đen ngoan ngoãn nằm trên cái trán trắng nõn, đuôi mắt có một nốt ruồi đỏ quyến rũ, môi cũng vô cùng diễm lệ, quần áo không chỉnh tề lộ ra bờ mông vừa trắng lại mập, trên mông dính đầy dấu tay, lỗ đĩ phun ra nuốt vào cặc lớn cũng không thể ngừng chảy nước, dâm dịch chảy ướt cả quần nam nhân, vừa ngoan ngoãn lại vừa dâm đãng.

Sau khi nói chuyện cùng hệ thống, Dư Ổ đã nắm được đại khái tư liệu của bạch liên hoa thế giới này, [Vì ngọc bội của Đinh Độ mà dấn thân làm anh trai cùng huyết thống với Đinh Độ, khi tận thế xảy ra lại bảo Đinh Độ tới bệnh viện có tai họa nghiêm trọng để hắn ta mất mạng, bản thân mình lại đi ôm đùi học trưởng Tống, sau đó tới căn cứ Hoa Thành nghiên cứu virus tang thi, được cao tầng căn cứ Hoa Thành coi trọng.]

Như vậy xem ra Dư Ổ đã tới hơi muộn rồi, Đinh Sanh đã đứng vững gót chân ở thế giới này, cũng không biết Tống ca ca ở bên kia có bị Đinh Sanh công lược rồi hay không, trong đầu Dư Ổ hiện lên hình ảnh người kia đeo kính gọng vàng vừa văn nhã lại bại hoại, ngoài mặt có bao nhiêu đứng đắn thì trên giường lại hung ác bấy nhiêu. Đôi mắt hồ ly của Dư Ổ hơi suy tư, nói thật cậu cũng không dám xác định tình cảm sau 6 năm Tống sẽ biến thành dạng gì, dù sao tình cảm lúc trước của bọn họ cũng thuần túy là có được từ trên giường, ai mà biết được.

[Tên bạch liên hoa kia không ngoan ngoãn ở căn cứ an toàn ngồi đợi mà chạy đi xa như vậy làm gì?]

Hệ thống: [Cái này ta cũng không biết.]

Kẹp lấy gậy thịt trong người, Dư Ổ vươn đầu lưỡi đỏ hồng liếm cắn da thịt Lộ Hoài Châu, [A.... chắc có lẽ là vì Lộ Hoài Châu chăng, chẳng lẽ hắn công lược Tống thành công rồi sao?]

Đôi mắt hồ ly dưới tóc đen chứa đầy ý cười ác ý, [Nói thật, ta đây cũng rất mong chờ việc hắn công lược Tống thành công đấy.]

Hệ thống: [Ngươi lại có cái tật xấu gì thế?]

Dư Ổ cong khóe môi: [Để bạch liên hoa tận mắt thấy khí vận SSR mà mình đã công lược thành công bị người khác cướp đi, không phấn khích sao?]

Hệ thống: [..... Lời này không hề sai, nhưng chỉ là SSR khi bị công lược thành công sẽ không thể thay đổi nha.]

Dư Ổ: [Ngươi không tin sao? Vậy thì mong rằng hắn có thể xoát được nhiều độ hảo cảm của Tống, sau đó ta sẽ để hắn chính mắt thấy giá trị công lược từng chút từng chút hạ thấp là như thế nào.]

Hệ thống run rẩy, quả nhiên, hoa hồng đều có gai mà.

Vì để xác định mục đích của bạch liên hoa, Dư Ổ dụ dỗ Lộ Hoài Châu đi một con đường khác, bọn họ đi tới một thành thị khác để nghỉ ngơi. Quả nhiên, bọn họ vừa mới đổi hướng không lâu hệ thống đã thông báo bạch liên hoa mang theo đội ngũ của mình đang đi về hướng bọn họ, Dư Ổ mỉm cười, nhào vào trong lồng ngực Lộ Hoài Châu nhắm mắt lại, "Buồn ngủ quá, em ngủ một lát nha ca ca."

Lộ Hoài Châu sờ sờ đầu người trong ngực, cười nói: "Ngủ ngủ ngủ, ngủ đủ rồi thì buổi tối mới có thể hầu hạ ca ca thật tốt được."

Dư Ổ: "......."

Đúng là cái đồ tinh trùng thượng não mấy đời không ngủ cũng được.

Mặt trời dần biến mất cuối chân trời, bọn họ cuối cùng cũng tìm được chỗ đặt chân đêm nay, là một tòa biệt thự xa hoa ở vùng ngoại thành, sau khi tiêu diệt hết những tang thi ở gần đó mọi người liền ở trong sân dỡ hàng chuẩn bị cơm chiều, nhà có tiền này cất giấu rất nhiều đồ quý, chủ nhân biệt thự có lẽ chạy trốn vội vàng, trong tầng hầm cất đầy rượu quý, những loại mà trước tận thế có tiền cũng chưa chắc uống được, nhưng ở trong thời đại này, bọn chúng đều không đáng một đồng.

Khi Dư Ổ mở mắt tỉnh dậy thì trời đã tối, cậu dựa vào chăn đệm mềm mại giơ tay xoa đôi mắt còn nhập nhèm buồn ngủ, [A..... mấy giờ rồi hệ thống?]

Hệ thống không trả lời, thế nhưng Dư Ổ nghe thấy được có tiếng hít thở trong bóng đêm, động tác dụi mắt của cậu nhanh chóng dừng lại, trái tim đập loạn, [Thống..... thống...... cái gì..... thứ gì?]

Chẳng lẽ là tang thi? Tuy rằng tang thi sẽ không cắn cậu, nhưng mà...... Nghĩ lại vẫn muốn đi chết quá đi.

[Ca.....] Hệ thống: [Khụ khụ khụ..... Giọng nói của ta hình như có vấn đề, ta phải tìm thời gian kiểm tra chính mình một chút vậy, vừa rồi ta không thể nào nói ra lời.]

Dư Ổ: [?]

Hệ thống: [Là Kỳ Trạch.]

Dư Ổ: [!?]

Hệ thống: [Ngươi ngủ 2 giờ hắn liền đứng đó 2 giờ, trong thời gian đó có 4 lần lộ ra sát ý, 1 lần dị năng đã tiến đến cổ ngươi nhưng cuối cùng vẫn được thu hồi lại, ta suýt chút nữa cho rằng ta và ngươi sẽ ngay lập tức phải tới thế giới tiếp theo đấy.]

Dư Ổ nuốt nước miếng: [? Ngươi sao lại không nhắc nhở ta!!!!!!!]

Hệ thống: [Ta nói không ra tiếng!!!!!]

Mười ngón tay nhỏ khẩn trương nắm chặt ga giường, Dư Ổ lại nhắm mắt lại một lần nữa làm bộ như muốn ngủ nữa, sau khi đem sự tình xác nhận với hệ thống, đáy lòng cậu liền vang lên một tiếng "không xong, không thể nào"...... Trong lòng cậu đã có chút phỏng đoán, nhưng cái xác suất này không phải lớn thế chứ, không phải đã nói là rất hi hữu mới xảy ra mà.

Hệ thống vẫn còn lải nhải bên tai Dư Ổ về chuyện kiểm tra tu bổ bản thân, Dư Ổ bắt nó câm miệng rồi ấp ủ chút cảm xúc, còn chưa xong thì tiếng nói lạnh băng của Kỳ Trạch từ trong bóng đêm truyền tới: "Tôi biết cậu đã tỉnh rồi."

Tiếng nói quen thuộc làm da đầu Dư Ổ tê dại, cậu theo hướng tiếng nói nhìn vào trong bóng đêm, cố gắng tận lực tạo ra biểu cảm mờ mịt như vừa mới tỉnh ngủ, đôi mắt đẹp chớp chớp, "A..... ai..... ai vậy?"

Ánh sáng từ bật lửa sáng lên gần ngay trước mắt, Dư Ổ liếc mắt liền nhìn thấy ngón tay thon dài đang đốt ngọn nửa lên nến, đôi mắt đen sâu thẳm của nam nhân rũ xuống, tóc đen giữa trán tạo thành bóng tối một phần mặt, Dư Ổ dựa vào giường ngẩng đầu nhìn anh, cảm thán gương mặt này thật sự rất đẹp.

Ngón nến được đặt trên đầu giường, ánh sáng chiếu rọi khắp căn phòng, đôi mắt đen dựa vào ánh sáng nhìn qua, Dư Ổ ngay lập tức đối diện với đôi mắt thâm trầm nhìn không thấy đáy kia, Dư Ổ nhấp môi, đuôi mắt hơi nhếch lên, trong đôi mắt toàn là hình ảnh của nam nhân trước mặt, Dư Ổ vừa hé miệng muốn nói chuyện thì ngón tay lạnh lẽo đã đặt lên xoa nắn môi cậu, chủ nhân ngón tay đang ngồi trên chiếc ghế cạnh giường, thân trên hơi cúi về phía trước, sắc mặt vẫn bình tính như thường, nếu không phải ngón tay trên mội cậu đang cạy ra hàm răng để chui vào khoang miệng thì Dư Ổ thực sự đã cho rằng Kỳ Trạch là con người lãnh cảm.

Nếu đã có dục vọng thì chuyện gì cũng dễ làm hơn rồi.

Dư Ổ chủ động ngậm lấy ngón tay nam nhân, chiếc lưỡi linh hoạt bao bọc lấy ngón tay mà liếm láp, tiếng nước khuấy đảo dần dần vang lên, Dư Ổ nức nở hai tiếng, trên khuôn mặt đều là xuân sắc, con ngươi mê ly, khóe miệng chảy ra nước bọt trong suốt, cậu vừa ngậm ngón tay của Kỳ Trạch vừa bò về phía mép giường, đầu gối quỳ xuống, hạ eo mông vểnh lên, Dư Ổ thử thăm dò sờ lên cơ thể của nam nhân, thấy Kỳ Trạch không ngăn cản đầu ngón tay liền dọc theo cánh tay mà đi xuống bộ phận trước hông, xúc cảm nóng rực truyền tới làm Dư Ổ cười cười, cậu mở miệng gian tà rên rỉ, "A..... ca..... ca ca....."

Ánh nến bập bùng, lúc sáng lúc tối chiếu trên gương mặt dâm mỹ đang liếm láp ngón tay của anh, mê hoặc Kỳ Trạch đến tròng mắt co rút, con cặc ngủ say đã lâu cũng đứng lên, ngón tay được lưỡi mềm cuốn lấy đột ngột dùng sức, ngón cái đặt trên môi mỹ nhân cũng dùng sức ấn xuống, sau đó Kỳ Trạch cũng không có bất kỳ động tác nào khác, tùy ý để mỹ nhân câu dẫn vừa liếm ngón tay vừa vụng về cởi quần anh.

Liếc mắt nhìn đôi mắt ngày càng thâm trầm của người đàn ông, đáy lòng Dư Ổ phát ra tiếng mắng thầm, nhưng cuối cùng vẫn nhận mệnh đi cởi quần nam nhân, căn cặc cách một lớp quần lót đã truyền tới nhiệt độ nóng rực làm lỗ dít Dư Ổ co rút không ngừng, bởi bàn tay đang hành động trước hông nam nhân nên mặt Dư Ổ đã dán trên bắp đùi anh, cậu lại nhích lại gần về phía, sau đó vừa cắn ngón tay vừa cắn vạt quần lót trước mặt.

Kéo quần lót xuống phía dưới, buồi gân nháy mắt đã bật ra ngoài đánh lên mặt Dư Ổ, kích cỡ to lớn khiến cậu ngây ngốc vài giây, sau đó dục vọng liền vọt tới giống như thủy triều, lỗ đĩ không ngăn được dâm thủy để nó chảy ra càng nhiều, trong phòng nháy mắt tràn ngập mùi hương dâm đãng, ngón tay cậu đưa lên nắm lấy gốc cặc đầy gân, cậu còn chưa kịp điều chỉnh động tác thì ngón tay trong miệng đã rút ra ngoài, lúc ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc, bàn tay to rộng đặt sau đầu cậu, đầu buồi nóng bỏng chống trên miệng cậu, cằm bị nắm chặt lấy, con cặc thô to nháy mắt đã cắm vào.

"A...." Con cặc này quá to lớn, đâm vào trong miệng khiến Dư Ổ sặc chảy cả nước mắt, nhưng nam nhân trước mắt lại không chút thương tiếc, anh lại tiếp tục đâm sâu vào trong yết hầu, cuối cùng một vài tiếng rên rỉ cũng bị nuốt lại trong cổ họng. 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cíu tui cíu tui mấy bà ưi, sao mấy icon dễ thương của tui nó biến thành dấu ? hết rồi, tôi xóa đi đăng lại mà nó cũng không được😭😭😭

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK