Nhưng, trước đó, ở trước khi tiến hành tổng kiểm tra sức khỏe đối với nhân viên tầng dưới chót, Cẩu trưởng lão đã trước một bước triệu tập chấp sự phân bộ Tùng Hải, hoàn thành kiểm tra sức khoẻ. Mọi thành viên thông qua.
Phó Thanh Dương trầm ngâm nói: “Ám Dạ Mân Côi có thủ đoạn giấu được Hổ Phù cảm giác, trưởng lão, cái này thật ra cũng là một manh mối.”
Cẩu trưởng lão lại “Ừm” một tiếng: “Thủ đoạn có thể che chắn Hổ Phù không nhiều, thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi lại là Thần dạ du, tôi đại khái biết hắn ở trình độ nào rồi. Đó là tồn tại mang thái âm lực luyện đến mức tận cùng, cùng cấp bậc với năm vị minh chủ.”
“A, thái âm có hai năng lực trung tâm, lực lượng âm tính cùng bí ẩn.”
Hai năng lực này, thật ra đã sớm ở trong kỹ năng giai đoạn Siêu phàm thể hiện ra: Phệ Linh cùng Dạ Du
Cẩu trưởng lão chuyển hướng đề tài, hỏi:
“Nguyên Thủy đánh giá thế nào?” Phó Thanh Dương báo cáo theo sự thật:
“Tôn chấp sự đưa ra đề nghị là, tạm thời không đề nghị cho chức vị quá quan trọng, cậu ta còn cần rèn luyện, cần lĩnh ngộ chân lý của kẻ chấp pháp. Về phần tôi bên này, hỏi ra hắn từng có qua lại với nghề nghiệp tà ác, nhưng đó cũng chỉ là tiếp xúc bèo nước gặp nhau. Tôi cho rằng cậu ta là một người trẻ tuổi có chừng mực có tinh thần trượng nghĩa, cái này không nên trở thành vết nhơ của cậu ta.”
“Cậu ta thật sự không phải truyền nhân Ma Quân à? Không dựa vào truyền thừa, lại thể hiện ra thiên phú biến thái như vậy, Tôn trưởng lão tựa như càng hồ đồ hơn rồi.”
Cẩu trưởng lão chưa đánh giá, hỏi: “Cậu ta có qua lại với thế lực nào?”
Phó Thanh Dương: “Vị kia cậu ta tiếp xúc, tự xưng Vô Ngân đại sư.”
Ngữ khí Cẩu trưởng lão rõ ràng chuyển biến tốt: “Là hắn à, vậy thì không cần để ý tới. Đúng rồi, điều Thái Nhất môn nhờ cậu hỏi, đã hỏi chưa?”
Phó Thanh Dương nói: “Hắn không phải Ma Quân truyền nhân.
Cẩu trưởng lão rốt cuộc nở nụ cười: “Tối lắm!”
Vịnh Phó gia, Linh Quân cúp máy, lẩm bẩm:
““Cậu ta thật sự không phải truyền nhân Ma Quân à? Không dựa vào truyền thừa, lại thể hiện ra thiên phú biến thái như vậy, Tôn trưởng lão tựa như càng hồ đồ hơn rồi.”
Mặc kệ thế nào, thân phận Nguyên Thủy không cần hoài nghi, trọng điểm điều tra của Thái Nhất môn có thể dời đi rồi.
Hắn nhập tin tức, gửi một cái tin nhắn báo cáo cho trợ thủ của Tôn trưởng lão.
Khách sạn Hoa Vũ.
Trương Nguyên Thanh ở dưới nữ trợ lý dẫn dắt, vào thang máy, tới tầng tương ứng phòng tổng thống. Cửa thang máy vừa mở ra, hắn liền thấy Tạ Linh Hi thanh tú đứng ở cửa thang máy, chờ đợi đã lâu.
“Nguyên Thủy ca ca ~ “
Bé trà xanh tự động tiến lên, chen nữ trợ lý ra, ôm chặt cánh tay hắn, một tư thái em gái ngoan ngoãn.
“Cung chủ tìm anh có chuyện gì?”
Hắn thấp giọng hỏi.
Tạ Linh Hi khẽ lắc đầu: “Cung chủ tỷ tỷ bị thương không nhẹ, chị ấy ở trong phòng em, nói có việc cần lập tức gặp anh. Anh mau qua đó.”
Bị thương không nhẹ? Mình nhớ nghề nghiệp Nhạc sĩ là vú em trong linh cảnh, có được năng lực sản xuất sinh mệnh nguyên dịch. Cô ấy lần này bị thương nặng bao nhiêu? Yêu mê hoặc cấp bậc nào ra tay đả thương cô ấy? Nhưng vì sao bị thương còn cứ đòi gặp mình?